Khoái Xuyên Chi Mị Sắc

TG2 - Chương 6: (Cao H)

Edit: Nhọ

Mị Sắc ngọt ngào làm nũng với nam nhân nho nhã đang thương tiếc mình, "Phu quân ~" âm cuối kéo thật dài, nũng nịu đến âm điệu thứ 18, hai cánh tay ngó sen quấn lên vai nam nhân dày rộng, cười duyên vặn vẹo thân thể mềm mại, sung sướиɠ giống như chim sơn ca ríu rít.

"Bị làm cho thoải mái đến như vậy? Hả? Thích sao?"

Nữ hài không trả lời, chu môi đỏ đến gần khuôn mặt góc cạnh nam nhân, miệng nhỏ loạn hôn một hồi, làn da nam nhân bị nàng hôn qua vừa ngứa vừa tê, nhịn không được phát ra tiếng cười trầm thấp, không khỏi càng ôm chặt kiều nhân nhi trong lòng ngực. Ngón tay thiếu nữ nghịch ngợm lưu luyến trên cơ ngực rắn chắc cùng bụng nhỏ gợi cảm của nam nhân.

Mị Sắc không khỏi cảm thán trong lòng xúc cảm thật quá tốt, trên khuôn mặt nhỏ tràn đầy vẻ say mê, chọc ý cười nam nhân càng sâu. Không hề thoả mãn với sờ soạng tẻ nhạt, môi đỏ hé mở ngậm lấy hầu hết nam nhân lăn lộn, lưỡi thơm linh hoạt quay cuồng, khi thì khẽ cắn, khi thì liếʍ mυ'ŧ, lưu lại một mảng ánh nước.

Một tay nhỏ không an phận nhẹ vê viên đậu đỏ nam nhân, môi lưỡi như cánh hoa mềm mại trấn an bên kia bị vắng vẻ nhô lên, thần sắc nghiêm túc mà lại chuyên chú, giống như nhấm nháp món ăn trân quý, thành kính mà săn sóc khiến cơ bắp nam nhân nổi lên.

Nam nhân cực kỳ kinh ngạc với tiểu ngoan ngoãn trong lòng ngực, trên khuôn mặt tuấn tú tràn ngập ôn nhu, sủng nịnh cúi đầu chui vào cổ nàng mềm nhẹ mυ'ŧ hôn lên làn da tinh tế trắng nõn, thậm chí có thể thấy rõ mạch máu màu xanh lá nhàn nhạt, tựa hồ chỉ cần hắn hơi dùng lực một chút, là có thể bẻ gãy cổ nhỏ mịn màng.

Từ hôn khẽ dần dần thay đổi hương vị, nam nhân bắt đầu mạnh mẽ hút liếʍ, trên da thịt nõn nà lập tức xuất hiện điểm hồng mai, theo cổ mảnh dài một ngụm lại một ngụm cắn xuống, liếʍ láp xương quai xanh yếu ớt tinh xảo, lại hung hăng cắn một mồm to, tiểu cô nương đau không thuận theo, rầm rì giãy giụa muốn chạy trốn.

Nam nhân sao có thể thả nàng đi, một phen bóp chặt eo nhỏ một tay có thể ôm hết, côn ŧᏂịŧ thô to đã sớm cứng muốn nổ tung hung hăng thọc nhập tiểu huyệt, huyệt nhỏ còn lưu trữ mật hoa cô gái cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ mình, côn ŧᏂịŧ lớn hơi chút rút ra, chất nhầy trắng dục hỗn tạp cùng xuân thuỷ trong suốt bị lấp kín từ từ chảy ra, dọc theo chân nhỏ cô gái ào ạt chảy xuống, nhỏ giọt ở trên đệm.

Hai mắt nam nhân bị một màn da^ʍ mĩ này kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến nổi lên màu đỏ, bừa bãi yêu thương tiểu nhân nhi dưới thân, "Kiều kiều, ngoan một chút, phu quân thương nàng..." Nam nhân một bên cắn vành tai Mị Sắc nói những lời da^ʍ ngôn uế ngữ, một bên bị kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đánh sâu vào đến mồ hôi chảy đầm đìa, "Ngô... Thật chặt..."

