Trong suy nghĩ của bản thân Nhϊếp Chính Vương, hắn đời này cũng không thể làm ra chuyện khinh nhờn quân vương, nhưng hắn có thể hành lễ quân thần với hoàng đế, lấy thần tử bầu bạn bên cạnh y. Nếu có một ngày hoàng đế đổi ý, muốn lấy vợ sinh con, hắn sẽ giả vờ như chuyện này chưa từng xảy ra. Nhưng nếu y vẫn không thay đổi, vậy hắn cũng sẽ giúp đỡ y, chống lại mọi sự phản đối, không để chúng đại thần làm trái ý muốn của y, cưới người mà y không thích.
Đây đã là nhượng bộ và thông cảm lớn nhất mà hắn có thể làm được rồi.
Thoạt nhìn qua có mười phần hàm súc, nhưng kỳ thật đối với Nhϊếp Chính Vương mà nói thì đây chính là ý tứ hắn cũng thích hoàng đế. Tuy rằng không có biểu hiện nhiệt liệt giống hoàng đế như vậy.
Nếu hết thảy đều giống như suy nghĩ của Nhϊếp Chính Vương mà tiến hành thì tốt rồi.
Phò tá hoàng đế mười năm, khi tiểu hoàng đế gần được hai mươi, sắp trưởng thành thì một ngày nọ, Nhϊếp Chính Vương theo lệnh nhập cung, sau đó không bao giờ thấy xuất cung nữa.
Hóa ra trong mười năm qua, có đến sáu năm là Trần Dật hạ độc Nhϊếp Chính Vương. Y biết Nhϊếp Chính Vương võ công cao cường, chỉ cần có chút độc bên trong là có thể phát hiện ra, cho nên y mới dùng loại độc mãn tính nhất, từng chút từng chút một ăn mòn thân thể của Nhϊếp Chính Vương, khi hắn kinh ngạc phát hiện ra, thì đã khó có thể cứu được nữa.
Nhϊếp Chính Vương tuy rằng kinh ngạc nhưng cũng không quá buồn, bởi vì ít nhiều gì hắn cũng dự liệu được cảnh tượng này. Không phải đứa trẻ nào cũng sẽ biết ơn những người giúp đỡ mình, chưa kể đứa trẻ mà hắn giúp đỡ còn có thân phận ích kỷ nhất thế gian.
Nhưng làm Nhϊếp Chính Vương vô pháp tiếp thu chính là, Trần Dật hạ độc hắn, muốn lấy mạng hắn, không phải là vì thu hồi quyền lực trong tay mà là vì một người khác.
Là vì ám vệ đương luôn thế thân của hắn, Thẩm Thập Lục.
Thẩm Thập Lục là ám vệ bật nhất vương phủ từ nhỏ bồi dưỡng, bởi vì diện mạo cực kì giống với Nhϊếp Chính Vương cho nên bị coi như hắn thế thân mà huấn luyện. Nhϊếp Chính Vương cũng không biết hai người bọn họ quen nhau như thế nào. Trần Dật thấy chính mình ra tay thành công, liền giống như mấy vai ác khác, dọn ghế dựa ra, ngồi ở trước mặt Nhϊếp Chính Vương đang suy yếu mà kể ra hết tất cả mọi chuyện.
Từ lúc bắt đầu, người mà Trần Dật thích chính là thế thân kia. Y hồi nhỏ đến vương phủ chơi, không cẩn thận rơi xuống hồ nước, lúc đó vì ham chơi nên đã cắt đuôi tất cả hạ nhân. Nơi đó rất hẻo lánh, căn bản sẽ không có người tới cứu, lúc y tưởng mình sắp chết thì có đôi tay ôm lấy y. Trần Dật mơ hồ nhìn thấy dáng vẻ của đối phương, nhưng đối phương chỉ mím môi liếc y một cái, đem y đặt ở trong bụi cỏ, rồi nhanh chóng rời đi.
Trần Dật không biết mình đã gặp ai, cũng không biết tại sao đối phương không nói lời nào. Về sau nhìn thấy Nhϊếp Chính Vương vẫn còn là thế tử, liền coi như hắn không muốn tiết lộ thân phận.
