Chương 6:
Vì cứu lão công mà hiến thân. Trước mặt lão công bị bắt dùng rượu súc ruột, rót rượu cho bọn côn đồ bằng hai tao huyệt; dùng tư thế đi tiểu bị cưỡиɠ ɖâʍ và bắn vào trong đến nỗi không ngừng cao trào.
Chung Lâm nhìn Triệu Tri Thu bây giờ tựa như một quả đào chín đỏ. Cả người y tỏa ra hương vị sắc tình làm người mê say. Sau khi thân thể được khai phá triệt để, hưởng thụ qua cảm giác vui sướиɠ cực hạn mà tình ái mang lại, dáng dấp trong trẻo lạnh lùng trước nay của y đã thay đổi một trời một vực. Giờ đây, tình ái bình thường đã khó có thể thỏa mãn y. Nghĩ đến đây, trong đầu Chung Lâm đã hiện ra một kế hoạch.
Ngay lập tức, hắn đăng bài trên trang web những người thích cưỡиɠ ɖâʍ người đã có chồng, rồi chọn lựa một vài người tỏ ý quan tâm trên đó. Sau khi gặp mặt bọn họ, hắn quyết định tự biên tự diễn một vở tuồng.
Sau khi ăn tối xong, Chung Lâm muốn dẫn Triệu Tri Thu ra ngoài đi dạo một lát. Bây giờ, Triệu Tri Thu vẫn còn duy trì cùng mấy người đàn ông khác duy trì quan hệ thể xác, thấy mình lãnh đạm với Chung Lâm, ngực có chút chột dạ áy náy nên liền đồng ý. Sau đó, hai người dự định ra bên hồ dạo một chút. Chung Lâm cố ý dẫn Triệu Tri Thu tới chỗ hẹn sẵn, cuối cùng hai người đến một nơi rất hiếm người qua lại, chỉ có ngọn đèn đường mờ vàng cô tịch chiếu lên thân ảnh hai người. Chung Lâm thấy thời gian không sai biệt lắm, liền kéo Triệu Tri Thu qua bắt đầu hôn môi. Đúng lúc hai người đang chìm đắm vào nụ hôn, đột nhiên một đám người cầm gậy gỗ xông ra ập về phía hai người.
Chờ khi hai người tỉnh dậy, phát hiện bản thân ở một nơi xa lạ, tay chân đều bị trói chặt. Mà đứng trước mặt họ là năm sáu thanh niên cường tráng không ý tốt nhìn hai người.
"Các cậu muốn làm gì?"
Triệu Tri Thu hốt hoảng hỏi. Chỉ thấy một thanh niên trẻ tai gắn đinh đi đến cạnh Chung Lâm, rồi mạnh vung cây gậy gỗ đánh lên chân Chung Lâm làm hắn kêu thảm một tiếng. Sau đó, nam thanh niên tai đinh ngồi chồm hổm trước mặt hắn, cười gằn: "Mày đắc tội người ta nên có người kêu chúng tao tới dạy dỗ lại mày." Nói xong, hắn ta liền giơ gậy gỗ lên. Thấy vậy, Triệu Tri Thu sợ tới mức hét ầm lên: "Đừng đánh anh ấy! Tôi xin cậu!"
Lúc này, một thanh niên đội mũ lưỡi trai đi đến trước mặt y. Hắn nâng cằm y lên, vừa cười dâʍ đãиɠ vừa nói: "Em là lão bà của hắn nhỉ. Dáng dấp cũng không tệ, nếu muốn bọn anh không làm hắn bị thương, em phải đưa ra chút thành ý gì chứ?" Vừa nói, hắn vừa đặt tay lên giữa hai chân Triệu Tri Thu, rồi thô lỗ xoa vài cái.
"Ngô..."
Triệu Tri Thu vừa kinh vừa sợ, lại lo lắng cho Chung Lâm. Thì ra là vậy. Thân thể dâʍ đãиɠ của y vừa bị tên đội mũ xoa một cái, côn ŧᏂịŧ liền có phản ứng. Ý đồ của tên mũ lưỡi trai đã quá rõ ràng, nhưng Triệu Tri Thu thật sự không muốn đối mặt với cửa ải ở trước mặt Chung Lâm khi ý thức còn tỉnh táo mà bị những người đàn ông khác dâʍ ɭσạи.
