Chương 1:
1A. Tình cảm xuất hiện vết rạn. Ban đêm bị một tên cướp vặt "ghé thăm".
Chung Lâm và Triệu Tri Thu kết hôn đã gần bảy năm. Không biết có phải những đôi yêu nhau say đắm đều khó có thể vượt qua ngưỡng cửa "Thất niên chi dương" (Thất niên chi dương: Chỉ những cặp tình nhân, vợ chồng lâu năm sẽ sinh ra cảm giác nhàm chán đối phương.) hay không? Dường như tình cảm giữa bọn họ đã xuất hiện một vết rạn, không còn mặn nồng như trước nữa.
Tính cách của Triệu Tri Thu khá lãnh đạm. Y là bác sĩ, không những thích sạch sẽ mà còn có nhu cầu tìиɧ ɖu͙© mỏng. Ngay từ đầu, Chung Lâm còn cảm thấy hơi bất mãn; nhưng theo thời gian trôi qua, khi giữa hai người không còn tia lửa bắn ra bốn phía nữa, hắn cũng trở nên giống Triệu Tri Thu, nhu cầu không còn mãnh liệt nữa.
Lúc trước, hai người còn theo lệ giải quyết cho nhau mỗi tháng một lần. Nhưng, kể đến nay đã tròn ba tháng mà hai người họ vẫn chưa từng thân thiết với nhau lần nào. Hai người đều nhận ra tình trạng này không bình thường, nhưng không biết giải quyết thế nào.
Thật ra, Chung Lâm cũng hiểu. Hắn vẫn còn yêu Triệu Tri Thu như xưa, và cũng chỉ yêu mỗi Triệu Tri Thu, nhưng không biết lí do vì sao hắn lại mất đi lòng nhiệt tình. Hắn rất hổ thẹn về việc này, nên chỉ có thể cố gắng bồi thường gấp bội trong sinh hoạt thường ngày với Triệu Tri Thu. Hình như Triệu Tri Thu cũng đã thoáng nhận ra vấn đề này, nhưng y không tỏ vẻ gì cả. Cuộc sống hằng ngày vẫn tiếp tục diễn ra theo hướng đi lặng lẽ của nó. Cho đến một buổi tối giữa mùa hạ, Chung Lâm mới hiểu rõ vấn đề là ở chính bản thân hắn. Đồng thời, hắn cũng tìm ra được nguyên nhân tại sao tình cảm của bọn họ lại phai mờ.
Công việc của hai người đều có mức lương rất cao, lại không cần nuôi trẻ con. Ngay sau khi kết hôn, hai người liền mua một căn biệt thự gồm một trệt và một tầng, bảo an tuần tra 24/24, trị an vô cùng tốt. Vì quá yên tâm về vấn đề trị an, bọn họ không làm song cửa bảo vệ. Kết quả liền xảy ra chuyện lớn.
Đêm hôm đó, hai người như bình thường ngủ trên giường. Bởi vì trời nóng, mà Triệu Tri Thu lại không thích dùng điều hòa. Y nói dùng chỉ thêm bệnh vào thân, nên để cả người trần như nhộng tùy ý nằm ngang dọc trên giường.
Mới chỉ vừa chợp mắt một chút, Chung Lâm liền nghe tiếng động tất tất tác tác từ ngoài phòng truyền vào. Như có điềm báo, hắn rùng mình rồi tỉnh lại. Hắn híp mắt nhìn sang. Nhờ vào ánh trăng sáng ngoài cửa sổ, hắn thấy một bóng người mờ mờ ảo ảo đứng ngay trong phòng, đang khom người tiến về chỗ hai người.
Trộm! Đây là ý nghĩ đầu tiên của Chung Lâm. Nhưng hắn vẫn híp mắt giả vờ ngủ, tay thì lặng lẽ sờ soạng trên tủ đầu giường. Mò được cái đèn ngủ vào tay, hắn chuẩn bị nhân lúc tên trộm không chú ý định cho hắn ta một đập ngay đầu.
