Khoái Xuyên Chi Mị Sắc

TG2 - Chương 8

Edit: Nhọ

Mị Sắc ngủ một giấc thư thái vô cùng, dưới thân có chăn gấm mềm mại, bên cạnh có ôm ấp ấm áp, một đêm không mộng mị đến bình minh.

Lúc tỉnh đầu óc hôm mê, trong mơ hồ chậm rãi suy tư, bên cạnh là ngực nam nhân rộng lớn, nam nhân ở đâu ra vậy? Nga, mình hình như thành thân rồi, đêm qua là đêm động phòng hoa chúc, hơn nữa... Người nam nhân này giống như còn nhiệt tình làm nàng có chút ăn không tiêu... Buổi sáng hôm nay có phải còn chuyện gì hay không? Việc gì nhỉ? A nha! Không xong! Sáng nay hẳn là kính trà!!!

Mị Sắc từ mông lung buồn ngủ hoàn toàn bừng tỉnh, cao giọng hô Lục La hầu hạ, mắt đẹp không tình nguyện nửa mở nửa khép hờ. Du Ngạn Thanh bị bộ dáng lười biếng không muốn rời giường này của nàng chọc đến bật cười, vội thấp giọng ở bên tai dỗ nàng: "Ngủ tiếp chút đi, mẫu thân bên kia không cần thỉnh an."

Mị Sắc sợ đến mức buồn ngủ tan biến bảy phần, làm sao ngủ được nữa, dư lại ba phần là thân thể lười nhác, dựa vào trong lòng ngực nam nhân, tay hung hăng chọc chọc cơ ngực rắn chắc của hắn cho hả giận, miệng nhỏ dẫu cao, lẩm bẩm lầm bầm, "Hừ, mệt muốn chết, đau muốn chết, đều tại ngươi, đại phôi đản, chọc chết ngươi..."

Du Ngạn Thanh nghe nàng mềm mại làm nũng, trong lòng mềm mại đến không được, "Đều là vi phu không tốt, chỗ nào đau, ta thoa thuốc mỡ cho Mị Nhi liền không đau nữa, được không? Ta sờ sờ, có phải tiểu huyệt nhỏ đau hay không?"

Bàn tay nóng cháy nam nhân du tẩu khắp nơi trên thân thể mềm mại trơn trượt, lưu luyến vuốt ve thịt mềm bên hông thiếu nữ. Mị Sắc sợ ngứa, cười khanh khách, tay nhỏ đẩy bàn tay to chơi xấu tác loạn của nam nhân, nhưng mà nam nhân như là mình đồng da sắt, sức lực nhỏ này của nàng không là gì cả với hắn.

Mị Sắc cười như hoa nở rộ, vốn là thân mình kiều mềm vô lực càng thêm mềm như nước, liên tục xin tha, hai tròng mắt ánh lên nước mắt, giống như mới vừa bị nam nhân hung hăng yêu thương qua.

Du Ngạn Thanh bị thân mình như con rắn nhỏ vặn vẹo trong lòng ngực dần dần gợi lên dục hoả, thở dốc thô nặng, gầm nhẹ một tiếng: "Đừng nhúc nhích!"

Mị Sắc tất nhiên phát hiện thân thể nam nhân biến hoá, gậy gộc thẳng tắp để trên bụng nhỏ mềm mại của nàng, giống như muốn đè thành một cái động.

Nữ hài nghịch ngợm trên khuôn mặt tuấn tú nam nhân dùng sức "ba" một tiếng hôn một mồm to, linh hoạt thoát khỏi người hắn, ngay sau đó nhẹ nhàng xuống giường, gọi Lục La tiến vào trang điểm hầu hạ.

Trước khi rời đi nữ hài sóng mắt quét về phía khuôn mặt dục cầu bất mãn của nam nhân, một cái liếc mắt này quả nhiên là vũ mị quyến rũ, nhϊếp nhân tâm phách, nam nhân dồn dập hít vào một hơi, nhìn được nhưng không ăn được, bực mình không thôi, nhưng cũng biết tối qua mình yêu cầu quá nhiều, cuối cùng vẫn luyến tiếc không bắt nạt nàng nữa, chỉ có thể than nhẹ một hơi, chờ đợi dục hoả bình ổn.

