Chương 5:
Qua máy giám sát nhìn bác sĩ đẹp trai giúp lão bà kiểm tra hạ thể, nhét ống thủy tinh vào hậu huyệt, dùng đầu lưỡi chạy bằng điện đùa bỡn tao huyệt. Tao huyệt bị băng côn thao đến chết lặng.
Sau khi cơ thể của Triệu Tri Thu qua qua mấy tên đàn ông khai phá, từ lâu đã lòng tham không đáy, càng ngày càng thêm mẫn cảm. Y nhiều lần tìm đến cha con ông Trần yêu đương vụиɠ ŧяộʍ. Chờ Chung Lâm về đến nhà cũng sẽ chủ động cầu hoan, khiến cho hai tao huyệt đều bị sử dụng quá độ. Y thấy hơi bất an, rất sợ nơi đó bị nới lỏng, khiến Chung Lâm hoài nghi. Cũng may bản thân y là bác sĩ, có thể tự tìm cơ hội kiểm tra hạ thể xem có gì khác thường ko. Nhưng Chung Lâm vừa nghe y nói định đi khám sức khỏe, liền lo lắng hỏi han. Y không có cách nào giải thích nên nói quanh co lấp liếʍ cho qua. Tuy vậy, Chung Lâm vẫn còn lo lắng, kiên quyết muốn đi đến bệnh viện với y. Triệu Tri Thu không thể làm gì khác hơn ngoài đồng ý.
May là y đã bàn trước chuyện này với đồng sự, cứ giả bộ kiểm tra như bình thường, nhưng thực ra chỉ chủ yếu kiểm tra hạ thể. Y lợi dụng chức vụ chiếm dụng một phòng bệnh yên tĩnh, cũng dặn Chung Lâm không được vào. Còn dặn hắn nếu chờ lâu thấy mệt thì vào phòng đồng sự y ngủ một giấc. Y làm vậy vì sợ bị hắn phát hiện.Chung Lâm không rõ lắm ngõ ngách trong này nên cũng đồng ý. Chờ đến khi thật sự buồn chán, hắn liền theo lời Triệu Tri Thu vào phòng đồng sự của y. Kết quả, vừa vào phòng, Chung Lâm liền phát hiện màn hình máy vi tính trên bàn đang phát sáng, mà trên màn hình chính là hình ảnh Triệu Tri Thu nằm trên giường bệnh kiểm tra, hai chân y lúc này mở ra thật rộng để lên cao qua màn hình nhìn không sót gì.
Chung Lâm đầu tiên là sửng sốt, nhưng rất nhanh hoàn hồn. Thì ra tên đồng sự này của Triệu Tri Thu là tên biếи ŧɦái, không ngờ cài đặt máy giám sát trong phòng bệnh để rình coi nơi riêng tư của bệnh nhân. Nghĩ đến lão bà mình sắp phải đối mặt với trường hợp nào, Chung Lâm liền nhịn không được hưng phấn.
Một lát sau, trên màn hình quả nhiên xuất hiện một người mặc áo blouse trắng tuổi còn trẻ trông rất đẹp trai. Cậu ta cầm dụng cụ trên tay, hình như nói gì đó với Triệu Tri Thu. Chung Lâm mang tai nghe vào để theo dõi cuộc trò chuyện.
Lúc này, Triệu Tri Thu mở rộng hai chân nằm trên giường bệnh, nửa người dưới thì tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, truyền đến từng trận mát lạnh. Cho dù tâm trí của y đã thay đổi,, nhưng tư thế để lộ nơi riêng tư thế này vẫn làm y ngượng ngùng.
Đồng sự hôm nay kiểm tra cho y tên là Tiểu Chu. Y bỏ qua thẹn thùng nói: "Tiểu Chu, làm phiền cậu."