Nào ngờ rằng, tên trộm lại rón rén đến bên cạnh Triệu Tri Thu. Sau đó, hắn ta lấy ra một chiếc khăn bịt mắt, cẩn thận đeo lên mắt của Triệu Tri Thu. Ngay lúc đó, hắn ta mới cẩn thận đi tới cuối giường, nắm lấy đôi chân trần của Triệu Tri Thu, rồi tách đôi chân thon dài ấy mở ra. Sau đó, hắn ta lập tức ngậm vào một chiếc ngón chân nhỏ nhắn rồi tận lực liếʍ hút.
Thấy vậy, Chung Lâm thật sự bị làm cho kinh sợ. Tay cầm đèn ngủ của hắn khựng lại một lúc. Lúc này, Chung Lâm không ngừng tự hỏi: Chẳng lẽ tên trộm này không phải muốn cướp tiền, mà là muốn cướp sắc?
1B. Bắt đầu chuỗi ngày thích đội nón xanh. Nằm cạnh lão bà, mắt mở trừng trừng nhìn lão bà bị tên trộm gian da^ʍ trên giường đến nỗi không ngừng cao trào, thoải mái đến bắn tinh
Chung Lâm mở mắt trừng trừng nhìn tên trộm liếʍ mυ'ŧ dọc theo chân của Triệu Tri Thu xuống dưới, bên cạnh đó hắn ta cũng đã nhẹ nhàng bò lên giường. Hắn ta cảnh giác nhìn Chung Lâm. Chung Lâm không biết phải làm sao, lập tức nhắm mắt lại, sợ bị tên trộm nhận ra mình đang giả vờ ngủ. Hắn không dám có bất kì hành động nào nữa. Ngay lúc đó, phía dưới bụng hắn đã căng phồng lên, mơ hồ còn cảm thấy dục hỏa.
Dưới ánh sáng mờ mờ, tên trộm quả nhiên không nhận ra hắn đang giả bộ ngủ, yên tâm tiếp tục liếʍ lộng đại thối (bắp vế). Cuối cùng, hắn ta cúi người gần giữa hai chân của Triệu Tri Thu, đôi mắt bị bao phủ bởi tìиɧ ɖu͙© như thực thể hóa có thể tiết ra ngoài gắt gao nhìn hoa viên bí mật của Triệu Tri Thu. Đúng vậy, Triệu Tri Thu không phải người bình thường. Y là người song tính, giữa chân y không những có côn ŧᏂịŧ của nam giới mà còn có cả hoa huyệt của nữ giới. Theo lí thuyết mà nói người song tính thường mẫn cảm hơn người thường, dễ cao trào hơn, nhưng Triệu Tri Thu lại không giống vậy. Chuyện này đã từng làm Chung Lâm khó hiểu rất lâu.
Tên trộm thưởng thức nơi riêng tư của Triệu Tri Thu một hồi lâu. Sau đó, hắn ta dùng hai tay kéo hai chân y mở rộng tối đa, thậm chí Chung Lâm còn có thể nhìn thấy rõ ràng. Hắn ta không chút do dự cúi đầu càng gần, nhắm ngay hoa huyệt của Triệu Tri Thu mà hung hăng mυ'ŧ vào, thậm chí còn phát ra cả tiếng vang.
Thấy cảnh này, Chung Lâm kì dị phát hiện, lão bà của hắn nằm bên cạnh bị một tên trộm xa lạ đùa bỡn nơi riêng tư, mà hắn không những không thấy tức giận mà trái lại... Hắn cảm thấy hừng hực du͙© vọиɠ. Nửa người dưới của hắn bắt đầu cứng rắn, lồi một khối lớn trên chiếc quần đùi rộng thùng thình. Tim hắn đập như nổi trống, chỗ sâu trong đầu đột nhiên xuất hiện một suy nghĩ kinh tâm động phách – hắn mong tên trộm tiếp tục!
