Rốt cuộc đối phương có phải là Lâm Ẩm Vô hay không?
Nếu như đúng, vì sao lại có vẻ xa lạ với mình? Còn không, thì sao lại có khuôn mặt giống hệt Lâm Ẩm Vô, ngay cả cách nói chuyện cũng tương tự đến vậy?
Vân vân.
Trong đầu Yến Thừa Cựu bỗng bốc lên một ý nghĩ, hình như Lâm Ẩm Vô đang “Nghỉ phép” ở đây, lúc nghỉ phép tựa hồ có thể phong ấn ký ức.
“Thừa Cựu, tính khí A Kim mặc dù có chút quái lạ, nhưng anh ta không có gì ác ý với chúng ta đâu, cậu không cần quá để ý.” Vương Văn Tĩnh thấp giọng nói với Yến Thừa Cựu. Hiển nhiên, nàng đem ánh mắt Yến Thừa Cựu thỉnh thoảng nhìn về phía A Kim xem thành là hoài nghi.
“Không, chẳng qua tôi cảm thấy, anh ta nhìn qua có chút… Có chút kỳ quái.” Yến Thừa Cựu phủ nhận nói, “Anh ta tới nơi này lâu chưa?”
“Cũng không lâu lắm, sớm hơn cậu một tuần.” Vương Văn Tĩnh trả lời, “Năng lực của anh ta rất lợi hại, Tả đại ca rất khách khí với anh ta, cho nên có thể làm bằng hữu là tốt nhất, tuyệt đối không nên đối địch với anh ta.”
“Tôi hiểu rồi.” Yến Thừa Cựu khẳng định nói.
Sau khi đi một đoạn đường, trời sầm tối, bảy người bắt đầu đốt lửa, quét dọn đơn giản rồi bày đồ ăn của mình ra.
Yến Thừa Cựu nhìn những người bên cạnh, dường như chỉ có mình ăn đồ nén, còn những người khác đều là thịt khô a, lạp xưởng a, bánh bao a, bánh hành a đủ thể loại.
Người tên A Kim kia còn lợi hại hơn, không biết làm sao có được một cái túi đóng gói, trong túi còn chứa một con gà nướng hoàn chỉnh, trong bụng con gà đủ loại hạt dẻ trứng gà táo đỏ, hương thơm nức mũi.
Không so sánh thì thôi, nếu so sánh, Yến Thừa Cựu nhất thời cảm thấy những món trên tay mình ăn không vô nữa.
“Những thực phẩm nén mà chúng tôi mang theo đều ăn hết rồi, tôi đến trước, cho nên đã đi dạo một vòng tại căn cứ nhân loại, đổi được một ít thức ăn.” Tả Doanh nhìn ánh mắt nghi hoặc của Yến Thừa Cựu chủ động giải thích, “Bất quá A Kim có không gian của mình, cho nên đặc biệt khá hơn một chút.”
“Không gian?”
“Ừ, trong phố Nhiệm Vụ giả có người chuyên môn đổi thứ này. Đồ ăn quần áo thậm chí là dược phẩm bỏ vào cũng sẽ không biến chất.” Trên mặt Tả Doanh chợt lóe vẻ hâm mộ, “Không gian khác nhau giá trị cũng không giống nhau. Mà có một cái không gian trên người, rất là thuận tiện. Chỉ là năng lực của tôi không đủ xuất chúng, đạo cụ khen thưởng cần giữ lại đến thế giới tiếp theo dùng, rất khó tích lũy được.”
