Giả Ngoan

Chương 73

Vẻ mặt cô tràn ngập khó hiểu.

Hạ Húc lôi kéo cô ngồi xuống, sau đó giải thích nói: "Anh đã nói cho cha biết, cha rất ủng hộ, hơn nữa còn bảo nếu anh dám ức hϊếp em ông ấy sẽ không tha cho anh."

Nguyễn Tinh Loan ngước mắt, nhìn vào ánh mắt Hạ Nhân.

Hạ Nhân ôn hòa nói: "Tinh Loan, hai người các con có thể cùng nhau, chú rất vui vẻ, con đừng quá lo lắng tự tạo ra áp lực cho bản thân mình. Trong mắt chú, hai người các con đều là bảo bối trong lòng chú."

Nguyễn Tinh Loan đáy mắt cảm xúc lăn lộn, bờ môi dùng sức mím chặt, cuối cùng cảm kích nói: "Cảm ơn chú."

Hai người trong nhà bồi Hạ Nhân vài ngày, sau đó, lại trở về trường học.

Tới gần ngày tốt nghiệp.

Đề cương luận văn cùng các tài liệu học tập nhiều đến loạn thành một mớ hổn độn, hai người loay hoay đến sứt đầu mẻ trán.

Nguyễn Tinh Loan vẫn còn tốt, dựa theo hướng dẫn của giáo viên mà làm, cô không có áp lực quá lớn. Người áp lực chủ yếu là các cô gái cùng phòng ktx, luận văn tuyển đề tài liệu ngập tràn trong đầu, bọn họ nhao nhao tìm cô xin giúp đỡ.

Thế là mấy người bọn họ liền đóng trại tại thư viện đại chiến mấy ngày, rốt cục cũng có thể giải quyết tất cả một cách êm xuôi.

Mấy người làm xong luận văn, lúc ra ngoài, Tôn Kỳ duỗi thẳng lưng mỏi, buông lỏng nói: "Cuối cùng luận văn cũng hoàn thành rồi, kiểm tra lại một lần nữa, xương cốt già yếu của tớ sắp chịu không nỗi nữa rồi. Các cậu mau nhìn xem mặt mũi này của tớ đi, tớ cảm thấy cả người ta gầy mất một vòng rồi."

Một cái khác bạn cùng phòng liền trêu ghẹo nói: "Cái kia không phải quá hợp ý cậu à."

Mấy người đùa giỡn một lúc sau, Tôn Kỳ kéo lấy cánh tay Nguyễn Tinh Loan, cảm kích nói: "Ô ô ô, Tinh Loan cậu thật tốt, nếu không có cậu tớ không biết làm đến khi nào mới xong."

Nguyễn Tinh Loan cười cười: "Không có việc gì."

Tôn Kỳ đưa ra đề nghị cả bọn đến KTV thư giãn một tí, mọi người đều đồng loạt đồng ý.

Bốn nữ sinh, đặt một phòng ăn lớn, Tôn Kỳ còn cố ý đến đại sảnh gọi thêm mấy chục bình rượu cùng với một ít hoa quả đồ ăn vặt.

"Các cậu cứ dùng thỏa thích, hôm nay tớ bao tất." Tôn Kỳ phóng khoáng nói.

Đại khái là khoảng thời gian này bọn họ nghẹn quá lâu, tất cả mọi người uống đến tận hứng. Nguyễn Tinh Loan cũng muốn nhập bọn, cô cùng bọn họ uống đến ngất trời.

Lúc Hạ Húc gọi điện thoại tới, tất cả mọi người đều uống đến thần trí có chút không rõ.

Nguyễn Tinh Loan lảo đảo từ trên ghế salon đứng lên, đẩy cửa đi ra ngoài.

Bên trong KTV thực sự quá ồn, trong đầu Nguyễn Tinh Loan còn bị mấy âm thanh hỗn loạn này làm cho choáng váng.

Nàng đi đến một hành lang an tĩnh bên trên, bắt máy nói: "Uy."

Hạ Húc nghe thấy thanh âm của cô này, liền hỏi: "Em uống say?"

Nguyễn Tinh Loan lắc đầu: "Không có, em cùng bạn ktx đến KTV chơi, chỉ uống một chút rượu, không có say."

"Các em ở đâu?"

Nguyễn Tinh Loan ngoan ngoãn nói ra địa chỉ cùng số phòng đưa cho anh.

Nửa giờ sau, Hạ Húc từ bên ngoài tiến đến.

Tôn Kỳ các nàng nhìn thấy, liền ra sức đẩy đẩy Tinh Loan, mở miệng nói: "Tinh Loan, Hạ Húc bạn trai của cậu tới rồi."

Nguyễn Tinh Loan đầu có chút nặng, cô vừa muốn đứng dậy, Hạ Húc đã bước đến dìu lấy cô, đặt cô tựa vào l*иg ngực mình.

Hạ Húc ôn nhu mở miệng: "Còn nói không uống nhiều, say đến như vậy."

Nguyễn Tinh Loan thì thầm một câu: "Em chỉ có uống chút thôi, không có say."

Hạ Húc ôm lấy người cô lắc lắc đầu, đối với đám bạn của cô nói ra: "Tôi trước tiên mang cô ấy đi, ngày mai tôi sẽ mang cậu ấy trở về."

Bạn cùng phòng hướng bọn họ phất phất tay: "Các cậu đi đi."

Vừa ra cửa, Hạ Húc liền đem Nguyễn Tinh Loan đặt trên lưng, hai tay Nguyễn Tinh Loan ôm lấy cổ anh, nhiệt khí thổi tới lỗ tai anh dần nóng lên.

Thổi đến khiến lòng anh trở nên ngứa ngáy.