Lại là một cái 6 năm qua đi, ở Kỳ Dục Dương cùng Tiết Thanh tuổi trung niên, giới giải trí bộc phát ra một chuyện lớn.
Lão tổng của Văn Hóa Gia Ngư lấy chứng cứ không biết đã thu thập được bao nhiêu năm, trực tiếp giao cho cơ quan chính phủ, nhân tiện cũng mua thông cáo toàn quốc, đẩy gần trăm người lên đầu sóng ngọn gió.
Đến tận đây, mọi người mới biết được cái án kiện tràn đầy nước mắt máu bị phủ bụi hơn 20 năm này
Nhân vật lớn xấu xa mà Hạ Lan muốn một mình đối kháng, cuối cùng đã bị Kỳ Dục Dương đánh bại.
Trước khi tất cả phán xét chưa gửi xuống, không biết có bao nhiêu người muốn mạng sống của Kỳ Dục Dương. Nhưng những người đó đều đã già rồi, hơn 20 năm trước còn khỏe mạnh, nhưng đến hiện tại đều là những lão già sắp chết. Cho dù con cháu vẫn còn, họ cũng khó có thể phát huy được quyền lực như năm xưa.
Nên bị nhốt thì bị nhốt, nên sửa án thì sửa án. Khi mọi người lần theo manh mối, tìm ra mẹ của minh tinh nổi tiếng Tiết Thanh chính là nữ phóng viên muốn nói ra sự thật nhưng không may bị gϊếŧ đã khiến cả nước choáng váng.
Bởi vì mỗi người đều biết Tiết Thanh là diễn viên của Văn Hóa Gia Ngư, hơn nữa còn cùng Kỳ Dục Dương có quan hệ đặc biệt tốt, ai cũng không nghĩ tới, phía sau lưng bọn họ còn có một đoạn ẩn tình như vậy.
Kỳ Dục Dương đại nghĩa diệt thân…… Có thể hay không là có liên quan đến Tiết Thanh?
Trời ạ, đây là cái dạng tình hữu nghị tuyệt đẹp gì đây!
……
Ngoại giới đánh giá như thế nào, Kỳ Dục Dương cùng Tiết Thanh đều không quan tâm, mọi người chỉ có thể nhìn thấy Kỳ Dục Dương đại nghĩa diệt thân, chính nghĩa lẫm nhiên, lại không thấy được bởi vì chuyện này, anh đã phải trả giá đại giới ít nhiều.
Cho dù có lên kế hoạch nhiều năm, cho dù đã làm tốt chuẩn bị nguyên vẹn, nỗ lực đem tổn thất hạ đến thấp nhất. Chính là Văn Hóa Gia Ngư vẫn là thiệt hại lại không ít, một nửa giá cổ phiếu đều bốc hơi. Hiện tại Kỳ Dục Dương liền bồi hồi ở bờ vực phá sản, bởi vì lúc này đây anh đắc tội quá nhiều người, hơn nữa anh lúc trước cũng không có giao thiệp với người bạn tốt nào cả, dẫn tới mãi cho đến hiện tại, cũng chưa người có thể giải quyết tình trạng lửa cháy đến lông mày này của anh.
Cũng may, Trì Chiếu sớm đã có chuẩn bị.
Năm đó khi sửa sang lại tài sản vẫn luôn để ở đó, mấy năm nay lại tích cóp không ít, minh tinh hạng nhất nếu thật sự nỗ lực kiếm tiền vẫn là có thể kiếm được rất nhiều. Cậu đem tất cả tài sản chính mình sở hữu đều giao cho Kỳ Dục Dương trên tay, người sau nhất thời không biết nên nói gì.
Kỳ Dục Dương đem tấm thẻ ngân hàng đẩy trở về: “Không cần, chỉ là một đoạn này thời gian này sẽ tương đối khó khăn, qua khỏi khoảng thời gian này liền không có việc gì, em cứ tin tưởng anh.”
Kỳ Dục Dương nói vô cùng thành khẩn, trên mặt còn mang theo cảm động cùng vui mừng tươi cười. Vẻ mặt của Trì Chiếu so với anh đơn giản nhiều, chỉ có một loại cảm xúc, chính là chẳng hề để ý.
“Cầm đi, dùng tiền của ai cũng là dùng thôi, dù sao thì anh cũng là vợ của em.”
Kỳ Dục Dương: “……”
Cuối cùng, Kỳ tổng vẫn là thừa nhận thân phận mới mày của mình, yên lặng cầm đi tấm thẻ này.
Thực sự giống như Kỳ Dục Dương nói, thời kỳ khó khăn chỉ có một đoạn này mà thôi, chờ thêm một khoảng thời gian nữa, những người vốn đang nhảy nhót kia rốt cuộc cũng yên tĩnh, tình thế liền chậm rãi ổn định lại. Hơn nữa bởi vì hành động đại nghĩa diệt thân của anh đã làm đến quá hưng sư động chúng, mọi người đều đã biết Văn Hóa Gia Ngư đã thay đổi triệt để, là một cái đặc biệt có lương tâm công ty. Danh tiếng tốt so với lợi nhuận đạt được ít hay nhiều đều quan trọng hơn, Kỳ Dục Dương sâu sắc cảm nhận được điểm này.
