Chương 2:
Trong phòng làm việc, tên lão công biếи ŧɦái vừa qua máy giám sát theo dõi hai tên cấp dưới hèn mọn vào nhà cưỡиɠ ɖâʍ lão bà của mình, vừa phấn khởi thao bí thư song tính dục tiên dục tử. Hai bên cùng xuất quỹ...
Buổi tối hôm đó, Chung Lâm tận mắt nhìn Triệu Tri Thu bị một tên trộm thao đến nỗi phun nước nhiều lần. Nhìn y xụi lơ nằm trên chiếc giường thấm ướt dâʍ ŧᏂủy̠ của bản thân, hắn lại phấn khởi bắn lần hai. Cuối cùng, chờ sau khi tên trộm lén lén lút lút nhảy qua đường cửa sổ thoát ra ngoài, Triệu Tri Thu nằm nghỉ một lát, mới kéo đôi chân bủn rủn vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ. Sau đó, y thận trọng kéo tấm ga giường xuống rồi phun nước tiệt trùng lên đó. Lúc này, y mới yên tâm bò lên giường ngủ thật say.
Sang hôm sau, Chung Lâm tỉnh dậy coi như không có việc gì xảy ra. Còn riêng Triệu Tri Thu vì trong lòng có bí mật nên cử chỉ của y rất khác thường. Mà Chung Lâm cũng không có ý định chọc thủng y. Chỉ là, mỗi lần hồi tưởng lại dáng vẻ dâʍ đãиɠ sung sướиɠ vì cao trào liên tục của Triệu Tri Thu khi bị tên trộm kia thao lộng, hắn liền nhịn không được cứng rắn. Chính hắn cũng cảm thấy rất khó hiểu. Những người đàn ông khác đừng nói đến việc tận mắt nhìn thấy lão bà của mình bị người khác làm đến cao trào, cho dù thấy lão bà có một hành động thân mật với người đàn ông nào khác đều sẽ cảm thấy vô cùng khó chịu. Riêng hắn, chỉ cần nghĩ đến việc bản thân bị cắm sừng, cảm giác hoàn toàn ngược lại. Tại sao nhìn lão bà bị người đàn ông khác thao hắn lại thấy phấn khởi nhỉ?
-------------------------------------------
Chung Lâm tự mở một công ty. Bình thường, hắn đều giải quyết trong phòng vệ sinh riêng tại phòng làm việc. Nhưng hôm nay, bồn cầu bị hư, hắn đành sang nhà vệ sinh công cộng trong công ty giải quyết. Mới bước vào buồng vệ sinh, hắn liền nghe có người đang nói chuyện bên ngoài.
"Này, mày nghĩ thử coi, thao người song tính với đàn bà thì có gì khác nhau?"
" Tao sao biết được. Tao cũng chưa từng được thử lần nào. Nhắc mới nhớ, lão bà của Chung tổng không phải là người song tính sao? Hắc hắc, chuyện này mày nên hỏi cậu ta mới đúng."
"Đúng rồi ha. Tao đã từng gặp lão bà của cậu ta một lần. Dù biết là người song tính nhưng trông cũng rất đẹp trai. Nếu đó không phải là lão bà của Chung tổng, tao thật sự muốn thu hắn vào tay, thao hắn một trận."
"Từng gặp rồi à. Chừng nào ông thu được vào tay, đừng quên chia sẻ với huynh đệ, ha ha."
Chung Lâm nghe xong lời này liền biết hai người bên ngoài là ai. Một người là Trương Tam, người còn lại là Lý Tứ. Tướng mạo của hai người đều thuộc dạng hèn mọn xấu xí. Trương Tam béo, Lý Tứ thì lùn. Nếu lão bà song tính vừa tuấn tú vừa xinh đẹp của mình bị hai tên đàn ông hèn mọn này đặt dưới thân trong sự bất lực, bị ép buộc thừa nhận tính khí của bọn họ, thậm chí bị thao đến không khống chế được cao trào... Chỉ cần nghĩ đến cảnh tượng đó, Chung Lâm lập tức cứng rắn khó chịu.
