Thích Rình Coi Lão Bà Song Tính Bị Người Khác Thao

Chương 4

Chương 4:

Giả vờ say rượu nhìn lén lão bà tựa vào bàn cơm bị bạn trai Tiểu Lý thao không thể khống chế. Khẩu giao côn ŧᏂịŧ thao qua tao huyệt lão bà mình.

Sau khi trải nghiệm gia giáo dâʍ ɭσạи với hai cha con họ Trần, Triệu Tri Thu bắt đầu cởi bỏ trói buộc du͙© vọиɠ của mình, cảm giác áy náy vì phản bội lão công cũng càng lúc càng mờ nhạt. Chỉ cần chờ dịp Chung Lâm không có nhà thì y liền chủ động câu dẫn hai cha con họ Trần làʍ t̠ìиɦ tại mọi ngõ ngách trong nhà. Hơn thế nữa, sau khi bị bọn họ thao huyệt xong, buổi tối y còn có thể cầu hoan với Chung Lâm làm cho phía dưới ướt nhẹp cả ngày, thời thời khắc khắc đều mơ ước côn ŧᏂịŧ chen vào.

Y tự cho là mình đã che giấu tốt, nhưng không biết rằng mọi hành động của y đều bị Chung Lâm biết hết qua thiết bị giám sát được lắp đặt trong nhà. Vừa xem lão bà mình bị đàn ông khác thao ép, vừa ngoan kiền tiểu Lý dưới thân đã thành chuyện Chung Lâm thích làm nhất.

"A... Đệ đệ tốt, thao tao bi của ca ca sướиɠ muốn chết... Nga... Thật biết thao..."

Trên màn hình là khuôn mặt dâʍ ɖu͙© của Triệu Tri Thu. Lúc này, y đang như mê như say vểnh mông cho một thiếu niên cao lớn thao huyệt. Còn Trần Nhất Minh thì đang thưởng thức noãn túi, liếʍ hút côn ŧᏂịŧ của y. Chung Lâm không biết thiếu niên kia, nhưng qua cuộc nói chuyện của bọn họ hắn biết đó là bạn học của Trần Nhất Minh, cũng là học sinh thể dục. Trần Nhất Minh đã dẫn hắn về cùng chia sẻ Triệu Tri Thu.

Nhìn ra thiếu niên kia cũng rất hưng phấn, cơ thể nhiệt tình lên xuống, côn ŧᏂịŧ như mưa rền gió dữ cắm vào trong tao huyệt của Triệu Tri Thu, thao đến nỗi tao huyệt của Triệu Tri Thu mềm mại không gì sánh được, lầy lội vô cùng.

Cái mông của Triệu Tri Thu loạn chuyển, dùng sức lại gần côn ŧᏂịŧ xa lạ kiền tao huyệt của y, khóe miệng chảy nước miếng, hai tay lung tung vuốt ve đầṳ ѵú. Y kẹp chặt nội bích, miêu tả hình dạng côn ŧᏂịŧ đầy sức sống đang cắm trong tao huyệt.

Chung Lâm thở hổn hển vén (thủ da^ʍ) một hồi, cuối cùng vẫn không nhịn được nhắn tin cho tiểu Lý bảo y đến phòng làm việc của hắn. Tiểu Lý rất nhanh nhắn lại, nội dung ý nói y khó đến được.

"Bạn trai em đến công ty thăm em."

Chung Lâm tiếp tục yêu cầu tiểu Lý nói với bạn trai mình là có công việc quan trọng phải giải quyết. Tiểu Lý do dự mãi mới chịu nói ra tình hình thực tế, "Chúng em đang làʍ t̠ìиɦ trong WC..."

