Thiên Hậu Trở Về

Chương 445

CHAP 445: CHỊ EM XUNG ĐỘT

Hạ Lăng gật đầu, biết rõ rằng anh là một người bận rộn cũng không đào sâu vào nó.

Trên thực tế, điều mà cả cô và mẹ Chu đều không biết chính là Bùi Tử Hoành đang bận rộn với công việc, anh không về nhà, vì anh biết cô đang mang thai đứa con của người khác, anh không muốn đối mặt với cô và sợ chính mình nhịn không được làm những làm điều gì đó khác người.

Hạ Lăng cũng không muốn ở bên Bùi Tử Hoành, bên cạnh anh, cô sẽ luôn cảm thấy có áp lực vô hình. Cảm giác đó thật khó chịu đến nỗi cô không dám xem nhẹ mọi lúc.

Bây giờ anh không quay về ăn tối, cô mừng rỡ hạnh phúc.

Hạ Lăng đã sử dụng tâm trí của mình ở nơi khác và nhớ lại rằng tai nạn này không phải là ngẫu nhiên. Ai đó đã đẩy cô xuống cầu thang từ phía sau. Cô biết người đó là ai, Hạ Vũ, người chị tốt của cô.

Không thể không cảm thấy ớn lạnh.

Trước đây, mặc dù Hạ Lăng biết rằng tâm lý của Hạ Vũ là bất chính và nghĩ rằng cô ấy chỉ vỏn vẹn dừng ở tranh giành tình cảm trong ghen tuông, cô ấy chỉ bôi nhọ, phàn nàn, nhục mạ cùng vu oan mà thôi, nhưng cô không ngờ rằng cô ấy có thể cố tình làm tổn thương người khác. Hạ Vũ cố tình khiến cô bị sảy thai, và ý đồ của cô quá rõ ràng, không thể coi thường cô.

Hạ Lăng cảm thấy rằng cô thật đáng sợ, không khác gì kẻ gϊếŧ người.

Cô quyết định sẽ đi gặp Hạ Vũ.

Khi cô thực sự quyết định đi, cô phát hiện ra rằng Bùi Tử Hoành đã trừng phạt Hạ Vũ, đó là về việc đẩy cô xuống cầu thang. Xương sườn của Hạ Vũ bị gãy hai cây, nằm trong bệnh viện, trông rất thê lương.

Nhìn thấy Hạ Lăng, khuôn mặt cô ấy có biểu cảm méo mó và rít lên, "Diệp Tinh Lăng, cô tới đây để chê cười tôi đấy sao?"

Hạ Lăng lạnh lùng nhìn cô, và nói, "Vâng, tôi chính là đến để chê cười cô, thế nào?", cùng loại người này thì không nên tử tế.Nếu cô ấy yếu đuối, cô ấy sẽ tiếp tục bắt nạt cô trong tương lai. Cách tốt nhất là đem cô ta giẫm nát dưới và nghiền nát, để cho cô ấy biết rõ chênh lệch khoảng cách lớn như thế nào .

"Cô nên vui mừng, Hạ Vũ!", Hạ Lăng nói, "Lần này, đứa trẻ không có gì xảy ra, nếu có bất cứ điều gì xảy ra, cô nghĩ rằng khi gãy hai cây xương sườn là có thể xong việc?"

Hạ Vũ thần sắc vặn vẹo, nhìn Hạ Lăng như một kẻ thù. Giọng cô rất kích động: "Diệp Tinh Lăng, cô chớ đắc ý, tôi sẽ không để cô kết hôn với anh Tử Hoành, và nghiệt chủng trong bụng cô cũng không xứng còn sống!"

Hạ Lăng khuôn mặt đột nhiên biến sắc, Hạ Vũ mắng cô không sao cả, nhưng cô ta dám mắng con cô, đây là điều cấm kị lớn nhất của cô. Hạ Lăng bước vài bước về phía giường, lấy cốc nước trên đầu giường và rót một ly nước tạt lên mặt Hạ Vũ.

"Cô đang làm gì vậy?" Hạ Vũ vừa sợ hãi vừa tức giận, nhưng không thể di chuyển vì băng bó thạch cao. Cô chỉ có thể bị nước bắn vào mặt và trông rất xấu hổ. "Diêph Tinh Lăng, cô đang muốn tìm kiếm cái chết?", cô mắng như một con chuột chù, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của cô vặn vẹo, không có nửa cách cư xử như trước.

Hạ Lăng vẫn nhìn cô một cách ủy khuất, giống như nhìn vào một mẩu rác. Cô nói, "Hạ Vũ, hãy chăm sóc tốt tay và miệng của cô, nếu không, lần sau khi tôi tạt nước vào coi, cũng sẽ không là nước lạnh. "

Cô hiếm khi nói với giọng điệu buồn bã như vậy, thật đúng là đem Hạ Vũ hù đến sợ.

Hạ Vũ nhìn cô, và đột nhiên cảm thấy rằng sự liều lĩnh của người phụ nữ điên rồ trước mặt cô không khác gì chị gái của cô. Cô biết rằng một người như vậy có thể làm mọi thứ.

Sau khi Hạ Lăng đe dọa Hạ Vũ, cô ném chiếc cốc vào thùng rác, vỗ tay và quay đi.