Lục La lúc nãy nghe được tiểu thư gọi vào, a không, bây giờ nên gọi là phu nhân, thanh âm mang theo nồng đậm lười biếng cùng hơi hơi nghẹn ngào, ngữ điệu nâng lên, gợi cảm mê người, làm nàng xấu hổ đến mặt đỏ tai hồng, không giống như gọi người, càng như là câu dẫn.

Ổn định bước chân, vừa mới đi vào trong nhà, liền nghe thấy trong tầng tầng màn lụa truyền đến tiếng cô gái nhỏ mềm mại dính người cười duyên thở dốc cùng tiếng nam tử trầm thấp khàn khàn nói chuyện, tương giao tương dung, ái muội triền miên, Lục La không dám động, sợ quấy nhiễu đến đôi bích nhân âu yếm.

Chính đang nơm nớp lo sợ, tiếng phu nhân lại một lần nữa truyền vào tai, mang theo ý cười thể hiện tâm tình người ấy tốt cỡ nào. Lục La vội càng cúi đầu đi vào nội thất, không dám ngẩng đầu nhìn phu nhân sau khi được nhị gia tưới tinh huyết nhan sắc càng thêm diễm lệ bức người.

Du nhị gia bị kiều thê nhỏ nhà mình đùa giỡn, dục hoả chất lên thành đống không có chỗ giải toả, không khỏi bất đắc dĩ cười khổ, thiếu nữ xinh tươi như vậy, đánh không được mắng cũng không xong, chỉ muốn đặt nàng vào lòng bàn tay sủng ái che chở, hiện tại hắn đã có thể lý giải tâm tình nhạc phụ, bảo bối một tay nuôi lớn đương nhiên muốn cho nàng những thứ tốt nhất, cũng không biết đây là cưới thê tử hay là có một người con gái nữa...

Lục La chải búi tóc phụ nhân cho Mị Sắc, đeo trâm đá hồng anh kết hợp trân châu, ngũ quan tinh xảo, làn da tinh tế, thêm một chút son phấn nữa sẽ như rắn thêm chân, liền chỉ chuốt mi liền có vẻ càng phấn chấn thêm chút.

Du nhị gia ở gian thứ phía tây chờ tiểu kiều thê nhà mình, hoàn toàn không cảm thấy mất kiên nhẫn, uống miếng trà, đầu vừa nhấc, vừa lúc liền thấy một khuôn mặt kiều diễm như hoa cười khanh khách nhìn hắn, chải búi tóc phụ nhân càng làm cổ có vẻ thon dài, da thịt trắng như tuyết. Khuôn mặt lại có vẻ non nớt, thiếu nữ kiều tiếu cùng thiếu phụ vũ mị hoàn mỹ kết hợp trên người nàng, làm cho người ta không thể dời mắt.

Mị Sắc vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy trên mặt Du Ngạn Thanh xuất hiện biểu tình như thế này, không khỏi cảm thấy buồn cười, tiến lên nắm lấy tay áo hắn quơ quơ, lúc này nam nhân mới phục hồi tinh thần lại, ho nhẹ một tiếng che lấp sự xấu hổ, lại không biết vành tai đỏ bừng đã sớm bán đứng hắn.

Mị Sắc cười khẽ, nâng chân, trên lỗ tai đỏ bừng nam nhân hạ xuống một nụ hôn phớt nhẹ như lông chim, chọc nam nhân càng theo bạo hồng hai lỗ tai, khuôn mặt tuấn tú cũng hiện lên hai rặng mây đỏ khả nghi. Mị Sắc mới phát giác nam nhân này lại ngây thơ đáng yêu như vậy, vừa muốn mở miệng đùa giỡn, đã bị nam nhân hôn lấy, lưỡi dài nóng cháy bá đạo xâm nhập miệng thơm, đùa giỡn dây dưa cùng lưỡi trơn trượt.