Như mong đợi của hắn, đầu tiên, tên trộm nhắm ngay miệng hoa huyệt của Triệu Tri Thu, không ngừng hút liếʍ, đùa bỡn một lúc lâu. Dù cả người Triệu Tri Thu vẫn còn chìm sâu trong giấc ngủ, thân thể y vẫn thành thật chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ róc rách, hòa lẫn vào nước bọt của tên trộm, vô cùng lầy lội . Hai mắt của y vẫn nhắm chặt, nhưng hô hấp đã không tự chủ được dồn dập.
Tên trộm ngẩng đầu nhìn khuôn mặt anh tuấn của y, trong mắt lộ vẻ rất hài lòng. Tiếp đó, hắn ta lại cúi người, nhẹ nhàng dùng răng cắn âm đế mẫn cảm nhất của Triệu Tri Thu. Sau khi cắn âm đế, hắn ta còn ác ý kéo hết sức ra ngoài, làm cho viên âm đế nho nhỏ lúc đầu bị dằn vặt nhanh chóng sung huyết sưng đỏ lên, chọc người trìu mến mà bại lộ trong không khí.
"Ừ..."
Bị đối đãi như vậy, Triệu Tri Thu từ trong ngủ mơ tỉnh lại. Giấc ngủ của y thật hỗn loạn, trong đầu hoàn toàn không tỉnh táo, chỉ cảm thấy dưới người truyền đến loại cảm giác tê dại như bị kiến cắn. Y tưởng là Chung Lâm, nên cũng lười nhúc nhích, mắt nhắm mắt mở, ngái ngủ gắt: "Lão công, anh đang làm gì vậy... Em muốn ngủ, đừng trêu chọc em nữa..."
Tên trộm nghe lời rời khỏi. Nhưng giây kế tiếp, hắn ta kẹp hai ngón tay lại với nhau rồi thô bạo cắm vào trong tiểu huyệt của Triệu Tri Thu, hung hăng khu lộng trở mình khuấy đảo. Ngón tay cái thì bóp chặt âm đế, dùng lực mạnh nhu lộng.
"A!"
Triệu Tri Thu kêu lên một tiếng. Cố gắng mở mắt, y mới phát hiện trước mặt mình là một mảnh tối đen, liền bất mãn nói: "Lão công, anh rốt cuộc đang làm gì vậy... A!"
Y muốn mở miệng trách cứ Chung Lâm, nhưng ngón tay của tên trộm đã chui vào trong dũng đạo vô cùng co dãn chật hẹp của y. Hắn ta không chút lưu tình chà xát nội vách mềm mại, đồng thời không quên dùng móng tay cái di chuyển đè ép âm đế của y. Triệu Tri Thu đã nhiều ngày không âu yếm với Chung Lâm, bị thô bạo chà xát như vậy, nhất thời không chịu nổi. Phản ứng của thân thể y còn phản ứng nhanh hơn cả đầu óc, từng đợt dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng dũng mãnh chảy ra.
"Ừm... A..."
Lúc này, trong đầu Triệu Tri Thu chỉ còn là những mảnh hỗn loạn. Không biết hôm nay Chung Lâm bị cái gì khích thích, lại... Y cắn môi, nhưng không thể phủ nhận rằng, loại tình ái thô bạo như hôm nay lại làm y cảm nhận được một cảm giác vui sướиɠ không thể diễn tả nên lời. Cho dù chỉ bị ngón tay nhu lộng tiểu huyệt, hay là âm đế bị móng tay kháp vừa đau vừa thoải mái, đều mang lại cho y một sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ vui vẻ.