Mị Sắc bị nam nhân đâm thọc mà eo thon cong lên, núʍ ѵú vừa lúc đưa đến trước miệng Du Ngạn Thanh, nam nhân không chút khách khí dùng hàm răng cắn, ngoài miệng mạnh mẽ thưởng thức đầṳ ѵú bị liếʍ mυ'ŧ đến sưng to, hạ thân hung hăng thao làm tiểu huyệt nhỏ nữ nhân.

Nữ hài kiều thanh rêи ɾỉ, yêu mị đến tận xương, triền triền miên miên, đứt quãng, lúc cao lúc thấp, hoặc cứng hoặc mềm, nam nhân chỉ cảm thấy cảnh tượng này còn mất hồn thực cốt hơn cả trong mộng, thân thể mềm mại dưới thân còn mềm mại như nước hơn trong mơ, thanh âm kiều kiều còn mê hoặc tâm trí người ta hơn nữa.

Rêи ɾỉ kiều mềm mị hoặc khó dứt ra giống như xuân dược mạnh nhất, nam nhân động thân ngồi dậy, đôi tay cầm lấy chân nhỏ nữ hài đặt trên vai, ôm lấy bắp đùi trơn trượt, giống như ngựa hoang bị đứt dây cương điên cuồng luật động.

"Nhẹ chút... Phu quân, a... Quá nhanh...Chậm một chút ... Muốn... Chịu không nổi..." Nam nhân đột nhiên mãnh liệt cuồng dã va chạm làm Mị Sắc chịu không nổi kêu to ra tiếng, cả người cũng bị nam nhân đâm không ngừng tiến về phía trước, động tác Du Ngạn Thanh quá nhanh, cô gái nhỏ không còn sức theo kịp, chỉ có thể bất lực gắt gao bắt lấy khăn trải giường đỏ thẫm dưới thân.

Kỹ năng âm thanh mới đạt được làm tiếng rêи ɾỉ kiều suyễn của Mị Sắc trong bóng đêm yên tĩnh càng thêm vẻ uyển chuyển mị hoặc, giống như thổi lên tiếng kèn chinh phạt, đốc thúc nam nhân không ngừng tiến công, dưới thân kí©ɧ ŧɧí©ɧ càng lúc càng dùng sức, nhiều lần nguyên cây đâm vào, phần eo gầy nhưng rắn chắc có lực tựa như được gắn môtơ nhanh đến không tưởng, làm Mị Sắc có loại ảo giác có phải bị nam nhân xỏ xuyên qua không.

Cánh hoa nhỏ chung quanh hoa huyệt bị côn ŧᏂịŧ thô dài của nam nhân mang ra thật đáng thương, thịt mềm màu hồng nhạt ban đầu bị chà đạp thành màu phấn hồng, côn ŧᏂịŧ thô to như cánh tay trẻ con căng hoa huyệt nho nhỏ ra, căng đến nếp uốn cũng không còn, miệng nhỏ tròn tròn gắt gao hàm chứa thân gậy màu tím đen dữ tợn, chất lỏng vẩn đυ.c bị côn ŧᏂịŧ mang ra đáng thương treo ở cửa huyệt, dương cụ ra vào mơ hồ có thể thấy được phía trên dính màu đỏ tươi tượng trưng cho sự ngây thơ của nữ hài.

Nam nhân bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn tròng mắt, hô hấp không khỏi cứng lại, dưới thân kiên quyết tức khắc lại lớn thêm vài phần, muốn nhìn rõ hơn nữa, Du Ngạn Thanh cầm cổ chân mảnh khảnh của cô gái khiêng lên vai, áp xuống đùi ngọc thon dài, cơ hồ đè lên nộn nhũ non mềm như đậu hũ, tiểu hoa huyệt mê người đã không còn một chút che đậy, triệt để bại lộ trong ánh mắt như ăn thịt người của nam nhân.

