NTR Thúc Tẩu

Chương 17: Giúp chị dâu khai bao cúc huyệt

Edit: MOE (Thiên Ngọc)

Nhan Trạch chịu không nổi nhất Ngụy Khải Ân giúp mình làm loại chuyện này, luôn cảm thấy đây khinh nhờn y. Mỗi lần nam nhân một hai phải liếʍ nơi đó đều không thể thiếu lăn lộn một phen. Lúc này, y phản ứng lại, hai chân vô thố đạp vai hắn đá.

“Không, không cần, cầu xin anh, không cần liếʍ a…… Không được……”

Ngụy Khải Ân bị đá nghiêng, vừa rồi còn xuân phong đầy mặt nhất thời trở nên lạnh băng, đè lại chân y còn đá loạn, mạnh mẽ lật người không thành thật lại.

“Lại lộn xộn, cẩn thẩn anh cắn kê kê em xuống!”

Giọng nói trầm thấp bọc một tầng tức giận, Nhan Trạch bị gắt gao ấn ở trên giường quả nhiên an an tĩnh tĩnh không dám lộn xộn. Kẹp chặt đùi ép huyệt càng thêm no đủ, sáng lấp lánh phiếm da^ʍ quang. Ngụy Khải Ân ngậm hoa môi dùng sức cắn một chút. Huyệt non nớt bị răn sắc bén cắn xé đau đớn, Nhan Trạch không kịp hô đau, đầu lưỡi linh hoạt dán lên, dán dấu răng vừa lưu lại liếʍ láp. Kɧoáı ©ảʍ tê dại theo đầu lưỡi đẩy đi đau đớn. Y cảm giác được sảng khoái nắm khăn trải giường nhỏ giọng ê a.

Ôm eo thon bày y thành tư thế cao cao dẩu mông lên, hắn dùng đầu lưỡi đẩy ra hoa môi, chậm rãi đâm vào nhục động. Mị thịt mẫn cảm nhiều nước, bị lưỡi thô nhẹ cọ liền mấp máy bài trừ tao thủy. Đầu lưỡi cọ xát qua lại, sau đó chính xác bắt giữ tiểu hoa đế. Đầu lưỡi bao hoa đế mυ'ŧ vào một chút, Nhan Trạch run rẩy, Ngụy Khải Ân nhìn có ý tứ, dùng răng ngậm tiểu âm đế nhẹ nhàng nghiền ma, thậm chí còn kéo nó thật dài.

Âm đế là vũ khí bí mật của mật huyệt, rất mẫn cảm, nơi nào chịu được dâʍ ɭσạи. Nhan Trạch lập tức lắc mông hét lên, mông tròn đong đưa trái phải trước mặt hắn, làm người xem không rõ rốt cuộc là muốn tránh hay muốn đón ý nói hùa.

Ngụy Khải Ân nhìn y phản ứng càng lớn ngược lại ăn càng hăng say. Nắm hai luồng mông thịt lắc qua lắc lại, tách ra hai bên, vùi cả khuôn mặt vào, miệng còn gắt gao ngậm tiểu âm đế càng ngày càng sưng khảy, không nỡ buông ra. Hai mắt liệp báo bất tri bất giác theo dõi một huyệt khác ghé vào trước mắt.

Ngụy Khải Ân gắt gao tỏa định cúc hoa gắt gao cuộn thành một đoàn. Tay to đè lại hai cánh mông thịt tách càng lớn, đầu lưỡi theo tao thuỷ chảy xuống chậm rãi liếʍ lên trên. Xẹt qua đáy chậu, trực tiếp liếʍ đóa tiểu cúc hoa.

Cảm nhận được xúc cảm ướt nóng, thật vất vả Nhan Trạch phối hợp lại bắt đầu giãy giụa.

“A a a…… Không phải nơi đó…… Anh đừng liếʍ, Anh sai nơi rồi……”

Ngụy Khải Ân quả thực cảm thấy buồn cười, chẳng lẽ y cùng nam nhân khác kết hôn đã hơn một năm, còn không biết phương thức hai nam nhân gian chân chính giao cấu như thế nào?