Thấy Triệu Tri Thu do dự, Chung Lâm liền hét lớn: "Lão bà đừng làm vậy! Anh không sao đâu!" Thanh niên tai đinh làm bộ giơ gậy định đánh đầu hắn. Lập tức vang lên tiếng thét to mang theo sợ hãi của Triệu Tri Thu: "Tôi đồng ý! Các người muốn làm gì cũng được! Đừng làm anh ấy bị thương!" Nghe vậy, thanh niên tai đinh mới chịu đặt gậy gỗ xuống.
Ngay lập tức, mũ lưỡi trai đã cởi trói cho Triệu Tri Thu, rồi ra lệnh y cởi sạch trước mặt mọi người. Triệu Tri Thu nghe lời làm theo, rất nhanh, một thân thể trắng nõn xuất hiện trước mắt mọi người ở đây. Ánh mắt da^ʍ ô của mấy thanh niên quét tới quét lui trên cơ thể Triệu Tri Thu, hạ thân nhanh chóng có phản ứng. Thấy vậy, cả người Triệu Tri Thu run rẩy, hai tay ôm trước ngực. Bị nhiều đàn ông như vậy thị gian trước mặt lão công, trong lòng y không chỉ có cảm giác sợ hãi mà còn có sự hưng phấn mơ hồ tận sâu bên trong, cho nên tiểu huyệt cũng bắt đầu phản xạ phân bố không ít mật dịch. Để tránh bị bọn họ phát hiện, y lập tức kẹp chặt hai chân.
Nam thanh niên tai đinh nhìn y cười dâʍ đãиɠ. Hắn ta vung tay liền có một thanh niên mặc đồ đen mang ra mấy chai rượu.
"Muốn bọn anh tha cho chồng cưng cũng được thôi, nhưng trước hết em lại đây rót rượu cho mấy anh đã."
Nghe được yêu cầu này, Triệu Tri Thu không biết là bản thân đang cảm thấy thất vọng hay là thở phào nhẹ nhõm nữa. Y đè xuống sự xấu hổ, đi tới chuẩn bị cầm chai rượu rót cho bọn họ. Kết quả, y vừa với tay đã bị thanh niên mũ lưỡi trai nắm chặt cổ tay.
"Ai cho cưng dùng tay?"
Triệu Tri Thu lắp bắp hỏi: "Vậy dùng cái gì?"
Thanh niên tai đinh cười to. Tay hắn bỗng nhiên duỗi xuống bao lấy hoa huyệt và cúc huyệt của y, rồi hung hăng gãi vài cái. Chờ rút ra, trên tay đã dính không ít mật dịch. Hắn ta khinh bỉ một tiếng, tham lam liếʍ sạch dâʍ ɖị©ɧ trên tay rồi cười nói: "Còn giả bộ thủ tiết cái gì, tao thủy cũng chảy hết cả ra. Hay là dùng hai tao huyệt của cưng rót rượu cho bọn anh đi."
Nghe vậy, sắc mặt Triệu Tri Thu liền trắng bệch, ngập ngừng hỏi: " Làm, làm sao rót?"
Thanh niên tai đinh cười to nói: "Dùng ly đổ rượu vào tao huyệt, rồi dùng tao huyệt của cưng rót lại cho bọn anh, hiểu chưa?"
Hai thanh niên mặc đồ đen trái phải bất mãn nói: "Đại ca, chưa kể dâʍ ɖị©ɧ, trong huyệt cũng không sạch sẽ cho lắm."
Thanh niên tai đinh liền nói: "Chuyện này rất dễ. Trước tiên phải tắm táp sạch sẽ hai tao huyệt của nó trước, sau đó mới để nó rót rượu."
