Tù Binh

Chương 11. Làn da tuyết trắng phủ kín vết roi đỏ tươi (ngược, H)

“Chủ nhân, cái miệng phía dưới của cô thèm đến độ chảy nước miếng.” Cain cười nhạo nói, rút ngón tay đang tùy ý quấy trong hoa huyệt của cô ra, giơ đến trước mặt cô chậm rãi tách ra thành hình chữ “V”. Ngón trỏ và ngón giữa thon dài của anh ướt đẫm, hai ngón tay mở ra kéo theo một màng nước trong suốt.

Giang Minh Phương xấu hổ nhắm mắt lại. Đây là phản ứng cơ thể, đây là phản ứng cơ thể… Cô không ngừng an ủi bản thân như vậy.

Côn ŧᏂịŧ thô dài của Cain sưng to, gân xanh gồ lên, lỗ nhỏ trên đầu nấm đã chảy đầy chất lỏng trong suốt, tỏa ra hormone nam tính nồng đậm. Anh cực kỳ muốn được xuyên qua hoa huyệt của cô, khiến cô thần phục dưới háng anh. Nhưng nghĩ đến khẩu vị của Giang Minh Phương, anh không cắm vào cơ thể cô để thỏa mãn khát vọng của cả hai luôn mà di chuyển cơ quan trên giường. Anh là vệ sĩ bên cạnh Giang Minh Phương, có đôi khi Giang Minh Phương còn giữ anh ở phòng ngủ nhìn cô và ba người máy tình ái giao hoan, cho nên Cain cực kỳ hiểu biết cơ quan trong phòng ngủ của Giang Minh Phương, cũng hiểu rõ năng lực thừa nhận của cơ thể cô như lòng bàn tay.

“Cạch ——” Giường kim loại phát ra tiếng vang rất nhỏ, Giang Minh Phương kinh hãi phát hiện, mình đang bị treo chậm lên.

Anh muốn thực hiện nhiều cực hình hơn với cô?

“Ưm ưm… Ưm ưm ~~” Cô hoảng hốt kêu, trong mắt tràn ngập vẻ sợ hãi. Nhưng giãy giụa và kháng cự là phí công, cô chỉ có thể để vòng trói tay chân treo mình lên giữa không trung.

Cain tìm được một chiếc roi da màu đen nhiều sợi từ trong hòm, lúc Giang Minh Phương đang hoảng sợ vì cơ thể bị treo lên, anh đột nhiên quất lên bầu ngực đầy đặn trắng nõn của cô.

“Vυ't!”

Đau quá!

Giang Minh Phương liều mình lắc đầu kêu ư ư. Từ nhỏ đến lớn, cha mẹ cô đều không nỡ đánh cô dù chỉ một cái, không ngờ cô bỗng dưng xuyên qua rồi bị ngược đãi cực kỳ biếи ŧɦái. Thật mong đây chỉ là một giấc mơ, sau khi tỉnh dậy, cô vẫn là một phụ nữ văn phòng đánh trận trên thương trường.

Nhìn thấy bảy tám vết roi dài màu đỏ xuất hiện trên bộ ngực sữa của cô, gương mặt đẹp trai lạnh lùng của Cain bỗng nở nụ cười khát máu.

Tóc dài đen nhánh thả xuống, cơ thể hoàn mỹ trắng nõn xuất hiện từng vết đỏ tươi, đẹp biết bao! Anh không kìm được, nhắm ngay bộ ngực sữa đầy đặn của cô mà liên tục đánh mấy cái, vậy là trên bộ ngực trắng nõn của cô chồng chất vết roi đan xen với nhau.

“Ưm ưm, ưm ưm ~~” cứu với, cứu với?

Á, đau quá, kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá, đánh nữa đi!

Hai suy nghĩ giao chiến với nhau, Giang Minh Phương kịch liệt lắc đầu, ngẩng đầu lên nhìn Cain với ánh mắt cầu xin.