Tiểu Chu mỉm cười, ánh mắt đóng đinh tại nơi riêng tư của y. Một lúc lâu sau, cậu ta mới trả lời: "Không phiền." Ánh mắt của cậu ta lãnh tĩnh không gì thay đổi được nhưng lại dán chặt nơi hạ thể của Triệu Tri Thu dường như không muốn dời đi. Bị kiểu ánh mắt như thị gian này nhìn, Triệu Tri Thu có chút chịu không nổi, côn ŧᏂịŧ phía trước cũng từ từ ngẩng đầu, mà tao huyệt giữa hai mông đẫy đà cũng ra chút mật dịch.
Tiểu Chu chậm rãi mang bao tay vào, mới tiến đến giữa hai chân Triệu Tri Thu. Cậu ta cũng không vội vàng mà bắt đầu thưởng thức cảnh xuân bí ẩn. Côn ŧᏂịŧ của người song tính nhỏ hơn của đàn ông bình thường. Thêm vào đó, Triệu Tri Thu chẳng bao giờ sử dụng nó, bất quá chỉ từng thủ da^ʍ, cho nên nhan sắc hồng hào chọc người trìu mến. Đột nhiên, Tiểu Chu dùng tay bắn qυყ đầυ một cái.
"Ngô!"
Triệu Tri Thu run lên, côn ŧᏂịŧ ngay lập tức hoàn toàn đứng thẳng. Lúc này, giọng nói tỉnh táo của Tiểu Chu truyền đến: "Công năng dươиɠ ѵậŧ bình thường. Bắc sĩ Triệu này, kế tiếp em sẽ kiểm tra âʍ ɦộ và hậu môn cho anh."
Cậu ta vừa nói vừa cầm côn ŧᏂịŧ của Triệu Tri Thu. Ngón tay cái tình sắc vuốt ve trên đỉnh. Hô hấp Triệu Tri Thu nhanh hơn, mã mắt phun ra rất nhiều dịch thể trong suốt.
Đến lúc này, y đương nhiên cũng phát hiện Tiểu Chu không hẳn đơn thuần giúp y kiểm tra thân thể, chỉ là cơ thể dâʍ ɖu͙© đã bị câu ra, hơn nữa, Tiểu Chu cũng rất đẹp trai, Triệu Tri Thu cũng không thấy phản cảm khi làʍ t̠ìиɦ với cậu ta, ngược lại còn có chút chờ mong.
"Ngô... Vậy cậu phải kiểm tra cẩn thận tiểu huyệt của tôi..."
Y nâng chân lên nhẹ nhàng câu đầu Tiểu Chu lên, nhãn thần mê ly nhìn cậu ta.
Nhìn hành vi trắng trợn câu dẫn này của Triệu Tri Thu, Tiểu Chu chỉ cười, đặt mắt cách hoa huyệt của Triệu Tri Thu chỉ một cm, hài lòng đánh giá hai cánh hoa hồng nhuận màu mỡ và nơi mật động thần bí kia, trong đó đã treo vài giọt dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt. Cậu ta lè lưỡi liếʍ sạch.
"Ừ..."
Nơi mẫn cảm nhất bị đầu lưỡi to nóng liếʍ láp làm bên trong âʍ đa͙σ của Triệu Tri Thu co rút nhanh từng trận, dâʍ ŧᏂủy̠ cũng bị khai thác ra.
Tiểu Chu mở rộng miệng hoàn toàn bao lại âʍ ɦộ, đầu lưỡi cố sức liếʍ âm đế, nuốt một ngụm dâʍ ŧᏂủy̠. Cậu ta ngẩng đầu, hai ngón tay chà xát âm đế sung huyết sưng đỏ vài cái, mới nhìn Triệu Tri Thu từ dưới lên nói: "Ái dịch phân bố bình thường, công năng của âm đế cũng bình thường. Hiện tại, tôi sẽ bắt đầu kiểm tra tình trạng âʍ đa͙σ của bác sĩ Triệu."