Ngay sau đó, Triệu Tri Thu bị hai thanh niên trai tráng một người bên trái một người bên phải kéo ra hai chân, đầu thì cuối xuống qua mông tạo thành tư thế quỳ rạp trên mặt đất. Sau đó, không có sự báo trước, một bình rượu liền cắm vào trong cúc huyệt của y.
"A!"
Bình rượu kia có miệng bình nhỏ nhưng thân bình lại to. Tuy Triệu Tri Thu đã phân bố không ít dâʍ ŧᏂủy̠, nhưng vẫn chưa hoàn toàn chuẩn bị sẵn sàng, lại bị đột nhiên cắm vào như thế nhất thời đau đến hét lên một tiếng.
Lúc này, Chung Lâm đang bị một thanh niên cao to đè nặng, không thể nhúc nhích được. Thấy tình cảnh này, hắn liền nheo mắt lại, giận dữ hét: "Chúng mày không muốn sống nữa phải không?"
Chỉ cảm thấy bình rượu kia ngừng một chút, động tác cũng chậm lại không ít, mà bắt đầu có kỹ xảo đâm vào cúc huyệt của Triệu Tri Thu, đồng thời dòng rượu lạnh lẽo cũng chậm rãi chảy vào tràng đạo nóng bỏng.
"Ngô..."
Triệu Tri Thu không biết đây là cảm giác khó chịu hay gì khác, chỉ thấy không ngừng có dịch thể cuồn cuộn tràn vào dạ dày, bụng đều bị rót tràn đầy. Đến cả việc động tác rót bình rượu cũng nhẹ nhàng đi rất nhiều, y cũng không phát hiện, cả người bắt đầu mơ hồ. Cho đến khi toàn bộ chai rượu đều được đổ hết vào, dạ dày cũng bị đổ đầy, ngay cả cái bụng cũng phình ra. Ngoài ra, côn ŧᏂịŧ dựng lên càng ngày càng cao, cuối cùng dính sát vào bụng.
"Nga, rất khó chịu, bụng trướng quá..."
Triệu Tri Thu thấp giọng rêи ɾỉ, nghĩ ở trước mặt Chung Lâm mình bị mấy tên côn đồ đổ rượu vào mông, nhưng côn ŧᏂịŧ vẫn không biết sống chết dựng đứng, cùng với kí©ɧ ŧɧí©ɧ vẫn như cũ có thể làm ý thức y trở nên mơ hồ.
"Không được, muốn bắn, a..."
Những nếp uốn hồng phấn liên tục run rẩy, thỉnh thoảng có dòng rượu màu vàng thẩm thấu ra. Thanh niên tai đinh liếc mắt, nói: "Kẹp chặt tao huyệt! Hiện tại phải dùng rượu rửa thật sạch tao huyệt của cưng mới có thể rót rượu cho bọn anh. Nếu cưng dám để chảy ra, lão tử lập tức đánh chết thằng chồng của cưng."
"Ừ..."
Triệu Tri Thu chỉ cảm thấy hạ thân truyền đến tín hiệu muốn đi tiểu, hận không thể lập tức bài tiết rượu trong dạ dày ra. Nhưng nghĩ đến Chung Lâm, y chỉ có thể cắn răng chịu đựng. Lúc này, một thanh niên vạm vỡ vùi đầu vào hạ thân của y rồi bắt đầu dùng miệng giúp y. Trong đầu Triệu Tri Thu oanh một tiếng, y nhịn không được nữa. Mã mắt và hậu môn đồng thời mở rộng, một phần rượu màu vàng xì ra từ hậu môn, tích lại theo bờ mông chảy xuống mặt đất, mà côn ŧᏂịŧ của y cũng theo đó bắn tinh cùng với nướ© ŧıểυ tanh tưởi đều bắn cả vào miệng thanh niên kia.
"A a!"