Chờ trở lại phòng làm việc, hắn suy nghĩ rất lâu. Cuối cùng, Chung Lâm cũng đối mặt với sự thật rằng hắn thích bị cắm sừng.
Ngay sau đó, Chung Lâm thừa dịp Triệu Tri Thu không có ở nhà mà mua sắm một bộ thiết bị theo dõi. Hắn cài đặt máy giám sát khắp mọi ngõ ngách trong nhà, còn màn hình quan sát thì được đặt trong phòng làm việc của hắn. Sau đó, hắn nhanh chóng mua một cái sim rẻ tiền, giấu tên nhắn cho Trương Tam và Lý Tứ một tin ngắn. Nội dung tin nhắn là báo ngày Chung Lâm không ở nhà, bảo an cũng lỏng lẻo hơn, tìm chìa khóa ở chỗ nào, rồi sau đó cứ thỏa thích cưỡиɠ ɖâʍ Triệu Tri Thu. Ngay từ đầu, hắn còn sợ bọ họ không dám làm. Ai ngờ rằng óc hai tên đó đều là tϊиɧ ŧяùиɠ, không chút do dự cười dâʍ đãиɠ làm theo.
Thấy kế hoạch được tiến hành thuận lợi, Chung Lâm ôm tâm trạng kích động, cắm rễ trong phòng làm việc. Hắn kéo rèm cửa, mắt không chớp nhìn chằm chằm các màn hình giám sát.
Chỉ thấy hai tên đó quả nhiên đến ngoài cửa nhà hắn, rồi dựa theo chỉ thị tìm được chìa khóa cửa. Cửa mở, hai người liền thuận lợi tiến vào phòng khách. Lúc này, Triệu Tri Thu đang phơi đồ trên sân thượng. Sau khi phơi xong, vừa tiến vào phòng khách, y liền đυ.ng phải hai người. Triệu Tri Thu kinh hãi, vừa sợ vừa giận hỏi: "Hai người không phải là nhân viên của lão công tôi sao? Sao hai người vào được đây?"
Triệu Tri Thu vừa mới tắm xong nên trên người chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng rộng thùng thình, để lộ ra đôi chân dài trắng noãn như ngọc. Nhìn thấy vậy, hai người cười dâʍ đãиɠ đóng cửa lại, chà tay tiến tới. Cả hai đều đắm đuối nhìn y, thèm nhỏ dãi đến ba thước. Thấy một màn này, nửa người dưới của Chung Lâm lập tức dựng thẳng. Hắn thở hổn hển, móc côn ŧᏂịŧ ra khỏi quần rồi chậm rãi xoa bóp, còn hai mắt thì vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình, chuẩn bị chứng kiến cảnh tượng lão bà mình bị cưỡиɠ ɖâʍ.
Triệu Tri Thu cảm thấy tình thế không ổn, liền xoay người định bỏ chạy ra sân thượng. Không ngờ Lý Tức dù lùn nhưng động tác lại nhanh nhẹn không gì sánh bằng. Hắn tiến lên một bước dài đẩy y ngã xuống sàn nhà. Trương Tam cũng vội vã đi đến khóa lại cửa ban công.
Sau khi đẩy ngã Triệu Tri Thu, Lý Tứ thuận tiện tách hai chân y ra. Vừa nhìn hắn liền ngây ngẩn cả người. Thì ra dưới người của Triệu Tri Thu hoàn toàn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, không những không mặc qυầи ɭóŧ, côn ŧᏂịŧ còn đang giơ lên cao, âm thần cũng sưng đỏ sung huyết, dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠. Vừa nhìn liền biết Triệu Tri Thu vừa tự an ủi xong.
Cảm nhận động tác của Lý Tứ, Triệu Tri Thu kinh hoảng đấm đá lung tung, hét lớn: "Cứu mạng!"
Trương Tam âm ngoan cười, nói: "Triệu tiên sinh này, tôi khuyên cậu đừng kêu nữa. Cậu là lão bà của Chung tổng, nếu chuyện cậu bị hai tên nhân viên của lão công mình cưỡиɠ ɠiαи truyền ra ngoài, vậy thì Chung tổng sao dám ngẩng đầu nhìn đời nữa đây?"