Nam nhân rốt cuộc lưu luyến buông cánh môi mềm mại ra, Mị Sắc đã thủy mắt ẩn tình, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, Du Ngạn Thanh hận không thể lập tức ăn sạch nàng, nhưng mà hai người còn phải đi bái kiến lão phu nhân cùng đại phòng, chỉ phải oán hận từ bỏ, hung tợn uy hϊếp cô gái buổi tối lại thu thập nàng.

~~~~~~~~~~~~

Đến tối, Du Ngạn Thanh vẫn không từ bỏ được khi dễ kiều nhân đã mệt mỏi một ngày. Mị Sắc cố ý trêu chọc, vải dệt trên người càng thêm thiếu hơn so với đêm tân hôn, sau khi tắm gội trên thân thể trắng nõn chỉ mặc một quần "Bikini chữ Đinh (丁)" dạng dây, căn bản không thể che được bất kỳ da thịt nào, ngược lại càng tăng thêm vẻ mê người dụ hoặc mà thôi.

Mị Sắc thấy Du Ngạn Thanh thờ ơ, chỉ là ôm nàng chặt muốn chết, một chút cũng không cho nàng động. Mị Sắc cũng thật là mệt mỏi, thanh tú ngáp một cái, nằm trong ôm ấp nóng cháy nam nhân nặng nề đi vào giấc mộng, lưu lại Du nhị gia cả đêm ruột gan cồn cào, khổ không nói nổi.

Ngày kế Mị Sắc bởi vì nơi riêng tư ngứa ngáy mà tỉnh lại, trợn mắt thế nhưng lại nhìn thấy nam nhân đang ngồi phía dưới ánh mắt sáng quắc gắt gao nhìn chằm chằm hoa huyệt nàng.

Mị Sắc hoảng sợ, hoa huyệt không tự chủ được buộc chặt, lúc này mới nhận ra trong hoa huyệt có dị vật xâm nhập, là ngón tay có chút thô ráp của nam nhân, nhè nhẹ lạnh lạnh lại rất thoải mái.

Du Ngạn Thanh đang thoa thuốc cho kiều nhân nhi, ngón trỏ cùng ngón giữa dính thuốc mỡ màu xanh nhạt chậm rãi ra vào cái miệng tham ăn. Trong lòng thầm mắng tiểu yêu tinh, rõ ràng đang ngủ, thân mình còn mẫn cảm như vậy, thoa thuốc cũng có thể chảy ra nhiều nước như thế này, thật không biết bên trong còn cất giấu bao nhiêu da^ʍ thuỷ nữa, lại không nói côn ŧᏂịŧ bản thân sưng to một đêm, chỉ đổ thừa kiều nhân nhi dâʍ đãиɠ.

Thấy nàng tỉnh lại, sợ đối mặt với thân thể kiều mềm không mảnh vải che thân làm bản thân khống chế không được, thuốc cũng thoa xong, vội vàng rời khỏi, làm Mị Sắc không hiểu chuyện gì.

Mấy ngày gần đây, Du Ngạn Thanh vẫn luôn trốn tránh Mị Sắc, cả ngày ở trong thư phòng bận rộn, tránh cơ hội chạm mặt với nàng, ăn ngủ đều giải quyết ở thư phòng. Mị Sắc lúc đầu là hoang mang khó hiểu, sau lại thấy Du Ngạn Thanh giống như thật sự chán ghét mình, sợ đến toàn thân toát mồ hôi lạnh, chẳng lẽ việc nguyên chủ lúc trước quấn quýt si mê Du Cẩm Duẫn bị Du Ngạn Thanh biết được rồi?!

Còn chưa kịp thăm dò nam nhân, liền đến ngày về nhà, vừa lúc hôm nay Hoàng Thượng triệu Du Ngạn Thanh, Mị Sắc chỉ có thể mang theo nghi hoặc mà về nhà mẹ đẻ ở lại hai ngày, suy nghĩ đối sách, rốt cuộc bây giờ Du Ngạn Thanh cảm tình với nàng mới ở mức yêu thương, nếu hắn thật biết mình cùng cháu trai hắn dây dưa không rõ, đúng thật là cực kỳ không dễ giải quyết.

PS: Câu chuyện này có vẻ sẽ còn lâu! Thế giới tiếp theo muốn viết chuyện thanh xuân vườn trường a, nhóm tiểu thiên sứ là thích nam chủ mọt sách cùng hư hỏng nữ chủ hay vẫn là ngoan ngoãn nữ cùng tiểu lưu manh hả, nghe các bạn hết ~ Thật ra thì thể loại xuyên nhanh này, chỉ cần là các bạn muốn đọc, các loại thế giới tớ đều có thể viết xuống hắc hắc hắc!! = ̄ω ̄=

Cầu ấn ⭐️, cầu follow ~