Lúc này, tứ chi của Triệu Tri Thu đều co quắp. Nếu không có hai thanh niên cao to áp chế cơ thể y, chắc y đã mềm như bãi nước. Côn ŧᏂịŧ yếu ớt không không ngừng phun nướ© ŧıểυ trong khoang miệng ấm áp. Vậy mà thanh niên kia không một chút tức giận, trái lại không ngừng nuốt xuống từng ngụm. Thẳng đến sau khi Triệu Tri Thu đã bài tiết hết nướ© ŧıểυ, hắn ta hút vài cái mới chịu bỏ ra, còn không quên khen ngợi: "Tao thủy thật ngọt."
Trong đầu Triệu Tri Thu như rơi vào mộng ảo. Ở trước mặt lão công, y bị mấy người xa lạ điều giáo đến nỗi không thể khống chế, cuối cùng còn vừa bắn tinh vừa đi tiểu trong miệng một thanh niên vạm vỡ. Cảm giác thẹn thùng cùng cực này làm cơ thể y run rẩy, hoa huyệt phía trước cũng không ngừng co rút, dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt cả thịt môi và âm mao như đang mong đợi côn ŧᏂịŧ của mấy người đàn ông xa lạ này luân phiên tiến nhập hoa viên bí mật này, vì y mà mang đến sự vui vẻ vô thượng.
"Nếu thí mắt đã rửa sạch rồi thì giờ cưng có thể dùng hai tao huyệt của mình rót rượu cho bọn anh. Không được đổ rượu ra ngoài, nếu không cưng tự biết hậu quả."
Nghe vậy, hai thanh niên kia lập tức thả Triệu Tri Thu ra. Nhìn tình cảnh này, y cắn môi, run rẩy di chuyển tứ chi bủn rủn, đi tới bình rượu trước mặt rồi nằm ngửa xuống, sau đó mở ra hai chân, nâng lên cái mông. Y cầm một chai rượu lên, nhắm ngay miệng chai vào tao huyệt, rồi chậm rãi cắm vào. Y không dám nhìn về phía Chung Lâm, rất sợ nhìn thấy vẻ mặt chán ghét và thất vọng của hắn. Mà y vốn không biết rằng, lúc này, sợi dây trói Chung Lâm sớm đã lỏng ra. Tay hắn đang bí mật đưa vào trong quần xoa bóp côn ŧᏂịŧ của mình. Ánh mắt hắn nhìn Triệu Tri Thu bị bọn côn đồ bĩ ổi điều giáo càng thêm nóng bỏng.
"Ừ a..."
Ngay sau khi, miệng chai lạnh lẽo tiến vào tao huyệt, rượu cũng theo đó chảy vào, từ từ rót nhập u lộ thần bí. Mị thịt căn bản không chịu khống chế của đại não mà vui mừng hút chặt miệng chai. Dâʍ ɖị©ɧ cũng ồ ồ chảy ra lẫn vào trong dòng rượu. Tay Triệu Tri Thu càng thêm run rẩy. Y cực lực khống chế bản thân mới không để du͙© vọиɠ chi phối hoàn toàn, để bản thân không để ý thẹn thùng mà dùng bình rượu trừu sáp tao huyệt.
"Nga..."
Tao huyệt rất muốn bị tiến vào, rất muốn thịt huyệt bị dùng sức ma sát...
Trong đầu Triệu Tri Thu lúc này chỉ còn mỗi suy nghĩ đó. Cho tới khi rượu đổ vào càng ngày càng nhiều, cuối cùng còn tràn vào cả trong tử ©υиɠ làm cái bụng vừa mới trở lại bình thường lần thứ hai nhô ra. Thật vất vả rót xong bình rượu, bàn tay run rẩy của Triệu Tri Thu liền rút cái chai ra, nhưng huyệt khẩu lại quấn quít lấy miệng chai không buông, tạo ra một tiếng vang thật to.
"A... Không được rồi, đầy quá, muốn chảy ra..."
Bình rượu vừa bị rút ra liền có một ít rượu chảy ra từ trong lỗ nhỏ. Triệu Tri Thu cố nén cảm giác ngứa ngáy trong thịt huyệt mẫn cảm đang chứa rượu. Y cắn môi thở nhẹ. Trước cảnh tượng dâʍ đãиɠ này, thanh niên tai đinh không ngừng nuốt nước miếng, ném cái nắp chai rượu qua cho Triệu Tri Thu rồi nói, "Nhét vào đi!"
