Vừa Yêu Vừa Sủng

Phần 1: Cổ đại - Chương 16

Cố Hành nhìn bảo bối nhà mình đang hãm sâu trong tìиɧ ɖu͙©, bộ dáng vẫn đáng yêu làm cho hắn không thể ngừng được động tác, bản thân hắn cũng hãm sâu vào trong ái dục.

Đùi đẹp của nữ hài câu lấy vòng eo cứng rắn hữu lực của Cố Hành, phía dưới tiểu huyệt lúc đóng lúc mở phun ra nuốt vào cự vật, Cố Hành nhịn không được ra vào mấy trăm cái, làm cho Mộ Dung Nguyệt yêu kiều rêи ɾỉ không ngừng, mà nàng càng rêи ɾỉ càng câu dẫn cho nam căn của Cố Hành càng lớn càng dài.

"Mạnh quá... Quá lớn... A a..." Tuy rằng thần trí mơ hồ, nhưng nàng còn cảm giác được hình dạng lớn nhỏ của cự vật đó, quá thô quá dài, thao lộng nàng thật muốn hỏng...

Bởi vì hai người đều đã động tình, mỗi một lần Cố Hành ra vào đều mang theo một lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ, bởi vì thao lộng thọc vào rút ra, tiếng nước ở bên tai chưa từng dừng lại.

"Bảo bối, ngươi có thể." Cố Hành hôn lên cánh môi mê người, động tác ở hạ thân cũng càng thêm mau lẹ.

"A... Ưm Ô... Muốn... Ưʍ...." Mộ Dung Nguyệt bị va chạm đến không thể nói nỗi một câu hoàn chỉnh.

Tiểu nộn huyệt của nàng bị thao đến nhục bích càng thêm hút chặt chẽ, hạ thân Cố Hành cảm giác như bị nữ hài giam cầm, kɧoáı ©ảʍ như dời non lấp biển mà thi nhau đến.

Hắn lại lần nữa nhanh chóng thọc vào rút ra mấy chục lần, cuối cùng làm cho cự vật thao đến tử ©υиɠ nhỏ của nữ hài, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt nóng cháy toàn bộ phun vào bên trong.

"A a... A..." Nữ hài chỉ cảm thấy đã ôm vào thứ gì đó khiến cho cả người nàng thật thoải mái. Quá trình bắn tinh có chút ngoài ý muốn, rốt cuộc vẫn là lần đầu tiên của Cố hành, mà đối tượng vẫn là người mà mình tâm tâm niệm niệm.

Một hồi lâu, Mộ Dung Nguyệt cảm thấy khô nóng dị thường trên người mình đã bị đuổi ra, nàng phát ra tiếng thở dài thoải mái, chỉ là nghiệt căn vừa mềm ở bên trong nữ hài, nháy mắt lại khôi phục độ cứng.

Đêm còn rất dài, rõ ràng biết là lần đầu tiên của nàng, nhưng Cố Hành không có cách nào khắc chế bản thân ham muốn nữ hài suốt ba lần! Ngày thường tự chủ đến tự hào, trước mặt người trong lòng yêu thì không còn sót lại chút gì.

Đợi đến khi kết thúc, mặt trời đã hơi hơi nhô lên.

Hắn ôm nữ hài vào trong lòng ngực, hôn hôn lên cái trán trơn bóng của nữ hài, nàng quả thật mệt thảm, khắp nơi đều là xuân tình nhộn nhạo, nói là giải dược cho nàng, nhưng vẫn là để thoả mãn du͙© vọиɠ riêng tư của mình.

Trong lòng Cố Hành càng hiểu thông suốt, từ bây giờ trở về sau, hắn không còn cách nào kiềm chế, hắn sẽ càng muốn chiếm hữu nàng, bởi vì điên cuồng, bởi vì mê luyến.

Thời điểm Mộ Dung Nguyệt tỉnh lại, chỉ cảm thấy cả người như bị rời ra từng mảnh, nàng muốn duỗi tay xoa xoa mắt một chút, lại phát hiện bản thân mình đang—— tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bị người nọ ôm vào lòng.

"Cố..." Mộ Dung Nguyệt đang muốn mở miệng gọi hắn, lại phát hiện giọng mình bị nghẹn phát đau.

Nàng nhớ ngày hôm qua mình đáp ứng lời mời đến Tử Thần Điện của Hoàng Quý Phi... Sau đó xảy ra chuyện gì... Mộ Dung Nguyệt không nhớ được chút nào.

Thời điểm nữ hài tỉnh thì Cố Hành cũng thức dậy, hắn cảm nhận được nàng đang lộn xộn trong ngực hắn, rõ ràng không hề có kết cấu chút nào lại dễ dàng gợi lên du͙© vọиɠ của hắn.

Mà lúc này, Mộ Dung Nguyệt cũng phát hiện một chuyện, chính là cự bổng của Cố Hành ca ca vẫn luôn chôn sâu vào trong cơ thể nàng, hơn hết là côn ŧᏂịŧ kia lại đột nhiên bành trướng lớn, căng ra tiểu hoa huyệt của nữ hài.

"Ưʍ..." Mộ Dung Nguyệt biết chuyện như vậy là không được. Mặc kệ ngày hôm qua xảy ra chuyện gì, tóm lại là Cố Hành ca ca muốn giúp nàng.

"Bảo bối, chào buổi sáng." Thanh âm mất tiếng của Cố Hành pha lẫn tìиɧ ɖu͙©, truyền tới lỗ tai Mộ Dung Nguyệt khiến cho thân thể nàng không tự chủ được mà phản ứng, tiểu huyệt nàng lại bắt đầu cắn nuốt, hút lấy côn ŧᏂịŧ đang hàm chứa bên trong.

"Xem ra là tối qua không được ăn no."

Phía này Mộ Dung Nguyệt thẹn thùng không dám nhìn Cố Hành ca ca của nàng, chỉ có thể trốn trong lòng ngực hắn, sợ sệt nhìn phải khuôn mặt anh tuấn mê người của hắn. Nhưng hai người cứ ôm như vậy, hạ thân của cả hai cứ dán chặt khít khao, côn ŧᏂịŧ kia lại giống như đi vào sâu thêm một chút...