Canh Cua Viên 2 [Khải Nguyên]

Chương 58: [ABO] Áp Trại Phu Quân [2]

2.

Lễ đính hôn là một sự kiện trọng đại có liên quan đến hạnh phúc, vận mệnh, mục tiêu và động lực của con người.

Đương nhiên, trong số đó không bao gồm Vương Tuấn Khải.

Cứ nhìn cái cách hắn giả chết trong lễ đính hôn là biết.

Cô gái khoác bộ trang phục màu son đỏ lộng lẫy đứng tại sảnh lớn nhà họ Vương, đối diện là bậc trưởng bối trung niên đang thao thao bất tuyệt, một nửa sám hối xin lỗi một nửa hứa hẹn sẽ khuyên nhủ con trai đi theo bạch đạo chính phái, nhanh chóng đồng ý hôn sự này như thể nhập ngũ nghĩa vụ quân sự. Mỹ nữ từ đầu đến cuối vẫn luôn duy trì nụ cười mỉm ôn văn nho nhã đầy vẻ cao sang quyền quý, không có một chút gì gọi là bất mãn hay chán ghét vì bị cho leo cây, còn vâng vâng dạ dạ chẳng hề kiêu căng ngạo mạn, càng khiến ba Vương mẹ Vương nung nấu chín rục quyết tâm uốn nắn con trai mình.

Khách khứa lục tục đến lại lục tục đi, tốn cả buổi chiều cũng không thấy được mặt mũi đồng chí thượng tướng thiên tài tròn méo thế nào, dù rằng rất tò mò vì sao thượng tướng thẹn thùng giấu mặt chơi trò cút bắt trá hình nhưng ai cũng không đi hỏi.

Vì sao ư?

Nếu thượng tướng không cưới tiểu thư Bạch Phú Mỹ thì bọn họ mới có cơ hội cưa người đẹp chứ sao!

"Hai bác không cần lo lắng đâu ạ, về việc này không thể một sớm một chiều mà giải quyết được, không bằng cứ để cháu gặp mặt anh ấy một lần, biết đâu sẽ hóa giải được khúc mắc của anh ấy?"

Ba mẹ Vương nhìn nhau, tuy rằng có chút miễn cưỡng nhưng nghe rất bùi tai lại đúng lý hợp tình, bèn đưa cô gái lên lầu, đồng thời kéo theo gia nhân nô bộc phăm phăm đi mất.

Nói là ăn tối.

"Cô gái" nhìn đồng hồ sắp điểm đến số mười, khẽ mỉm cười yêu mị khiến chúng sinh điên đảo, sau khi dàn xe sáng chói lóa cả đèn đường rủ nhau chạy mất mới đưa tay đẩy cửa.

Vương Tuấn Khải mình trần ngồi bên giường, trên tay là danh ngạch binh sĩ sắp bổ sung vào tổ đội còn trống. Hắn vừa mới tắm xong, chỉ mặc một cái quần dài màu đen, cơ vai săn chắc hữu lực vẫn còn ướt nước, mái tóc phủ xuống cặp mắt hẹp dài, nhìn qua như đang khép hờ mi mắt, lại như đang trông về phía kẻ vừa bước vào phòng.

Người nọ cười cười.

"Tôi có nói sẽ cho người lạ vào phòng sao?"

"Anh cũng không nói không cho phép tôi vào phòng mà." Đối phương nhún vai không hề phản đối: "Huống hồ, từ sau đêm nay có lẽ tôi không nằm trong phạm vi người lạ của anh đâu."

Alpha buông máy thông tin xuống, ngẩng đầu nhìn chằm chằm dáng người thon dài xinh đẹp của "cô gái", cũng bật cười: "Chỉ bằng cậu?"

Vương Nguyên nhướng mày: "Chỉ bằng tôi."