Triệu Tri Thu không kịp chờ đợi lập tức cầm cái nắp hung hăng nhét vào tao động của mình, hưởng thụ cảm giác cái bụng tràn đầy. Tao huyệt tràn đầy chất lỏng tạo cảm giác mâu thuẫn vừa khó chịu vừa đói khát.
Hoa huyệt phía trước được rót đầy rượu, cúc huyệt phía sau cũng bị mấy tên côn đồ rửa sạch sẽ rồi rót đầy.Trong quá trình này, côn ŧᏂịŧ của y lại dựng thẳng lên, thì ra cơ thể dâʍ đãиɠ này trong quá trình cưỡng bách cũng tìm được sự vui sướиɠ. Lúc này, cái bụng của Triệu Tri Thu vô cùng trướng, hai huyệt trước sau cũng căng đau, hận không thể thả lỏng để chất lỏng bên trong chảy hết ra, đáng tiếc bị nắp chai to ngăn chặn. Điều đó như muốn bức điên cả cơ thể và tinh thần y.
"Mấy cái chén đặt ở đây."
Thanh niên tai đinh đặt mấy cái chén dưới đất cách Triệu Tri Thu một khoảng, ý bảo y đi tới dùng tao huyệt rót rượu. Triệu Tri Thu thở hổn hển, mỗi bước đi như dẫm nát khoảng cách giữa thống khổ và cực lạc, thậm chí trong lỗ tai còn nghe được dịch thể trong hai tao huyệt sinh ra hồi âm. Y biết dù nói là rót rượu nhưng thật ra chỉ cần nhắm ngay cái chén rồi bài tiết ra. Chuyện bài tiết vốn là một trong những việc cá nhân bí mật của con người, nhưng bây giờ y không chỉ làm việc đó ở trước mặt mọi người mà quan trọng nhất là ở ngay trước mắt lão công y. Lão công y đang nhìn y dùng tao huyệt phục vụ mấy tên côn đồ này.
Chỉ cần nghĩ đến đây, toàn thân y liền nóng hổi. Y liều mạng đè nén cảm giác vui vẻ đi đến cái chén trước mặt, sau đó mở ra hai chân ngồi xổm xuống. Hai chân y không ngừng run rẩy, một trước một sau nhắm hai tao động ngay cái chén rồi rút cái nắp ra cho rượu chảy xuống.
"Ngô ngô!"
Cảm giác thoải mái và rượu bị tắc lại đã lâu đồng thời được giải thoát chảy xuống ly, rất nhanh rót đầy cả hai chén. Y cuống quít vừa chống cự lại cảm giác sung sướиɠ vô cùng từ hạ thân được tự do bài tiết, vừa thay đổi hai chén khác. Trong đầu y hoàn toàn trống rỗng, thậm chí không phát hiện bản thân đã đạt cao trào bắn ra. Lúc này, y chỉ lo cảm nhận kí©ɧ ŧɧí©ɧ cường liệt mà hai tao huyệt được thỏa thích phun trào mang lại.
Sau khi rót đầy rượu hòa với dâʍ ŧᏂủy̠ vào sáu cái chén, cả người Triệu Tri Thu liền xụi lơ té trên mặt đất. Cuối cùng, hai tiểu huyệt đã được thanh lí sạch sẽ. Mà sau khi đẩy hết rượu ra, y lại thấy trong tao huyệt truyền đến cảm giác trống rỗng và ngứa ngáy.
"Rượu với tao thủy quả là uống ngon hơn hẳn!"