Làm hoàng đế về sau, Trần Dật đối Nhϊếp Chính Vương ngoan ngoãn phục tùng, là bởi vì hắn cho rằng Nhϊếp Chính Vương chính là cứu người của hắn, khuynh tẫn sở hữu tâm tư báo đáp hắn bốn năm, ở một lần nói chuyện trung, Trần Dật lơ đãng nhắc tới năm đó, kết quả, Nhϊếp Chính Vương phản ứng làm hắn khả nghi.
Lại trải qua một phen điều tra, Trần Dật mới biết được, cứu chính mình người là thế thân, mà mỗi ngày đứng ở trước mặt hắn, cũng không phải hắn chân chính thích người.
Trần Dật phi thường khϊếp sợ, lại không có làm Nhϊếp Chính Vương nhìn ra đã tới, sau lại, hắn vẫn luôn âm thầm tìm thế thân, công phu không phụ lòng người, hắn rốt cuộc tìm được rồi, lại phát hiện, thế thân cùng Vương gia quá đến nhật tử, là chân chân chính chính cách biệt một trời.
Trần Dật phi thường phẫn nộ, tuy rằng hắn này hoàn toàn là giận chó đánh mèo. Thẩm Thập Lục là trong vương phủ tử sĩ, căn bản không có khả năng rời đi vương phủ, trừ phi, cái này vương phủ biến mất.
Vì Thẩm Thập Lục an nguy, Trần Dật không dám hành động thiếu suy nghĩ, tiếp tục cùng Nhϊếp Chính Vương lá mặt lá trái, suy nghĩ vài tháng, hắn rốt cuộc nghĩ ra một cái ám chiêu, li miêu đổi Thái Tử.
Không thể không nói, Trần Dật thật không phải giống nhau thiếu đạo đức. Hắn cảm thấy chính mình đối Nhϊếp Chính Vương hảo mấy năm, liền tính hắn sống đủ, về sau, nên ngoan ngoãn đem Vương gia thân phận giao ra đây. Trần Dật dùng 6 năm thời gian kế hoạch này hết thảy, hơn nữa trên đường không biết dùng cái gì phương pháp, cư nhiên làm vốn nên toàn tâm toàn ý trung thành với Nhϊếp Chính Vương Thẩm Thập Lục yêu hắn, có Thẩm Thập Lục hỗ trợ, kế hoạch tiến hành liền càng thêm thuận lợi.
Thật sự Nhϊếp Chính Vương bị cầm tù ở hoàng đế tẩm cung, đương giả Nhϊếp Chính Vương đi ra ngoài thời điểm, từ trên xuống dưới, không ai phát hiện hắn là giả.
Trần Dật chỉ tính toán làm Nhϊếp Chính Vương sống bảy ngày, bảy ngày qua đi, chỉ cần không ai có thể nhìn ra tới Thẩm Thập Lục là giả, hắn liền sẽ lại cấp Nhϊếp Chính Vương rót một chén độc dược, làm hắn hoàn toàn trên thế giới này biến mất rớt.
Buổi tối, Nhϊếp Chính Vương phải bị cầm tù ở trong tối cách trung, nghe Trần Dật cùng Thẩm Thập Lục điên loan đảo phượng, ban ngày, hắn còn muốn nghe mặt khác cung nhân đại thần đối cái kia hàng giả khom lưng uốn gối.
Trần Dật thậm chí tính toán lập cái kia hàng giả vì nam hậu, dùng hắn, Nhϊếp Chính Vương Thẩm Vô Miên tên.
Nhϊếp Chính Vương cả đời chiến công hiển hách, tự nhận không hổ thiên không hổ mà, cuối cùng lại rơi vào như vậy một cái kết cục, liền trước khi chết cuối cùng mấy ngày đều phải chịu đựng như vậy vô cùng nhục nhã, có thể tưởng tượng hắn có bao nhiêu hận Trần Dật.