Chung Lâm vừa nhìn thấy tin này, đột nhiên, côn ŧᏂịŧ thiếu chút nữa trực tiếp bắn ra. Hắn lập tức đeo vật ngăn chặn mã mắt, trong đầu tưởng tượng cảnh tiểu Lý nơm nớp lo sợ mang theo tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bạn trai đi tới phòng làm việc, vừa nhìn Triệu Tri Thu bị hai thiếu niên thao huyệt, vừa bị một người đàn ông khác thao đến chết đi sống lại, mà bạn trai y thì lại đang ở bên ngoài nghĩ rằng y đang làm việc. Chỉ cần nghĩ vậy, độ hưng phấn của hắn liền đề cao thêm một bậc thang.

Dưới yêu cầu quyết liệt của Chung Lâm, tiểu Lý không thể làm khác hơn là nói dối bạn trai mình rồi rời đi. Y nghe theo yêu cầu của Chung Lâm không có lau vết tích nửa người dưới, cứ để dâʍ ŧᏂủy̠ nhễ nhại đi tới phòng làm việc. Vừa mới vào phòng không biết có chuyện gì, Chung Lâm đã không kịp chờ đợi kéo y sang rồi sờ soạn phía dưới, quả nhiên mò được tϊиɧ ɖϊ©h͙ với dâʍ ŧᏂủy̠ hòa lẫn vào nhau. Chung Lâm hưng phấn như phát dên áp đảo tiểu Lý trên bàn làm việc, giơ lên một chân của y rồi đưa thtj heo bổng nóng rực vào trong tao huyệt còn cảm giác vui sướиɠ nhờ côn ŧᏂịŧ bạn trai y ma xát của tiểu Lý, bắt đầu hung hăng trừu sáp.

Tiểu Lý vốn đang ở trong nhà vệ sinh vui vẻ cùng bạn trai lại bị chen ngang phải chạy nước rút, đang muốn tìm bất mãn. Tiểu huyệt bị ma sát mẫn cảm vô cùng, lại bị cường ngạnh chen vào, y liền nhịn không được đón hùa theo.

"Ngô... A... Thật là thoải mái..."

Trên màn ảnh lúc này Triệu Tri Thu đang bị Trần Nhất Minh và bạn học của cậu ta dùng đại qυყ đầυ ma sát hai miệng huyệt trước sau. Côn ŧᏂịŧ y bị Trần Nhất Minh bóp chặt không cho cao trào. Cậu ta ép hỏi y: "Rốt cuộc thì anh bị bao nhiêu đàn ông thao rồi?"

Triệu Tri Thu có chút ngượng ngùng không chịu nói, nhưng miệng huyệt bị mài vài cái bên trong liền bủn rủn không chịu được, du͙© vọиɠ bị côn ŧᏂịŧ trừu sáp làm y phát cuồng, đành phải bỏ qua cảm giác thẹn mà nói: "Bảy, bảy người..."

"Đúng là tao hàng, đã bị nhiều thằng đàn ông như vậy nhúng chàm qua. Shit, vậy ai thao anh thấy thoải mái nhất?"

Triệu Tri Thu cắn môi, trong mắt đều là sương mù. Y cấp thiết muốn côn ŧᏂịŧ tiến vào trong huyệt, lại bị hai người tránh được. Y gấp đến độ bật khóc, mang theo tiếng nức nở nói: "Bị, bị một tên trộm, ngay cạnh lão công tôi, bị hắn thao đến nỗ triều thổi, lần đó là thoải mái nhất..."

Trần Nhất Minh thiếu tâm tính, vừa nghe lờ này trong lòng liền không vui. Cậu ta bất ngờ không kịp đề phòng thô lỗ dùng côn ŧᏂịŧ ngoan thao vào trong, cả giận nói: "Lão tử thao anh khó chịu? Tao bi! Thao chết anh!"

"A!"

Triệu Tri Thu cầu còn không được. Y phát hiện mình có chút thích bị ngược đãi, động tác tình ái càng thô bạo càng làm y sản sinh cảm giác vui sướиɠ bị chinh phục bị cưỡиɠ ɠiαи, dâʍ ŧᏂủy̠ cũng theo đó trào ra càng nhiều.