Cả người Triệu Tri Thu tựa như bị muôn vàn con kiến cắn, bên trong dũng đạo co rút càng thêm kịch liệt, khát cầu côn ŧᏂịŧ xen vào. Du͙© vọиɠ không được phát tiết, côn ŧᏂịŧ căng cứng khó chịu, mã mắt lại bị Tiểu Chu chặn lại không thể bắn tinh, tay tìm được âm đế liền tự mình dùng sức nhu chà: "A... Tiểu Chu, mau giúp tôi kiểm tra âʍ đa͙σ đi... Bên trong ngứa quá, mau giúp tôi chữa ngứa..."
Ngón trỏ và ngón giữa của Tiểu Chu dễ dàng tách ra âm thần đang đóng chặt, tìm được lỗ nhỏ đang chảy dâʍ ŧᏂủy̠ nhễ nhại. Cậu ta nhắm ngay đó cắm vào, nội bích nhất thời buộc chặt, quấn chặt lấy ngón tay.
Thật vất vả mới có vật gì đó cắm vào trong tiểu huyệt, nhưng chỉ có hai ngón tay không thể nào thỏa mãn cơ thể đã dần quen thuộc với thịt heo bổng của Triệu Tri Thu. Mà thân thể đói khát không được thỏa mãn, chỉ như ăn lửng dạ, ngược lại càng làm Triệu Tri Thu thêm dục hỏa đốt người. Y bắt đầu tự tay mò xuống hạ thể, để ngón tay bắt đầu trừu sáp ma sát dâʍ ɭσạи mị thịt, mới thấy chút thỏa mãn.
Không ngờ chưa động vài cái, Tiểu Chu liền không lưu tình rút hai ngón tay ra, thậm chí còn vẩy ra vài giọt dâʍ ɖị©ɧ.
"Âʍ đa͙σ co dãn tốt, ái dịch sung túc, mọi thứ đều bình thường, giờ chuyển sang kiểm tra hậu môn của bác sĩ Triệu."
Triệu Tri Thu không ngờ rằng Tiểu Chu lại có thể dứt khoát rút ra như vậy, cả người y bị du͙© vọиɠ tra tấn sắp điên rồi. Chẳng biết từ lúc nào, y đã cởϊ áσ vứt sang một bên, bàn tay khéo léo lung tung kháp nhu đầṳ ѵú, tay khác đưa xuống phía dưới bắt đầu thô bạo khu đào tao động đến nỗi dâʍ ŧᏂủy̠ trào ra như suối, tích ra một vũng trên giường bệnh, cúc huyệt hồng nhạt cũng không ngừng co rút, hé ra một cái miệng nhỏ.
"Tiểu Chu... A... Van cầu cậu, để cho tôi bắn đi. Tôi sắp phát điên rồi..."
Đối mặt với Triệu Tri Thu yêu mị giãy dụa cơ thể, Tiểu Chu không có động tĩnh gì cả, tiếp tục kiểm tra. Đầu tiên, cậu ta dùng chiếc mũi cao thẳng đυ.ng vào nếp uốn hồng nhạt, sau đó lại dùng ngón tay đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của âʍ đa͙σ xen vào trong hậu huyệt đồng dạng tao thủy tràn lan, không nặng không nhẹ động hai cái rồi rút ra.
"Hậu môn của bác sĩ Triệu cũng không có vấn đề gì."
Cậu ta ngồi xổm giữa hai chân Triệu Tri Thu, nhìn đôi gò má đỏ bừng của Triệu Tri Thu vì bị tìиɧ ɖu͙© dày vò, nói: "Nhưng, hiện giờ tôi cũng chưa chắc chắn tao huyệt của bác sĩ Triệu có thể sử dụng bình thường hay không do không thể nhìn thấy bên trong tao huyệt. Vì vậy, tôi đã chuẩn bị cái này cho bác sĩ Triệu."