Nam nhân vừa rồi còn ôn nhu săn sóc sớm đã biến đi mất, hoá thân thành một con dã thú sắp xé nát kiều nhân nhi dưới thân, không biết mệt mỏi mà va chạm, giường gỗ rắn chắc cũng không thể thừa nhận mãnh liệt triền miên của hai người, kẽo kẹt mà lay động. Trong phòng ấm áp sáng ngời quanh quẩn âm thanh "bạch bạch" tinh hoàn nam nhân không ngừng đập vào kiều mông cô gái cùng với tiếng "phụt phụt" của chất lỏng bị đánh thành bọt khi côn ŧᏂịŧ ra vào.

Nha hoàn theo Mị Sắc gả đến đứng gác đêm ngoài cửa không khỏi mặt đỏ tim đập, không nghĩ tới Du nhị gia ngày thường nho nhã thâm trầm ở trên giường lại càn rỡ như vậy, nhưng mà cũng không thể trách hắn được, tiểu thư nhà mình rêи ɾỉ vừa yêu vừa mị, kêu đến người vừa nghe liền tê dại toàn thân, không thể động đậy, một nữ nhân như nàng cách cửa đều có thể bị tiếng kêu tiểu thư làm mềm cả nửa người, huống chi là tráng niên chính trực đã lâu không khai trai như Du nhị gia, nghe tiểu thư rêи ɾỉ.... lao lãng..... âm thanh như thế thì thay đổi con người cũng không có gì lạ.

"Ân a! Không được!!! Quá nhanh... A! Đâm đến tận cùng bên trong ... Ngô... Sâu quá... Ân ... Ân... Bị làm hỏng mất... A a a!!!

Trong miệng nhỏ đỏ bừng kêu ra da^ʍ từ lãng ngữ quả thực muốn bức điên nam nhân, dưới thân tiến công càng lúc càng cuồng dã, giống như muốn xỏ xuyên tiểu nhân nhi, trong lúc vô ý phát hiện ra điểm mẫn cảm nhất trong cơ thể nữ tử, liền hết sức va chạm cục thịt mềm mại kia, xấu xa đảo lộng, nghiền nát, nghiền áp.

Mị Sắc dưới công kích của nam nhân dần tan rã quân lính, thân thể giống như con thuyền nhỏ theo động tác nam nhân phập phồng trên biển rộng, cơ thể mềm mại vô thức đón ý nói hùa tiếp nhận nam nhân lao tới, eo liễu mảnh mai, hoa huyệt mấp máy, hai chân run rẩy.

Mỗi khi nam nhân mạnh mẽ đâm vào, trên bụng nhỏ nữ hài liền sẽ bị đội lên hình dáng côn ŧᏂịŧ lớn, chỗ đầu nấm cao cao nhếch lên, khiến nam nhân càng thêm điên cuồng, bàn tay to dùng sức ấn lên bụng nhỉ hơi phồng, miêu tả hình dáng mình trong cơ thể nàng, càng thêm làm thiếu nữ rêи ɾỉ cao vυ't.

Mị Sắc rêи ɾỉ càng lúc càng nhanh, đến khi đột nhiên bén nhọn, đùi ngọc bỗng nhiên banh thẳng, thân thể kịch liệt run rẩy, ngay sau đó lượng lớn mật dịch phun ra, tưới trên mã mắt nam nhân. Tiểu huyệt bao lấy mệnh căn nam nhân bắt đầu mãnh liệt co rút lại, không ngừng xoắn chặt mấp máy, phảng phất như có ngàn vạn cái miệng nhỏ đồng thời hút lấy côn ŧᏂịŧ không bỏ.

Nam nhân dồn dập thở hổn hển, mồ hôi chảy đầm đìa, từng giọt rơi xuống, tan trên ngọc thể run rẩy của thiếu nữ vẫn chưa thoát khỏi dư vị, nóng bỏng, tựa như muốn hoà tan thân thể nữ hài, vặn vẹo thân thể mềm mại ấy. Du Ngạn Thanh rốt cuộc không nhịn được du͙© vọиɠ muốn bắn tinh, hét lớn một tiếng gieo tinh hoa nồng đậm vào trong cơ thể cô gái.

PS: Lại tiếp tục mặt dày cầu ấn ⭐️ = ̄ω ̄= vô cùng cảm ơn các thiên sứ đã cổ vũ ta a ~ n(*≧▽≦*)n