Chung Lâm nghe xong, cũng nhớ lại đêm đó nhìn Triệu Tri Thu bị tên trộm thao cả người run rẩy, bị thao thoải mái đến nỗi hôn mê, côn ŧᏂịŧ của hắn liền to thêm vài phần, thao tao huyệt của tiểu Lý thoái mải đến nỗi nội bích đều co quắp.

"Anh hay bạn trai em thao em thấy thoải mái hơn?"

Chung Lâm đong đưa phần eo một chút một chút như đóng cọc tiến vào trong tiểu huyệt mềm mại của tiểu Lý. Hắn thở dồn dập hỏi y.

"A... Ông chủ thao thật thoải mái, dươиɠ ѵậŧ của giám đốc thật lớn, thật lợi hại... A a! Chính là chỗ đó! Tao tâm ngứa quá... Chọc rất tốt mài rất ngứa..."

Hai người trong phòng làm việc điên loan đảo phụng, da^ʍ thanh vang lên không ngừng, không biết rằng bạn trai Đông Tử của tiểu Lý vì hoài nghi trong lòng, len lén đứng ngoài phòng làm việc. Trong công ty, danh vọng của Chung Lâm rất cao, nên nhân viên không dám tùy tiện lại gần phòng làm việc tìm hắn, có chuyện gì đều thông qua tiểu Lý. Do đó toàn bộ lầu một luôn rất yên tĩnh, làm thanh âm dâʍ ɭσạи của hai người hết sức rõ ràng. Đông Tử đè xuống lửa giận trong bụng, ngồi chồm hổm lặng lẽ chờ bên ngoài.

Chờ Chung Lâm bắn hai lần vào trong tao huyệt của tiểu Lý, sau khi rót đầy tinh thủy hai người mới thỏa mãn thu vân nghỉ mưa. Sau đó, Chung Lâm động côn ŧᏂịŧ bán mềm bên trong dũng đạo vài cái mới tuột ra, rồi đặt côn ŧᏂịŧ tiến đến miệng tiểu Lý, bảo y liếʍ sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ của chính y trên đó.

Hai người thu thập xong đã đến giờ họp. Tiểu Lý chịu đựng cảm giác sưng bên dưới, cầm tư liệu rồi chuẩn bị một chút tiến đến phòng họp. Khi y mở cửa ra liền thấy Đông Tử đứng ngay trước cửa.

Thấy sự vệc bại lộ, Chung Lâm cũng không hoảng hốt, mà đưa ra tư thế đàm phán mời Đông Tử vào phòng làm việc.

Đông Tử vừa giận vừa dục hỏa. Nghe da^ʍ kêu nửa ngày cũng nhận ra trong phòng ngoài tiếng rên của tiểu Lý còn có da^ʍ thanh kiều mị của người khác. Hắn không để ý đến Chung Lâm, trực tiếp áp đảo tiểu Lý xuống bàn, lập tức kéo quần y xuống, lỗ mãng tiến vào tao huyệt của tiểu Lý. Tiểu Lý vốn cũng là tên dâʍ đãиɠ, nội bích mềm mại của y được thịt heo bổng của Chung Lâm ma xát một hồi lâu, nhưng khi bị thao vào thô bạo như vậy, bên trong cũng trầy cả da, không những nóng cháy còn vừa đau vừa ngứa. Y lại khát vọng bị dùng sức thao, bị sáp vài cái liền rêи ɾỉ lắc mông đón hùa.

Chung Lâm híp mắt mỉm cười nhìn một màn thao huyệt trước mặt, chờ Đông Tử mở miệng. Quả nhiên chờ sau khi Đông Tử bắn ra một lần, hắn cũng chịu nói ra điều kiện của mình.

"Mày là giám đốc của em ấy? Huyệt cũng đã bị mày thao sưng rồi, em ấy không phải lão bà mày thì sao mày thấy đau lòng chứ? Muốn tao bỏ qua chuyện này cũng dễ thôi, tao nghe nói mày cũng có lão bà còn dám kết cấu làm bậy với bạn trai tao. Mày phải để tao thao lão bà mày một lần thì chuyện này coi như xong."