Ở ngày thứ sáu thời điểm, rốt cuộc, một cái ám vệ phát hiện không thích hợp, hắn mạo sinh tử nguy hiểm tìm được bị cầm tù Nhϊếp Chính Vương, người sau ở lại thấy ánh mặt trời lúc sau, cường chống bệnh thể rời đi hoàng cung, đi ra ngoài về sau hắn làm chuyện thứ nhất, chính là ăn vào có thể tạm thời áp chế độc tính dược vật, đem thực lực khôi phục đến bảy thành về sau, hắn mang theo chính mình sở hữu binh mã sát tiến hoàng cung, bắt sống Trần Dật cùng Thẩm Thập Lục, làm Trần Dật trơ mắt nhìn Trần Quốc diệt vong, nhìn Thẩm Thập Lục chết ở chính mình dưới kiếm.
Cuối cùng, hắn tra tấn Trần Dật bảy ngày bảy đêm, Nhϊếp Chính Vương còn tưởng lại tiếp tục tra tấn hắn, chính là, hắn lại làm không được.
Sau khi áp chế độc tính lại lần nữa phát tác, hơn nữa so dĩ vãng phát tác đều mãnh, cho dù tìm khắp thiên hạ lương y, nửa năm sau, Nhϊếp Chính Vương vẫn là đã chết.
Nhìn đến này, Trì Chiếu ngẩn người, “Là rất thảm, chính là…… Này cùng nằm thắng có quan hệ gì?”
Ở hắn xem ra, này vẫn cứ là địa ngục khó khăn cấp bậc a! Hắn chỉ có thấy nằm thua, không nhìn thấy nằm thắng!
Hơn nữa, giống như có điểm không thích hợp. Trước kia trong thế giới, trước nay đều là nói đến nguyên chủ khi nào chết, sau đó liền xong rồi, như thế nào lúc này không có nói đến nguyên chủ chết, ngược lại là nói đến vai chính chết. Nói nữa, vai chính không phải muốn niết bàn trọng sinh sao, nhanh như vậy liền đã chết, giống như không phải niết bàn, là trực tiếp bị đốt thành cặn bã đi?
Hệ thống cao thâm khó đoán cười một tiếng.
【 Tiểu quỷ. 】
Trì Chiếu: “……”
【 Đều đã cùng nhau hợp tác nhiều năm như vậy rồi mà cậu vẫn không thể tâm linh tương thông với tôi được. Cậu cứ lại tiếp tục nhìn xem, liền biết vì cái gì gọi là nằm thắng. 】
Tiếp tục??
Trì Chiếu chớp chớp mắt, tiếp tục nhìn về phía tư liệu bên kia. Vốn dĩ cậu nhìn đến vai chính đã chết còn cho rằng tư liệu liền kết thúc rồi, chờ cậu lại xem qua tiếp mới phát hiện còn có trang sau.
Dòng đầu tiên của trang tiếp theo viết, “Thẩm Vô Miên mang theo phẫn nộ và hận thù ngàn năm cũng không thể dập tắt được, vạn phần không cam tâm mà nhắm mắt lại. Đợi khi mở mắt ra lần nữa thì kinh ngạc phát hiện mình đã trọng sinh, hơn nữa còn sống lại vào sáu năm trước, trước khi Trần Dật bắt đầu hạ độc hắn!"
Trì Chiếu “…….”
Chết tịt.
Hệ thống cười ngạo nghễ hai tiếng, sau đó thâm sâu nói.
【Bây giờ cậu có thể mở mắt ra rồi. 】
Trì Chiếu đã ngây ngốc luôn rồi, cậu sững sờ mở mắt ra, vị cung nữ đứng bên cạnh thấy cậu đã tỉnh, lập tức bưng bát thuốc đi tới: “Bệ hạ, ngài cuối cùng cũng tỉnh rồi, đây là thuốc bổ Nhϊếp Chính Vương điện hạ lệnh cho ngự y chuẩn bị cho ngài, ngài mau uống đi. “
Trì Chiếu “…”
Cái này, mịa nó chính là thuốc độc đó! ! !
Tác giả có lời muốn nói:
Trình tự các thế giới điều chỉnh một chút, trước tiên viết xong thế giới cổ đại này rồi sau đó mới là thế giới lính gác, moah moah ~
Hệ thống: 【 Phất cờ hò reo 】 Chỉ cần ta còn sống, tà tâm của ta sẽ không bao giờ chết!! Ta tin tưởng, ta có thể!!!
Chủ hệ thống: 【 Một bên thở dài một bên sờ đầu 】
Hệ thống:……