Nói xong, Tiểu Chu liền nhét một ống thủy tinh thật lớn vào hậu huyệt mà không có bước dạo đầu nào, cùng lúc đó bàn tay chặn mã mắt của Triệu Tri Thu cũng buông lỏng ra.
"A!"
Triệu Tri Thu hét lên một tiếng, hậu huyệt khát vọng tính khí tráng kiện xen vào rốt cuộc được thỏa mãn làm y vô cùng sảng khoái. Đồng thời, côn ŧᏂịŧ của y run rẩy bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên cả khuôn mặt điển trai của Tiểu Chu.
Nhắc đến Chung Lâm đang thưởng thức cảnh tượng này trong phòng làm việc càng thêm phấn khởi. Hắn điều chỉnh góc quay, phóng to hạ thể của Triệu Tri Thu.
Chỉ thấy gậy thủy tinh có hình dạng như côn ŧᏂịŧ tách thịt huyệt ra, xuyên thấu qua lớp thủy tinh trong suốt có thể nhìn thấy thịt bích bị dồn ép bên trong. Thịt bích hồng nhạt đói khát co rúm đè ép ống thủy tinh, dâʍ ŧᏂủy̠ cũng chảy dọc xuống theo thành ống.
Cho dù đó là lão bà của mình, Chung Lâm lúc này cũng nhịn không được bạo một câu thô bạo: "Mẹ nó, quá biếи ŧɦái!" Hắn lập tức móc ra côn ŧᏂịŧ bắt đầu xoa bóp, vừa nhìn chằm chằm màn hình. Nhìn đãng phụ dâʍ đãиɠ đúng là lão bà của hắn, mỗi ngày đều cho hắn cắm sừng. Nghĩ đên đây, côn ŧᏂịŧ của Chung Lâm liền to thêm một vòng.
Lúc này, hậu huyệt của Triệu Tri Thu đang cắn chặt côn ŧᏂịŧ thủy tinh Qua cơn thỏa mãn lúc ban đầu, y liền thấy khó chịu, bởi vì côn ŧᏂịŧ thủy tinh chỉ nằm im trong tao huyệt của y, mà thứ y khát vọng là bị dùng sức, thô bạo, bị hung hăng trừu sáp, tao điểm bị thọt vào, nội bích được hưởng thụ tình ái vui vẻ nhễ nhại Còn cảm giác như treo trên không này làm y cảm thấy rất không thoải mái.
"Ngô... Tiểu Chu, động đi, mau thao tao huyệt, chịu không nổi..."
Côn ŧᏂịŧ của Tiểu Chu đã cương phồng thành túi lớn, nhưng hắn vẫn duy trì lãnh đạm như cũ. Cậu ta tỉ mỉ quan sát từ côn ŧᏂịŧ thủy tinh nhìn vào bên trong, "Màu sắc, dịch ruột non phân bố bình thường, có thể yên tâm làʍ t̠ìиɦ."
Cả người Triệu Tri Thu sớm đã thấy khó chịu, ngón tay như muốn chui hết vào trong tao huyệt, côn ŧᏂịŧ đã bắn một lần lại đứng thẳng lên. Y bị Tiểu Chu điều giáo đến nỗi tính dục tăng vọt nhưng thủy chung vẫn không thể chiếm được thỏa mãn triệt để trong đói khát.
"Tiểu Chu... Van cầu cậu, tao huyệt ngứa quá, mau thao đi, a..."
Khóe mắt củaTriệu Tri Thu chảy ra sinh lý nước mắt, cả cơ thể như rặng mây đỏ. Để truy cầu cảm giác cực hạn khoái lạc bị thao huyệt, y đã hoàn toàn buông bỏ lòng tự trọng, không ngừng khẩn cầu Tiểu Chu.
Tiểu Chu như có chút động tâm, cậu ta nhẹ nhếch khóe miệng, hỏi: "Có nhiêu đó cũng chịu không nổi? Kiểm tra mới chỉ bắt đầu thôi. Để kiểm chứng tao huyệt của bác sĩ Triệu có thể tính giao bình thường, tôi đã chuẩn bị vật này."