“Vậy một cái không gian đơn giản giá bao nhiêu?” Yến Thừa Cựu cảm thấy nếu cố gắng hơn chút nữa mình vẫn có thể đổi được một không gian. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)
“Nhẫn không gian nhỏ nhất năm mét vuông, giá trị chắc chừng năm cái đạo cụ cấp D.” Đây cũng không phải tin tức bí mật gì, Tả Doanh cũng vui vẻ bán hảo cảm cho Yến Thừa Cựu, “Kỳ thực bản thân đạo cụ không có đẳng cấp, nhưng những Nhiệm Vụ giả lại căn cứ kinh nghiệm cùng năng lực sử dụng rồi tiến hành phân chia, dựa theo ABCDEF sáu cấp bậc, trên cấp A còn có cấp S cùng cấp SS, bất quá đạo cụ cấp A vốn còn chưa xuất hiện qua nói gì đến những cấp cao kia. Đồ vật cụ thể có thể tiến hành trao đổi ở phố Nhiệm Vụ giả, nếu có tin tức về đạo cụ mới cũng có thể đổi được đồ vật. Bất quá giá trị đạo cụ cũng không phải cố định, liền lấy Khu Ma dược mà nói, dựa theo phán đoán của tôi, nó hẳn là cấp D, nhưng nếu đến ký sinh thế giới này, liền biến thành cấp B. Cũng có vài Nhiệm Vụ giả, nhân cơ hội ở các thế giới khác nhau kiếm lấy giá chênh lệch này, cũng coi như một con đường thu được đạo cụ. Phá Dạ đao trong tay cậu nên tính là cấp E, bất quá tôi thấy dường như cậu luyện qua đao pháp, nó ở trong tay cậu liền biến thành cấp D.”
Vừa mới bắt đầu phân chia đạo cụ, có một nhân vật cấp Tướng quân từng nói, bất kỳ đạo cụ gì đều cũng có giá trị của nó, phải xem người dùng nó có biết sử dụng hay không mà thôi. Cho dù là kẻ không có bản lãnh, dù có được đạo cụ nghịch thiên cấp SS trong tay, cũng sẽ không bằng đối thủ dùng đạo cụ cấp E.
“Vậy… Kỳ Nghỉ Tạp thì sao?” Yến Thừa Cựu nhớ tới bộ dáng A Kim, không nhịn được hỏi.
“Kỳ Nghỉ Tạp?” Tả Doanh sửng sốt một hồi lâu, “Cậu, cậu nói hẳn là Niết Bàn Tạp đi, cậu cũng đã từng nghe nói cái này?”
“Ở thế giới trước, tôi từng nghe một Nhiệm Vụ giả nhắc đến, nghe nói là rất khó lấy.” Yến Thừa Cựu không chớp mắt trả lời.
“Thẻ này ít nhất là cấp A.” Tả Doanh cảm thán không thôi, “Niết Bàn Tạp đại thể chỉ xuất hiện trong mấy quân đoàn, rất ít lưu thông trên thị trường. Xác suất xuất hiện Niết Bàn Tạp trong phố Nhiệm Vụ giả rất thấp, mình hưởng thụ còn không đủ, ai mà thèm đem ra đổi chứ?”
“Tả đại ca, không bằng anh kể với tôi vài chuyện về đám quái vật ký sinh đi.” Yến Thừa Cựu cúi đầu nhìn thực phẩm nén trong tay, cảm thấy thật ra thì vẫn có thể ăn được. Còn chuyện đổi không gian, vẫn là nói sau đi.
Người nghèo, không có cách nào yêu cầu quá nhiều.
“Ha ha, rất bình thường. Chúng ta một thân bản lãnh đi lên, mới có thể có được càng nhiều thứ càng tốt.” Tả Doanh nhìn Yến Thừa Cựu, “Nghe nói trong đạo cụ cấp S, còn có hai loại thuốc, một loại là thuốc trường sinh, một loại là thuốc bất tử. Vô Hiệp quân đoàn một vị nhân vật dùng thuốc bất tử, được xưng thân bất tử, sau đó còn cấp cho quân đoàn một loại thuốc tương tự như vậy, làm không ít người đau đầu đây!”
Không ai lại từ chối hấp dẫn như vậy.