Chung Lâm không ngờ Đông Tử sẽ đưa ra điều kiện như vậy, đúng là rất hợp ý hắn. Hắn lập tức đồng ý: "Thành giao."

Sau khi đạt thành hiệp ước, Chung Lâm cũng nói ra yêu cầu của mình, chỉ cần có mặt hắn thì Đông Tử có thể thao Triệu Tri Thu. Nghe vậy, Đông Tử có chút khó hiểu, không ngờ Chung Lâm lại sảng khoái đáp ứng điều kiện như vậy của hắn, còn đưa ra điều kiện nữa chứ. Nhưng hắn nghĩ lại, chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng hắn thao lão bà của Chung Lâm trước mặt liền thấy phấn khởi vô cùng. Hắn xoa tay thể hiện sự rục rịch trong lòng.

Kế hoạch của Chung Lâm là tìm một ngày rãnh rỗi mời Đông Tử giả làm bạn hắn đến nhà ăn cơm. Trên bàn cơm, hắn giả vờ say rượu, còn chuyện sau đó là do Đông Tử tự ý hành động, muốn làm gì thì làm, chỉ cần thao Triệu Tri Thu thoải mái là được. Đông Tử rất kinh ngạc vì điều kiện quái dị này nhưng nghĩ tiền vốn của mình cũng đầy đủ không tin không thể thao Triệu Tri Thu phun nước, nên cũng đồng ý.

Cuối cùng ngày Chung Lâm dẫn Đông Tử về nhà cũng đến, hắn giới thiệu với Triệu Tri Thu là bạn mình. Nhìn Đông Tử thân hình cao to thể trạng cường tráng, dã tính đẹp trai, quan trọng hơn là vật trong đũng quần dù không cương cũng đã thấy rõ một bọc lớn. Lúc Triệu Tri Thu chào hỏi với hắn, ánh mắt liền không thể nào không liếc về phía đũng quần của hắn, bắt đầu tưởng tượng vật đó sau khi cứng sẽ có bao nhiêu đồ sộ. Vừa nghĩ thôi, lòng y liền hoảng, phía dưới cũng bắt đầu ướt, trong quần là cảm giác trơn trượt dính nị.

Đông Tử vốn cũng là một tay già đời, vừa nhìn tướng mạo bên ngoài của Triệu Tri Thu như trong trẻo lạnh lùng, nhưng mắt luôn trộm liếc đũng quần hắn. Hắn cười thầm trong lòng, lại thêm một tao lãng, thao được chắc chắn sẽ thoải mái lắm đây. Nhân lúc Chung Lâm xoay người, hắn liền trực tiếp nhéo mông Triệu Tri Thu một cái. Triệu Tri Thu cả kinh, ngẩng đầu nhìn hắn, liền thấy Đông Tử đang dùng ánh mắt nóng bỏng, không chút che giấu tìиɧ ɖu͙© mà nhìn y, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Triệu Tri Thu suýt nữa cương tại chỗ, nội huyệt thì không ngừng co quắp, lại bắt đầu khát vọng côn ŧᏂịŧ đâm vào chữa ngứa.

Giữa hai người như có mạch nước ngầm cuộn trào mãnh liệt, Chung Lam chỉ làm như không biết. Sau khi chuẩn bị xong bàn cơm, chỉ cần Đông Tử mở miệng mời hắn, hắn đều uống hết. Sau khi uống hết mấ chục ly, hnws bắt đầu giả vời say rượu, gục trên bàn như không biết gì cả.

"Lão công?"

Triệu Tri Thu tháy hơi kì lạ, dựa vào tửu lượng bình thường của Chung Lâm, hắn không thể say được. Triệu Tri Thu định đứng lên đi qua nhìn một chút, lại bị Đông Tử kéo lấy cánh tay, rồi đưa ngay đến giữa chân hắn, dùng sức xoa bóp vài cái.

Triệu Tri Thu thân bất vô kỷ, chỉ cảm thấy côn ŧᏂịŧ dưới tay đã cứng rắn thẳng tắp.

"Anh, anh làm gì vậy?"

