Đấu La Đại Lục Người Chơi

Chương 37: Sai lầm trí mạng

Hai bên hồn sư nhìn nhau chăm chú, chỉ chờ đợi Đỗ Duy Lân lão sư lên tiếng liền lập tức phóng thích võ hồn, xong lại đánh nhau.

“Mỗi bên có một phút để triệu hồi võ hồn bám thân, như vậy… bắt đầu!” Đỗ Duy Lân lão sư dứt lời liền lập tức phóng người lên lùi lại, để dành lại vị trí sân đấu cho sau cái hồn sư nhỏ tuổi.

Bên phía Hoắc Vũ Hạo, cậu ta lập tức lùi lại về sau, đảm bảo cho sự an toàn của mình, Vương Đông giữ khoảng cách gần với Hoắc Vũ Hạo để bổ sung Hạo Đông Lực.

Quang Minh Nữ Thần Điệp võ hồn triệu hồi ra, hai cánh bướm xinh đẹp rực rỡ thu hút không ít sự chú ý của người khác.

“Tam sinh trấn hồn đỉnh!” Tiêu Tiêu liền đảm nhiệm vai trò khống tràng của mình, cô gọi ra ba cái hắc đỉnh khổng lồ, xung quanh được bao phủ bởi màu đen hoa văn.

Ba cái đỉnh lập tức xoay tròn liên tục, sau đấy phương hướng nhắm tới của bọn họ chính là Đường Vũ.

Không sai, không phải là mạnh nhất tam hoàn Hồn tôn Hắc Chí Tôn, mà là ở một bên phụ trách xinh đẹp như hoa Đường Vũ.

“Đối tượng là ta?” Đường Vũ ngạc nhiên chỉ tay vào mình nói, sau đấy bật cười lao tới.

Lam Ngân Hoàng võ hồn triệu hồi, hai vòng màu tím hồn hoàn hiện lên ở trên người, Đường Vũ đúng là không sợ Tiêu Tiêu hồn kỹ.

Bởi vì ngày hôm qua bọn cậu đã thảo luận cách để đối phó với đội hình của Hoắc Vũ Hạo rồi a.

Tạm thời là không nên kích động hai đứa nhỏ ở đằng sau, áp bức quá nhiều có thể trực tiếp khiến cho hai người Hoắc Vũ Hạo dùng ra Võ hồn dung hợp kỹ.

Chiến lược của bên đối diện hẳn là tương tự với bọn cậu, để cho Tiêu Tiêu dưới hỗ trợ của Tinh thần thám trắc cộng hưởng vây lại Đường Vũ, khóa đi Võ hồn dung hợp kỹ của hai người Mặc Vân.

“Hồn kỹ thứ nhất: Vây tủa!”

Đường Vũ vừa dứt lời liền phóng người lên cao, gần như lọt vào tầm ngắm của Tiêu Tiêu.

Đối diện cô gái lập tức mỉm cười đắc thắng, ở trong tầm nhìn của cô được Hoắc Vũ Hạo bổ trợ liền có thể thấy rõ từng động tác rất nhỏ của Đường Vũ.

Không thấy thì thôi, đã thấy Tiêu Tiêu liền cảm thấy hoảng sợ trước thực lực của Đường Vũ, nên biết đối phương là không có sự trợ giúp giống như Vũ Hạo bên cô.

‘Bất quá, bắt được ngươi rồi’

Tiêu Tiêu cắn răng nói, bất kể thực lực của Đường Vũ mạnh ra sao, Tiêu Tiêu vẫn là nắm lấy ưu thế lần này.

Tam sinh trấn hồn đỉnh lấy khí thế rất nhanh phóng to, sau đấy chú ngữ gây hạn chế đến hành động của Đường Vũ.

“Vương Đông, đối diện lên rồi” Hoắc Vũ Hạo mở miệng nói

“Ừm, đã biết, để xem bổn thiếu gia cho tên Hồn tôn kia một bài học đây!” Vương Đông tự tin vỗ ngực nói, mặc dù ngực của cậu rất bằng phẳng.

Đập mạnh đôi cánh Quang Minh Nữ Thần Điệp, hồn kỹ Sí Diệp Trảm lập tức chém về phía trước.

Hắc Chí Tôn là mục tiêu của Vương Đông, nối đuôi Đường Vũ tiến lên phía sau, cây búa lớn trong tay lập tức làm tăng lên trọng lượng từng bước đi của Hắc Chí Tôn.

“Hồn kỹ đầu tiên: Lôi Chấn”

Vung lên cây búa, Tử Lôi Long Chùy mang theo cực hạn chi lôi đánh tới, thế công gần như khó cản.

Hai cái hồn kỹ cứ như vậy trực diện va chạm vào nhau, ở đằng sau Mặc Vân nhìn thấy đôi mắt phát sáng của Hoắc Vũ Hạo liền không khỏi cười thầm.

Quả nhiên, nếu như bọn cậu không tập trung vào phía Hoắc Vũ Hạo thì bên phía đối phương cũng không có dồn lực tấn công về Mặc Vân.

Coi như tiềm lực của Hoắc Vũ Hạo có kinh người thì khả năng quan sát trận đấu và kinh nghiệm phán đoán hiện tại của cậu ta vẫn còn thua xa cái hồn tôn mà bọn cậu từng gặp, Ninh Thiên!

