Trong lòng hạ quyết định nào đó, một tay Trần Vũ Hàng cầm lấy phấn nền, một tay bế Cố Viện lên một lần nữa. Lần này vừa đi về phòng hoá trang, hắn vừa dùng sức đâm lên, so với lúc trước dường như là đã phá vỡ gông cùm xiềng xích nào đó, càng thêm phóng túng hơn.
Mỗi khi người đàn ông bước chân ra, hai viên trứng dái đều sẽ hung hăng vỗ đánh trên hoa môi, ƈôи ŧɦịŧ lớn vừa dài vừa nóng chen vào đáy huyệŧ. Mỗi một bước đi sẽ có mấy chục lần đưa đẩy, nhiều lúc còn vẩy ra mật nước, da^ʍ thuỷ theo ƈôи ŧɦịŧ giao hợp chảy xuôi xuống phía dưới, ở nơi hai người đi qua lan tràn ra một dấu vết thật dài.
Rốt cuộc tới cạnh cửa, Trần Vũ Hàng muốn buông Cố Viện xuống nhưng lại lần nữa bị cự tuyệt. Khoé mắt cô gái còn vương nước mắt bởi vì kɦoáı ƈảʍ cực hạn mà chảy ra, đáng thương cầu xin:
"Không được, không được buông em ra... em bảo đảm sẽ không phát ra âm thanh, anh nhẹ nhàng cắm em... không thể dừng, bằng không sẽ chết..."
Lúc trước đã khó có thể cự tuyệt cô càn quấy, huống chi là sau khi trong lòng đã hạ quyết định nào đó rồi. Một phút sau, Trần Vũ Hàng làm ra sự tình hoàn toàn không phù hợp với nguyên tắc của mình. Hắn vậy mà lại một bên thao cô, một bên đẩy cửa phòng hoá trang ra, cầm chai phấn nền đưa vào.
Ngay khi cánh cửa kia mở ra, toàn thân Cố Viện đều kích động lên.
Giọng nói Bạch Huyên Huyên trở nên rõ ràng vô cùng, cách một cách cửa mỏng, cô ta dường như muốn nói cái gì mà "Son môi tô làm cho cánh môi nhìn không được đầy đặn."
Cách một cách cửa, cô dâu đang trang điểm, còn cô làm phù dâu mà tay chân lại quấn trên người chú rể, lỗ nhỏ siết chặt bao bọc ƈôи ŧɦịŧ lớn của chú rể. Cọ xát chọc cắm, trong nháy mắt kia kɦoáı ƈảʍ cực hạn vượt qua các loại đạo đức, phá tan hết thảy trói buộc và khắc chế, làm máu sôi sục, lúc nào cũng có thể bùng nổ.
"Ai da, phấn nền đưa vào mà sao lại không mở cửa ra? Vũ Hàng anh có muốn vào chỉnh trang lại không?"
Bạch Huyên Huyên càng nói chuyện, kɦoáı ƈảʍ của Cố Viện càng tăng cao, cô cắn chặt răng, trong đầu tưởng tượng hình ảnh cửa bị mở ra hoàn toàn, để Bạch Huyên Huyên nhìn xem ƈôи ŧɦịŧ bạn trai cô ta thao mình như thế nào. Côи ŧɦịŧ kia thật hung hãn nha, dữ tợn uy mãnh, nhắm ngay hoa tâm là đâm mạnh vào, nhiều lần cắm đến mị thịt bị kéo hẳn ra ngoài, dâʍ ɖịƈɦ đầm đìa.
Khi đó chính cô có thể tận hứng kêu to, để cho Bạch Huyên Huyên biết cô gái mà cô ta không ưa, trong bụng và hoa huyệt cô ấy đã sớm rót đầy tϊиɦ ɖϊƈh͙ của chồng tương lai cô ta, còn không chỉ một lần.
Nhưng tưởng tượng là tưởng tượng, cho đến khi cửa hoàn toàn đóng lại, Cố Viện cũng tuân thủ nghiêm túc hứa hẹn của mình, không phát ra bất cứ thanh âm nào. Chỉ là lỗ nhỏ mυ'ŧ lấy ƈôи ŧɦịŧ lớn càng chặt hơn, cô cũng không muốn chơi cái trò bắt gian bức vua thoái vị. Chỉ là làʍ ŧìиɦ thôi mà, rút chim thì hết tình, thật sự không cần thiết phải rước vào thân một đống phiền phức.
Nhưng hiện thực thường không như ý người, thậm chí càng thêm hài kịch hoá.
Khi hai người đang ở trong phòng vừa đi vừa làm, đột nhiên cửa lớn bên ngoài phòng trang điểm bất ngờ không kịp phòng ngừa bị người đẩy ra, hơi thở náo nhiệt bên ngoài ùa vào. Cố Viện và Trần Vũ Hàng không kịp tránh né cứng đờ ngẩng đầu, thấy vài vị nam sĩ đứng ở cửa—
Đồng dạng Chu Nguyên Minh, Tiêu Giai cùng Thẩm Vạn Cẩm cũng ngu người luôn rồi!
Gậy thịt của Trần Vũ Hàng còn đang cắm ở huyệt nhỏ cô, bởi vì lúc nãy làm quá hưng phấn làn váy đã sớm bị cuốn lên. Nói cách khác, chỗ giao hợp phiếm bọt mép, không hề che lấp lộ ra trước mặt ba người đàn ông.
"Đứng ở cửa làm gì, không phải đi vào trốn rượu một lát sao?"
Cuối cùng Lâm Ngạn cũng xuất hiện, cậu thanh niên vừa mới dứt lời đã bị hình ảnh da^ʍ mị trong phòng làm cho đứng hình. Thấy rõ hai người đang làʍ ŧìиɦ, trong mắt cậu thanh niên có cái gì đó tan vỡ, tinh thần bỗng hoảng hốt.
Bốn người đồng loạt đứng ngơ ngác ở cửa, thật sự quá hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Mắt thấy bên ngoài có người nhìn qua, Thẩm Vạn Cẩm là người đầu tiên phản ứng lại, đẩy mấy người vào trong phòng, "phanh" đóng cửa lớn phòng hoá trang lại.
Sau khi cửa đóng lại một lúc, càng xấu hổ, Cố Viện động cũng không phải mà không động cũng không được. Mấu chốt là cái lỗ nhỏ dâʍ đãиɠ cũng không biết tình huống bên ngoài, đang cắm làm lại đột nhiên dừng lại, nó bọc mυ'ŧ đến càng chặt, cuốn lấy hai người kêu ra tiếng.
Còn không đợi bọn họ làm ra phản ứng gì, phía sau cũng truyền đến tiếng đẩy cửa.
Là phòng trong của Bạch Huyên Huyên!
Thật là chuyện này chưa xong, chuyện khác lại tới.