(Sáng sớm bệnh phô da^ʍ phát tác, ngồi trên mặt người đàn ông cường tráng banh l*и múa bướm, Dư Tỳ đang nói chuyện điện thoại bị bướm da^ʍ chặn miệng)
"Bé cưng?" Dư Tỳ ôm Niếp Khả từ đằng sau dịu dàng gọi cậu.
Niếp Khả hơi bĩu môi, vùi trong chăn không chịu ra. Dư Tỳ không biết xấu hổ dán tới, cơ thể to lớn bao trọn lấy Niếp Khả: "Bé cưng, có phải hôm qua ông xã làm hơi quá rồi không?"
Niếp Khả không để ý tới hắn.
"Khả Khả không để ý tới ông xã luôn, anh thật đau lòng quá." Dư Tỳ cố ý đè thấp giọng nói, giây kế tiếp, bé ngốc nghếch nhà hắn quả nhiên xấu hổ thẹn thùng xoay người lại, vùi vào lòng hắn. Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu dán sát l*иg ngực Dư Tỳ, âm thanh rầu rĩ làm nũng nói: "Đau đau..."
Dư Tỳ cúi xuống hôn lên trán cậu: "Cục cưng, anh xoa xoa cho em nhé?"
Niếp Khả còn chưa kịp từ chối thì tay Dư Tỳ đã đi xuống luồn vào trong khe mông cậu. Ngón tay thô ráp nhẹ nhàng vuốt ve lên nếp nhăn c̠úc̠ Ꮒσα, sau đó trượt ra đằng trước, úp lòng bàn tay dán sát lên cái l*и nhỏ ép nghiền. Hai cái lỗ da^ʍ của Niếp Khả đều ngập tϊиɧ ŧяùиɠ, bị Dư Tỳ mài mài một cái mép lỗ lập tức co rút lại, mất khống chế chảy tinh ra, chỉ trong một chốc lòng bàn tay Dư Tỳ đã dính đầy tinh đặc.
"Ưʍ... ông xã... ông xã ơi... lỗ nhỏ ngứa một chút..." Niếp Khả ép bướm lên lòng bàn tay hắn, vặn vẹo cặp mông phì. Cậu ngẩng đầu nhìn Dư Tỳ, đôi mắt sâu thẳm của hắn cũng nhìn cậu chăm chú. Chỗ sâu trong bướm da^ʍ của Niếp Khả truyền tới cảm giác nứиɠ ngứa quen thuộc... Bệnh phô da^ʍ của cậu lại tái phát!
"ông xã... Anh nhìn l*и da^ʍ của Khả Khả một chút đi... Khả Khả ngứa quá, Khả Khả muốn được ông xã nhìn ~~" Niếp Khả kẹp chân thật chặt, hung hăng chà mạnh bướm da^ʍ lên tay người đàn ông của mình, ma sát mấy cái. Sau đó cậu đứng lên, đùi banh mở ra hai bên trái phải khuôn mặt Dư Tỳ. Cái l*и da^ʍ bị đυ. sưng tấy ửng đỏ và c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ đều phơi bày không chút che giấu trước mặt hắn. Mũi Dư Tỳ suýt chút là nóng lên phun ra máu mũi!
Từ góc độ có tầm nhìn tốt nhất của Dư Tỳ lúc này có thể nhìn không sót chút gì của hai cái lỗ bị đυ. đến mềm nát. Bé chim nhỏ đẹp đẽ đang lay động rỉ nước thành giọt, còn có thể nhìn đến cái bụng thịt nhỏ nhỏ được trang bị đầy tϊиɧ ŧяùиɠ đến hơn gồ lên. Trước ngực cậu là hai viên núʍ ѵú hồng hào dựng cứng, lỗ bướm và c̠úc̠ Ꮒσα khép mở, chậm rãi chảy ra tinh đặc màu trắng. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã bị ©ôи ŧɧịt̠ hắn khuấy đều trong lỗ, trộn lẫn với nước da^ʍ của Niếp Khả thành một. Tinh đặc trắng đυ.c từ cái l*и múp míp như bánh bao rỉ ra từng chút từng chút, kéo thành sợi nhỏ xuống cằm Dư Tỳ. Niếp Khả cảm nhận được tầm mắt si mê của hắn, cái l*и lập tức co giật. Cậu càng banh hai đùi thật rộng, còn đưa hai ngón giữa và hai ngón trỏ nửa cắm vào trong lỗ l*и, đẩy mép thịt như cánh hoa ra để Dư Tỳcó thể nhìn trực tiếp đến thịt non ở sâu bên trong. Niếp Khả không kiềm lòng nổi bắt đầu xoay xoay thắt lưng để cho cái l*и nứиɠ bị vạch ra thật rộng của mình múa may da^ʍ lãng trước mắt Dư Tỳ.