Hắn một tay bắt lấy hai tay nhỏ, hai đầu gối chế trụ hai chân y.

“Đại ca thao qua nơi này sao?”

Xấu hổ buồn bực Nhan Trạch muốn khóc ra, “Anh tính sai nơi, nơi đó sao khả năng?”

“Em không biết hai nam nhân làʍ t̠ìиɦ như thế nào sao?”

Ngụy Khải Ân mở miệng mới phát giác bản thân có chút may mắn, ít nhất người này có một chỗ là hoàn toàn thuộc về chính mình.

“Lúc anh còn không biết em là người song tính từng ảo tưởng qua, bộ dáng nơi này của em.”

Một ngón tay nhẹ nhàng ấn tiểu hoa đóa nhắm chặt, hắn hoài niệm đều là chua xót.

Nhan Trạch quả thực không thể tin được lỗ tai mình, ảo tưởng qua thân thể của mình? Đó là ý tứ gì?

Nhan Trạch nhịn xuống cảm thấy thẹn gian nan quay đầu lại muốn nhìn thần sắc nam nhân một chút, Ngụy Khải Ân lại vùi đầu rũ mắt cúc huyệt thoạt nhìn hoàn toàn không có khả năng chứa lão nhị hắn. Nhìn cảm xúc nam nhân rõ ràng cô đơn, Nhan Trạch nháy mắt muốn hỏi rõ ràng.

“Có phải anh từng thích, em hay không?”

Thay thế nam nhân trả lời là một ngón tay, ngón tay rõ ràng mở ra cúc khẩu, chậm rãi cắm vào cúc huyệt vô cùng chặt. Nơi chưa bao giờ tiếp nhận ngoại vật dâng lên một cổ quái dị, Nhan Trạch cẳng thẳng, tràng đạo cũng kẹp chặt ngón tay co rút lại muốn đuổi nó ra.

“Ô…… Ân, thật kỳ quái…… Đừng, đừng đi vào……”

Tràng đạo chống đẩy mấp máy ngược lại như mát xa ngón tay, hút đến hô hấp nam nhân thô nặng vài phần, vội vàng cũng nhắm đầu ngón tay khác ngay huyệt khẩu, mềm nhẹ ấn niết vài cái, theo khe hở cắm vào.

“Ô a…… Ân, thật trướng……”

Hai ngón tay căng đầy cúc huyệt co chặt cấp, cảm giác bị lấp đầy không thoải mái, Nhan Trạch bắt lấy khăn trải giường dưới thân muốn bò đi phía trước. Ngụy Khải Ân khống chế y gắt gao, làm người đầy mặt đỏ lên nửa bước cũng khó dời đi, đồng thời ngón tay dựa theo đã từng xem qua tư liệu chậm rãi theo thành ruột co dãn mười phần ấn đào. Đột nhiên đầu ngón tay ấn đến một chỗ nổi lên, Nhan Trạch tựa như điện giật nảy lên.

“Ô a a a a……”

Ngụy Khải Ân biết chính mình tìm được rồi, căng ngón tay nhắm ngay chỗ kia mãnh đỉnh một trận, chỉ bằng vào hai ngón tay liền thao người dưới thân đến cứng kê ba.

“Ô a…… Đó là cái gì, thật kỳ quái…… Ô a a…… Đừng ấn, muốn bắn…… A a……”

Ngụy Khải Ân nghe y nói muốn bắn quả nhiên không ấn, ngược lại thừa dịp tràng dịch chậm rãi chảy ra khuếch trương cúc hoa.

“Lúc ấy em còn không học được khoá này đi, học trưởng hôm nay dạy em, nơi đó là tuyến tiền liệt!”

Cực phẩm tiểu cúc hoa phát ra tiếng nước dâʍ ɭσạи, nam nhân rút ra hai ngón tay đổi thành ba để ở cúc khẩu hơi hơi mềm xốp.

“Đừng sợ, sẽ làm em thoải mái.”