Đối phương hồn kỹ tăng phúc thực sự rất đáng sợ, nếu không phải sau này hướng phát triển của Mặc Vân là phụ trợ kiêm khống chế hồn sư, có lẽ cậu đã thử mời chào Ninh Thiên vào đội rồi.

Nhưng trước hết, tạm thời cậu cần phải làm là

“Hồn kỹ đầu tiên: Tinh linh ngữ!”

Lập tức một vài dòng chữ được viết lên không trung, suy nghĩ thì có vẻ rất lâu, nhưng thật chất lại chỉ trong chớp mắt, tình huống lập tức thay đổi.

Vốn dĩ đang bị khóa chặt lại bởi Tam sinh trấn hồn đỉnh, đột nhiên Đường Vũ cười lạnh bật dậy

“Đến rồi sao? Khoảng cách này thật là vừa vặn a!” Đường Vũ mỉm cười, kế hoạch của bọn cậu chính thức bắt đầu.

Ba cái hắc đỉnh của Tiêu Tiêu đột nhiên tuột mất khống chế, thả rơi Đường Vũ ra ngoài, hơn nữa Đường Vũ và Tiêu Tiêu ở cách nhau không quá xa.

Lúc này Vương Đông không thể can thiệp, Hoắc Vũ Hạo mặc dù bất ngờ nhưng rất nhanh đuổi tới Tiêu Tiêu, muốn dùng tuyệt kỹ Đường Môn để đưa Tiêu Tiêu tránh đi.

Nhưng đến cả Hoắc Vũ Hạo cũng bước đi sai lệch

“Không xong, Tiểu Hạo, hồn kỹ của đệ bị bẻ gãy rồi!” Thiên Mộng Băng Tằm ở trong đầu Hoắc Vũ Hạo vang lên giọng nói

Mặc dù rất muốn khống chế cơ thể Hoắc Vũ Hạo để đánh bật sự quấy rối đến từ đối diện, nhưng lúc này Thiên Mộng Băng Tằm không có thời cơ thực hiện.

Ở trong tầm mắt của mọi người, vốn dĩ hành động lực của ba người Hoắc Vũ Hạo, Tiêu Tiêu cùng Vương Đông rất vững chắc, bất ngờ cả ba liền phạm phải sai lầm trí mạng.

Điểm yếu mà ba người bọn họ phạm phải, đó chính là quá tin tưởng vào Tinh thần thám trắc cộng hưởng của Vũ Hạo.

“Không thể nào…??” Vương Đông hồn kỹ đánh lệch sang một bên, để lại điểm yếu ở mép sườn hiện rõ trước mặt của Hắc Chí Tôn.

Điều cuối cùng mà Vương Đông nhìn thấy liền là khuôn mặt đắc thắng của Hắc Chí Tôn, cùng với diện đập ngày càng to dần của cây búa trên tay đối phương.

“Hồn kỹ đầu tiên: Lôi Chấn!”

Quất ra một búa hết sức, nếu có tổn thương quá nặng thì có Đỗ Duy Lân lão sư lo lắng, cậu còn chưa muốn mình nương tay mà dẫn tới Vương Đông không bại, rốt cuộc dây dưa không dứt với con gái Hải Thần đâu.

Quả nhiên một búa vừa đập ra, không kịp đón đỡ Vương Đông lập tức ăn nguyên một đánh ngàn cân của Hắc Chí Tôn.

Cả người cứ như một viên đạn bắn cái vèo xuống dưới mặt đất, nằm ở bên ngoài của sàn đấu.

Đỗ Duy Lẫn lão sư liền phóng tới nhanh chóng ôm lấy Vương Đông, thuận tiện kết luận tình hình

“Vương Đông, loại!”

Sau đấy, ông lập tức lại di chuyển, bởi vì Tiêu Tiêu cũng đã ở trong tình huống khẩn cấp.

Cố ý kéo dài sự khống chế của Tiêu Tiêu, sau đấy rút ngắn khoảng cách giữa cả hai, Đường Vũ đạt được thành quả mình muốn.

Chỉ chờ thời cơ vừa tới, một cái Hắc đỉnh dưới chân bị Lam Ngân Thảo của cô tóm lấy, tiếp đấy dùng lực quăng về phía Tiêu Tiêu.

Không còn năng lực di chuyển vững vàng và phán đoán chính xác như của Hồn Vương, Tiêu Tiêu hiển nhiên ăn đau văng ngược lại.

Bất quá tiếp đến hoàn cảnh mới triệt để làm Hoắc Vũ Hạo tuyệt vọng, bởi vì Tiêu Tiêu bị bao phủ bởi rất nhiều cây ký sinh bám người.

“Hồn kỹ thứ hai: Hạt ký sinh!”

Đường Vũ lúc này mới chậm rãi mỉm cười mở miệng nói lên tên hồn kỹ của mình, chớp mắt hồn lực của Tiêu Tiêu bị rút sạch.

Tam sinh trấn hồn đỉnh cứ như vậy biến mất, chỉ trong chớp mắt, hai cái đồng bạn đáng tin cậy của Hoắc Vũ Hạo rời sân.