Y sợ đến nỗi trái tim muốn nhảy ra ngoài. Dù bây giờ, y hoàn toàn có thể chấp nhận làʍ t̠ìиɦ cùng người đàn ông khác, cũng từng ý da^ʍ về côn ŧᏂịŧ của Đông Tử, nhưng vẫn chưa dám làm ở trước mặt lão công. Nhưng cũng vì ở bên cạnh Chunng Lâm, tinh thần y khẩn trương cao độ, thân thể theo đó càng mẫn cảm, trong tiểu huyệt liền không khống chế tuôn ra dâʍ ŧᏂủy̠, làm ướt cả quần ngoài.

Đông Tử đương nhiên sẽ không bỏ qua chi tiết này. Hắn cười xấu xa, trên đũng quần trơn trượt tìm được âm đế, rồi dùng sức kháp vài cái, làm Triệu Tri Thu liên tục trào ra dâʍ ŧᏂủy̠, hai chân như nhũn ra, ghé vào trên bàn cơm.

"Thao, chảy thiệt nhiều nước. Cưng đã sớm muốn dươиɠ ѵậŧ đâm vào rồi sao."

"Ngô..."

Triệu Tri Thu cắn môi, hốt hoảng lắc đầu.

"Đừng, lão công của em đang ở đây, chúng ta vào WC đi..."

Lúc này, Đông Tử đang lục lọi nơi riêng tư của y. Cuối cùng, hắn cũng tìm ra được hoa huyệt. Ngay sau đó, cách quần ngoài đâm mạnh vào trong, cố sức trở mình quấy rối vài cái. Vải vóc ma xát trong tiểu huyệt non mềm làm Triệu Tri Thu khó chịu đung đưa vòng eo.

"Tao huyệt của cưng nói cho anh biết, cưng không chờ được. Hơn nữa, lão tử thích ở trước mặt chồng cưng, dùng đại dươиɠ ѵậŧ của lão tử hung hăng thao tao huyệt của cưng, thao cưng liên tục phun nước..."

"Lời nói trắng trợn đầy ý nhục nhã của Đông Tử làm Triệu Tri Thu càng hưng phấn, vách hang càng thêm cắn chặt ngón tay hắn, cảm thụ cảm giácvui sướиɠ khi vải vóc bị ngón tay điều khiển trừu sáp tiểu huyệt.

"A... Ngô.."

Y cắn chặt môi, một bên đói khát khó nhịn khát vọng côn ŧᏂịŧ xen vào, một bên bất an quan sát Chung Lâm say rượu có dấu hiệu tỉnh dậy hay không. Trong lúc này, quần của y đã bị Đông Tử cởi xuống, để lộ ra đôi chân dài sạch sẽ. Vốn y cũng tương đối cao, tư thế ghé vào trên bàn này làm phần bụng và côn ŧᏂịŧ cứng rắn của y cạ vào mặt bàn lạnh lẽo, truyền đến cảm giác kì diệu khó tả.

Đông tử cười xấu xa trứ, bả côn ŧᏂịŧ móc ra, trò đùa dai vậy đỡ khứ chống đối

Đông Tử thấy vậy liền cười xấu xa, đùa dai xoa noãn túi và gốc dươиɠ ѵậŧ của Triệu Tri Thu, nhẹ chạm vào hai tiểu huyệt đói khát không ngừng chảy nước. Cơ thể y không ngừng tiến về trước, côn ŧᏂịŧ bị bụng chèn ép ma xát mặt bàn làm cảm giác vui sướиɠ tích lũy lên, nhưng hai tiểu huyệt rát muốn ăn côn ŧᏂịŧ lại không được thỏa mãn. Y cảm giác cả người mình như sắp phát điên rồi.

"Cưng còn muốn vào WC không? Hay là muốn ở đây trực tiếp bị thịt heo bổng của lão tử đâm vào?"

