Cuộc Sống Phun Nước Mỗi Ngày Của Vũ Nam Thoát Y

Chương 07: Bàn về cách dỗ bà xã

Niếp Khả bị đυ. đến mất đi năng lực suy nghĩ, cực khoái lúc nãy dường như vẫn để lại dấu vết trong thân thể cậu, làm cậu bây giờ chỉ cảm thấy tê dại trong lỗ thịt. Thân thể cậu luyện múa quanh năm nên vô cùng mềm mại, tư thế gì cũng có thể làm được mà không mất chút sức nào. Bắp đùi Niếp Khả hoàn toàn banh rộng, dán sát lên nệm giường, l*и bị banh ra tối đa, hai cái mép bị đυ. mở rộng, hồng hồng. Lỗ nhỏ chính giữa đã bị thọc mở đang co rút từng cái theo nhịp thở hổn hển của chủ nhân. Từng dòng tinh đặc trắng đυ.c thật nhiều chảy ra từ miệng l*и trượt vào c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ. Khuôn mặt xinh đẹp của cậu đỏ ửng, môi bị hôn thành màu đỏ rực rỡ, khóe miệng vẫn còn vệt nước, ánh mắt đắm chìm trong sương mù du͙© vọиɠ nhìn Dư Tỳ si mê.

"Dư tiên sinh..." Niếp Khả run rẩy vươn tay lên, duỗi đến c̠úc̠ Ꮒσα, dùng hai ngón trỏ banh mở lỗ thịt nhỏ hồng nhạt đang thít chặc. Có một chút tϊиɧ ŧяùиɠ chảy vào theo miệng lỗ, "Tiên sinh, bệnh của tiên sinh để Khả Khả chữa nhé, tiên sinh không cần nhịn đâu..."

Dư Tỳ cúi đầu hôn lên môi cậu, đầu lưỡi khuấy lên kịch liệt. Tay phải móc ra từ trong lỗ l*и Niếp Khả từng đống lớn tϊиɧ ŧяùиɠ, móc cho Khả Khả vừa xoay thắt lưng vừa kêu da^ʍ. Dư Tỳ tỉ mỉ bôi hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ được móc ra lên từng nếp nhăn c̠úc̠ Ꮒσα hồng, từng chút từng chút đút ngón tay vào.

"Ư ~~~ Hộc, ư~~~" Niếp Khả bị sờ rất sướиɠ, ngoáy cái mông chủ động ma sát ngón tay. Lỗ sau chỉ bị ngón tay Dư Tỳ cọ một cái đã cảm nhận được sướиɠ khoái vô hạn. Dư Tỳ bị du͙© vọиɠ hành hạ đến phát điên, một ngón tay thọc nhanh vào trong c̠úc̠ Ꮒσα mềm mại.

"Á!!" Niếp Khả hoảng sợ, Dư Tỳ hôn cậu, chỉ một nụ hôn đã làm thần trí hắn biến mất. Ngón tay hắn móc khuấy vòng quanh bên trong, Dư Tỳ cảm nhận được cả hai cái lỗ của Khả Khả đề là tuyệt phẩm, chúng sinh ra là để xứng đôi với cây gậy thịt lớn của hắn. Kể cả c̠úc̠ Ꮒσα vừa mềm vừa trơn, lực hút mười phần, tràn đầy nước, ngón tay thứ hai, thứ ba thọc vào vách thịt mềm hồng nhạt không chút trở ngại. Cái lỗ thịt mềm dịu ngoan, nhu thuận hệt như chủ nhân của nó, tất cả đều chạm đến điểm ôn nhu của Dư Tỳ.

"Ư a ~~ ư ~~ Dư tiên sinh ~~~~ ngón tay mở rộng, mở rộng c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ của Khả Khả rồi ~~~"

Ba ngón tay Dư Tỳ càn rỡ thọc rút tới lui trong c̠úc̠ Ꮒσα nhạy cảm của Niếp Khả, xoay ngoáy trái phải. Khuôn mặt Niếp Khả đỏ ửng, thở mạnh, ngay cả nụ hôn của Dư Tỳ cậu cũng không thể đáp lại. Bướm nứиɠ róc rách chảy ra nước da^ʍ trong suốt, lúc ngón tay hắn mạnh mẽ rút ra cắm vào đều có thể kéo theo một chút thịt non. Dư Tỳ không thể nhẫn nại thêm, đưa đầu ©ôи ŧɧịt̠ khổng lồ nóng rực muốn tỏa hơi cà cà lên mép c̠úc̠ Ꮒσα Khả Khả, "phụt" một cái, ©ôи ŧɧịt̠ đã mạnh mẽ thọc vào được hai phần ba!

"Á a a!!! A a lớn quá, tiên sinh lớn quá!!!" Niếp Khả siết chặt drap giường, cái mông lắc xoay điên cuồng, vách lỗ thịt bị cây gậy thịt nóng hừng hực nhồi tràn đầy, làm c̠úc̠ Ꮒσα phỏng đến run rẩy. Thân ©ôи ŧɧịt̠ cứng ngắt kiên quyết tiến vào chỗ sâu hơn trong lỗ thịt. Dư Tỳ ác độc dập một cái thật mạnh, cả cây vùi vào!