Lúc này, cậu ta đang cầm một cái đầu lưỡi hồng nhạt chạy bằng điện mở tần suất tối đa, chỉ thấy trên đầu lưỡi đầy những ô hình tròn, nhìn kĩ có thể thấy ảnh ảo do tần suất lay động.
"Bác sĩ Triệu đồng ý nhận kiểm tra không?"
Triệu Tri Thu nhìn đầu lưỡi chạy bằng điện kia liền tưởng tượng cảm giác nó chấn động trong tao huyệt, âʍ đa͙σ bên trong càng co rút khó chịu.
"Tôi, đồng ý..."
Tiểu Chu nở nụ cười như ý. Cậu ta đè xuống chốt mở, nhét đầu lưỡi chạy bằng điện vào trong tao huyệt của Triệu Tri Thu.
"Ừ!"
Triệu Tri Thu cảm nhận cảm giác vui vẻ từ chiếc lưỡi đầy tràn chậm rãi xen vào trong tao huyệt. Y thoải mái thở dài một tiếng.
Ngay sau đó, đầu lưỡi liền chuyển động điên cuồng.
"A a a a!"
Vui vẻ quá mức mãnh liệt, Triệu Tri Thu như cá chép chút xíu nữa nhảy dựng lên trên giường bệnh. Trong tao huyệt của y tựa như thật sự có một chiếc đầu lưỡi thật dài vừa cứng rắn vừa linh hoạt chuyển mình nghiền ép, những viên tròn trên đó không chút nào nhẹ nhàng ma sát vách tường bên trong mà không ngừng rung động. Đồng thời bị đầu lưỡi liếʍ huyệt và bị côn ŧᏂịŧ sáp làm y sung sướиɠ không gì sánh được, hơn nữa cảm giác dũng đạo chật ních thoải mái cực độ làm y như muốn ngất đi không ngừng truyền đến. Trong đầu Triệu Tri Thu thậm chí bị tê dại một lúc, dòng điện dâʍ ɖu͙© không duy trì liên tục chuyển động trong thân thể, làm y kẹp chặt tao huyệt, không ngừng da^ʍ kêu.
"Tao huyệt thật thoải mái, a, thật là tuyệt..."
Suy nghĩ của Triệu Tri Thu đã hoàn toàn không còn được tỉnh táo, chỉ biết bị động mở rộng hai chân, thỏa thích cảm nhận đầu lưỡi chạy bằng điện tàn sát bừa bãi trong tao huyệt.
"Không được... A! Lại muốn bắn, muốn cao trào, a a a a..."
Tiểu Chu hài lòng nhìn cả người Triệu Tri Thu run rẩy như bị điện giật, nghe những tiếng kêu dâʍ đãиɠ từ miệng y thoát ra. Đó là biểu hiện của cao trào. Rất nhanh sau đó, cá người Triệu Tri Thu cứng lại, chỉ biết há miệng, hai mắt thất thần, sau đó côn ŧᏂịŧ phun ra dịch trắng, đồng thời một dòng âm tinh trong suốt cũng chảy ra từ tao huyệt.
"Ngô..."
Cao trào qua đi, Triệu Tri Thu xụi lơ nằm trên giường bệnh, cả người y như tràn đầy dư vị ngọt ngào, nhưng đầu lưỡi bằng điện trong tao huyệt còn không chịu buông tha y, vẫn chẳng biết mệt mỏi chấn động. Rất nhanh, trong tao động lại bị quậy dâʍ ŧᏂủy̠ nhễ nhại. Triệu Tri Thu rêи ɾỉ lần thứ hai.
Đang bị đầu lưỡi bằng điện vừa liếʍ vừa sáp sung sướиɠ không gì sánh được, Tiểu Chu lại thô bạo rút đầu lưỡi ra. "A!" - Triệu Tri Thu thét lên, vừa giãy dụa thân thể vừa cảm thụ cảm giác vui vẻ do rút đầu lưỡi bằng điện ra. Y liếc nhìn đầu lưỡi bằng điện chảy xuống rất nhiều dâʍ ŧᏂủy̠.