Một năm rồi một năm,sự phát triển của Văn Hóa Gia Ngư càng ngày càng tốt hơn, nhưng ông chủ của họ mỗi năm lại một lười biếng. Kể từ khi nam thần quốc dân Tiết Thanh “nghỉ hưu”, ông chủ của họ đã từ ba ngày bắt cá, hai ngày phơi lưới chuyển thành không đến công ty nữa. Nếu là nhân viên cấp cao, thì vẫn có thể nhìn thấy trên vòng bạn bè của sếp bọn họ, mỗi ngày đều chia sẻ đồ ăn ngon, cảnh đẹp và người đẹp.
Nhân viên mới còn đố kị, ghen ghét, oán hận. Còn nhân viên cũ thì tỉ tê, thôi thì cứ tắm nắng đi, trời cũng sẽ phải mưa, cô nương thì phải lấy chồng, sếp thì show ân ái. Đây đều là những chuyện không thể ngăn cản được.
……
Một đoạn duyên phận bắt đầu không được tốt đẹp lắm, nhưng chỉ cần có một bên liều mạng mà bồi đắp, vãn hồi, cưỡng cầu, mặc kệ quá trình như thế nào, kết cục cuối cùng ước chừng đều sẽ là tốt đẹp.
Lần này rời đi, Trì Chiếu liền không có như vậy nhiều cực đoan cảm xúc. Đương nhiên bi thương tự nhiên cũng sẽ có, chẳng qua so sánh với hai cái thế giới trước liền thấy đã tương đối phai nhạ.
Đương ly biệt cũng thành thói quen, liền không có gì là không thể thích ứng.
Hệ thống kiểm tra đo lường cảm xúc của Trì Chiếu qua một lần, xác định không có gì sai biệt lắm, liền đem tình cảm đã chắt lọc từ hai thế giới trước trả lại cho cậu.
Quá trình tách rời tình cảm mãnh liệt nhanh chóng, nhưng quá trình lấy lại tình cảm lại âm thầm lặng lẽ. Trì Chiếu khẽ mở mắt, xung quanh không có gì cả, đây là khu vực hòa hoãn khi chuyển giao thế giới, chỉ là một vùng tối đen như mực.
Cảm tình từng bị rút ra một lần nữa quay về lại trong đầu, ba loại bất đồng lại tương đồng tâm tình hội hợp cùng nhau, Trì Chiếu cũng nói không thể nói rõ tư vị của chính mình hiện tại là gì nữa.
Hệ thống ném xuống một câu lại chạy.
【 Tôi lại đi tìm chủ hệ thống thương lượng thương lượng, cậui chờ tội một chút! 】
Thời gian trong không gian đợi cũng giống như dòng chảy thời gian bên ngoài, lần này Trì Chiếu đợi hơi lâu, sau gần một phút, hệ thống mới vội vàng quay trở lại.
【 Đi đi đi! Lần này tôi bảo đảm…… À không, tôi cũng không dám đảm bảo nữa đâu, rốt cuộc là lừa hay là ngựa, chúng ta vào xem sẽ biết. 】
Trì Chiếu: “……”
Lại một lần tiến hành xâm nhập vào thế giới khác, lúc này Trì Chiếu không còn có cảm giác khó chịu nữa, cũng không thể nói không có, chỉ là thực rất nhỏ, giống như lúc máy bay cất cánh mà thôi. Tuy rằng không quá thoải mái, nhưng là thân thể cũng sẽ không có phản ứng gì mạnh.
【 Tư liệu cho cậu phát tới rồi, trước đừng mở mắt, cậu xem tư liệu đã. 】
Nghe vậy, Trì Chiếu ngừng hành động muốn mở to mắt nhìn xem chung quanh, ngược lại mở ra trong đầu tư liệu.
Lúc này không phải thế giới hiện đại, cũng không phải tương lai thế giới, mà là một cái thế giới cổ đại.
Hơn nữa, vai diễn mà cậu sắm lại còn là hoàng đế nữa chứ.
Trì Chiếu kinh ngạc: “Tôi là hoàng đế a!”
【 Đúng vậy. 】
“Hoàng đế làm sao có thể là thụ được?!”
【Hoàng đế làm sao không thể là thụ được, hoàng đế cũng là người, cũng có hoa cúc a.】
Trì Chiếu: “……”
Hệ thống trả lời quá đúng lý hợp tình, Trì Chiếu moi hết cõi lòng nửa ngày cũng không nghĩ ra được lời nào để phản bác, đành phải lại xám xịt trở về xem tư liệu.