Triệu Tri Thu che miệng lại, cảm giác dâʍ ŧᏂủy̠ cuồn cuộn trào ra ngoài, loang lỗ trên đùi. Y có thể cảm giác được cự pháo đang đè noãn túi và gốc dươиɠ ѵậŧ của y có bao nhiêu cứng rắn, nóng hổi. Nhất là khi được một đại dươиɠ ѵậŧ nóng như thế tiến vào tao huyệt, y dám khẳng định vật nóng hổi ấy sẽ mang đến cho mình cao trào vô cùng...

"Ở, ở đây đi, mau tiến vào đi, không nhịn được rồi, tao huyệt rất nhột, thị heo bổng mau thao vào giúp tao hóa chữa ngứa..."

Triệu Tri Thu cuối cùng cũng chịu khuất phục dưới du͙© vọиɠ. Y vểnh mông ý đồ dùng tao huyệt đâm vào côn ŧᏂịŧ Đông Tử, nhưng lại bị Đông Tử tách ra.

"Lão công cưng đang ở bên cạnh, cưng muốn ở bên cạnh lão công bị đại dươиɠ ѵậŧ của lão tử thao thăng thiên sao? Đúng là tao hàng, lão công cưng uống rượu say, cưng liền ở ngay bên cạnh nâng tao huyệt cho bạn chồng mình cắm..."

Lúc này, trong đầu Triệu Tri Thu là một mảng hồ đồ, lại nghe những lời này, thân thể càng thêm mẫn cảm. Y không quan tâm, trong đầu chỉ có cảm giác thỏa mãn bị côn ŧᏂịŧ thao tao huyệt. Y liền hồ ngôn loạn ngữ nói: "Đúng, đúng vậy, mau ở cạnh lão công em, mau tiến vào đi, thao lạn tao bi của em, thao em phun nước, để lão công em thấy em có bao nhiêu tao..."

Đông Tử đùa giỡn Triệu Tri Thu nửa ngày, hiện tại cũng đã nhãn nại đến cực hạn. Hắn đỡ côn ŧᏂịŧ đầy gân xanh cắm vào trong tiểu huyệt ấm áp non mềm mong ước đã lâu của Triệu Tri Thu, lực mạnh mà chậm rãi đâm vào một cái thật sâu rồi lập tức rút hết ra, chỉ chừa qυყ đầυ cắm ở miệng huyệt, cứ lạp đi lặp lại như vậy thao lộng, ngoài ra, còn thỏa thích cảm thụ cảm giác thành tựu ở bên cạnh Chung Lâm thao lão bà hắn.

"Ngô ừ..."

Triệu Tri Thu liều mạng đè nén tiếng rêи ɾỉ trong cổ họng. Tao huyệt thật vất vả mới được côn ŧᏂịŧ trứu sáp, nhưng động tác của Đông Tử lại quá chậm, chẳng những không giảm bớt cảm giác ngứa ngáy trong tao huyệt, trái lại kɧıêυ ҡɧí©ɧ nội bích càng thêm tê dại. Y chỉ mong Đông Tử không lưu tình chút nào dùng thịt heo bổng quậy phá long trời lở đất trong tao huyệt mình mới tuyệt.

"Nhanh lên, nhanh hơn nữa, cố sức..."

Y khó chịu giãy dụa, còn hai tay nắm chặt cạnh bàn ăn, chủ động nâng mông dùng tao huyệt bộ lộng côn ŧᏂịŧ, ý đồ tăng tốc độ ma xát giữa đại dươиɠ ѵậŧ và nội bích tao ngứa.

Đông Tử hơi kinh hãi, cười mắng: "Tao hóa!" Nói xong liền vỗ vào mông y, sau đó tăng nhanh tốc độ bắt đầu chạy nước rút, có lúc thì biến đổi góc độ thao lộng nội bích, thống khiến Triệu Tri Thu thoải mái vô cùng. Nhưng chỉ có tiểu huyệt phía sau của y được thỏa mãn, hoa huyệt phía trước thì dâʍ ŧᏂủy̠ nhễ nhại, đói khát vô cùng, chỉ mong có thêm một cây gậy cắm vào tự mình khuấy động thì càng tuyệt. Y vừa rêи ɾỉ vừa đưa mắt nhìn quanh bàn cơm. Sau đó, y nhanh tay cầm lấy hai cây lạp xưởng, rồi vòng qua dưới bàn, khẩn cấp tìm mật huyệt tịch mịch, liền dùng sức nhét vào.

