Diệp Phàm cùng Liễu Vân Hà đánh lên, con rối Thiên cấp được Diệp Phàm chế tạo một cái búa thật lớn từ Minh thiết làm vũ khí.
Con rối một búa đánh xuống, rầm rập rầm rập, đất rung núi chuyển, khí thế kinh người.
Diệp Phàm tùy tay ném đi, mười mấy tấm phù lục tức khắc nổ mạnh.
Tiếng nổ kịch liệt kéo dài hết đợt này đến đợt khác.
Mấy năm gần đây, Kim Đan chết trên tay Diệp Phàm cùng Thịnh Chí Hạo không ít, Kim Đan liên tục tử vong khiến cho thanh danh của Thiên Nhất Phái giảm mạnh.
Liễu Vân Hà vốn đang muốn dứt khoát giải quyết Diệp Phàm, vãn hồi xu hướng suy tàn của Thiên Nhất Phái, nhưng giao thủ mới biết, Diệp Phàm thật sự khó giải quyết.
Thẩm Mạn Thanh nhìn chiến cuộc giằng co, cau mày lại, do dự có nên nhúng tay hay không, nếu hai Nguyên Anh cùng xuống tay với một Kim Đan, cũng không khỏi quá đại kinh tiểu quái.
Thẩm Mạn Thanh vừa định động tác, thân hình Bạch Vân Hi chợt lóe, chắn trước người Thẩm Mạn Thanh.
Thẩm Mạn Thanh nhìn Bạch Vân Hi, không khỏi bị chọc tức cười, Diệp Phàm còn chưa tính, hiện tại ngay cả Bạch Vân Hi cũng muốn tới thử thực lực của nàng sao?
"Ngươi có ý gì?" Thẩm Mạn Thanh nhìn Bạch Vân Hi, ngữ khí không tốt hỏi.
"Tiền bối nếu muốn tìm người bồi luyện, ngươi xem ta thế nào?" Bạch Vân Hi nhàn nhạt nói.
"Đạo lữ của ngươi to gan lớn mật, lá gan của ngươi cũng không nhỏ!" Thẩm Mạn Thanh nhìn chằm chằm Bạch Vân Hi.
Bạch Vân Hi cười cười: "Đây đại khái là gần đèn thì sáng gần mực thì đen đi!"
"Tốt! Ta liền xem xem bản lĩnh của ngươi." Thẩm Mạn Thanh trong lòng hoang mang, lần trước nhìn thấy Bạch Vân Hi, nàng liếc mắt một cái liền nhận ra được đối phương thể chất Thiên Âm Băng Tủy, nhưng lần này lại nhìn không ra, mà trên người Bạch Vân Hi vẫn tiết ra hàn ý không chênh lệch gì với lúc trước.
"Ta mới lĩnh ngộ một bộ kiếm quyết, thỉnh tiền bối chỉ giáo." Bạch Vân Hi nhàn nhạt nói.
Thẩm Mạn Thanh nghiến răng nghiến lợi châm chọc: "Tốt, tốt, tốt, có thể là ta đã lâu không xuất thế, không nghĩ tới tu chân giới hiện giờ người tài ba xuất hiện lớp lớp như vậy!"
Thẩm Mạn Thanh trong lòng tức giận cuồn cuộn, bị Diệp Phàm không kiêng nể gì kɧıêυ ҡɧí©ɧ đã làm Thẩm Mạn Thanh cảm thấy mất hết mặt mũi, hiện giờ Bạch Vân Hi cư nhiên cũng tới kɧıêυ ҡɧí©ɧ nàng.
Bạch Vân Hi một tay vung lên, mười hai thanh phi kiếm hình thành một kiếm trận, đánh về phía Thẩm Mạn Thanh.
Kiếm trận phóng đại uy lực của kiếm chiêu gấp mấy lần, Bạch Vân Hi vừa ra tay, tức khắc đầy trời bóng kiếm.
Thẩm Mạn Thanh chịu thiệt trên tay Diệp Phàm, còn muốn phục thù lại từ Bạch Vân Hi, nhưng giao thủ lên, Thẩm Mạn Thanh mới phát hiện, Bạch Vân Hi cũng không phải nhân vật dễ đối phó gì.
Đầy trời kiếm ý Tuyết Hoa giống như độc phụ cốt, vô khổng bất nhập.
Kiếm quyết của Bạch Vân Hi là Diệp Phàm tỉ mỉ lựa chọn, uy lực cực đại.
Bạch Vân Hi thiên tư thông minh, lĩnh ngộ kiếm ý tới cảnh giới xuất thần nhập hóa, Diệp Phàm luôn lo lắng cho Bạch Vân Hi quá độ, chuyện gì cũng đều gánh vác trên người mình, ngược lại che giấu đi ánh sáng trên người Bạch Vân Hi.
Thẩm Thu Nguyệt đứng bên cạnh xem chiến cuộc, banh mặt.
Thẩm Thu Nguyệt nguyên bản còn đang lo lắng sư phụ sẽ bị Diệp Phàm đả thương, nhìn thấy Liễu Vân Hà tới đây mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, lúc này đối thủ của sư phụ đã từ Diệp Phàm đổi thành Bạch Vân Hi.
Tuy rằng thay đổi đối thủ, nhưng tình cảnh của sư phụ hình như vẫn không tốt lắm, Thẩm Thu Nguyệt nhìn Bạch Vân Hi cùng sư phụ chiến đấu kịch liệt, phát hiện nàng cư nhiên không có cách nào cắm tay vào.
Từng đạo kiếm ý Tuyết Hoa hối thành nước lũ, tầng tầng lớp lớp, vĩnh vô chừng mực, một khi bị kiếm ý cuốn vào trong đó, thật giống như tiến vào một thế giới băng tuyết không có hy vọng, không có đường ra.
_____________________