NTR Thúc Tẩu

Chương 29

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Mới từ đầṳ ѵú sảng khoái lấy lại tinh thần, đột nhiên y phát hiện Ngụy Khải Ân lại móc ra một cái máy hút sữa khác, khó hiểu hỏi:

“Hai bên không thể cùng dùng sao?”

Ngụy Khải Ân thấp giọng cười cười, thuận tay nhét một cái gối đầu dưới eo y.

“Đương nhiên có thể, cái này dùng để hút những thứ khác…”

“Cái gì? A……”

Hạ thân Nhan Trạch chợt lạnh, Ngụy Khải Ân đã xốc váy lên. Tuy bị bụng cao ngất chặn tầm mắt, nhưng y có thể tưởng tượng được hạ thân vừa bị làm tê mỏi hiện giờ chật vật thế nào. Côn ŧᏂịŧ đứng lên dính sát bụng nhỏ tròn trịa. Qυყ đầυ đã chảy ra nước sốt, tiểu huyệt bị nam nhân thao chín cơ khát khép mở, hoa môi đỏ tươi hiển nhiên đã động tình có chút sưng to. Làn váy bị y đè dưới mông đã có một tầng dâʍ ŧᏂủy̠ sáng lấp lánh. Da^ʍ huyệt nhận thấy ánh mắt nam nhân nóng cháy đột nhiên co rụt lại, mấp máy phun ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠. Nhan Trạch e lệ, cuống quýt kẹp chặt hai chân, muốn che đậy chứng cứ đã động tình đến chật vật.

Ngụy Khải Ân thô suyễn hai tiếng, hao hết kiên nhẫn, cong lưng hôn lên bụng y. Bụng thập phần bằng phẳng bị sinh mệnh bên trong căng tròn trịa. Rốn sâu đều bị căng đến nổi lên, mặt trên còn rõ ràng có thể thấy được mạch máu tứ tung ngang dọc, nhìn như bong bóng bị người thổi tới cực hạn.

Mỗi lần Ngụy Khải Ân nhìn đều cảm thấy rợn người, thậm chí có chút bực bội bản thân vì cái gì muốn y chịu khổ sở như vậy. Dán bụng căng tròn hạ mấy cái hôn, hắn còn cảm thấy không đủ vươn đầu lưỡi, theo bụng tuyết liếʍ qua, liếʍ sạch một tầng mồ hôi mỏng cùng sữa vυ' chảy xuống, để lại từng đạo nước bọt.

Bụng bị chống cực hạn như chỉ còn một tầng da. Lưỡi thô ráp quét qua, xúc cảm phóng đại vài lần, động tác thong thả kí©ɧ ŧɧí©ɧ Nhan Trạch dựng lên lông tơ. Đáng thương thân mình y quá nặng, không thể động đậy, chỉ có thể miễn cưỡng nâng cắn máy hút sữa đầṳ ѵú, một bên mềm như bông xin tha:

“Lão công…… Ân a…… Đừng liếʍ, đừng liếʍ…… Ân ân ân…… Ô a…… Thật thoải mái…… A, rốn a a……”

Máy hút sữa ong ong chấn động, sữa xôn xao chậm rãi chảy vào bình sữa. Đầu lưỡi hắn vào lúc này vừa lúc đánh rốn, một bên thật cẩn thận dùng đầu lưỡi miêu tả nếp rốn, một bên nhẹ nhàng đâm chọc ngoài rốn.

Đủ loại xa lạ thể nghiệm làm Nhan Trạch sắp cao trào, hai chân không an phận chủ động leo lên vai lưng nam nhân, chỉ có miệng nhỏ còn quật cường rêи ɾỉ kêu không cần. Ngụy Khải Ân sợ áp bảo bảo, duỗi tay lấy hai chân quấn mình xuống chậm rãi tách ra hai bên. Cuối cùng làm hoa huyệt cùng ngọc hành kích động thẳng nhảy bại lộ trước mắt.

Hầu kết lăn lộn, Ngụy Khải Ân cúi đầu ngậm lấy kê kê trướng đến đỏ bừng, nếm hương vị ái nhân tanh nồng. Hắn trở nên càng kích động, một tay bóp chặt khí cụ bản thân xoa động, miệng ngậm qυყ đầυ đột nhiên hút. Nhan Trạch hưng phấn dựng thẳng mông:

“A a a a……”

Hân sợ y bắn quá nhanh, một hồi lại mệt đến ngã đầu liền ngủ, thế là hắn ăn đủ hương vị buông miệng, theo tiểu nhục côn nóng bỏng liếʍ hai cái qua lại. Cuối cùng trượt đầu lưỡi xuống.

Mật huyệt trải qua nam nhân ngày đêm tưới, hiện giờ hai cánh hoa môi phì nộn, lại hồng lại mềm. Chỉ nhìn khiến cho hạ thể nam nhân lại cao thẳng hai phân, càng miễn bàn nhục đạo sẽ hút hồn người. Bên trong vĩnh viễn ngập nước, mỗi lần đại điểu cắm vào như ngâm nước nóng tự động mát xa. Huyệt đạo mềm mại tao mị mê người, mỗi lần quấn chặt thịt trụ là một phen mυ'ŧ vào nịnh nọt, làm nam nhân ở trong đó rất nhiều lần cảm thấy nếu có thể chết ở bên trong cũng nguyện. Chỉ là tiểu âm đế thẹn thùng như chủ nhân, luôn xấu hổ. Ngụy Khải Ân hiện giờ trừng mắt nhìn một hồi mới khó khăn lắm tìm ra nó hút đỉnh đầu sáng lấp lánh.