"Ư ~~~ tiên sinh ~~ Dư tiên sinh ~~~ Cái bướm da^ʍ của Khả Khả có đẹp không anh? Khả Khả dùng bướm da^ʍ múa cho anh xem ~" Niếp Khả hoàn toàn đắm chìm trong cơn sướиɠ được người tình trong mộng nhìn l*и. Hô hấp dồn dập nặng nề của Dư Tỳ thậm chí thổi lên trên hộŧ ɭε nhạy cảm. Cậu duy trì tư thế đưa tay vạch bướm, như mất lí trí mà xoay lắc hông sang trái phải để bướm da^ʍ múa vòng vòng trước mắt đàn ông. Ánh mắt của người đàn ông như có thể thật sự thọc vào cái l*и da^ʍ đã bị sử dụng quá mức. Niếp Khả sướиɠ đến mức đôi mắt ướŧ áŧ, bắp chân cậu đi về phía trước vài bước để l*и da^ʍ trực tiếp hiện trên hai mắt người đàn ông, cậu cố gắng co rút, làm cho lỗ l*и khép mở. Vì không để tϊиɧ ŧяùиɠ nhỏ giọt lên mặt Dư Tỳ, cậu tự mình đút tay móc ra từng đống từng đống tϊиɧ ɖϊ©h͙. Thật nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ nằm tụ lại trong lòng bàn tay, bé Niếp cũng không muốn lãng phí tinh của người thương, cậu thoa chúng lên hai cái núʍ ѵú, bôi tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều xung quanh, để cho toàn bộ thịt vυ' đều được tϊиɧ ŧяùиɠ người yêu tưới đến bóng loáng trơn mướt.
"Hộc a a a~~~ Khả Khả là đứa biếи ŧɦái ~~ Khả Khả thích bị Dư tiên sinh nhìn l*и ~~~" Niếp Khả càng đưa tay xuống moi móc ngoáy thọc trong hai cái lỗ. Đến khi thấy chúng không còn chảy tinh ra, một tay cậu nắm cái vυ' nhỏ, thịt vυ' đều tràn ra kẽ ngón tay, tay kia dùng hai ngón nhấn lên mép l*и bắt bọn chúng tách ra, lộ lớp thịt non đỏ hồng bên trong. Cậu dâʍ ɭσạи khép mở co rút lỗ nứиɠ trước mắt Dư Tỳ. Hắn thở hồng hộc, chóp mũi sắp có thể đυ.ng tới c̠úc̠ Ꮒσα cậu. Tay Dư Tỳ đã sớm nắm ©ôи ŧɧịt̠ mình tuốt, con quái thú của người đàn ông cường tráng chảy nước, phát ra tiếng òm ọp òm ọp từ lòng bàn tay hắn.
"Reng reng... reng reng... reng reng..."
Dư Tỳ ngày hôm qua bị mỹ nhân câu đi đã tắt điện thoại. Sáng sớm sáu giờ, cái điện thoại bị ném ở tủ đầu giường tự động khởi động máy. Thông báo cuộc gọi, tin nhắn rần rần kéo đến, weibo nhảy thông báo từng cái từng cái như suối đổ đến nỗi cứng máy. Dư Tỳ thấy phiền cái điện thoại ầm ĩ, đưa bàn tay không tuốt gậy thịt cầm nó lên, trên màn hình là dãy số của trợ lí công ty. Dư Tỳ nhẫn nại nhịp thở dốc, trượt sang nhận cuộc gọi, điện thoại nhét vào giữa tai hắn và đùi trong của Niếp Khả.