"A a!"

Tuy kích thước của lạp xưởng không lớn không nhỏ, nhưng cả hai vào chung một chỗ thì cũng có cảm giác đầy ắp, lại bị Triệu Tri Thu dùng tốc độ cực nhanh trừu cắm trong hoa huyệt, cũng mang lại cho y cảm giác vui sướиɠ khác lạ, nhịn không được co chặt hai huyệt trước sau. Đông Tử không có phòng bị, côn ŧᏂịŧ đột nhiên bị tiểu huyệt hút mạnh, thiếu chút nữa tước vũ khí đầu hàng. Hắn phải cắn chặt răng mới nhịn xuống được. Nhưng sau khi phát hiện động tác của Triệu Tri Thu, hắn liền cười mắng: "Cưng cũng quá tao! Chắc chỉ có hai dươиɠ ѵậŧ cùng lúc thao mới có thể thỏa mãn tao hóa như cưng!" Nói xong, hắn liền với tay lên phía trước, cùng lúc di chuyển eo thao lộng hậu huyệt, vừa cầm tay y nắm lấy hai cây lạp xưởng dùng lực đâm vào rút ra hoa huyệt, có lúc thống vào tận chỗ sâu nhất, có lúc dùng sức xoay tròn trong nội bích. Trước sau của Triệu Tri Thu đều được chăm sóc kĩ lưỡng, cảm giác vui vẻ kí©ɧ ŧɧí©ɧ như điện giật lan tràn trong hai tao huyệt, thoải mái đến độ y không biết phải nói gì chỉ biết da^ʍ kêu ân ân a a.

Sau khi Đông Tử bắn một lần, hắn liền đẩy chén dĩa trên bàn ăn ra rồi ôm Triệu Tri Thu đặt trên bàn, chính diện thao hoa huyệt của y, đồng thời không quên dùng hai cây lạp xưởng dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ cắm vào hậu huyệt của y. Côn ŧᏂịŧ của Đông Tử có chỗ đặc biệt hơn người là có chút cong ở phần đầu, nhờ vậy hắn có thể dễ dàng thao đến tao điểm, rồi dùng lực thống vào điểm đó. Hơn nữa, kĩ xảo của hắn cũng rất cao siêu, sáp Triệu Tri Thu dục tiên dục tử, thoải mái hơn dùng lạp xưởng tự sáp không biết bao nhiêu lần.

Thao được vài cái, Đông Tử bỗng nhiên bật ra một chủ ý. Hắn cười xấu xa kéo tay Chung Lâm "say rượu", rồi cầm tay hắn chạm vào chỗ chứa đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của cả hai người. Triệu Tri Thu trợn to mắt, đè nét tiếng hét lên: "Đừng, anh làm gì vậy? Anh muốn đánh thức lão công em à? Mau dừng tay... A!"

Nhưng Đông Tử ngoảnh mặt làm ngơ. Hắn cầm tay Chung Lâm sờ tới sờ lui nơi riêng tư của hai người làm ngón tay dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, thậm chí hắn còn cầm lấy một ngón tay chen vào trong tao huyệt đang không ngừng bị trừu sáp. Cả người Triệu Tri Thu cương cứng lại, rất sợ Chung Lâm tỉnh lại bắt tại trận. Hơn nữa, cảm giác trùng kích khi ngón tay lão công cắm vào tao huyệt bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ của tên đàn ông khác lấp đầy làm y chịu không nổi. Dũng đạo bên trong co rút càng nhanh, không khống chế được phun ra âm tinh. "A a!"

ฅ (⌯ ͒ • ɪ • ⌯ ͒) ฅHết chương 4ฅ (⌯ ͒ • ɪ • ⌯ ͒) ฅ