"A a a!!! Tiên sinh! ! ! Côи ŧɧịt̠ lớn của tiên sinh hức hức hức!!!!"

Niếp Khả bị ©ôи ŧɧịt̠ bự mãnh liệt thọc vào kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến chảy nước mắt. Bé chim phía trước giận dỗi Dư Tỳ mà phụt phụt bắn mạnh ra dòng tinh đặc. Đạt đến cực khoái, Niếp Khả hai mắt đẫm lệ mông lung, cảm nhận được chim nhỏ của mình hơi ngứa một chút vì bị tϊиɧ ŧяùиɠ chảy trượt xuống, cậu thở gấp đưa tay an ủi nó. Bàn tay nhỏ bé trắng mịn cầm cây thịt nhỏ xinh xắn đẹp đẽ giống chủ nhân nó mà tuốt lên xuống. Dư Tỳ nhìn mà muốn phát điên, ©ôи ŧɧịt̠ lớn điên cuồng nắc dập cắm vào phụt phập phụt phập!!

"A a a a! ! ! ! Tiên sinh! ! Đυ. lỗ nứиɠ của Khả Khả ư ư a a a ~~~!!!"

"Đĩ nhỏ!! Bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn cᏂị©Ꮒ có sướиɠ không?!"

Cây gậy thịt bự của Dư Tỳ cuồng mãnh dập xuống, xoay xoay trong vách thịt, chọt lên tuyến tiền liệt của Khả Khả mà đυ. mạnh, đυ. đến mức Niếp Khả giãy giụa lung tung, quả thực còn sướиɠ hơn khi được Dư Tỳ đυ. lỗ bướm!

"Hức a a a a a!! Tiên sinh cᏂị©Ꮒ Khả Khả sướиɠ quá!! Lỗ nhỏ rất sướиɠ ư ư a a a a !!!!"

Dư Tỳ dập nắc đυ. mãnh liệt hơn trăm cái, kéo Niếp Khả đang vặn vẹo thân thể lên, dùng ©ôи ŧɧịt̠ bự làm tâm chống cố định, xoay tròn Niếp Khả lại để cậu đưa lưng về phía hắn. Hắn mạnh mẽ kéo tay Niếp Khả đang tuốt chim nhỏ ra, gấp chân cậu lại cho bắp chân dán sát lên đùi, vòng tay cậu ôm lấy chân, để cho chim nhỏ đáng thương của Niếp Khả bị kẹp giữa bụng và bắp đùi, không có cách tuốt được nó. Trong c̠úc̠ Ꮒσα nuốt ăn ©ôи ŧɧịt̠ to thô dài hơn hai mươi cm, bị nó nhồi đầy đến không thể ăn được bất cứ thứ gì nữa. Chim bé của Niếp Khả bị kẹp đến khó chịu nhưng trong c̠úc̠ Ꮒσα lại là sướиɠ khoái khiến người ta mất đi lí trí. Cậu mềm mại đẩy cánh tay cứng như sắt thép của Dư Tỳ, thanh âm nức nở vừa mềm vừa ngọt: "Không được, tiên sinh ơi tư thế này không được... Hức hức sâu quá... Sâu quá rồi tiên sinh... Chim Khả Khả khó chịu lắm...."

Dư Tỳ cúi đầu triền miên liếʍ lên lỗ tai hồng hồng của Niếp Khả, âm thanh hắn trầm thấp mà gợi cảm: "Kêu ông xã, kêu ông xã đi rồi anh bỏ qua cho bé cưng."

Niếp Khả không chút do dự ngửa đầu kêu lên, bàn tay nhỏ bé còn vịn cánh tay hắn: "Ông xã, ông xã, để Khả Khả sờ chim đi, chim ngứa quá đi, a!! Ư a a a a a a a!!!"

Dư Tỳ cười xấu xa siết chặt Niếp Khả, ©ôи ŧɧịt̠ to đùng nặng nề đυ. bạch bạch bạch. Trong c̠úc̠ Ꮒσα bị cây hàng lớn của Dư Tỳ làm cho văng nước ra khắp nơi. Cú© Ꮒσα cậu điên cuồng co rụt phun nước, khóe mắt rưng rưng những giọt nước mắt bị buộc chảy ra. Cậu bị ôm siết trong ngực người đàn ông cường tráng mà không có chút sức phản kháng nào, bị hắn dùng ©ôи ŧɧịt̠ bự khai phá c̠úc̠ Ꮒσα nứиɠ. Cậu ngước cổ, nước miếng chảy ra, bé chim cảm nhận sự ngứa ngáy lúc có lúc không cùng cảm giác lỗ bướm bị ma sát mạnh mẽ làm cho Niếp Khả liên tục níu vỗ lấy bàn tay to của Dư Tỳ, khóc lóc kêu da^ʍ.