"Nga... Lão công, hôm nay anh bị sao vậy... Đừng, đừng lấy... Mau chen vào..." Bị tên trộm đùa bỡn một lúc sau, cả người của Triệu Tri Thu đều nóng hôi hổi, khát vọng mãnh liệt mong nhận được nhiều vui vẻ hơn. Y bỏ qua cảm giác thẹn thùng, chủ động cầu hoan. Y khó chịu giãy dụa hai cái đùi, muốn giáp lên hông của "Chung Lâm". Nhìn bộ dáng này của y, Chung Lâm với côn ŧᏂịŧ đã nhổng lên thật cao từ lâu liền thấy rất thất vọng , bởi vì... hình như y vẫn chưa phát hiện mình bị một tên trộm vặt đùa bỡn nơi riêng tư.
Cũng không biết có phải tên trộm và hắn có thần giao cách cảm hay không. Chỉ thấy, hắn ta rút ngón tay ra, trên đó dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của Triệu Tri Thu. Tiếp đó, hắn ta thô bạo đè hai cái đùi của y xuống, dùng sức đẩy ra hai bên.
Nếu là bình thường, động tác này sẽ làm Triệu Tri Thu phát giận, vì y cảm thấy quá mức hổ thẹn nên không thể đi vào khuôn khổ. Nhưng tối hôm nay, mắt của y bị bịt lại, hơn nữa "Chung Lâm" không rên tiếng nào hầu hạ y thấy thoải mái vô cùng. Thân thể y cũng phá lệ mẫn cảm. Thêm vào đó, đã gặp hạn lâu như vậy, y luôn khát vọng một lần được tận hưởng tình ái triền miên vui vẻ. Chỉ khổ nỗi tính cách của y không chịu chủ động nói với Chung Lâm. Cho tới bây giờ, nhờ có chuyện này, cứ cho là mình đang mơ ngủ, tùy ý "Chung Lâm" bài bố. Vì thế, y liền ngượng ngùng mở rộng ra hai chân.
"Mau tới... Lão công... A... Thật là thích..."
Hoa huyệt của y đã đói khát đến mềm nhuyễn, âm thần đầy đặn dính vào một chỗ, chỗ miệng nhục không ngừng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt hai chân, dính trên giường và khắp nơi.
Tên trộm kéo khóa quần xuống, móc ra một côn ŧᏂịŧ trải đầy gân xanh. Cho dù ở dưới ánh trăng, Chung Lâm cũng lấy làm kinh hãi. Thước tất của tên trộm nàu cũng quá kinh người đi. Hắn lấy mười tám cm làm tự hào vậy mà tên trộm này lại tận hai mươi cm!
Nghĩ đến cự pháo dạng này, lập tức sẽ chui vào trong hoa huyệt chuyên thuộc của mình. Côn ŧᏂịŧ của hắn liền cứng hơn. Với côn ŧᏂịŧ tráng kiện như vậy, hông càn dùng kĩ xảo cũng có thể thao Triệu Tri Thu thoải mái muốn chết đi sống lại. Từ ngày Triệu Tri Thu gả cho hắn, cũng đã qua nhiều năm, hoa huyệt của y cũng chỉ dung nạp mỗi côn ŧᏂịŧ của hắn. Vậy mà, tối nay, y lại nằm bên cạnh chồng mình, bị một người xa lạ dùng côn ŧᏂịŧ thao đến nỗi dục tiên dục tử...
Chỉ cần nghĩ như vậy thôi, Chung Lâm đã hưng phấn đến qυყ đầυ bắn tinh, làm ướt cả quần trong.
Tên trộm tùy ý dùng tay xoa côn ŧᏂịŧ vài cái. Nhất thời, côn ŧᏂịŧ liền thô thêm một vòng, qυყ đầυ chừng một quả trứng ngan, đường kính tận năm cm. Có tiền vốn như vậy, cho dù là nữ giới hay người song tính cũng sẽ bị thao nát.
Chung Lâm híp mắt. Cơ thể hắn nóng như muốn bốc cháy, bình tĩnh nhìn chằm chằm côn ŧᏂịŧ của tên trộm nhắm ngay hoa huyện của lão bà thô bạo cắm xuống, thống đến chỗ sâu nhất.
"A!"
