Tù Binh

Chương 10. Gặm bầu ngực non mềm, để lại dấu vết chiếm hữu của anh (ngược, H)

Cain cực kỳ chú ý đến sự thay đổi trong ánh mắt và vẻ mặt Giang Minh Phương, nhận ra vẻ tức giận trên mặt cô dần biến mất, ánh mắt nhìn anh như hổ sói. Biết tính thú của cô lại bị dụ ra, anh liền khom lưng lấy ra hai chiếc hộp màu bạc từ dưới tủ giường, nói: “Chủ nhân, đây đều là những đồ vật mà cô thích sử dụng.”

Cái gì?

Đột nhiên có một thứ gì đó lóe lên trong đầu, roi, nến, bóng bịt miệng, vòng bịt miệng, kim thép, kẹp nhũ, vòng cổ, đai trói, đai trinh tiết, đai dươиɠ ѵậŧ...

Giang Minh Phương tức khắc sợ tới mức hồn phi phách tán, lạnh lùng nói: “Tôi không muốn!”

Khóe miệng cong lên, Cain thản nhiên nói: “Nhưng cô cũng đã nói rồi, phụ nữ trên giường nói không muốn thật ra là muốn.”

Anh mở ra một cái hòm trong đó, lựa nhặt bên trong, giơ một dươиɠ ѵậŧ giả thô dài mọc đầy gai lên nói: “Cái này được đấy.”

“Không, không được!” Giang Minh Phương lập tức kháng cự kịch liệt, hai tay hai chân và cơ thể vặn vẹo —— nhưng cũng phí công, bởi vì tay chân cô đã bị dây trói da trói trên cột đầu giường kim loại, giãy giụa cũng sẽ chỉ càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thú tính của đàn ông.

Đại khái là cô chẳng đồng ý với cái nào cả, Cain trực tiếp lấy ra một cái bóng bịt miệng rỗng ruột, mạnh mẽ cạy miệng cô ra nhét vào, cài chặt lại.

“Ư ư, ư ư ~~” Giang Minh Phương la ó kích động, một chút hưng phấn dâng lên từ trong cảm giác sỉ nhục mạnh mẽ.

Nhìn thấy núi tuyết anh đào đỏ của cô kịch liệt lay động vì giãy giụa, đồng tử đen láy của Cain đột nhiên co lại, anh bỏ kẹp nhũ vừa mới lấy ra vào hòm, giơ tay xoa nắn bầu ngực đầy đặn đứng thẳng của cô, ngón tay kẹp lấy đầu nhũ hồng hào mềm mại, dùng sức nắn bóp, lôi kéo.

“Ư ư ~~” đầu nhũ đau nhói, Giang Minh Phương đau đến nỗi ưỡn ngực lên theo bản năng.

Cain lập tức cúi người, đôi môi dùng sức mυ'ŧ lấy như muốn mυ'ŧ ra sữa từ bộ ngực đầy đặn của cô. Đầu nhũ nhanh chóng bị anh mυ'ŧ đến nỗi đỏ bừng, sưng to, bên trên dính đầy nước bọt của anh. Hàm răng gặm cắn nhũ thịt trắng nõn, anh cố tình để lại một dấu răng đỏ tươi —— tuy chỉ cần vào khoang dưỡng thương bảo dưỡng là dấu vết tình ái sẽ mất đi, nhưng anh vẫn muốn để lại một dấu vết chiếm hữu nam tính của anh trên người cô.

“Ưm, ưm ~~” Giang Minh Phương ngửa đầu kêu lên, hai tay siết chặt dây xích kim loại. Đầu nhũ mẫn cảm của cô bị môi anh dùng sức mυ'ŧ vào, đau thấu xương. Răng anh gặm cắn bầu ngực mềm mại và đầu nhũ mẫn cảm của cô, cơn đau càng kịch liệt, nhưng lại nhanh chóng nhận được kɧoáı ©ảʍ từ cơn đau, khiến cô bỗng hưng phấn một cách khó hiểu.

Cain vùi đầu mυ'ŧ, gặm, cắn một bên ngực cô, tay xoa nắn bên còn lại, động tác vội vàng thô lỗ, móng tay vô ý (hoặc cố ý) để lại vết máu trên làn da mềm mại trắng trẻo của cô.

“Ư ư, ư ư ~~” Bộ ngực sữa càng lúc càng đau, mắt Giang Minh Phương đẫm lệ, cô cứ kêu lên suốt, hô hấp dần dồn dập, cơ thể càng lúc càng nóng.

Hung tợn mυ'ŧ cắn bầu ngực và đầu nhũ của Giang Minh Phương, Cain trở nên hưng phấn, trực tiếp chuyển đến giữa hai chân cô. Chân cô dạng rộng, bị trói vào hai cột giường, hoa huyệt sưng to bị anh cắm hoàn toàn mở ra nay đã mềm mại hồng hào trở lại nhờ vào chức năng bảo dưỡng của khoang dưỡng thương, như thánh địa thuần khiết chưa từng bị đàn ông đυ.ng vào. Hoa huyệt co rút, lúc đóng lúc mở, loang loáng ánh nước, thể hiện sự thèm khát của cô giờ phút này.

Ngón tay trực tiếp nghiền lên hoa đế hơi nhô lên của cô, ánh mắt Cain trở nên vô cùng u ám sâu thẳm. Trải qua sự sàng lọc gen mấy chục thế hệ, không một đứa trẻ nào được mang thai tự nhiên của người Kanter lại không đẹp cả. Hoa đế giữa hai chân chủ nhân như một viên trân châu màu hồng phấn, dần to lên cứng lên dưới ngón tay anh, nụ hoa ngượng ngùng xinh đẹp của chủ nhân nở rộ như đang chờ anh hái.

“Ư ư, ư ư ~~” Giang Minh Phương đỏ mặt tía tai, ra sức vặn mông tránh né ngón tay anh, nhưng nhìn có vẻ giống đã muốn lại còn từ chối. Kɧoáı ©ảʍ tê dại như điện giật truyền đến từng đợt, cô cảm giác được rất rõ ràng là hoa huyệt của mình khô nóng ngứa ngáy, có dịch nóng chảy ra.

Cain nghiền lên hoa đế một lát rồi tách hai hoa môi sưng to ứ máu ra, hai ngón tay khép lại cắm vào hoa huyệt, nhanh chóng cắm rút rồi quấy.

“Ư ư, ư ư ~~” Giang Minh Phương lại giãy giụa kịch liệt, bây giờ không còn là cự tuyệt nữa mà là bị kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

“Phụt phụt phụt”, hoa huyệt của Giang Minh Phương bị ngón tay Cain quấy chảy ra mật hoa tràn lan như nước sông, phát ra tiếng phụt rõ ràng. Cô thở dồn dập, mật dịch chảy ra ào ạt, đã chuẩn bị để giao hoan. Côn ŧᏂịŧ của anh cũng đã dựng thẳng đứng, nhưng anh lại trầm lặng, hô hấp vẫn bình thường như mọi khi. Đối mặt với con người tự nhiên, cơ thể của người máy sinh hoá sẽ chiếm ưu thế!