Thật bất ngờ, cô thấy một người đàn ông ở cửa, mặc một bộ đồ đen được làm thủ công tinh xảo với chiếc áo lụa bạc rất cao cấp, vẻ ngoài cao ráo và thanh lịch, không thể nào quên.

Đó là Bùi Tử Hoành.

Hạ Lăng bối rối, tại sao anh ta lại đến đây? Rõ ràng, anh ta đã gửi ai đó để trừng phạt Hạ Vũ. Có phải vẫn không khoa học khi đến thăm cô ta?

Khuôn mặt của Hạ Vũ bừng sáng rạng rỡ: "Anh Tử Hoành, anh đến gặp em à." Nói xong, không để trên người trên mặt toàn là nước, cô thậm chí muốn ngồi dậy bất kể vật lộn với thạch cao trên ngực .

Bùi Tử Hoành không nhìn cô mà chỉ nhìn Hạ Lăng: "Thân thể khá hơn rồi?"

Hạ Lăng nói: "Ah, tốt hơn nhiều, cho nên ra ngoài đi dạo một chút.."

Cô nói lời nói dối này là quá qua loa, thời gian từ biệt thự của họ đến bệnh viện là cách xa hơn vạn dặm, nếu cô thực sự là chỉ đi bộ ra ngoài một chút, làm thế nào có thể đến đây, cô chủ yếu là đến tìm Hạ Vũ.

Bùi Tử Hoành đã không phơi bày cô, anh ấy chỉ nói: "Em thân thể vẫn còn yếu, không nên chạy loạn khắp nơi, nghỉ ngơi nhiều hơn và đứa trẻ trong bụng em ổn định hơn." Anh đến đây không phải để gặp Hạ Vũ, mà là nghe nói Hạ Lăng xông vào phòng bệnh một cách hung hăng, sợ rằng cô sẽ gây rắc rối trong cơn giận dữ, nên đã đến xem.

Dù sau, lúc trước, Hạ Lăng đã dám gϊếŧ Vương Tịnh Uyển. Trong trường hợp bây giờ Hạ Vũ bị gϊếŧ, anh ta phải làm gì ?

Ngay cả khi anh ta không quan tâm đến sự sống và cái chết của người khác, anh ta cũng không muốn Hja Lăng dính vào vụ gϊếŧ người, điều này rất rắc rối. Do đó, mặc dù Bùi Tử Hoành không muốn gặp cô ấy gần đây, cũng không khỏi không đặc biệt đến bệnh viện một chuyến.

Hạ Vũ thấy rằng Bùi Tử Hoành chỉ nói chuyện với Hạ Lăng, lúc này mới phát hiện ra mình tự đa tình. Anh Tử Hoành chỉ đơn giản coi cô là không khí. Hạ Vũ nội tâm không cân đối. Những vết thương trên cơ thể cô và sự bất bình trong lòng cô đan xen, và cô không thể đỏ mắt, nước mắt lã chả - chực khóc

"Anh Tử Hoành!" cô yếu ớt gọi.

Trên thực tế, Bùi Tử Hoành đã ở đây được một lúc lâu và có thể thấy xung đột giữa hai người vừa nãy. Anh trong nội tâm cảm thấy Hạ Lăng giội cho Hạ Vũ một cốc nước đã xem là khách khí. Hạ Vũ nên cảm thấy may mắn rằng đứa trẻ trong bụng của Hạ Lăng không phải do Bùi Tử Hoành tạo ra, nếu không, anh ta sẽ trực tiếp đổ axit sulfuric vài cô mà không có bàn tay của Hạ Lăng.

Anh không cảm thấy xót xa vì bộ dạng của Hạ Vũ, và chỉ nói một cách u ám: "Hạ Vũ, em biết tính khí của tôi, nếu có lần sau, đừng trách tôi độc ác."

Hóa ra việc bẻ gãy hai xương sườn của cô ấy đã là rất khách khí rồi?

Nước mắt trong suốt của Xia Yu chảy dọc theo gò má xinh đẹp và buồn bã nói: "Anh Tử Hoành, có phải hay không anh đã có người phụ nữ này, anh sẽ không cảm thấy đau lòng cho em. Thật sự em không có đẩy Diệp Tinh Lăng. Em bị oan, Diệp Tinh Lăng đã bất cẩn bước đi, ngã vào con anh, sợ rằng anh sẽ trừng phạt cô ấy, vì vậy cô ta cố tình nói rằng em đã đẩy cô ta, để trốn tránh trách nhiệm. "

Con anh?

Những từ này kí©ɧ ŧɧí©ɧ Bùi Tử Hoành, khiến vẻ ngoài của anh ta trở nên ảm đạm hơn.

Hạ Vũ vẫn khóc, "Nếu chị gái của em ở dưới cửu tuyền biết rằng anh sẽ đối xử với em như thế này, chị ấy sẽ rất buồn, anh Tử Hoành. Anh có nhớ năm xưa anh hứa với chị sẽ chăm sóc em không?"

Ha, chị em họ, Từng người một, đều phản rồi...

Bùi Tử Hoành muốn nói với cô ấy rằng chị gái của cô rất dũng cảm đến nỗi cô ấy thậm chí còn dám cho anh đội mũ xanh. Bây giờ, anh hận không thể tự tay bóp chết cô, lại không thể nói, chỉ răn dạy Hạ Vũ:"Đừng nói đến chị gái của em!".

—————————