"Ông xa ơi huhu a a a!!! A a a!!!! Khả Khả muốn sờ, chim em muốn được sờ sờ huhuhu ông xã..." Niếp Khả ngửa đầu liếʍ lên cái cằm kiên nghị của Dư Tỳ. Thanh âm của cậu vừa mềm vừa lãng làm Dư Tỳ nghe mà muốn phun tinh. Dư Tỳ giả vờ làm ra vẻ như nghe không hiểu, cúi đầu liếʍ lên môi Khả Khả, "Cục cưng nói cái bướm nứиɠ muốn được sờ đúng không? Ông xã quên mất, để bây giờ anh cho em thoải mái nhé."

"Hức, Không cần, ông xã không cần! Đừng chơi Khả Khả!"

Dư Tỳ vừa dứt lời, hắn rút lại một tay vòng qua bắp chân Khả Khả, nâng bắp chân cậu lên. Phía dưới chính là c̠úc̠ Ꮒσα nhỏ đang cắn nuốt ©ôи ŧɧịt̠ lớn tím đỏ cùng với cái bướm màu hồng cũng đang ma sát chặt chẽ. Dư Tỳ dùng ngón giữa trượt vào lỗ bướm moi móc di chuyển qua lại, lúc thì chọt lên điểm G sâu trong lỗ mà nhào nặn, lúc thì trượt ra nắm lấy hộŧ ɭε ở trong tay tỉ mỉ vân vê chà xát. Cuối cùng hắn thọc ba ngón tay vào điên cuồng ép nước bướm, ©ôи ŧɧịt̠ bự cùng lúc phụt phập phụt phập đυ. banh c̠úc̠ Ꮒσα cậu!

"Á á ông xã~~~ Khả Khả, Khả Khả muốn chết mất huhuhuhu ông xã ơi, đυ. nhẹ, đυ. nhẹ thôi hức a a a a!!!!"

Niếp Khả như một búp bê silicon đẹp đẽ bị người đàn ông cường tráng ràng buộc trong ngực, tiếp nhận lấy cơn sướиɠ khoái làm người ta hỏng mất. Bàn tay to của Dư Tỳ banh rộng hai đùi cậu thành tư thế bế em bé đi tiểu, ©ôи ŧɧịt̠ bự điên cuồng thọc cắm trong c̠úc̠ Ꮒσα mấy trăm cái, sau đó rút thật mạnh ra cắm phập vào lỗ l*и, trộn nước da^ʍ từ c̠úc̠ Ꮒσα vào lỗ l*и nứиɠ rồi lại cắm cho l*и nứиɠ chảy ra càng nhiều nước da^ʍ hơn nữa!

"Tiên sinh, tiên sinh a A ha a a a a! ! ! ! Ông xã, Khả Khả, Khả Khả muốn cao trào rồi ư a a a a a! ! ! !"

Theo tiếng hét chói tai mất khống chế của Niếp Khả, hai lỗ của cậu phun ra từng luồng lớn nước da^ʍ, cây thịt nhỏ phun ra nướ© đáı vàng nhạt, c̠úc̠ Ꮒσα nứиɠ gắt gao xoắn chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ khủng của Dư Tỳ. Dư Tỳ mãnh liệt thẳng lưng lên, gầm nhẹ, ©ôи ŧɧịt̠ lớn đυ. dập nhanh đến nổi thấy cả tàn ảnh, kéo ra từng đống từng đống nước trong suốt, tϊиɧ ŧяùиɠ bắn phụt phụt phụt vào chỗ sâu trong c̠úc̠ Ꮒσα!

"Huhu, hức, huhuhu...." Niếp Khả bị đυ. cho khóc thút thít, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp đầy nước mắt. Cậu khóc đến nấc cụt, cặp mông còn run rẩy co giật. Dư Tỳ ôm cậu lại, yêu thương hôn lên đôi mắt sũng nước: "Bé cưng, sau này chỉ có thể bị anh đυ. khóc, không cho phép khóc tùy tiện, biết không?"

"Huhu, huhu hức, tiên sinh, tiên sinh không nói lí lẽ gì hết huhuhu..." Niếp Khả mềm mại ôm lấy cổ Dư Tỳ, cọ hết nước mắt nước mũi lên người hắn, "Là do, là do Khả Khả rất thích..."

Dư Tỳ không phụ sự mong đợi của mọi người mà lại cương cứng lên lần nữa.

Hôm nay Khả Khả bị đυ. tổng cộng bao nhiêu lần? Đó là bí ẩn chưa có lời giải đáp.

Ngày hôm sau, Khả Khả ngay cả giường cũng không xuống nổi, cậu tức giận cắn lên đầṳ ѵú của người đàn ông trước mặt, nhẫn tâm rút ©ôи ŧɧịt̠ lớn nằm ngủ nguyên một đêm trong c̠úc̠ Ꮒσα ra ngoài. Đến lúc Dư Tỳ bị cảm giác đau chỗ đầṳ ѵú làm tỉnh giấc, bé ngốc nghếch của hắn xoay người qua chỗ khác, co lại một cục không chịu để ý tới hắn.

Xem ra mình phải đi học hỏi cách dỗ bà xã thế nào, Dư Tỳ nhức đầu nghĩ.