"Tao huyệt của bác sĩ Triệu vô cùng thích hợp tính giao. Bây giờ, tôi sẽ kiểm tra lại tình huống bên trong tao huyệt."
Lúc này, Triệu Tri Thu như con cá bị bắt lên bờ, miệng âʍ đa͙σ không ngừng co rút, cả người bủn rủn, chỉ biết mở miệng thở dốc. Y đang mong đợi lần điều giáo tiếp theo của Tiểu Chu, tao huyệt chỉ còn cảm thấy vui sướиɠ nhễ nhại.
Tiểu Chu mở ngăn tủ, lấy ra một cây gậy đấm bóp trong suốt rất to, mặt trên còn tỏa ra cả khí lạnh. Nhìn thấy, Triệu Tri Thu trợn to hai mắt, thất thanh nói: "Băng?"
Tiểu Chu mỉm cười gật đầu, không cho Triệu Tri Thu cơ hội phản ứng đã mạnh sáp vào.
"Ngô!"
Triệu Tri Thu ngưỡng cổ kêu rên một tiếng, chỉ cảm thấy ngay từ đầu tao huyệt nóng hừng hực do bị đầu lưỡi quậy phá khi bị bị cây côn cứng rắn lạnh như băng cắm vào làm y lạnh đến nỗi run người không ngừng.
Âm thần vừa bị đầu lưỡi bằng điện trừu cắm một trận sưng đỏ sung huyết, mặt trên dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ trông rất tội nghiệp, âm mao xung quanh bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt nhẹp quấn thành một đoàn, bổ trợ cho gậy đấm bóp băng mang khí lạnh càng có loại mỹ cảm kì dị.
Chung Lâm nhìn lão bà bị tên bác sĩ biếи ŧɦái dùng băng côn sáp huyệt. Hình ảnh trên màn ảnh được đặc tả vô cùng da^ʍ mỹ. Từ băng dương cụ trong suốt có thể thấy được tầng tầng lớp lớp nếp uốn đỏ tươi trong tiểu huyệt của Triệu Tri Thu bị băng côn chèn ép. Ngay từ đầu, thịt bích mềm mại bị băng làm tê dại nhưng nhanh chóng thích ứng, phân bố ra dâʍ ɖị©ɧ ấm áp, hòa lẫn với nước đá hòa tan chảy ra cửa âʍ ɦộ rồi đọng lại ở cúc huyệt, làm Triệu Tri Thu lạnh đến rùng mình.
"Thao! Quá biếи ŧɦái!"
Nhìn lão bà bị băng côn sáp nhanh chóng chảy dâʍ ŧᏂủy̠, Chung Lâm hưng phấn cả người. Cảm thấy mình sắp bắn, hắn liền xé một khăn giấy trong hộp trên bàn, vừa nhìn khuôn mặt tuấn tú xuân tình cuộn trào mãnh liệt của lão bà vừa bắn ra.
"Bên trong tao huyệt của bác sĩ Triệu thật đẹp."
Tiểu Chu cảm thán, cũng có chút không kiềm chế được. Cậu ta cầm băng côn thong thả mà nặng nề bắt đầu trừu sáp trong tao huyệt của Triệu Tri Thu.
"Ngô... A..."
Chỗ mẫn cảm nhất bị băng côn ma sát truyền đến kɧoáı ©ảʍ kì diệu trước nay chưa có. Triệu Tri Thu quả thật không biết bản thân rốt cuộc thấy thống khổ hay là vui sướиɠ. Tinh thần tuy hoảng hốt, nhưng hạ thể vẫn thành thật đi theo tiếu tấu của Tiểu Chu, nghênh hợp động tác trừu sáp của cậu ta.