Triệu Tri Thu kinh sợ. Nhớ đến chuyện tối hôm đó bị một tên trộm gian da^ʍ, trong lòng y áy náy không thôi. Lại nghĩ đến sĩ diện của Chung Lâm, y liền do dự.
Lý Tứ nhìm chằm chằm nơi riêng tư của y, nướt bọt chảy cả ra, "Triệu tiên sinh, Chung tổng không thỏa mãn được cậu phải không? Cậu nhìn chỗ đó của mình kìa, thật tao, bên ngoài da^ʍ huyệt đều là dâʍ ŧᏂủy̠."
Trương Tam quỳ trên mặt đất, đặt người dưới của mình ngay mặt của Triệu Tri Thu rồi mới móc ra côn ŧᏂịŧ. Trái ngược lại với thân hình béo mập, hắn ta có một căn dươиɠ ѵậŧ không thua gì Chung Lâm, trên đó còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng vị tanh nồng xông thẳng vào mũi. Hắn nâng côn ŧᏂịŧ thô to, đánh lên mặt Triệu Tri Thu.
"Triệu tiên sinh, chúng tôi rất muốn thao cậu một trận, chắc chắn sẽ thao cậu cảm thấy khoái nhạc. Chúng tôi cũng không ngu nói chuyện này với Chung tổng. Chỉ cần cậu phối hợp với chúng tôi, sẽ không ai biết. Nhưng nếu cậu xé rách da mặt trước, mọi người đều sẽ gặp rác rối. Bất quá thì chúng tôi chỉ ngồi tù vài tháng, cũng không phải chuyện gì lớn. Nhưng còn mặt mũi có học của Triệu tiên sinh và Chung tổng sẽ giấu vào đâu đây nhỉ? Sao, cậu nghĩ thế nào?"
Trong lòng của Triệu Tri Thu thập phần mâu thuẫn. Đêm hôm đó, y bị tên trộm khai thác ra da^ʍ tính, thường xuyên muốn côn ŧᏂịŧ trừu sáp trong tao huyệt để nhận được vui sướиɠ, nhưng vì áy náy nên y không dám chủ động cầu hoan với Chung Lâm. Thật ra, cơ thể y đã đói khát không chịu được, nếu không y cũng sẽ không thủ da^ʍ ngay trong nhà mình giữa thanh thiên bạch nhật, rồi bị hai người phát hiện.
Y nhìn cự pháo trước mắt, liền cảm thấy nửa người dưới lại bắt đầu ngứa. Y lập tức nghĩ, một lần cũng là xuất quỹ, hai lần cũng là xuất quỹ. Y lập tức mở miệng ngậm vào đại dươиɠ ѵậŧ của Trương Tam.
"Ngô! Thật là giỏi, Triệu tiên sinh... Cái miệng nhỏ nhắn của cậu đúng là biết cách liếʍ dươиɠ ѵậŧ... Ngô, tôi đang thao lão bà của Chung tổng! Thao, thao! Quá sung sướиɠ...!"
Trương Tam chỉ cảm thấy côn ŧᏂịŧ được một nơi ấm áp bao vây. Nhìn đôi mắt phượng của Triệu Tri Thu ngày thường luôn không coi ai ra gì giờ này sóng mắt lưu chuyển, mị nhãn như tơ, đầu lưỡi y thì đang cố gắng đảo quanh mã mắt. Nghĩ đến chuyện mình đang trực tiếp thao lão bà của cấp trên làm hắn phấn khởi như muốn nổ tung. Hắn nắm tóc Triệu Tri Thu, hung hăng thọc vào miệng y, hầu như sắp sáp vào trong cả cổ họng.
Triệu Tri Thư bị đối xử thô bạo như vậy, cộng với trong miệng bị lấp đầy mùi vị tanh tưởi. Y không những không cảm thấy khó chịu ủy khuất, ngược lại là một cảm giác hưng phấn khác thường. Tao huyệt cũng tự động phân bố ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠, hai cái đùi khó chịu uốn éo.
