Lúc La húc tìm được La Thành , thiếu chút hắn còn tưởng mình nhìn nhầm , cái lão nam nhân kia bình thường rất đường hoàng . Thế mà bây giờ lại hờ hững ngẩn ngơ ngồi im ở chân thang cuốn , đầu cúi xuống , tay vẫn còn khoác lên tay vịn , quần áo xộc xệch , đôi tất chân mà mình bắt mặc cũng bị rách! Tim đập lỗi một nhịp , liền xông tới.
Hắn rất lo lắng , hắn mới đi lên tầng 6 một chút mà khi xuống đã không thấy tăm hơi của La Thành đâu. Rõ ràng mình đã bảo y đứng đó không được nhúc nhích rồi mà , lão già này chỉ cần đứng đó chờ hắn một chút là được ! Không có ngoan một chút nào ! Khi xuống liếc mắt không thấy thân ảnh baba đâu , để hắn mà tìm được thì hắn nhất định sẽ trừng phạt y thích đáng ! La Húc ở trong lòng hung tợn nghĩ.
Tìm một vòng vẫn không thấy bóng dáng La Thành đâu, lấy điện thoại di động ra gọi vào số máy của đối phương, mới phát hiện ra hoá ra di động của La Thành đang ở trong túi sách của mình!
Cái lão già khốn khϊếp này! Không biết là bị ông chú hư hỏng nào bắt cóc rồi , sớm biết thế sáng nay sẽ không bắt y mặc đẹp như vậy .Một vật mê người như thế lại còn bị mình cho ăn mặc đẹp như thế , càng trở nên thưởng tâm duyệt mục*, khó trách có người thèm nhỏ dãi vẻ xinh đẹp của y!
(thưởng tâm duyệt mục: cảnh đẹp ý vui; vui tai vui mắt)
Đúng rồi ! Khiêu đản! Nếu như hắn mở công tắc điều khiển từ xa chắc chắn khiêu đản sẽ không ngừng nhảy nhót , như vậy baba mới biết mình đang tìm y. Sau đó hắn không chút nghĩ ngợi mở công tắc điều khiển từ xa.
“Có chuyện gì vậy ! Tại sao quần lại rách ? Tại sao đùi lại chảy máu ?” La Húc chạy về phía trước , đem La Thành ôm vào trong ngực , phủ đầu bằng một trận tra hỏi dồn dập.
“Không có gì.” La Thành cụp mi xuống, đẩy đối phương ra từ dưới đất đứng lên, rồi lại bị La húc vào vào trong lòng, vặn cằm của y lại , xoa xoa lên đôi gò má hỏi.
“Không có chuyện gì, vậy tại sao lai khóc ? Không phải con bảo baba đứng chỗ kia chờ con quay lại sao ? Nói với con là ai khi dễ baba?” Khẩu khí của La Húc có chút hổn hển, nhưng ngón tay di chuyển khắp khuôn mặt La Thành lại dị thường ôn nhu.
La Thành muốn cười nhưng lại không cười nổi, đúng là tạo hoá trêu ngươi mà. Y cũng không thể nói với La Húc là người baba khác của nó chọc cho mình khóc.
“Lúc nãy ở trên thang cuốn không chú ý nên trượt ngã.”
La húc không phải là người ngu, liếc mắt mắt một cái là biết rõ sự tình không phải như vậy. Hai tay khoanh ở trước ngực , đứng bên cạnh đánh giá kỹ vẻ mặt của La Thành , cố gắng muốn từ trên mặt đối phương tìm ra chút manh mối gì.
“Thật không ?”
La Thành vẫn cụp mi xuống như trước , bị con trai dùng ánh mắt hoài nghi đánh giá , làm cho y cảm thấy mình rất đuối lý, nét mặt già nua nhất không nhịn được, gương mặt bỗng nóng bừng lên.
“Baba lừa con làm gì! Chẳng lẽ lại có người muốn bắt cóc ta mà giữa chừng không thành sao? Còn nữa, baba tuổi đã già rồi , trên mặt nhiều nếp nhăn như vậy. Nếu muốn lo lắng sao không lo lắng cho vị hôn thê xinh như hoa như ngọc của con đi, người ta lớn lên đẹp như vậy , thân thể mê người như thế , nói chừng ngày nào đó bị hải tặc ở Somalia* bắt cóc làm phu nhân thuyền trưởng đó ! Đến lúc đó , con đừng có mà chạy sau mông người ta đòi nàng quay về , không có chuyện đó đâu !” La Thành vốn không muốn nhắc lại chuyện bi thương này làm gì . Đối với những chuyện đã qua , y không muốn nghĩ nữa, mà có nghĩ cũng không ra. Nhưng không ngờ chỉ cần nghĩ đến hai chữ Lý Dao thế là bao nhiêu dấm chua ghen tuông đều bốc lên hết.