Cảm nhận được ngón tay càng thô muốn cắm huyệt đạo, Nhan Trạch hoảng sợ, vội vàng khóc thở gấp xin tha:

“Quá nhiều…… Không, không được, vào không được…… A a a…… Sắp căng hư…… Ô, không muốn không muốn……”

Nhìn y khóc đến độ bắt đầu đánh cách, hắn đành phải dừng dừng động tác, một bàn tay xuống phía dưới nắm tiểu kê dính sát trên bụng. Kɧoáı ©ảʍ dời đi lực chú ý, Nhan Trạch còn treo nước mắt lại thoải mái mị lên, mắt thấy y ngây ngốc bị dời đi lực chú ý như thế, cơ vòng đều thả lỏng, Ngụy Khải Ân vội vàng nhân cơ hội cắm ba ngón tay vào cúc huyệt.

Tràng đạo mới vừa bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật ướŧ áŧ, ba ngón tay vào cúc môn liền ra vào thông thuận. Ngay cả Nhan Trạch cũng chưa kêu đau, chỉ ủy khuất ba ba bĩu môi. Ngụy Khải Ân hôn hôn hai cánh môi đáng yêu, trấn an:

“Có phải không đau hay không? Này còn kém xa đại điểu anh, không hảo hảo khuếch trương, một hồi em sẽ chịu khổ.”

Đầu ngón tay nhẹ nhàng cọ xát chỗ nổi lên, Nhan Trạch thực tủy biết vị thậm chí còn dẩu mông hướng ngón tay thượng, chôn đầu ở trong chăn không chịu nâng lên, cũng không biết là xấu hổ hay giận dỗi.

Dưới Ngụy Khải Ân kiên nhẫn khai thác, cúc huyệt nhỏ hẹp cuối cùng mềm, thậm chí còn chảy ra dịch tuyến tiền liệt. Nam nhân nhìn tới nổi lửa, rút ra ngón tay để dươиɠ ѵậŧ ở cúc hoa giương miệng nhỏ, tương phản cự long lửa nóng chính là ngữ khí Ngụy Khải Ân bình tĩnh:

“Nhan Trạch, anh phải phá thân cho em!”

Nhan Trạch không đáp ứng, Ngụy Khải Ân cũng không dừng lại, tách ra mông thịt no đủ động thân cắm vào.

“A…… Đau quá……”

Tam ngón tay nơi nào có thể so sánh nhục hành Ngụy Khải Ân phá lệ thô to, vừa mới mới vừa cắm qυყ đầυ vào, Nhan Trạch liền có một loại ảo giác sắp bị xé thành hai nửa. Côn ŧᏂịŧ vừa mới hưng phấn sắp bắn ra nháy mắt héo. Nam nhân cũng đồng dạng khó chịu, qυყ đầυ bị kẹp kín không kẽ hở, hắn bóp mông trong lòng bàn tay, trán chảy ra vài giọt mồ hôi.

“Em thả lỏng một chút, muốn bấm gãy lão công em sao?”

Nhan Trạch vội vàng bắt đầu hít sâu, nỗ lực thả lỏng. Ngụy Khải Ân xoa nắn ngọc hành y. Không bao lâu, cúc huyệt chặt muốn chết cuối cùng thả lỏng một chút, cuối cùng hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi, nghĩ đau dài không bằng đau ngắn, nhân cơ hội dùng sức trực tiếp đâm vào tràng đạo căng chặt.

“A a…… Toàn cắm vào…… Thật nhiều……”

Nhan Trạch hoài nghi nhục vật có phải cắm tới dạ dày hay không, đỉnh đến bụng toan trướng.

Cấu tạo tràng đạo khác hoa huyệt. Tràng đạo không phải bộ vị chuyên môn hoan ái, chặt hơn nhiều nữ huyệt ướt mềm. Tuy bên trong không có trùng điệp tao thịt sẽ hút người, nhưng thành ruột lại rất co dãn, đặc biệt là tao tâm bị cọ đến mẫn cảm nhất, tràng đạo dâʍ đãиɠ sẽ vui sướиɠ mấp máy lên, là một loại phong vị khác làm người nghiện.