Triệu Tri Thu tưởng bản thân thiếu chút nữa bị quay đầu to lớn này chọc vào trong tao huyệt, làm y đau đến nỗi ngâm nga một tiếng. Tao huyệt của y lâu ngày chưa được ăn côn ŧᏂịŧ, bị thao lộng như vậy, có chút khó thích ứng.
"Lão công... Của anh, sao lại to như vậy chứ..."
Mắt y rưng rưng. Hoa huyệt bị nhét căng phồng, bị mở rộng đến cực hạn, bao phủ chặt chẽ côn ŧᏂịŧ của tên trộm. Nội bích của hoa huyệt cũng đã kịp phản ứng.
Tên trộm đương nhiên sẽ không nói. Hắn ta chỉ đong đưa phần eo, chậm rãi trừu cắm trong tao huyệt nhuyễn chặt này, để Triệu Tri Thu có thể thích ứng kích thước của hắn ta. Đồng thời, hai tay của tên trộm đưa tới. Một tay duy trì liên tục chà xát âm đế không ngừng phát tao, tay kia thì xoa bóp côn ŧᏂịŧ củ Triệu Tri Thu.
"Ừm..."
Triệu Tri Thu cắn môi, chỉ cảm thấy đau đớn ở nửa người dưới từ từ được cảm giác vui vẻ thay thế. Cảm giác tuyệt vời truyền đến từ âm đế và côn ŧᏂịŧ. Côn ŧᏂịŧ kia không nhừng xuất ra kĩ xảo thong thả tiến xuất, tao huyệt rốt cuộc cũng thả lỏng, dâʍ ɭσạи ngọa nguậy, chèn ép côn ŧᏂịŧ. Nhưng ngay lúc này, y lại cảm giác còn chưa đủ...
Côn ŧᏂịŧ ca ca không có tiến vào tận cùng. Y mong thịt heo bổng có thể tho bạo trừu sáp tiểu huyệt...
"Ngô... Lão, lão công... Mạnh chút nữa... A... Thật thoải mái..."
Sau khi tên trộm nghe thấy lời này, hắn ta quả nhiên không còn thả chậm động tác, mà dùng lực mannhj trừu sáp. Xương hông của hắn ta mạnh đυ.ng vào cái mông tròn trĩnh căng tròn của Triệu Tri Thu, tạo ra những tiếng bộp bộp, trong ban đêm vắng vẻ phá lệ rõ ràng.
"A a a a!"
Hoa huyệt non mềm của Triệu Tri Thu bị côn ŧᏂịŧ tráng kiện của tên trộm đấu đá lung tung. Hắn ta cố sức thao đến chỗ sâu nhất. Sau đó lại rút ra toàn bộ, qυყ đầυ thật to thối lui ra đến miệng hoa huyệt, lại bị miệng huyệt đói khát gắt gao cắn chặt, không cho hắn ta ròi đi. Tên trộm thuận thế hạ thấp thắt lưng, cắm vào toàn bộ.
Tao điểm của Triệu Tri Thu ở chỗ rất sâu. Vốn dĩ, lúc làʍ t̠ìиɦ với Chung Lâm, chỉ cần Chung Lâm sáp vào chỗ sâu nhất, mới có thể mang lại cảm giác vui sướиɠ khi làʍ t̠ìиɦ cho y. Nhưng sau khi tình cảm giữa hai người xuất hiện vết nứt, lúc Chung Lâm và y làʍ t̠ìиɦ cũng chỉ như giải quyết việc chung, qua loa trừu sáp rồi bắn tinh cho xong việc. Y đã yên lặng chịu đựng, nhưng phản ứng của thân thể không thể lừa người. Từ lâu, cơ thể y luôn khát vọng tình ái nhẹ nhàng vui vẻ.
Bây giờ, bị côn ŧᏂịŧ vừa to vừa dài của tên trộm thống vào chỗ sâu nhất, thọt tới tao điểm mẫn cảm nhất, thân thể y không tự chủ được run rẩy. Hoa huyệt cũng không chịu thua cắn chết côn ŧᏂịŧ, co quắp liên tục.