Vương Tuấn Khải linh mẫn ngửi được hương vị nhàn nhạt trong không khí. Đó là khí tức có thể khiến mọi Alpha đều mất bình tĩnh, ngay cả người tâm cơ âm trầm có đầu óc sáng suốt nhất cũng chịu ảnh hưởng ít nhiều vì nó. Là một người trải qua huấn luyện trường kỳ khắc khổ nan kham, Vương Tuấn Khải thừa nhận tiết tố Omega đối với hắn có một loại dao động cấp thấp, tuy rằng hắn có thể khống chế hành vi của mình nhưng nếu Omega nọ cứ cố tình chui vào lòng hắn thì. . .

"Cậu giẫm lên lãnh thổ của tôi." Vương Tuấn Khải nghiêng đầu ngắm Vương Nguyên, đánh giá: "Mặc dù cậu rất hấp dẫn, nhưng tôi chưa từng có ý định muốn kết hôn với một Omega nam."

"Chưa nếm thử kẹo làm sao biết kẹo ngọt." Vương Nguyên sờ sờ môi, đầu lưỡi màu hồng phấn hơi vươn ra liếʍ lên phiến môi son đỏ tươi: "Nếu vì tôi là nam mà anh bỏ qua mỹ thực trước mặt, tôi cam đoan anh sẽ hối hận cả đời."

Cậu đi đến bên cạnh Vương Tuấn Khải, một chân đè lên bắp đùi của hắn, cúi đầu nhìn sâu trong đôi mắt màu đen, cười tủm tỉm: "Nhưng mà trước đó, thượng tướng đại nhân, anh có thể giải thích vì sao lại nhận ra tôi không phải là Bạch tiểu thư không? Tôi tự nhận mình ngụy trang rất hoàn hảo a."

Cậu nói chuyện khá chậm, âm thanh mềm mại trong trẻo bất ngờ rơi vào tai Alpha, khí tức mùi mẫn của Omega uốn lượn vờn quanh người hắn, không hiểu sao lại khiến cho Vương Tuấn Khải thất thần.

Hắn vô thức đưa tay ôm vòng eo mảnh mai dính sát vào người mình, trầm giọng đáp: "Bởi vì cô gái kia không phải là Omega."

"Chỉ như vậy?" Vương Nguyên hơi buồn cười.

"Chỉ như vậy."

Hai người giống như lặp lại một đoạn đối thoại nào đó trong quá khứ.

Vương Tuấn Khải siết chặt eo cậu, ngẩng đầu: "Tôi có thể nghĩ là cậu cố ý dùng cách nào để tiếp cận tôi hay không? Còn có. . ." Vương Tuấn Khải nghiêm túc suy nghĩ: "Tôi cứ cảm giác chúng ta đã từng quen nhau. . ."

"Đúng vậy, chúng ta đã từng ở bên nhau. . ." Vương Nguyên choàng tay ôm hắn, mị nhãn như tơ khẽ chớp một cái, khí tức Omega từng chút một trở nên nồng đậm, thoáng chốc đã lấp đầy căn phòng.

Đợi đến khi Vương Tuấn Khải nhận ra điều không đúng, Vương Nguyên đã ép hắn xuống giường cuồng nhiệt hôn môi.

Cậu giống như người khát trên sa mạc gặp nước, điên cuồng mυ'ŧ lên môi hắn, đầu lưỡi linh hoạt uyển chuyển hút lấy lưỡi hắn, cánh môi rực sắc phiến tình không ngừng cọ xát nhè nhẹ lên miệng, vô cùng điêu luyện chơi đùa. Omega dưới thân giống hệt như đã rơi vào kỳ phát tình, như có như không sờ vuốt lên tấm lưng vững chãi của Vương Tuấn Khải, chân dài cong lên cọ xát bắp đùi trong vào chân hắn, tạo ra cảm giác mềm mại mát mẻ nhưng cũng không kém phần nóng bỏng say mê. Vương Tuấn Khải có bản năng Alpha rất mạnh, dù hắn cố tình áp chế tình triều lũ lượt đè nén trong người mình thì vẫn không thể chịu được một Omega mời mọc khiêu chiến sức nhẫn nại, thậm chí là cướp quyền chủ động trên giường của mình, liền bắt lấy hai tay cậu giam trên đỉnh đầu, đảo khách thành chủ tước đoạt vị thế của Vương Nguyên, hung hăng vươn lưỡi khuấy đảo sục sạo bên trong miệng Omega.

