Cố Hành hôn lên cái miệng nhỏ của nữ hài, bởi vì không ngăn được rêи ɾỉ, mà nơi đó của nàng khẽ nhếch lên, đầu lưỡi Cố Hành tiến vào bên trong không chút trở ngại, bên trong khoang miệng mật đạo ấm áp mềm mại của nữ hài cùng nhau triền miên truy đuổi.
Hơn nữa miệng nhỏ phía dưới của nữ hài cũng bị Cố Hành trêu đùa, làm sao Mộ Dung Nguyệt còn chịu được nữa, một cổ nhiệt lưu từ trong cơ thể trào ra, thẳng đến làm ướt cả bàn tay Cố Hành.
"A... Ưm ưʍ.... " Mộ Dung Nguyệt chỉ cảm thấy trong đầu phảng phất như nhìn thấy pháo hoa bắn trên bầu trời đêm, nàng không tự chủ được càng muốn nhiều hơn, nhẹ nâng cái mông lên phía trước, muốn cho tiểu nộn huyệt được ăn nhiều hơn.
Cảm nhận được sự nhiệt tình của nữ hài, Cố Hành làm sao nguyện ý kiềm chế nữa, cự vật thô tráng như cánh tay trẻ con chống vào tiểu khe thịt bị ái dịch thấm ướt kia.
"Bảo bối, có thể sẽ rất đau." Cố Hành hôn hôn lên mi mắt của nữ hài.
"Phụt," một tiếng, bởi vì tiểu nộn huyệt quá ướt, lúc đi vào liền tạo ra âm thanh này! Lúc này, hắn mới đầu còn tính làm chuẩn bị cho nghiêm túc, dù sao cũng là lần đầu tiên của nàng, chỉ là qυყ đầυ cực đại tiến vào, đã bị tầng tầng nhục bích vây quanh ngăn cản.
"A... A a..." Rốt cuộc đồ chơi của Cố Hành vẫn quá lớn, Mộ Dung Nguyệt bị dị vật lớn xâm lấn cảm thấy có chút không khỏe.
Hô hấp lúc này của Cố Hành có chút dồn dập, bảo bối nàng thật chặt, nếu không dùng chút sức lực căn bản không có biện pháp nào có thể hoàn toàn tiến vào bên trong.
"Bảo bối, thả lỏng một chút." Cố Hành vừa nói vừa vuốt ve cái mông vểnh của nàng, làm cho miệng nhỏ phía dưới của nữ hài chảy ra càng nhiều ái dịch, bây giờ toàn bộ bắp đùi của Mộ Dung Nguyệt chỗ nào cũng ướt đến lợi hại.
Rõ ràng trạng thái hiện tại của Mộ Dung Nguyệt còn chưa được hoàn toàn, nhưng Cố Hành vẫn đột nhiên dùng sức cắm xuống, lập tức phá tan màng mỏng, thẳng tới hoa tâm, toàn bộ cự vật như cánh tay lúc này mới hoàn toàn tiến vào bên trong đó.
"A ... A a... " Mộ Dung Nguyệt cảm thấy toàn thân đều bị xỏ xuyên qua, mà nam căn Cố Hành bị tầng tầng mật thịt gắt gao bao vây liếʍ mυ'ŧ, cảm giác này quá thoải mái!
Cố Hành nhanh chóng bắt đầu mãnh liệt thao lộng hoa huyệt kiều nộn của nữ hài, cự long nguyên cây mỗi một lần rút ra chỉ chừa lại qυყ đầυ ở miệng tiểu huyệt, mỗi một lần thao lộng đều chuẩn xác đâm vào chỗ sâu nhất hoa tâm.
"A... Ưʍ...." Tay trắng nhỏ tinh tế của Mộ Dung Nguyệt ôm vòng trên cổ nam tử, tuy rằng không phải không đau, nhưng bị kɧoáı ©ảʍ du͙© vọиɠ thiêu đốt làm cho nàng muốn dục tiên dục tử [1].
[1] sướиɠ chết đi sống lại...
"Ngoan, gọi tên của ta." Tuy rằng nữ hài bị trúng xuân dược, nhưng Cố Hành muốn cho nàng biết, có thể làm loại chuyện này với nàng, chỉ có thể là hắn.
"Cố Hành... A ... Cố Hành ca ca..." Tiểu huyệt nữ hài bị thao lộng quá thoải mái, nàng vặn vẹo eo nhỏ không ngừng đón ý nói hùa với cự vật ra vào trong cơ thể.
"Nữ hài ngoan."