Tên trộm lập tức nhận ra nơi đó chính là điểm nhạy cảm của y. Hắn ta không ngừng dùng qυყ đầυ cực lớn của mình thống vào một lần lại một lần, rồi dùng sức mài. Chọt vào rồi xoay tròn, thủ đoạn đa dạng hầu hạ tao động của Triệu Tri Thu thoải mái vô cùng.
"A... Nga... Lão công thật lợi hãi..."
Tính da^ʍ của Triệu Tri Thu hoàn toàn đã bị đào ra. Miệng y mở to thở hổn hển, không ngừng nâng cao nửa người dưới đón hùa thịt heo bổng trừu sáp. Lúc này, y chỉ cảm thấy chân lí có đại dươиɠ ѵậŧ trong tao động mới là điều hạnh phúc nhất. Tiểu huyệt bị thống vừa chua xót vừa thoải mái, sưng đỏ cả lên. Cảm giác tuyệt vời như bị điện giật, không ngừng đánh thẳng vào toàn thân y.
Bên cạnh, Chung Lâm đang rình coi mọi chuyện. Lúc này, cả người hắn cũng đang bốc hỏa. Nhìn thấy âm đế của Triệu tri Thu vì bị lực mạnh ma sát từ từ sưng đỏ, âm mao cũng bị dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt nhẹp dính vào nhau. Hệ rễ côn ŧᏂịŧ của tên trộm cũng có một đám âm mao um tùm, nhưng dâʍ ŧᏂủy̠ của Triệu Tri Thu rất nhiều, làm ướt cả âm mao của tên trộm. Từ đây có thể thấy được lúc này Triệu Tri Thu bị tên trộm thao có bao nhiêu sảng khoái.
"Tiểu huyệt bị sáp thật tuyệt... Thật thoải mái... A... Thao chết tao lão bà... Nga!"
Tên trộm chắc cũng không ngờ rằng hình tượng cấm dục ngày thường của Triệu Tri Thu, ở trên giường bị thao lộng lại lang thang như vậy. Nghĩ đến đây, hắn ta không khỏi đắc ý. Hai tay hắn ta gắt gao kháp âm đế mềm mại của Triệu Tri Thu. Còn côn ŧᏂịŧ đinh trong tao huyệt của Triệu Tri Thu càng thêm tinh thần hăng hái cày cuốc, trực tiếp thẳng tiến phủ Hoàng Long. Hắn ta hận không thể nhét luôn cả hai viên trứng vào trong cảm nhận tao huyệt hút chặt.
Hắn ta dùng lực đâm vào, một đường tách ra nếp thịt bị đè ép trùng điệp bên trong, vọt vào chỗ tận cùng. Ngay cả miệng tử ©υиɠ khép kín cũng bị qυყ đầυ thô to mở ra, thậm chí còn chen vào trong tử ©υиɠ của Triệu Tri Thu được một chút.
"A a!"
Cả cơ thể của Triệu Tri Thu giật lên dữ dội. Cảm giác miệng tử ©υиɠ bị thô bạo mở ra làm y bị trùng kích kịch liệt. Ngay từ đầu rất đau, nhưng rất nhanh, sự thoải mái ập đến trùng kích mọi thứ.
"Ngô! A!"
Qυყ đầυ của tên trộm bị miệng tử ©υиɠ của y hút thật chặt, cũng rất sảng khoái. Hắn ta không tự chủ được nhún mông vài cái, làm qυყ đầυ hơi chuyển động vào miệng tử ©υиɠ.
"A! Đừng! Lão công... Tao huyệt sắp bị thao hư rồi..."
Triệu Tri Thu điên cuồng lắc đầu, muốn biểu đạt sự cự tuyệt của y, nhưng nửa người dưới vẫn thành thực liều mạng nghênh đón sự thao lộng của côn ŧᏂịŧ tên trộm. Nhìn như hận không thể làm côn ŧᏂịŧ càng sáp sâu vào đùa bỡn hoa huyệt.