Cậu hiện tại thân ở quốc gia kêu Trần Quốc, quốc gia không lớn không nhỏ, phong cảnh tú lệ, lãnh thổ phì nhiêu rộng lớn. Quanh quốc gia này vẫn luôn đều như hổ rình mồi.
Nguyên chủ tên gọi Trần Dật, năm nay mới mười bốn tuổi, liền phát dục cũng chưa kết thúc, y là con trai của tiên hoàng đế và hoàng hậu. Tiên hoàng đế trước phi thường thiếu con nối dõi, cũng chỉ có một đứa con trai là y, còn có hai cái công chúa, hiện tại cũng đều gả xa rồi.
Từ khi hắn còn chưa ra đời, đất nước đã rối ren. Tiên hoàng tuy là một vị hoàng đế tốt nhưng ông lại mất sớm, mà loạn trong giặc ngoài lại quá nhiều, ai cũng có thể thấy được khí vận của nước Trần sắp tận. Khi tiểu hoàng tử vừa mới ra đời, nước Trần lại thua thêm một trận chiến lớn, tiên hoàng ngồi trong thư phòng suy nghĩ cả một đêm, cuối cùng khi đi ra, ông đã đặt tên cho con trai mình là “Dật”, chữ Dật này trong "ẩn dật”.
Bởi vậy có thể thấy, tiên hoàng đế đối với Trần Dật cũng chả có hy vọng gì, chỉ mong hắn có thể sống một cuộc đời bình thường và êm đẹp.
Thời điểm Trần Dật mười tuổi, tiên hoàng đế liền đã chết, tiên hoàng đế vừa chết, Hoàng Hậu cũng không kiên trì bao lâu đã đi theo ngài.
Đến nỗi hai người bọn họ chết như thế nào, cái này khó mà nói được. Rốt cuộc nơi này cũng là hoàng cung, kẻ muốn gϊếŧ bọn họ thật sự quá nhiều. Năm ấy Trần Dật chỉ mới mười tuổi cái gì cũng không biết, căn bản không có cách nào đảm đương hoàng đế. Ai cũng muốn trở thành người nắm giữ ngôi vị hoàng đế ra lệnh cho các chu hầu, nhưng không ai có thể phục chúng. Sau hai tháng sóng to gió lớn, cuối cùng, các đại thần cùng bầu ra hai đại thần nhϊếp chính và một Nhϊếp Chính Vương.
Hoàng thất sa sút, ít con nối dõi, dẫn đến việc Nhϊếp Chính Vương là một vị vương gia khác họ. Mà Nhϊếp Chính Vương mới chỉ hai mươi tuổi, cũng không lớn hơn tiểu hoàng đế là bao nhiêu.
Nhưng vị Nhϊếp Chính Vương này thực sự rất có bản lĩnh, chỉ sau hai năm phò tá triều chính, đã trị vì đất nước trở nên thịnh vượng, đồng thời còn khiến cho các quốc gia xung quanh phải chịu hai trận đại bại, trong khoảng thời gian ngắn không dám hành động khinh xuất.
Khi phò tá tiểu hoàng đế, ngoài thân tín của Nhϊếp Chính Vương, ngay cả các đại thần trong triều cũng tràn đầy tâm tư, bọn họ đều hy vọng Nhϊếp Chính Vương có thể thay thế tiểu hoàng đế, nhưng mặc kệ bọn họ nói gì, Nhϊếp Chính Vương vẫn bất động, chỉ chăm chỉ làm nhϊếp chính vương của mình.
Đến nỗi vì sao hắn lại làm như vậy, thứ nhất là, hắn không có tham vọng lớn, không có hứng thú với ngai vàng nên không muốn thay thế; thứ hai, hắn đích thân chăm sóc tiểu hoàng đế mấy năm, coi y như em trai, đồ đệ của hắn. Hơn nữa tiểu hoàng đế còn rất dựa dẫm vào hắn, nếu tiểu hoàng đế có thể giữ được vẻ ngoài ngây thơ và trong sáng của mình, hắn sẵn sàng trợ giúp y mãi mãi.
Nhưng…… Kia sao có thể đâu.
Trần Dật sinh mà làm hoàng đế, y có khả năng biến thành bất luận cái gì tính cách, chính là không có khả năng móc nối với hai chữ thiên chân.
Điển hình là nhìn vào Nhϊếp Chính Vương, Trần Dật phi thường ỷ lại hắn, đối với hắn ngoan ngoãn phục tùng, mặc kệ hắn nói cái gì, Trần Dật đều sẽ lập tức đi làm.Khiến cho người giật hơn mình chính là, thân là hoàng đế, Trần Dật cư nhiên đối Nhϊếp Chính Vương thổ lộ tiếng lòng, nói chính mình tâm duyệt hắn. Nhϊếp Chính Vương tự nhiên không có khả năng đáp lại, rốt cuộc thì đối phương cũng là hoàng đế. Nhưng thường xuyên qua lại, ngày ngày ở chung, chỉ cần là người thì đều sẽ có một chút dao động.