Tiên Thê Rất Ngọt Ngào: Ông Xã Đừng Quá Hư

Chương 67: Làm việc phải công tư phải rõ ràng

Vân Thâm Hàn thu hồi suy nghĩ, hỏi Hách Kính Nghiêu: "Cậu vì tìm cô ấy mà làm lớn chuyện, bác trai bác gái đã biết gần hết rồi."

Hách Kính Nghiêu hơi hơi nhíu mày: "Trong lòng tôi hiểu rõ."

Hắn ta cố tình che giấu sự tồn tại của Tô Chỉ Hề, chỉ là không hy vọng mẹ mình tham gia quấy rầy kế hoạch của hắn. Nhưng là nếu việc đã đến nước này, cũng không có gì phải sợ.

Hắn nhấp một ngụm cà phê, mỉm cười: "Giải thưởng nên thuộc về ai, không cần nhiều lời nói đi?"

Vân Thâm Hàn thật sự nhịn không được: "Cậu làm việc công tư rõ ràng đi? Chuyện này tôi không có quản lí, phải xem giám khảo chấm điểm như thế nào."

"Nghe nói khán giả có thể ở hiện trường chính mình cảm thấy hứng thú với sáng tạo của đội nào hoặc là thiết kế đều được?"

"Không sai."

"Tôi đối với sáng tạo của đội đại học Viêm Châu thực cảm thấy hứng thú." Hách Kính Nghiêu gợi lên khóe môi.

"Bọn họ làm chính là một cái xã khu hỗ trợ loại ứng dụng thiết kế." Vân Thâm Hàn rét lạnh tĩnh nói, "HI tập đoàn chủ yếu làm tài chính cùng khoa học kỹ thuật sản phẩm?"

"Gần nhất tôi có chuẩn bị tiến quân vào nghành Internet sản xuất." Hách Kính Nghiêu nhàn nhạt liếc mắt hắn một cái.

Vân Thâm Hàn khí nghẹn lại.

......

Tô Chỉ Hề làm báo cáo xong, nghe dưới đài vỗ tay rần rần, rốt cuộc lộ ra tươi cười.

Cuối cùng, nổ lực lâu như vậy không có uổng phí.

Cô nhìn đến ghế ngồi xếp ở sau Thẩm Uẩn San cùng các đội viên khác đang ở dưới liều mạng vỗ tay, đôi mắt hơi hơi có chút ướŧ áŧ.

Thực ra, vấn đề phân đoạn tới rồi, cô lập tức đánh lên tinh thần trả lời vấn đề của giám khảo. Cũng may cô đã chuẩn bị đầy đủ, mỗi cái vấn đề đều có thể trả lời đúng chỗ ngứa của nó.

Vấn đề phân đoạn sau khi kết thúc, Tô Chỉ Hề mới trở lại vị trí ban đầu, Thẩm Uẩn San ôm cô cho cô một cái thơm: "Chỉ Hề, cậu quá tuyệt vời, mình yêu cậu muốn chết!"

Tô Chỉ Hề đỏ mặt đẩy ra cô ấy ra: "Cậu đừng nháo......"

"Đúng rồi, cậu buổi sáng như thế nào mà đến muộn?"

"Ách...... Xảy ra tai nạn xe cộ, bất quá hiện tại đã xử lý tốt, hơn nữa mình cũng không có việc gì." Tô Chỉ Hề cười nói.

"Vậy là tốt rồi, cậu cũng không biết, 9 giờ xuất phát, nhân viên công tác đều lại đây hỏi cậu như thế nào còn không có tới." Thẩm Uẩn San thuận miệng nói.

Tô Chỉ Hề sửng sốt. Cô ý thức được, lúc ấy Hách thiếu gia tìm cô đi? Hắn còn cho cô gọi nhiều cuộc điện thoại như vậy, chính là cô lại không có nhận được.

Không biết Hách Kính Nghiêu có phải hay không cũng ở đây hay không? Cô bỗng nhiên tưởng tượng.

Vừa rồi hắn đưa chính mình đi vào khách sạn Mộ Vân này, có thể hay không...... Thuận tiện ở lại xem cô thi đấu?

Tô Chỉ Hề trong lòng bỗng nhiên có chút gì đó mong chờ.

Lúc này, toàn bộ đội ngũ dự thi đều đã làm xong báo cáo, người chủ trì mỉm cười lên đài. Tức khắc, tất cả mọi người nín thở.

Thẩm Uẩn San khẩn trương bắt lấy cánh tay của cô, miệng lẩm bẩm: "Kim thưởng, kim thưởng, kim thưởng......"

Tô Chỉ Hề bị cô nhắc mãi cũng khẩn trương lên. Tuy rằng cô cảm thấy đội ngũ bọn họ thành quả phi thường hoàn thiện, vô luận là sáng tạo vẫn là tính khả thi đều phi thường tốt, chính là cũng không nghĩ đại biểu bọn họ nhất định có thể lấy kim thưởng.

Mắt thấy giải ba, cùng giải nhì đều đọc xong rồi, Thẩm Uẩn San càng ngày càng kích động: "Chúng ta ít nhất cũng là giải nhất đi!"

Tô Chỉ Hề đã khẩn trương nói không ra lời, thực mau, người chủ trì liền đem giải nhất hai chi đội ngũ đọc ra tới, vẫn như cũ không có các cô.

Cho nên, hoặc là các cô bạo lãnh liền một cái giải thưởng cũng chưa bắt được, hoặc là các cô chính là......

"Kim thưởng, Viêm Châu đại học đại biểu đội!" Người chủ trì lớn tiếng đọc đến.

"A a a!" Thẩm Uẩn San lập tức hét lên, các đồng đội sôi nổi ôm ở cùng nhau, hưng phấn liền kém nhảy dựng lên.

Tô Chỉ Hề cũng nở nụ cười, chỉ là cười cười, đôi mắt bỗng nhiên có chút ướŧ áŧ.

Đáng tiếc cô không có ai để chia sẻ niềm vui sướиɠ này, người nhà và gia đình đều không có.