Thành công thông qua thí luyện cuối cùng của tân nhân rất ít người, đại đa số đều thất bại. Mà thất bại không có nghĩa là sẽ chết, đều sẽ có đủ loại đạo cụ có thể kéo dài tính mạng của ngươi, Con Rối Tuyệt Vọng cũng sẽ không bởi vì một lần nhiệm vụ thất bại liền để người đó vĩnh viễn không thể vươn mình. Nhưng dù là tân nhân thí luyện thành công, cũng có hơn 90% ứng cử viên lựa chọn tiếp tục làm nhiệm vụ.
Trở lại thế giới nguyên bản, chỉ có thể làm một người tầm thường vô vị, sinh lão bệnh tử, cũng giống như tất cả mọi người trên thế giới, thậm chí ngay cả ký ức ở đây cũng sẽ mất đi. Còn nếu tiếp tục chọn làm nhiệm vụ, chẳng những có được một cuộc sống đặc sắc, còn có thể trường sinh bất lão, siêu phàm nhập thánh. Sức hấp dẫn như vậy đối với nhân loại mà nói, ai có thể từ chối?
“Chuyện này đối với tôi còn xa vời lắm.” Yến Thừa Cựu thành thật trả lời, “Ngay cả thí luyện cuối cùng của tân nhân tôi còn chưa bắt đầu đây.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Tả Doanh thở dài một hơi, “Tân nhân thí luyện a, mỗi người chúng ta cũng phải nhận thức chân chính bản thân mình.”
“Thôi, tiếp tục nói với cậu vài chuyện về đám quái vật ký sinh kia đi.” Tả Doanh cảm thán xong, thẳng thắn dời đề tài nói chuyện cùng Yến Thừa Cựu.
Vương Văn Tĩnh cùng Mại Khắc bọn họ cũng lắng tai nghe, những thứ này cho dù nghe qua một lần, nhưng nghe lại một lần cũng sẽ không sai.
A Kim ngồi cách đó không xa lẳng lặng đọc sách, tựa hồ không muốn tham gia cùng bọn họ.
Yến Thừa Cựu tình cờ nhìn hắn một cái, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ.
Nếu như nói Lâm Ẩm Vô đang nghỉ phép, mình không nên qua đó quấy rầy anh ta thì tốt hơn.
Ngẫm lại Lâm Ẩm Vô đưa ra Kỳ Nghỉ Tạp ba mươi năm kia, Yến Thừa Cựu cảm thấy dường như mình đã phá hủy kỳ nghỉ của đối phương, có bán mình cũng trả không nổi.
Nha, bây giờ cậu còn giữ tín vật của Lâm Ẩm Vô đưa, quyền tự do thân thể hình như không còn thuộc về cậu nữa.
Những sinh vật không bị ký sinh cũng sẽ qua lại buổi tối, bởi vậy lúc nghỉ ngơi, bảy người rút thăm thay phiên nhau gác đêm.
Không biết có phải may mắn hay không, Yến Thừa Cựu trùng hợp canh gác buổi tối cùng A Kim, phụ trách trông coi từ nửa đêm đến hừng đông.
Bởi vậy, ý định đi đường khác với A Kim lập tức liền tan vỡ, cỗ tò mò kia hừng hực cháy lên.
Tả Doanh bọn họ đều đã ngủ, Yến Thừa Cựu nhìn A Kim bên cạnh đang say sưa đọc sách, trong lòng như bị một con mèo không ngừng cù lét, hận không thể lập tức xông lên hỏi A Kim rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Nhưng mà, đây là Kỳ Nghỉ Tạp a!
Cấp A!
Yến Thừa Cựu nghĩ đến giá trị tấm thẻ kia, lập tức héo.
Rõ ràng đúng là không có khả năng, nói bóng nói gió một hồi thành có thể.
Yến Thừa Cựu bất lộ thanh sắc dịch mông đến bên cạnh A Kim, nhẹ giọng hỏi, “A Kim, nghe Tả đại ca nói anh đến đây được một tuần rồi.”