Miệng tử ©υиɠ vừa chỉ bị thao vài cái, Triệu Tri Thu chỉ cảm thấy trong tiểu huyệt thật ê ẩm sưng tấy cả lên. Cả người y cũng không khống chế được, mở rộng tử ©υиɠ. Nhất thời, một cỗ dâʍ ŧᏂủy̠ ồ ồ phun ra, làm ướt đẫm cả côn ŧᏂịŧ của tên trộm.
"A!"
Y ngẩng đầu, hét lên một tiếng, tứ chi không ngừng lay động, liền bị tên trộm thao đến phun nước.
Tên trộm cũng không ngờ rằng Triệu Tri Thu bị hắn ta thao thoải mái đến loại trình độ này. Không nhắc đến côn ŧᏂịŧ đang ngâm trong dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra ào ạt, còn bị thịt bích trắng mịn non mềm cắn chặt, như đang có vô số cái miệng nhỏ không ngừng hút côn ŧᏂịŧ của hắn ta. Hắn ta cũng chịu không nổi, rên lên một tiếng.
"Ngô!"
Triệu Tri Thu thoáng nghe tiếng rên liền biết đó không phải là giọng của Chung Lâm. Thân thể y còn đọng lại dư vị cao trào nằm xụi ơ trên giường không thể động đậy, nhưng đầu óc lại tỉnh táo, vô ý thức kêu lên: "Ông không phải lão công của tôi! Ông là ai? Mau đi ra!"
Lúc này, y cảm thấy rất luống cuống. Người nãy giờ thao y thoải mái như sắp chết không phải là lão công của y, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Hèn gì, y cảm thấy côn ŧᏂịŧ hôm nay hơi khong giống của Chung Lâm! Mình, mình bị một người đàn ông khác ngoài lão công thao thoải mái đến nỗi phun nước!
Triệu Tri Thu vừa thẹn vừa mắc cỡ, nước mắt lập tức chảy xuống. Y giơ tay gỡ cái khăn bịt mắt mình ra, đồng thời rụt lui cơ thể nhằm rút ra côn ŧᏂịŧ còn trong người y.
Gỡ ra bịt mắt, y liền thấy Chung Lâm nằm ngủ bên cạnh. Còn tên trộm đang dùng hai tay bóp chặt hông y, thô bạo kéo có thể y lại. Côn ŧᏂịŧ thô to của hắn ta lập tức hung hăng tiến vào bên trong.
"Ngô... A a..."
Thịt huyệt vừa triều thổi mẫn cảm không chịu được, lại bị côn ŧᏂịŧ tráng kiện của tên trộm tùy ý thọc vài cái, dâʍ ŧᏂủy̠ trong người của Triệu Tri Thu lập tức phun ra. Theo đó, cả người y cũng trở nên bủn rủn. Y quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một người mặc đồ đen mang mặt nạ bảo hộ. Rõ ràng nhất là tên này đang cưỡi trên người y. Nơi riêng tư của hai người còn gắn chặt cùng một chỗ.
"Đừng nhúc nhích, cũng đừng kêu. Lẽ nào cậu muốn cho chồng cậu biết, cậu nằm ngay bên cạnh chồng mình bị một người xa lạ thao đến cao trào sao?"
"Ông...?"
Triệu Tri Thu bi phẫn đột độ. Nhưng nhìn khuôn mặt đẹp trai của Chung Lâm còn chìm trong giấc ngủ, y khẽ cắn môi. Y bi ai phát hiện, mình đúng là không dám cho Chung Lâm phát hiện chuyện này.
"Biết điều chút."
Tên trộm nhạy bén phát hiện thịt huyệt mềm mại của Triệu Tri Thu lại đói khát. Lập tức, hắn ta chậm rãi chuyển động sáp vài cái.