Vương Nguyên bị hắn hôn đến thoải mái, nội tiết tố Omega tiết ra càng nhiều, thân thể theo phản ứng sinh lý thần phục và tôn sùng Alpha run rẩy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, vừa yếu ớt thừa nhận vừa trỗi dậy ham muốn được ôm ấp vuốt ve, được lấp đầy toàn bộ những khoảng trống trên người.

Cậu thầm nghĩ, bản năng Omega thiệt mẹ nó quá lợi hại.

Vốn cậu chỉ muốn khơi mào du͙© vọиɠ của hắn, sau đó làm một trò tình say loạn tính để Vương Tuấn Khải chạm vào mình, đánh dấu mình, để khi tìm đến cửa lần nữa hắn nhất định không có đường cãi. Dù đã biết Omega và Alpha sản sinh phản ứng sinh lý rất mạnh mẽ nhưng Vương Nguyên không ngờ thứ này lại đáng sợ như vậy, chỉ mới có một chút, mà lại giống như xuân dược bách phát bách trúng không cách nào ngăn cản.

Huống hồ, cậu đã lâu rồi không cùng hắn ôn lại chuyện cũ.

Ý định vừa xuất hiện trong đầu phút chốc tan thành mây khói, hơi thở đặc thù của Alpha tràn ngập trong không khí, quấn quít đưa đẩy cùng Omega khí tức ngọt lịm như đường. Vương Nguyên mềm nhũn nằm trên giường, toàn thân cao thấp ngứa ngáy kêu gào đòi thả dã thú ngủ say của Omega, đầu nhão thành một đống tương hồ, da thịt mẫn cảm bị vải vóc cọ xát phát đau.

"Tôi đã nói. . .sẽ không cùng. . .một Omega nam. . .quan hệ. . ." Trong vòng xoáy này chỉ có Vương Tuấn Khải miễn cưỡng tỉnh táo, nhưng hành động lại đi ngược lý trí, dù hắn đã cố khuyên mình cách xa Omega này ra nhưng tay chân vẫn như cũ trượt trên cơ thể Omega, hệt như đã bị dán dính vào không gỡ ra được. Hắn luyến tiếc buông tay, cũng chẳng muốn làm bước tiếp theo, hai bên mâu thuẫn đấu tranh độc lập với nhau, giằng co cưa kéo.

Đúng lúc đó, Vương Nguyên đột nhiên kêu lên một tiếng ngọt nị tiêu hồn, đôi mắt phiếm nước mở to hiện rõ vẻ ủy khuất, từ đôi môi đỏ tươi bắt đầu phun ra từng chuỗi nhiệt khí nóng rực cùng thiên ngôn vạn ngữ hồn xiêu phách lạc.

Vương Tuấn Khải nhận ra điều gì, vội cúi đầu nhìn xuống giữa hai chân cậu, nơi đó từ khi não đội thành một cái lều nhỏ, chất dịch lỏng ướŧ áŧ dính dấp khiến cho váy đỏ tươi tối đi một mảng, mà đầu hắn vừa vặn cọ lên, liền làm cho Vương Nguyên khó nhịn rêи ɾỉ.

Nên biết, vào kỳ phát tình của Omega, chỉ cần một động tác nhỏ của Alpha cũng đủ làm cho Omega phát điên.

Nếu ở đây có máy đo nồng độ hormone Omega, chắc chắn sẽ hiện ra chỉ số cao nhất.

"Cậu. . .cậu bao nhiêu tuổi?" Vương Tuấn Khải thở hổn hển cố bức mình tránh ra khỏi Omega, nhìn thấy bộ dạng đáng thương khó chịu của người dưới thân, bản năng Alpha lại không thể đành lòng mà ôm cậu ấy vào lòng. Hiện giờ hắn chỉ muốn đè người này xuống, vừa ôn nhu vừa thô bạo chiếm hữu cậu, giày vò chà đạp đồng thời yêu thương thỏa mãn cậu.

Nhìn tình hình này, lẽ nào cậu ta gặp phải kỳ phát tình đầu tiên?

