Môi mỏng Trần Dịch Sâm nhếch lên, trên mặt nở nụ cười xấu xa.
Ngón tay mang theo vết chai dày không ngừng thọc vào rút ra, vách thịt non bị vết chai kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cảm giác kɧoáı ©ảʍ càng thêm mãnh liệt.
"A... Ưʍ..."
Trần Dịch Sâm cúi đầu, ngậm lấy môi Lê Viện. Động tác của hắn thô lỗ, mang theo tính trừng phạt, cố tình khiến cho cô càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Đa số các nữ nhân sẽ không thích nam nhân dịu dàng trên giường, các nàng thích kɧoáı ©ảʍ bị họ chinh phục hơn. Lê Viện cũng không ngoại lệ. Động tác của Trần Dịch Sâm càng mạnh mẽ, tiểu huyệt bên dưới chảy càng nhiều nước. Đặc biệt hắn còn dùng đôi mắt như muốn ăn cô vào trong bụng nhìn mình, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nỗi Lê Viện càng muốn nhiều hơn nữa.
Trần Dịch Bắc trông thấy hình ảnh như vậy, dươиɠ ѵậŧ đã ngẩng cao đầu khiến đũng quần căng chặt khó chịu. Từ góc độ của hắn ta có thể thấy được tiểu huyệt của Lê Viện không có lông mao đang ào ạt chảy nước, ngón tay Trần Dịch Sâm ra vào trong lỗ nhỏ chật hẹp. Tiểu huyệt rất non, màu hồng phấn, thịt cánh no đủ, tựa như đóa hoa nở rộ mê người.
Cặp thỏ ngọc trước ngực phập phồng lên xuống theo hô hấp. Đỉnh anh đào dựng thẳng đứng, cương cứng, mềm mại đến mức khiến cho hắn ta muốn ăn nó luôn.
Trần Dịch Sâm rời khỏi môi cô, ngậm lấy bầu ngực bên trái. Nhìn hắn dùng sức liếʍ mυ'ŧ, Lê Viện kêu càng lớn tiếng, tâm trí cô đã hoàn toàn chìm vào du͙© vọиɠ.
"Phu quân... Chàng bất công... Chỉ ngậm một bên..." Lúc này Lê Viện làm sao còn nhớ tới được Trần Dịch Bắc đang ở nơi xó xỉnh nào nữa, chỉ nghĩ đến nhanh nhanh được giải thoát.
Trần Dịch Sâm tà khí cười: "Muốn phu quân ngậm bên nào?"
"Ngậm bên phải..." Lê Viện dùng ánh mắt lên án nhìn hắn.
Trong mắt cô là một mảnh mê man, dáng vẻ du͙© vọиɠ không được thỏa mãn.
"Cái gì bên phải? Ừm, nói đi. Đây là cái gì?" Trần Dịch Sâm có ý đồ xấu nhéo nhéo núʍ ѵú.
"A! Đừng véo... Ngậm một chút... Phu quân..." Lê Viện vặn vẹo eo nhỏ, nâng cao người về phía Trần Dịch Sâm. "Phu quân..."
Giọng nói khàn khàn chứa đầy tìиɧ ɖu͙©.
"Ngậm cái gì?" Trần Dịch Sâm rút ngón tay khỏi âʍ ɦộ.
"Ưʍ... Ngứa..." Không có ngón tay lấp đầy, cảm giác tiểu huyệt cực kỳ trống rỗng.
Cô xoắn eo nhỏ, nâng núʍ ѵú chính mình đến bên miệng Trần Dịch Sâm. Sau đó bưng lấy mặt Trần Dịch Sâm, hôn lên môi hắn.
Chậc chậc! Chậc chậc! Bộ dáng vội vàng không chờ nổi kia, quả thực dâʍ đãиɠ đến cực điểm.
Trần Dịch Sâm bị cô hôn đến mức khuôn mặt dính đầy nước miếng.
Hắn cười nhạt một tiếng, móc côn ŧᏂịŧ ra: "Muốn? Đến đây, ngậm nó cho phu quân."
Lê Viện ai oán nhìn hắn: "Phu quân hư."
"Phu nhân ngoan, mau ngậm nó, đợi chút nữa phu quân sẽ đâm nàng dục tiên dục tử." Trần Dịch Sâm thở hổn hển, tuốt lên xuống hai cái trên côn ŧᏂịŧ. "Nhìn đi, nó không chờ nổi muốn nàng đến liếʍ rồi."
Lê Viện trườn người xuống bàn, ngồi xổm xuống, móng tay được sơn xinh đẹp cầm lấy côn ŧᏂịŧ. Môi đỏ hé mở ngậm lấy qυყ đầυ.
"A..." Trần Dịch Sâm gầm nhẹ. "Đúng là đồ dâʍ đãиɠ. Vị hôn phu của nàng có biết nàng dâʍ đãиɠ như vậy không? Hửm?"
Nhắc tới vị hôn phu, lúc này Lê Viện mới nhớ tới Trần Dịch Bắc còn đang ở đây. Cô không khỏi cứng người lại một chút.
"Nhắc tới nam nhân khác, nàng lại có phản ứng như thế? Hử? Còn chưa quên được tình cũ sao?" Trần Dịch Sâm tức giận, đè đầu cô lại gần, cắm mạnh vào.
"Ưʍ..." Lê Viện vội vàng nhổ ra, nôn khan. "Chàng thật vô lí, rõ ràng tự chàng nhắc đến người khác, ta không hề hỏi tới. Chàng cứ như vậy, ta sẽ không ngậm nữa đâu."
Trần Dịch Sâm chịu không nổi dáng vẻ hờn dỗi này của cô, khiến cho hắn hận không thể đâm chết nàng.
"Được, không nhắc tới nữa, mau ngậm cho phu quân. Lúc nãy lên triều, trong đầu ta đều là hình ảnh đè nàng, ngay cả Hoàng Thượng hỏi gì ta cũng không biết."