Lý Tứ nhìn Trương Tam hưởng thụ như vậy, chỉ thao miệng thôi cũng đã làm lão bà của giám đốc rêи ɾỉ không ngừng. Chính hắn cũng đã nổi lên một bọc lớn dưới đũng quần. Hắn thô lỗ tách hai chân của Triệu Tri Thu, chỉ cần liếc nhìn cũng biết Triệu Tri Thu cũng bị khơi lên da^ʍ tính. Hắn cười nói: "Triệu tiên sinh, cậu cũng thật không biết mắc cỡ là gì, chỉ mới liếʍ dươиɠ ѵậŧ của Trương Tam liền chảy nhiều tao thủy như vậy sao? Cậu không thấy... áy náy với chồng mình sao? Chắc ngày thường, Chung tổng cũng không thỏa mãn được cậu chứ gì."
Vừa nói, hắn vừa quỳ xuống đất xích đầu lại gần nói riền tư của Triệu Tri Thu. Hắn lập tức dùng chiếc mũi ưng hung hăng đâm vào âʍ ɦộ của Triệu Tri Thu, hưởng thụ trong mũi đều là tao vị dâʍ ŧᏂủy̠. Hắn liên tục không ngừng lè lưỡi liếʍ bên trong, "Ngô, tao thủy của lão bà lão bản đúng là khác xa, vừa tao vừa ngọt."
Nói xong, hắn vươn hai tay vừa nhéo vừa dùng sức tách âm thần của Triệu Tri Thu ra. Chỉ thấy âm thần đầy đặn dưới mắt thường trở nên sung huyết sưng đỏ. Sau khi nhục phùng bị giật qua lại, lộ ra tao động ẩn sâu bên trong. Lý Tức ác ý dùng móng tay cào cào đè ép âm thần nhiều lần. Tao động bị đùa bỡn đến nỗi phun ra dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng. Nhưng không nhận được sự an ủi của thịt heo bổng, âm đế của Triệu Tri Thu chỉ có thể co quắp liên tục, âʍ đa͙σ cũng mở ra đóng lại. Y cảm thấy bên trong ngứa ngáy vô cùng, chỉ muốn có một căn thịt heo bổng có thể lập tức thô bạo tiến vào thao chữa ngứa cho y. Nhưng vì trong miệng nhét chặt côn ŧᏂịŧ của Trương Tam, nên y muốn nói chuyện cũng không thể nói nên lời, chỉ có thể ô ô rêи ɾỉ, còn nửa người dưới thì dâʍ ɭσạи nhún theo động tác của Lý Tứ.
Lý Tứ nhìn thấu ý đồ của Triệu Tri Thu, lập tức móc côn ŧᏂịŧ của mình ra. Mặc dù vóc dáng của hắn thấp bé, nhưng côn ŧᏂịŧ lại to dài. Thấy Triệu Tri Thu như vậy, dâʍ ŧᏂủy̠ cuộn trào mãnh liệt. Lý Tứ dùng thịt heo bổng thọt vào nơi riêng tư của Triệu Tri Thu, nhưng không lập tức cắm vào trong tao động, trái lại dùng qυყ đầυ thô to nghiền ép ma xát âm đế, chọc Triệu Tri Thu dục hỏa đốt người, lại không được ăn côn ŧᏂịŧ, cả người lập tức nóng lên. Thấy vậy, Lý Tứ cầm côn ŧᏂịŧ mà hèn mọn cười nói: "Triệu tiên sinh, cậu rất muốn bị thao phải không? Nếu muốn thì hôn tôi một cái nào." Trương Tam cũng quyên góp thêm phần náo nhiệt, rút côn ŧᏂịŧ từ trong miệng y ra.
Triệu Tri Thu do dự, y muốn làʍ t̠ìиɦ với hai tên hèn mọn này chỉ vì thỏa mãn nửa người dưới. Y chỉ cần tao huyệt được dễ chịu cũng không dễ dàng, còn phải hôn môi với bọn họ, cũng có hơi khó. Dù sao thì Chung Lâm anh tuấn đẹp trai, mà hai người này, một người là một tên mập mạp mũi tịt, tên còn lại thì mắt tam giác mũi ưng miệng méo. Y thật sự không thể làm được. Nhưng tao huyệt ngứa quá, làm toàn thân y khó chịu vô cùng...