A Kim xem thường nhìn Yến Thừa Cựu, căn bản không đáp lời.
Nha, cái tư thế này cùng Lâm Ẩm Vô thực sự là giống nhau như đúc!
Yến Thừa Cựu không biết làm sao, cảm nhận đối với A Kim tốt hơn rất nhiều. Nếu A Kim biểu hiện khác Lâm Ẩm Vô, Yến Thừa Cựu có lẽ sẽ cảm thấy biệt nữu. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)
… Lẽ nào thật sự ở thế giới đầu tiên đã quen bị Lâm Ẩm Vô dày vò, anh ta đưa mặt tốt thì mình lại cảm thấy kỳ quái?
“Anh có anh chị em gì hay không?”
“Cậu rất phiền.” A Kim khép sách lại, ánh mắt nhìn Yến Thừa Cựu đầy chán ghét, “Rốt cuộc cậu muốn hỏi gì?”
“Không, tôi chỉ muốn hỏi anh một chút đối với cái nhìn về đoàn đội.” Yến Thừa Cựu lập tức thay đổi đề tài.
“Cậu hỏi tôi?” A Kim tựa tiếu phi tiếu nhìn Yến Thừa Cựu, “Cậu không hỏi Tả Doanh Tạ Thu Hồng mấy người bọn họ sao? Nhìn cậu cũng nói chuyện vui vẻ với bọn họ mà.”
“Biết người biết ta.” Yến Thừa Cựu nháy mắt mấy cái, “Tôi mới đến, có rất nhiều thứ cũng không biết, cũng bỏ lỡ nhiều thứ quan trọng. Tả đại ca nhìn như đối với tôi hỏi gì đáp nấy, mà thứ then chốt đều nói tóm tắt. Mại Khắc cùng Lưu Lỗi tựa như lúc nào cũng sẽ rời đi, Thu Hồng tỷ thì không mấy thích tôi.”
“Không phải còn một người sao?” A Kim hờ hững trả lời.
Yến Thừa Cựu nghe thấy câu trả lời này, ngược lại nở nụ cười, “A Kim tiên sinh sẽ cho rằng tôi tin Vương Văn Tĩnh?”
Từ đầu tới cuối, Vương Văn Tĩnh đều biểu hiện ôn hòa vô hại, giống như một người chị trong nhà, cũng giống như bạn bè đồng trang lứa. Không có bao nhiêu độ tồn tại, lại không khiến người khác cảm thấy chán ghét.
Nhưng mà càng như vậy, càng khiến người cảm thấy được không yên lòng.
Tả Doanh cùng Tạ Thu Hồng vô tình hay cố ý đều tránh né nàng, Mại Khắc cùng Lưu Lỗi căn bản không nói chuyện với nàng. Tốt xấu gì nàng cũng là Nhiệm Vụ giả trải qua nhiều lần thế giới, làm sao lại khiến người khác cảm giác “Ôn hòa vô hại?”
Nói giỡn sao, người chân chính ôn hòa vô hại liền ở thế giới thứ nhất cũng không qua được!
“Cho nên, cậu định tìm tôi liên minh?” A Kim nhìn Yến Thừa Cựu, “Thế nhưng trên người cậu có bao nhiêu giá trị, đáng để tôi đồng hành với cậu?”
“Cái này không phải nên hỏi A Kim tiên sinh sao?” Yến Thừa Cựu hỏi ngược lại, “Nếu như A Kim tiên sinh không hứng thú với đề nghị của tôi, e là căn bản sẽ không nói chuyện cùng tôi đi. Xét đến cùng, ở trong đoàn đội này, A Kim tiên sinh lựa chọn chỉ có Mại Khắc, tôi và Lưu Lỗi ba người mà thôi. Một phần ba tỷ lệ, tự mình đề cử dù sao cũng tốt hơn để A Kim tiên sinh chủ động đi tìm.”