"Alo? Dư lão gia bây giờ mới nhận điện thoại! Ngày hôm qua anh có chuyện gì?! Bây giờ công ty chúng ta đang bị phóng viên vây quanh tấn công! Blah blah blah..."
Dư Tỳ không nói một câu nào đã bị trợ lí oanh tặc cho một trận. Hắn vừa giải thích cho trợ lí đó là bé bà xã của mình, vừa sục ©ôи ŧɧịt̠ bự. Ánh mắt hắn không rời cái lỗ da^ʍ co rút khép mở của Niếp Khả được một giây. Niếp Khả vạch bướm mình, để cho âm đế bị phơi bày ra rồi ma sát trên cằm Dư Tỳ. Từ cổ họng cậu phát ra những tiếng kêu da^ʍ mềm mại. Trợ lí bên kia oán giận không dứt, Dư Tỳ kiên nhẫn giải thích với cậu ta rằng mình sẽ tổ chức một buổi họp báo để come out. Niếp Khả càng nhìn càng bất mãn, người này thật quá đáng ghét, luôn làm tiên sinh không thể tập trung dồn lực chú ý nhìn bướm nhỏ của cậu!
"Ưʍ...!" Dư Tỳ đột nhiên kêu lên!
Khuôn mặt Niếp Khả đỏ rực, mông bự banh mở hạ xuống, cái l*и mềm non lầy lội đầy nước bịt miệng Dư Tỳ. Cậu quỳ trên miệng hắn mài chà, di chuyển, trong miệng là những tiếng rêи ɾỉ da^ʍ lãng không chịu nổi: "Anh ta là ai vậy... Hừ ưm ~ ông xã không nên nói chuyện với anh ta ~~ Khả Khả chán ghét anh ta ~~ ưm a ~~ Bướm da^ʍ của Khả Khả sướиɠ quá ~~ thật quá sướиɠ rồi ưm ~~~~~"
"A..." Tất cả những lời Dư Tỳ muốn nói đều bị cái l*и chặn lại, cả khuôn mặt đều vùi chôn vào trong cặp mông to. Dư Tỳ trực tiếp buông điện thoại đang nói chuyện ra, mặc kệ nó trượt xuống cạnh gối. Hắn nâng cái bướm béo múp như bánh bao trước mặt lên liếʍ cắn thật hung hăng, gặm cắn hai mép l*и dày mập, ngậm hộŧ ɭε dâʍ đãиɠ điên cuồng bú ʍúŧ, banh c̠úc̠ Ꮒσα ra liếʍ mãnh liệt, dùng đầu lưỡi hôn sâu triền miên cùng lỗ nứиɠ của Khả Khả!
"Huhu!!!! ông xã tuyệt vời quá!! Anh liếʍ lỗ da^ʍ của Khả Khả thật sướиɠ ~~ ưm a ~~~ bú chỗ đó!! Ư a a a ~~~ đúng rồi... chính là chỗ đó ~~ ông xã liếʍ giỏi quá đi hức hức hức~~~" Nguyên cặp mông to của Niếp Khả xụi lơ trên miệng Dư Tỳ. Mỗi một lần Dư Tỳ hút vào đều có thể bú hết cả cái l*и cậu vào miệng, cái lưỡi bao vây lấy thịt mềm òm ọp nhóp nhép liếʍ ăn ngon lành. Liếʍ cho lỗ da^ʍ của Niếp Khả điên cuồng co rút lại, quấn lấy đầu lưỡi làm cho cậu phát điên không tha!
"Alo? Alo? Dư Tỳ??" Trợ lí đang đầu óc mê man bên kia không nghe thấy giọng Dư Tỳ, bé ngốc nghếch lại hô lớn mấy tiếng, kết quả chỉ trong một giây mặt trợ lí đỏ rực lên!