Chung Lâm cố ý lắp đặt thiết bị cho ra hình ảnh rõ nét nhất. Nhìn cảnh tình thú dào dạt này, tốc độ tay của hắn càng lúc càng nhanh, nhưng vẫn không nhìn thấy được hình ảnh hai người chân chính thao tao huyệt của lão bà mình. Hắn gấp đến độ hận không thể chạy ào vào trong màn hình, cầm dươиɠ ѵậŧ của hai người kia bỏ vào trong tao động của lão bà. Hắn nghĩ thầm hôn có gì quan trọng, cắm vào cái miệng nhỏ nhắn phía dưới rồi thì cái miệng phía trên còn có là gì.
Lý Tức nhận ra Triệu Tri Thu không vui. Bất ngờ không kịp đề phòng, hắn cầm lấy thịt heo bổng vạt vào trong tao động ẩn trong âm thần mở rộng vì bị ác ý nhéo ra.
"Ngô... Nga!"
Tiểu huyệt của Triệu Tri Thu vui mừng quấn tới, nhuyễn động chưa được chữa ngứa, ai ngờ Lý Tứ thao một cái lại rút côn ŧᏂịŧ ra.
"Triệu tiên sinh, có muốn bị đại dươиɠ ѵậŧ của tôi thao thăng thiên không?"
Triệu Tri Thu hưởng thụ một lần từ tên trộm kia. Từ lâu, y đã thực tủy biết vị khi bị đàn ông thao tao huyệt. Mà Lý Tứ lại hợp với khẩu vị của y như vậy. Hắn thao một chút liền rút ra làm tao huyệt của y càng thêm đói khát. Lúc này, Triệu Tri Thu không nhịn được nữa, tự tay tách ra tiểu huyệt, rồi quay lại phía Lý Tứ, thở gấp nói: "Muốn... Tôi hôn anh..."
Lý Tứ hài lòng mỉm cười, miệng méo lại gần, quấn lấy chiếc lưỡi thơm tho của Triệu Tri Thu mà hút cắn. Vốn Triệu Tri Thu có chút bài xích việc hôn môi với hắn. Nhưng rất nhanh, đại dươиɠ ѵậŧ của Lý Tứ đã cùng lúc đâm vào tao huyệt của y, hữu lực trừu cắm. bị chơi đùa lâu như vậy, cuỗi cùng tao huyệt cũng nhận được sự an ủi của thịt heo bổng. Triệu Tri Thu cảm thấy dâʍ ŧᏂủy̠ trong tao huyệt trào ra không ngớt, khoái hoạt không gì sánh bằng. Cùng nụ hôn cuồng loạn của Lý Tứ, trong miệng y liên tục ô ô kêu loạn. Vòng eo phối hợp xoay qua xoay lại, liều mạng nghênh đón đại dươиɠ ѵậŧ thao lộng. Chỗ hai người kết hợp thành một mảnh lầy lội, dâʍ ŧᏂủy̠ bị ma sát tạo thành những mảng bọt.
Nụ hôn thật sâu hoàn tất, hô hấp của hai người càng thêm dồn dập. Lý Tứ cắn răng, dùng hết lực thống vào sâu bên trong huyệt động, thống đến khi Triệu Tri Thu hoa mắt váng đầu, hồn phi phách tán, càng thêm ngứa ngáy, hận không thể lập tức bị thao chết.
"Tao huyệt của Triệu tiên sinh chặt quá... Bình thường Chung tổng không thao tao huyệt sao? Tiện nghi cho chúng tôi quá... Ngô ngô, tôi đang thao lão bà của Chung tổng... Lão bà của Chung tổng giáp lão tử thật thoải mái..."
"Ngô... Ừ... Đừng nói nữa..."