Hiển nhiên, Vương Nguyên làm gì còn tâm trí đôi co những chuyện này.

"Ưʍ. . Ah, ah. . .ah. . . ah. . . .Áh. . .Áhh. . ." Cậu khổ sở vặn vẹo, toàn thân khô nóng nổi lên một tầng hồng nhạt, lung tung cởϊ qυầи áo muốn thoát khỏi ngọn lửa dần bùng cháy. Vương Tuấn Khải nửa muốn ngăn cản nửa mong chờ tiểu Omega, cuối cùng dứt khoát giúp cậu lột phăng chiếc váy cùng phụ kiện bên trong xuống, ôm Vương Nguyên lăn đến giữa giường.

Trong phòng vang lên âm thanh nức nở vụn vặt cùng mùi vị tìиɧ ɖu͙© nồng nàn.

"Ưʍ. . .um. . ." Alpha cùng Omega đói khát hôn môi, nhiệt tình ma sát quấn riết nhau như đôi tình nhân lâu năm, không ngừng dán lên thân thể đối phương, cảm thụ nhiệt độ cùng bão tình ùn ùn kéo đến. Hai thân ảnh vuốt ve sờ soạng nhau, không ngại ngần kiêng kị, khiến cho không khí trong phòng càng lúc càng sục sôi, mùi vị Omega động tình đậm đặc đến khó thở.

Vương Tuấn Khải thở ra hít vào đều cảm thấy từng chút từng chút chất dẫn dụ Omega quá đỗi mê hoặc, máu huyết cùng trấn tĩnh của hắn đều không thể khống chế, tựa hồ đã chạm phải công tắc bí mật, cứ điên cuồng vận chuyển hùng hổ như lâm trận. Hắn đưa mắt nhìn xuống Omega đang ưỡn hạ thể lên cọ xát cùng Alpha nam vật, đen tối trong mắt lan tràn như mực tan vào nước.

Vương Nguyên theo bản năng dụi dụi đầu vào l*иg ngực Vương Tuấn Khải tìm kiếm sự an ủi chở che, vì khí tức Alpha mạnh mẽ ổn định mà yên tâm vui vẻ, nội tâm nhảy nhót sung sướиɠ hoan hô. Cậu cảm thấy sức nặng cùng vòng tay bao quanh người mình chính là thành lũy kiên cố ngoan cường nhất, có được Alpha như có cả thế giới, ấm áp xen lẫn nóng bỏng chờ mong, làm cho chất dẫn dụ Omega tiết ra càng nhiều.

Người cậu gần như tan thành nước.

Nhưng Alpha kia không làm gì ngoài ôm chặt cậu.

Vương Nguyên nức nở nỉ non, bức bối xé rách lớp vỏ bọc ào ào chui ra, thân người mềm nhũn yếu ớt giãy dụa, phía trước nhanh chóng cương lên, bao qυყ đầυ tách ra để lộ lỗ nhỏ không ngừng rỉ nước. Omega dâʍ ŧᏂủy̠ ở phía sau dễ dàng chảy ra, phía sau thậm chí còn ướt dầm dề hơn trước, huyệt khẩu phấn hồng mấp máy co rụt khép mở, phun ra dâʍ ɖị©ɧ câu dẫn Alpha thỏa mãn mình.

"Bên trong. . .tiến vào bên trong. . ." Cậu run rẩy nài nỉ, trên người nơi nào cũng mẫn cảm, chỉ ôm siết không thể xoa dịu bành trướng tột độ trong người cậu. Vương Nguyên quẫn bách đánh vào người Vương Tuấn Khải, ngửa đầu thở dốc làm yết hầu trắng nõn rơi vào tầm mắt Alpha.

Vương Tuấn Khải vô thức gặm xuống, bàn tay chạy dọc nắn bóp mông cánh hoa như nhào bột, xúc cảm trơn mềm nhu thuận khiến hắn không nỡ buông tay, bắt đầu sờ soạng suồng sã lên hạ thân ướt sũng nhầy nhụa của Omega, khiến Vương Nguyên sung sướиɠ rên lên, dang rộng hai chân nâng hạ thể lên cho hắn chơi đùa.