Bên kia điện thoại truyền đến tiếng bú ʍúŧ kịch liệt cùng tiếng con trai đang kêu la da^ʍ lãng, cái gì mà: "Em sướиɠ quá", "Lỗ nứиɠ" các loại từ ngữ to gan làm tiểu trợ lí ngây thơ nghe xong suýt chút vứt điện thoại. Trong điện thoại ngoài tiếng liếʍ mυ'ŧ còn có tiếng nước lầy lội dính nhớp, kết hợp với tiếng kêu da^ʍ của người được liếʍ, trợ lí gần như không khống chế được đũng quần của bản thân...
Trợ lý chưa từ bỏ ý định tiếp tục kêu: "Alo?? Dư Tỳ?? Dư Tỳ?? Đại Dư?? Đại lão??"
"Òm ọp òm ọp òm ọp òm ọp! ! !"
"Ưm a ~~ ông xã thật là lợi hại quá đi ~~ bướm da^ʍ, bướm da^ʍ lại muốn phun nước rồi ư ư hộc a a a a ~~~!!!!!"
Tiếng nước càng ngày càng vang dội, điện thoại di dộng giống như dán sát hai người, mang lại hiệu quả thu tiếng tốt nhất. Tiếng kêu da^ʍ mềm mại của cậu con trai cao trào cùng tiếng lỗ bướm đang kich liệt co rút phún nước toàn bộ đều truyền tới tai trợ lí thông qua điện thoại. Loáng thoáng còn có âm thanh Dư Tỳ gầm nhẹ lên bắn tinh, mặt trợ lí đỏ lên, đũng quần dựng một ngọn núi nhỏ, liền hùng hùng hổ hổ tắt điện thoại cái cụp.
"Ưm a ông xã ~~~ ông xã liếʍ Khả Khả ~~ cái bướm nhỏ của em là để anh ăn ~~ đều cho anh ăn hết ~~~"
Bên này Niếp Khả đã bị đầu lưỡi lợi hại hành hạ đến mức nước da^ʍ cuồng phún ra. Cậu còn dâʍ ɭσạи hơn so với một con đĩ dâʍ ɭσạи nhất, cọ mài l*и mình thô bạo lên miệng người đàn ông to cao làm l*и nhét tràn đầy miệng hắn. Sau khi hai người đã cao trào, Niếp Khả chợt rút l*и ra từ trong miệng Dư Tỳ, thậm chí vang lên tiếng "póc". Niếp Khả tê dại ngã vào ngực Dư Tỳ, hai người đều thở dốc hổn hển.
"Bé cưng thật là... sắp hành hạ chết ông xã luôn rồi..." Dư Tỳ véo lấy thịt trên gò má Niếp Khả. Hắn suýt bị Niếp Khả câu dẫn đến phát điên, nhưng hắn cũng bận tâm cho cái bướm sưng lên của cậu nên chỉ có thể tự mình sục, thật là làm hắn buồn chết mất!
Niếp Khả ôm Dư Tỳ cọ cọ trong ngực hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, "Tiên sinh... Anh sẽ không cảm thấy Khả Khả thật quá đáng chứ...?"
Dư Tỳ cau mày, "Tại sao? Anh thương em còn không hết."
Niếp Khả có chút thẹn thùng, "Khả Khả vừa nhìn thấy Dư tiên sinh... Liền không nhịn được... lập tức muốn cho tiên sinh nhìn... Đối với người khác Khả Khả sẽ không như vậy đâu..."
Tức khắc Dư Tỳ cười rộ lên, nắm lấy khuôn mặt Niếp Khả cười không dừng được: "Vậy trước kia Khả Khả xử lí làm sao?"
Niếp Khả xấu hổ đỏ mặt, cọ xát cả buổi mới vươn đầu tiến đến sát bên tai Dư Tỳ, thỏ thẻ lén lút nói: "Em đặt tạp chí của tiên sinh xuống dưới bàn trà thủy tinh..."
"Ưm, sau đó... mài, mài cọ lên bàn trà hướng xuống quyển tạp chí có mặt anh..."
"Cục cưng..." Dư Tỳ bị cậu nói cho thở dồn một trận, lập tức che miệng cậu lại: "Đừng nói nữa... Ông xã lại muốn cương cứng rồi..."
"..." Niếp Khả nhìn hắn bằng đôi mắt to tròn ngập nước, chớp chớp, bên trong tràn đầy ý cười.