Bọn côn đồ cười to, cầm ly rượu lên uống một cạn một hơi. Lúc này, Triệu Tri Thu không còn tâm trí chú ý cái gì cả. Y chỉ cảm giác rõ ràng hai tao huyệt vì khát vọng côn ŧᏂịŧ tiến nhập mà không ngừng co rút, máu toàn thân liên tục nóng lên. Y quá nhớ cảm giác bị cắm vào. Ngược lại, y cũng không ngừng phỉ nhổ chính mình. Lão công còn đang ở trước mặt, y vừa mới bị đám người kia làm nhục, nhưng giờ lại không biết liêm sỉ mong bị bọn họ cưỡиɠ ɖâʍ, mơ ước côn ŧᏂịŧ tráng kiện của bọn côn đồ không chút lưu tình cắm vào cơ thể, tận tình chà đạp thịt động tao lãng da^ʍ tiện của y. Suy nghĩ này làm y hổ thẹn cúi đầu, không dám nhìn thẳng Chung Lâm.
Nhưng Triệu Tri Thu không hề hay biết, khi nhìn y dùng tao huyệt bài tiết để rót rượu vào chén, Chung Lâm đã thở hổn hển bắn ở trong qυầи ɭóŧ.
Sau khi uống rượu xong, thanh niên tai đinh lập tức ném cái chén xuống đất, cười dâʍ đãиɠ tiến tới gần Triệu Tri Thu.
"Món khai vị đã xong, giờ tới món chính."
Đôi bàn tay cường tráng của hắn ta dễ dàng ôm Triệu Tri Thu mảnh khảnh lên. Sau đó, hắn ta tách mở hai chân của y tạo thành tư thế như đang ôm đứa nhỏ đi tiểu, rồi tiến tới trước mặt Chung Lâm.
"Bây giờ để lão công cưng xem kỹ một chút. Xem thử sáu cây côn của chúng ta làm thế nào thay phiên cắm vào tao động của lão bà hắn, thao lão bà hắn dục tiên dục tử!"
"Không, đừng..."
Triệu Tri Thu nhắm mắt lại không dám đối diện hiện thực. Y hốt hoảng vùng vẫy, nhưng xét về lực lượng, y không phải là đối thủ của thanh niên tai đinh. Lúc này, y có thể cảm giác được đại qυყ đầυ nóng rực cọ tới cọ lui miệng hoa huyệt. Nếu nói ngay từ đầu, Triệu Tri Thu chỉ đơn giản vì Chung Lâm mà chịu nhục, nhưng giờ đây, y thật sự đã lún sâu vào vũng lầy tìиɧ ɖu͙© này. Từ trong đáy lòng, y khát vọng được côn ŧᏂịŧ thô to của những người đàn ông xa lạ nhét vào, hung hăng ma sát huyệt thịt, thao y đến cao trào, dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi nhồi đầy tao động trống rỗng của y. Ngay bây giờ,hoa huyệt của y sớm đã ùa ra hồng thủy, chỉ cần có mắt đều biết y khát vọng tìиɧ ɖu͙© như thế nào. Mà Triệu Tri Thu lại không muốn Chung Lâm nhìn thấy những điều dơ bẩn đó.
Nhưng khi côn ŧᏂịŧ cực nóng xâm nhập hoa huyệt, cả người y liền co quắp khuất phục. Từ tao huyệt làm trung tâm lan tràn ra khắp bộ phận trên cơ thể cảm giác ngọt ngào vui thích, điều đó làm tao huyệt của y không kìm nổi ghìm chặt côn ŧᏂịŧ vừa xâm nhập, rồi dâʍ đãиɠ hút vào, còn không ngừng chảy ra từng dòng dâʍ ŧᏂủy̠.
"A, ngô..."
Trong đầu Triệu Tri Thu chỉ còn sót lại ý niệm không cho phép bản thân kêu ra thành tiếng. Y vừa cắn chặt môi vừa thở hổn hển, nhưng bởi vì nhắm mắt lại, y chỉ có thể tưởng tượng cảnh tượng Chung Lâm như thế nào mà gần ngay trước mắt quan sát tao huyệt của y bị thanh niên tai đinh tiến xuất, mà chính mình thì thân bất do kỷ di chuyển mông phối hợp với động tác của thanh niên tai đinh, thậm chí còn chủ động hạ thấp mông xuống để côn ŧᏂịŧ của hắn ta càng thêm tiến sâu vào trong cơ thể. Điều đó trái lại càng làm cơ thể y thêm mẫn cảm, cảm giác gần giống như kɧoáı ©ảʍ lần đầu tiên bị tên trộm đè trên giường thao đến cao trào.