Nghĩ đây là nơi Nhan Trạch chưa bao giờ có người tới thăm, nam nhân vô pháp kiềm chế nội tâm kích động. Hắn tách ra hai luồng mông thịt, cẩn thận nhìn chằm chằm kê ba mình đỏ tím tấc tấc cắm vào cúc đạo, căng nếp uốn xinh đẹp, lại nhìn cự căn bọc đầy thuỷ dịch sáng lấp lánh tấc tấc rời khỏi. Hình ảnh kí©ɧ ŧɧí©ɧ tròng mắt làm gân xanh nhảy lên trở nên càng thô.

Phụt phụt ra vào, cúc hoa chậm rãi trở nên mềm xốp, Nhan Trạch cũng cảm nhận được sung sướиɠ. Kɧoáı ©ảʍ bị đỉnh đến tuyến tiền liệt như sóng triều vô pháp ngăn cản dồn dập đến, làm y hoài nghi chính mình sắp bị sảng khoái không ngừng nghỉ nhấn chìm. Ngụy Khải Ân nhìn chằm chằm mặt y lệch qua trên giường đỏ rực, nhìn một thân y trần trụi nằm dưới hầu hạ mình, đột nhiên cong thân cuốn Nhan Trạch vào ngực mình. Ở tiếng đánh bạch bạch không dứt, tiếng nước dâʍ ɭσạи, hắn như cùng Nhan Trạch thì thầm, càng như lầm bầm:

“Anh đã sớm muốn thao em! Từ ánh mắt đầu tiên nhìn em, từ khi nhìn em một thân vết thương bị người đưa vào phòng cấp cứu, từ khi nhìn em ở WC tự an ủi…… Lần đầu tiên của em, mỗi một lần, vốn nên đều là của anh!”

Nhan Trạch thao lộng ù tai, bên tai ong ong vang lên, đôi mắt nửa híp chảy nước mắt, phân không rõ âm thanh vờn quanh bên tai là thật hay mình bị thao hỏng sinh ra ảo giác. Côn ŧᏂịŧ thô to chống tao tâm mãnh cắn, Nhan Trạch mềm thành một vũng nước đột nhiên căng thẳng run rẩy lên, kê kê nhảy lên bắn ra một cổ loãng tinh, toàn phun ở khăn trải giường. Ngụy Khải Ân thừa dịp tràng đạo quấn chặt chảy nước, véo chặt eo nhỏ, quỳ thẳng thân mình mãnh thao mấy chục cái. Lúc cảm giác sắp bắn, vội vàng rút ra thịt nhận ướt đẫm cắm vào hoa huyệt đồng dạng kích động chảy nước, trừu động qua lại vài cái, tϊиɧ ɖϊ©h͙ tanh nùng phun vào tử ©υиɠ.

Sau khi bắn nùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào chỗ sâu, hắn duỗi tay từ đầu giường lấy ra một khiêu đản mới, rút ra khí cụ nhét khiêu đản vào. Nhìn huyệt khẩu tương lai sẽ sinh ra bảo bảo của bọn họ chậm rãi nuốt khiêu đản, Ngụy Khải Ân ôm y mệt đến mơ màng sắp ngủ vào bồn tắm. Bồn tắm nhiệt độ ổn định sớm xả nước, hiện giờ độ ấm vừa lúc, hắn hôn hôn trán Nhan Trạch.

“Mệt mỏi thì ngủ một chút, anh đi chuẩn bị thức ăn.”

【 Tác gia muốn nói: 】

Nhan Trạch: Không cần nhét cái kia! ( >﹏< )

Ngụy Khải Ân: Ngoan, lấp kín mới có thể nhanh sinh bảo bảo. ( ๑•̀ㅂ•́ ) و✧

Nhan Trạch: Anh là bác sĩ, không cần nói hươu nói vượn! ~~ ( ﹁ ﹁ ) ~~