Hài lòng thưởng thức bầu ngực bị anh quất sưng lên nhìn càng đầy đặn hơn, Cain vòng đến giữa chân cô, đôi chân cô bị vòng treo và xích kéo ra góc một trăm độ, anh nhìn cảnh xuân giữa hai chân cô.

Chân cô thon dài tinh xảo, làn da trắng nõn nà, giữa hai chân không hề có lông, nụ hoa ngượng ngùng còn chưa nở rộ hoàn toàn đã bị ngón tay của anh quấy đến nỗi đỏ như lửa. Cửa hoa huyệt lóng lánh ánh nước, nhìn hết sức xinh đẹp quyến rũ.

Cầm ngược cán roi da nghiền lên cửa hoa huyệt, anh khiến cho đóa hoa ngượng ngùng của cô càng dâʍ ɖu͙© mê hoặc.

“Ưm ưm ~~ ưm ưm…” Giang Minh Phương tuyệt vọng, nước mắt doanh tròng, căng thẳng co rút hoa huyệt mẫn cảm của mình. Kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ dần lan tràn ra từ giữa hai chân, cô cảm thấy ngực đau rát, cảm thấy hoa huyệt trống rỗng, khô nóng phát đau, rất khát vọng được côn ŧᏂịŧ thô dài nóng hầm hập lấp đầy.

Lúc nào Cain cũng chú ý đến sự thay đổi của cô, phát hiện tiếng kêu của cô từ căng thẳng, sợ hãi, khuất nhục dần dần biến thành rêи ɾỉ sung sướиɠ, số lần co rút của hoa huyệt càng lúc càng nhiều hơn, mật hoa không ngừng trào ra, chảy xuống giường dọc theo cánh mông. Anh biết bây giờ cô rất sướиɠ, bèn cầm chuôi roi da dính mật hoa sền sệt của cô thình lình cắm vào hoa huyệt cô, điên cuồng cắm rút bắt chước dươиɠ ѵậŧ giao hoan.

“Ưm ưm, ưm ưm ~~” Hoa huyệt ướt đẫm lập tức bị cắm đến nỗi tê dại, Giang Minh Phương ngửa đầu rêи ɾỉ, nước mắt lăn xuống khỏi hốc mắt. Cô đang bị ngược đãi, nhưng lại trở nên hưng phấn một cách biếи ŧɦái. Cơ thể này, quá ti tiện!

“Phụt phụt phụt”, chuôi roi có hoa văn chống trơn trượt liên tục cắm rút trong hoa huyệt của cô, tiếng nước kéo dài không dứt, hoa môi ướt đẫm, không ngừng chảy ra mật hoa.

“Ưm ~~ ưm…” Kɧoáı ©ảʍ vọt đến như thủy triều, hết đợt này đến đợt khác, như dời núi lấp biển, ánh mắt Giang Minh Phương trở nên mê ly, gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ lẳиɠ ɭơ say lòng người.

Tiếng rêи ɾỉ của cô càng lúc càng dồn dập, cơ thể mềm mại ửng đỏ, bắt đầu đong đưa kịch liệt. Lúc cô sắp cao trào, Cain đột nhiên rút cán roi ra khỏi hoa huyệt cô, vụt một roi xuống giữa hai chân cô.

“Ưm ưm ——” Giang Minh Phương dồn dập kêu lên, ánh mắt mê loạn điên cuồng, kɧoáı ©ảʍ khi sắp lêи đỉиɦ bỗng biến mất, như thể rơi thẳng từ đỉnh núi xuống đáy cốc, sau đó hoa huyệt cực kỳ mẫn cảm bị hung ác đánh lên, cơn đau nhè nhẹ khiến người ta tuyệt vọng.

“Chủ nhân, cô có hài lòng không?” Cain hỏi, sau đó lại hung ác đánh vào giữa hai chân cô, nhìn mười mấy dấu roi màu đỏ nhanh chóng hiện lên trên làn da trắng trẻo của cô.

“Ưm ưm, ưm ưm…” Nước mắt giàn giụa, Giang Minh Phương liên tục gật đầu, mong trò chơi SM của anh nhanh chóng kết thúc.