Chung Lâm đỏ mắt gần gũi thưởng thức lão bà bị hắn lừa vào vở kịch mà hắn tự biên tự diễn mà mở chân cho bọn côn đồ dâʍ ɭσạи. Hắn chỉ thấy côn ŧᏂịŧ của Triệu Tri Thu đứng thẳng, âm đế vì tính giao vui vẻ mà sung huyết, hai mảnh âm thần bị mở ra cũng vì bị côn ŧᏂịŧ thô to thống nhập, đến cả mị thịt mềm mại đỏ ửng bên trong cũng bị kéo ra, phần lớn dâʍ ŧᏂủy̠ bị động tác ra vào quá nhanh mà biến thành bọt mép. Có thể thấy được Triệu Tri Thu bị thao thoải mái đến trình độ nào.
Nhìn tình cảnh này, Chung Lâm nhịn không được chuyển đầu tới gần, rồi dùng thân lưỡi liếʍ dọc theo thịt môi hở ra và hệ rễ côn ŧᏂịŧ tráng kiện của thanh niên tai đinh, như lưỡi rắn chấn động đầu lưỡi của mình để thường thường nhẹ cắn thịt môi rồi kéo ra. Động tác này làm cơ đùi Triệu Tri Thu gần như muốn rút gân. Quá nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ thay phiên làm y chịu không nổi mở miệng lớn tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ.
"A, ừ, thật thoải mái, bên trong tiểu huyệt thoải mái quá, ừ..."
Dù sâu trong đầu y vẫn nhớ rõ lão công mình đang ở trước mặt nhìn tư thái dẫm đãng của bản thân, nhưng cảm giác vui sướиɠ ngập đầu làm y không cách nào khống chế bản thân, chỉ thầm nghĩ thỏa thích phát tiết và hưởng thụ thời khắc dâʍ ɖu͙© này.
"Quá thoải mái, thao em, mạnh vào, thao chết em đi... A a!"
Thanh niên tai đinh thở hổn hển, côn ŧᏂịŧ của hắn đang bị mị thịt vắt chặt, cuối cùng cũng đạt đến cực hạn. Hắn ta lập tức ôm chặt hông Triệu Tri Thu rồi dùng sức tiến vào nơi sâu nhất, thao mở miệng tử ©υиɠ. Chờ đến khi qυყ đầυ đưa vào miệng tử ©υиɠ chặt hẹp bên trong, hắn ta liền phóng ra dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh tưởi nóng hổi ngay lên vách tường tử ©υиɠ. Tiếp đó là Triệu Tri Thu thoải mái đến nỗi tứ chi rút gân rồi phun ra thật nhiều âm tinh.
Kế tiếp còn lại năm tên côn đồ cũng đều được Chung Lâm lựa chọn tỉ mỉ, cũng đã kiểm tra qua hạ thân của bọn họ. Bọn họ thay phiên ôm và tách ra hai chân của Triệu Tri Thu, thay phiên tiến vào hai tiểu huyệt trước sau để Chung Lâm cẩn thận thưởng thức dươиɠ ѵậŧ của bọn họ yêu thương chăm sóc Triệu Tri Thu cao trào như thế nào. Cuối cùng tất cả mọi người đều bắn vào bên trong Triệu Tri Thu hơn một lần. Cho đến khi côn ŧᏂịŧ của Triệu Tri Thu không thể bắn ra gì cả, chỉ có thể không ngừng dùng hai tao huyệt cao trào, cả người cũng mềm nhũn nằm trên mặt đất, cả khí lực giơ lên ngón tay cũng không có, bọn họ mới chịu bỏ qua cho hai người mà rời khỏi.
ฅ (⌯ ͒ • ɪ • ⌯ ͒) ฅHết chương 6ฅ (⌯ ͒ • ɪ • ⌯ ͒) ฅ