(Hải tặc tại vùng biển của Somalia bắt đầu trở thành mối đe dọa với những đoàn tàu vận tải quốc tế từ giai đoạn đầu cuộc nội chiến ở Somalia những năm đầu thập kỷ 90)
“Ha ha, phải không?” La Húc một tay kéo La Thành vào trong ngực, một bên khóe miệng khẽ nhếch lên, ở trước mặt mọi người cắn vành tai của đối phương nói nói: “Cái này ngược lại không cần ba ba lo lắng, con tự có chừng mực. Nhưng tiện nói thể nói cho ba ba 1 tin tốt, con cũng sắp làm ba ba rồi, mà baba cũng sắp lên chức làm ông rồi!”
Như sét đánh giữa trời quang, làm La Thành cứng đờ ở trong lòng con trai , tim đập thình thịch, miệng há to hổn hển hô hấp , ngụm khí trong ngực bị chặn lại không làm sao thông được.
Bối rối, La Thành lắc đầu, thấy vẻ mặt cười lạnh băng của con trai , y cố gắng lấy lại giọng nói của mình: “Ta sắp làm ông?”
“Nếu như baba bằng lòng, nó có thể gọi baba là ông.” Nhưng mà, , , , ,
“Con và cô ta không phải là hôm qua mới. . . Mới ngủ ở chung với nhau sao? Sao có thể mang thai nhanh như thế được ? Lẽ nào? Các con. . . Các con đã sớm. . .”
“Ba ba đoán không sai, con với cô ta đã từng ngủ với nhau . Hơn nữa mấy năm qua vẫn luôn duy trì quan hệ . Cho nên , bây giờ là thời điểm muốn có đứa bé!”
“Con! Vô liêm sỉ!” La Thành giơ tay lên nhưng không đánh , có vẻ buông xuống. Nó đã có quan hệ mấy năm với đứa con gái khác thế mà vẫn còn tằng tịu với mình cả ngày cả đêm , đây gọi là cái gì ? Công cụ tiết dục? Vẫn là vì không có cảm tình với mình nên mới có thể tuỳ ý chơi đùa ? Y đột nhiên cảm thấy buồn nôn , muốn ói , đẩy La Húc ra bản thân lao về phía toilet.
La Húc có chút suy nghĩ nhìn bóng lưng của baba, nhưng vẫn giữ nguyên bộ dáng tươi cười như trước, chỉ khác là ánh mắt càng thêm băng lãnh. Vài giây sau cũng bắt đầu đuổi theo đối phương.
Từ phía sau ôm lấy hông của La Thành, bẻ cằm đối phương lại, khuôn mặt khi vốn rất xinh đẹp giờ đã khóc rối tinh rối mù , mascara trên lông mi bị nước mắt làm cho nhem nhuốc dính quanh vành mắt , lớp phấn dày trên mặt cũng bị nước mắt làm cho loang lổ.
“Ba ba, quyền lựa chọn vĩnh viễn ở trong tay của baba, chỉ cần baba nguyện ý. Con lập tức liền xoá sạch đứa con trong bụng nữ nhân, sau đó sẽ còn chút quan hệ nào với nàng nức . Chỉ cần một câu nói của baba , hứa sẽ sinh cho con một đứa bé.”
La Thành trợn to hai mắt, nhìn chằm chằm vào La húc, nhìn khuôn mặt mà mình luôn yêu thương kia không chớp mắt , muốn hé miệng nói gì đó nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
Cảm giác rất thất vọng.
Ha ha! Hai cha con bọn họ không hổ là có quan hệ máu mủ, ngay cả tính cách tàn nhẫn của người kia cũng giống như đúc! Cái gì chỉ cần mình nguyện ý , liền lập tức xoá sạch đứa con trong bụng cô gái kia , nghĩ một chút ! Đây chính là muốn mình tự tay gϊếŧ chết đứa bé ! So với người kia lúc trước còn vô tình hơn , chí ít năm đó hắn còn thả 3 cha con y đi , cho một con đường sống . Nhưng hôm nay , La Húc ngay cả con ruột của mình cũng không buông tha, đó là gì , đó chính là cầm thú hơn nữa còn là cầm thú khốn khϊếp , không còn gì để nói nữa!
La Thành cười lạnh một tiếng, một giọt nước mắt liền từ trong hốc mắt lăn xuống.
Y mang theo vẻ quyết nhiên mỉm cười, gằn từng chữ nói với La húc: “Muốn tao sinh con cho mày , đừng có mà nằm mơ!”
La húc nắm chặt tay, móng tay đâm sâu vào da thịt.
Ba ba, con sẽ để baba cam tâm tình nguyện mang thai đứa con của con!