Qυყ đầυ băng to lớn đẩy ra mị thịt mềm mại, sáp vào chỗ sâu nhất, bắt đầu mãnh liệt thông miệng tử ©υиɠ. Tốc độ của Tiểu Chu càng lúc càng nhanh, tới cuối cùng là mãnh liệt trừu sáp. Thịt động bị băng côn kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thịt non cũng bắt đầu quấn quýt vào. Dâʍ ŧᏂủy̠ ấm áp từ từ ăn mòn băng côn, mị thịt càng thêm mềm mại hưởng thụ màn tình ái kì lạ này.
"A, tao huyệt thật lạnh..."
"Thoải mái không?"
"Thoải mái... Ừm, lạnh nhưng thoải mái..."
Tiểu Chu không ngừng thay đổi góc độ trừu sáp tao huyệt làm thịt huyệt của Triệu Tri Thu như muốn hòa tan, đúng hơn là bị băng côn sáp như muốn chết lặng. Dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng tràn ra từ tao huyệt, khó có thể thừa nhận vui sướиɠ truyền từ bên trong, ý thức của y liền mơ hồ.
"Không được, tao huyệt lạnh khó chịu quá..."
Dù sau đó, băng dương cụ đã bị nhiệt độ cơ thể của Triệu Tri Thu giảm xuống còn một vòng, Triệu Tri Thu vẫn nhịn không nổi khóc lên. Tiểu Chu nổi lòng từ bi, rút ra băng côn dàn dụa dâʍ ŧᏂủy̠ ném qua một bên, rồi đỡ côn ŧᏂịŧ của mình cắm vào trong tao huyệt vì lạnh nên càng thêm mẫn cảm của Triệu Tri Thu.
"A a!"
Triệu Tri Thu khó chịu giãy dụa. Tao huyệt vừa bị băng côn sáp chết lặng chợt bị đưa vào một côn ŧᏂịŧ nóng hổi cứng rắn, cảm giác băng hỏa lưỡng trọng thiên làm Triệu Tri Thu gần như phát cuồng.
"Ngô... Lạnh quá, thật là thoải mái, a, tao huyệt vừa bị đông lạnh thì ra có tư vị thế này..."
Trong lúc này, sự trấn định của Tiểu Chu cuối cùng cũng bị phá công. Cậu ta gầm nhẹ, thỏa thích rong ruổi và hưởng thụ côn ŧᏂịŧ bị dồn ép trong tao huyệt lạnh lẽo. Loại cảm giác này làm cậu đặc biệt hứng khởi, dùng hết khí lực thao vào trong tao huyệt của Triệu Tri Thu.
"A... Nóng quá, không chịu nổi, tao huyệt muốn nấu cơm... A a a a!"
Côn ŧᏂịŧ to lớn nóng bỏng hầu như mỗi lần đều thao tới miệng tử ©υиɠ vốn bị băng côn làm lạnh. Triệu Tri Thu cảm giác mình bị vui sướиɠ cực độ bao vây, từng đợt cao trào không ngừng tràn đến. Thịt huyệt sống chết cắn chặt côn ŧᏂịŧ, liều mạng hút, thịt bích bị băng côn làm tê dại rất nhanh được hòa tan, ma sát tạo ra cảm giác như muốn bốc cháy.
"Không được... Quá sung sướиɠ, muốn bị thao chết... A a, tao huyệt muốn tan!"
Chung Lâm nhìn những hình ảnh trong phòng bệnh trên màn hình nhỏ, ngoài mặt là nói kiểm tra bình thường nhưng thật ra sau khi lão bà bị đồng sự đùa bỡn một trận, liền bị đè xuống thao huyệt đến nỗi liên tục thét chói tai, thoải mái bắn nhiều lần.
ฅ (⌯ ͒ • ɪ • ⌯ ͒) ฅHết chương 5ฅ (⌯ ͒ • ɪ • ⌯ ͒) ฅ