Triệu Tri Thu đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ. Cả người nóng đỏ như tôm luộc, nội bích kẹp chặt cây dươиɠ ѵậŧ mang lại vui sướиɠ vô hạn cho y. Trong lỗ tai vang vọng lời nói của Lý Tứ, y nhớ đến lão công đang ở ngoài làm việc vất vả, còn mình thì lại ở trong phòng khách bị nhận viên của hắn thao lên cảnh cực lạc. Y vừa mắc cỡ vừa thẹn, thêm mâu thuẫn là y lại không thể bỏ qua từng trận kɧoáı ©ảʍ ập đến qua tao huyệt.
Sự thật là, ngay lúc này, lão công Chung Lâm của y đang ở trong phòng làm việc đầy tiếng rên dâʍ đãиɠ của lão bà, còn có tiếng gầm nhỏ của hai tên cấp dưới đang gian da^ʍ lão bà, rồi đánh phi cơ của bản thân đến bất diệc nhạc hồ.
"Ngô... Đúng, chính là như vậy. Thao chết lão bà của tôi, thao y thoải mái đến thăng thiên... Ngô!"
Lúc này, bí thư Tiểu Lý đẩy cửa tiến vào. Hai người hai mặt nhìn nhau làm cả hai lúng túng không thôi.
Thì ra, Chung Lâm cẩn thận mấy cũng có sai sót. Bởi vì bình thường không ai dám tùy tiện mở cửa phòng hắn, nên hắn quên đóng cửa lại. Kết quả làm bí thư của hắn đẩy cửa vào đυ.ng phải hiện trường này.
Chung Lâm nhanh chóng phản ứng lại, làm hoặc là không làm, yêu cầu: "Đóng cửa lại, qua đây liếʍ cho tôi."
Tiểu Lý cắn môi. Đóng cửa xong, y liền chậm chạp đi đến trước mặt Chung Lâm. Chung Lâm giơ tay đè bờ vai y xuống, để y quỳ gối dưới hai chân hắn, để lộ dươиɠ ѵậŧ của mình ngay trước mắt y.
Tiểu Lý hơi do dự làm theo lời của Chung Lâm. Nhìn về phía màn hình, y liền thấy hai người đàn ông và Triệu Tri Thu chỉ mặc một chiếc áo sơ mi quấn cùng một chỗ. Trong lòng thầm nghĩ không ngờ rằng Chung Lâm anh tuấn được mọi người tôn trọng như vậy lại có sở thích biếи ŧɦái thế này. Nhưng để có thể giữ lại công việc này, cũng vì y thầm mến Chung Lâm đã lâu. Lúc này, y đỏ mặt nhìn côn ŧᏂịŧ trước mắt, mới hé miệng ngậm vào.
"Ngô, không sai, liếʍ tốt lắm..."
Chung Lâm vô ý thức trừu cắm trong miệng Tiểu Lý. Hắn di chuyển người dưới, thao làm trong mắt Tiểu Lý xuất hiện nước mắt. Một bên, hai mắt hắn chăm chú nhìn màn hình, quan sát tình thế phát triển trong nhà.
Bên kia, Triệu Tri Thu bị Lý Tứ làm cho trời đất đen kịt, thoải mái không nói nên lời. Trương Tam lại không vui, hắn bất mãn nói: "Lão Lý này, ông làm vậy không đúng chút nào, sao ông có thể độc hưởng một mình như vậy? Một mình ông thao Triệu tiên sinh còn tôi thì sao?"
Lý Tứ nghĩ cũng đúng. Nhưng tao huyệt của Triệu Tri Thu thật sự là cực phẩm, trong đó tựa như có tầng tầng lớp lớp miệng nhỏ chồng lên nhau. Dươиɠ ѵậŧ của hắn nếu có thể vĩnh viễn nương nhờ ở đậu bên trong này thì tốt biết bao. Thực sự là luyến tiếc ra ngoài. Nhưng hắn cũng không tiện đắc tội Trương Tam. Suy nghĩ một lát, hắn nghĩ ra được một kế. Lúc này, côn ŧᏂịŧ của hắn đang liên tục trừu sáp tao huyệt của Triệu Tri Thu. Giữ tư thế này, hắn ôm hông Triệu Tri Thu thay đổi một tư thế khác.