"Tôi cũng không muốn làm hại ai cả, chỉ muốn thao chết cậu thôi. Không phải hồi nãy cậu cũng thấy thoải mái sao? Còn phun cả nước, chúng ta chỉ theo nhu cầu cá nhân mà thôi. Cậu không nói tôi cũng không nói, sẽ không ai biết cả."
"Ngô... Ừ..."
Triệu Tri Thu cắn môi, đôi mắt dán chặt vào Chung Lâm, nhưng phản ứng của cơ thể không thể gạt người. Chỉ bị côn ŧᏂịŧ thô to của tên trộm tùy ý thọc vài cái, cả người y liền cảm thấy đói khát.
"Hay là... Cậu thật sự không muốn bị sáp tao huyệt? Chà chà, cậu xem tao huyệt của mình đi, chảy nhiều tao thủy như vậy. Mà chồng cậu đã bao lâu rồi không chạm vào cậu? Cứ để tôi giúp một tay."
Tên trộm vừa thốt ra những lời da^ʍ tục xấu xa, vừa thô bạo đỉnh tao huyetj của Triệu Tri Thu vài cái. Triệu Tri Thu theo bản năng nâng mông lên nghênh tiếp. Nhìn thấy vậy, ánh mắt của tên trộm lộ vẻ hài lòng, nhưng hắn ta lại cố ý rút côn ŧᏂịŧ ra, phát ra một tiếng bạch.
"A..."
Tiểu huyệt bị nhét căng phồng của Triệu Tri Thu đột nhiên mất côn ŧᏂịŧ, liền thấy trống rỗng đột độ. Thịt bích bên trong cũng lưu luyến không rời giữ lại côn ŧᏂịŧ của tên trộm.
"Sao vậy? Cậu có muốn tiếp tục bị côn ŧᏂịŧ của tôi thao không?"
Tên trộm ác ý dùng qυყ đầυ thật lớn cọ tới cọ lui cửa hoa huyệt tràn đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của Triệu Tri Thu. Điều này chọc hoa huyệt của y ba lần bốn lượt kinh luyên, muốn hút qυყ đầυ thô to vào trong. Đúng lúc đó, tên trộm lập tức chuyển dời côn ŧᏂịŧ ra xa.
"Ngô..."
Triệu Tri Thu bị tìиɧ ɖu͙© tra tấn đau khổ. Cơ thể y uốn éo như xà, mong muốn côn ŧᏂịŧ thô to kia có thể tiến vào.
"Tôi muốn... Tôi muốn bị côn ŧᏂịŧ của ca ca thao..."
Tên trộm hài lòng, giọng nói mang theo ý cười: "Vậy có phải ngoan không. Nhớ nhìn kĩ mặt chồng cậu, cảm nhận chút kɧoáı ©ảʍ vụиɠ ŧяộʍ chồng mình bị người đàn ông khác thao phun nước đi."
Chung Lâm nhắm chặt hai mắt,
sợ Triệu Tri Thu đối diện sẽ nhìn ra hắn đang giả bộ ngủ. Lúc này, hắn chỉ cs thể dựa vào tiếng động để đoán tình hình của hai người.
"A... Thật là thoải mái! Côn ŧᏂịŧ thao chết tao huyệt!"
"Tiếp tục gọi lão công! Lão công thao tao huyệt của cậu thoải mái không?"
"Ô ô... Lão, lão công... Thao tao huyệt của lão bà thoải mái muốn chết, ngứa quá... A a a a! Lại muốn phun nước!"
Chứng kiến một màn kí©ɧ ŧìиɧ như vậy, cả người của Chung Lâm liền nhiệt huyết trôi trào. Côn ŧᏂịŧ dù không được chạm vào dĩ nhiên trực tiếp bắn trong quần trong.
ฅ (⌯ ͒ • ɪ • ⌯ ͒) ฅHết chương 1ฅ (⌯ ͒ • ɪ • ⌯ ͒) ฅ