Ngụy Khải Ân liếʍ liếʍ môi bị dục hỏa huân khô, cúi thân liếʍ âm huyệt mị hồng dâʍ ɭσạи. Lưỡi theo hoa môi trơn ướt cọ xát hai cái qua lại. Nhan Trạch sảng khoái kẹp chặt đầu hắn, vứt lại thấy thẹn, phối hợp nam nhân liếʍ láp dâʍ đãиɠ lay động eo cồng kềnh:

“Ô ô…… A a, a a…… Lão công, thật thoải mái…… Tao bức lại bị lão công ăn…… A a a…… Chậm một chút a a a……”

Ngụy Khải Ân mãnh hút một ngụm huyệt động giương miệng, nuốt xuống đầy miệng tanh ngọt, thỏa mãn nhìn tiểu hoa đế thẹn thùng cuối cùng run run rẩy rẩy sung huyết, đứng lên trong một mảnh đỏ tươi.

Ngụy Khải Ân lấy máy hút sữa một bên, một phen che lại bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© ướt mềm lầy lội, dùng tiểu hoa chế trụ tao âm đế thật vất vả mới đứng thẳng, sau đó mở ra chốt mở, ong ong ong…

Toàn bộ thân mình Nhan Trạch theo chấn động khoa trương run rẩy lên.

“Ô a a a a…… Lão công, a a a…… Hút hỏng rồi, ô a a a…… Tao bức phải bị hút hư ô……”

Ngụy Khải Ân một phen bóp chặt côn ŧᏂịŧ y nháy mắt trướng đại một vòng, muốn trừng phạt y ở trên giường còn không thành thật.

“Không thoải mái sao? Rõ ràng côn ŧᏂịŧ cứng đến độ muốn nổ mạnh!”

Hắn nhẫn tâm bật chốt mở thêm một mức, Nhan Trạch thét chói tai run rẩy, toàn thân căng thẳng, đôi mắt đăm đăm, ngay cả miệng nhỏ chảy ra nước bọt cũng chưa phát giác.

“Ô a a a a, thật kí©ɧ ŧɧí©ɧ, a a a a…… A a, muốn muốn, bắn…… Ô a a a……”

Thét chói tai cất cao, máy hút sữa ổn định vững chắc đem hút dâʍ ŧᏂủy̠ vào bình. Nhưng ngọc hành vẫn bị Ngụy Khải Ân véo ở trong tay không thể bắn ra, chỉ run run rẩy rẩy, từ mã mắt khép mở tràn ra hai giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ đáng thương.

“A a…… Lão công, lão công, cho em bắn, em không được…… Ân a a……”

Kê ba nghẹn đến mức khó chịu, lúc này máy hút sữa treo ở ngực y cũng không rảnh lo, ngồi dậy hai tay lay tay nam nhân nắm dươиɠ ѵậŧ mình.

“Cầu xin anh, lão công…… Ân ân a…… Dươиɠ ѵậŧ, dươиɠ ѵậŧ sắp hỏng rồi…… A a…… Không cần lại hút…… Ô……”

Hắn lướt qua nước mắt y, đè nặng giọng:

“Vậy em nói cho lão công, rốt cuộc em thoải mái hay không, em nói thật lão công liền buông ra.”

Tiểu hoa đế thật sự chịu không nổi mạnh mẽ mυ'ŧ vào như thế. Nhan Trạch bóp bả vai hắn phun một hồi, bình sữa lắc lư lay động đã tiếp nửa bình dâʍ ŧᏂủy̠. Y bám vào cánh tay hắn, kɧoáı ©ảʍ không ngừng bức cho gào khóc:

“Ô a a a…… Thoải mái, thật thoải mái…… Quá sướиɠ…… Lão công, anh buông tha em a…… A a……”

Hắn vừa lòng thả lỏng lực đạo, còn phối hợp tần suất máy hút giúp đỡ loát động. Nhan Trạch bị lăn lộn cả người ướt mồ hôi, hoàn toàn như mới từ trong nước vớt ra tới. Bị nam nhân loát động một trận, cuối cùng tao bức run rẩy xoắn chặt, đồng thời tới cao trào, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nghẹn hồi lâu phun ra ra tới, thiếu chút nữa phun tới rồi mặt đầu sỏ gây tội.

Ngụy Khải Ân ba chân bốn cẳng giúp y cởi bỏ trên dưới hai máy hút, thuận miệng ừng ực ừng ực uống lên sữa. Một bên uống còn một bên khoe mẽ với người đã bị chơi cả người xụi lơ:

“Vậy thì được rồi, sau này lão bà cũng phải như vậy, thoải mái phải nói thoải mái.”

Hô hấp dồn dập, Nhan Trạch liếc liếc mắt gắn một cái, dùng giọng mang theo nức nở hầm hừ:

“Phải, thứ này làm em thoải mái nhất, sau này em cùng chúng nó làm, sau này anh ít chạm vào em!”

Nói xong bực mình lật thân, chỉ còn nam nhân sau lưng lấy cục đá chọi chân mình trợn mắt há hốc mồm, what? Sao sẽ như vậy?

(Tặng anh