Hắn ngồi xuống dưới sàn, Triệu Tri Thư chuyển qua ngồi trên người hắn. Hoa huyệt vẫn như cũ đeo trên côn ŧᏂịŧ của hắn, để lộ ra hậu huyệt. Hắn vươn tay, vuốt ve rồi đè xuống hậu huyệt của Triệu Tri Thu vì da^ʍ tính phát tác mà trở nrrn mềm mại, chảy ra rất nhiều ruột non. Hắn cười dâʍ đãиɠ nói: " Người song tính còn có một cái động mà. Này, lão Trương, ông thao tao động này đi. Hôm nay, chúng ta phải hầu hạ Triệu tiên sinh thư thái."
Trương Tam nghe xong, nghĩ cũng có lí. Nhưng thử vài lần, cái tư thế này không thể dễ dàng tiến vào, Hắn bảo Lý Tứ nằm xuống tấm thảm. Tất nhiên, Triệu Tri Thu cũng leo theo xuốn làm hậu huyệt hoàn toàn bại lộ trước mặt hắn.
"Ngô ngô ngô..."
Tư thế này làm Triệu Tri Thư khó chịu kêu lên. Thì ra, y ở trên, Lý Tứ ở dưới, do tư thế bị đảo lộn làm côn ŧᏂịŧ của Lý Tứ sáp vào trong chỗ sâu nhất trong hoa huyệt của y, Y thoải mái liên tiếp runngf mình vài cái. Chỗ sâu trong hoa huyệt quấn chặt lấy côn ŧᏂịŧ Lý Tứ, chút xui nữa làm hắn bắn. Hắn phải cố nhẫn nại mới không đầu hàng sớm như vậy. Ai ngờ lúc này, Trương Tam cũng đỡ dươиɠ ѵậŧ nhày qua. Hắn ta tìm ngay hậu huyệt rồi lập tức nhập động. Triệu Tri Thu bị sáp như muốn điên lên. Hoa huyệt phía trước đã bị sáp chua xót khó nhịn, hậu huyệt phía sau lại truyền đến vui vẻ. Nhất thời, y thu chặt hai huyệt trước sau. Trong tình thế này, Lý Tứ không thể không bắn, binh bại như núi đảo, tinh quan thất thủ, một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nồng bắn vào bên trong của Triệu Tri Thư.
"A a a!"
Mặt Triệu Tri Thu đỏ bừng, ngẩng cao cổ hét ầm lên.
"Đệch, lão tử bắn vào trong tao huyệt của lão bà lão bản! Qúa thoải mái! Lão tử bắn ngâm tinh trong tao động của Triệu tiên sinh!"
Lý Tứ hưng phấn đỏ cả mặt. Thừa dịp sau khi bắn tinh côn ŧᏂịŧ vẫn chưa mềm xuống, hắn lại đỉnh trong động Triệu Tri Thu hai cái. Hậu huyệt của y cũng đang bị Trương Tam đỏ mắt thô bạo sáp kiền thật lâu, thoải mái đến nỗi không phân biệt ai là ai. Y chỉ biết nhắm chặt côn ŧᏂịŧ trong hai tao huyệt, rồi không ngừng rêи ɾỉ dâʍ ɭσạи, đỏ mặt vô lực phản bác.
"Người xấu... Ngô... Nga... Thật thoải mái... Không được bắn vào bên trong..."
Lý Tứ dùng cái miệng méo hèn mọn cười đắc ý, rồi nói : "Không biết người song tính có thể mang thai hay không? Nếu có thể mang thai thì hay quá, để Triệu tiên sinh mang con hoang cho chúng ta, để lão bản nuôi con hoang của hai ta! Chúng ta không chỉ cắm sừng hắn mà còn muốn hắn làm rùa, xem thử hắn còn dám coi tiền như rác nữa không!"
ฅ (⌯ ͒ • ɪ • ⌯ ͒) ฅHết chương 2ฅ (⌯ ͒ • ɪ • ⌯ ͒) ฅ