Diệp Phàm chỉ huy con rối Thiên cấp không ngừng giơ búa đánh về phía Liễu Vân Hà.
Diệp Phàm dương U Minh Kiếm, phần phật đánh về phía Liễu Vân Hà.
Một khi Liễu Vân Hà lộ ra mệt mỏi, Diệp Phàm liền ném một chồng phù chú về phía Liễu Vân Hà.
Thịnh Chí Hạo thích ném phù chú, Liễu Vân Hà cùng Thịnh Chí Hạo giao thủ qua vài lần, hận chiêu này của Thịnh Chí Hạo thấu xương, tu vi của Diệp Phàm tuy rằng kém Thịnh Chí Hạo, nhưng cấp bậc chân nguyên không kém hơn Thịnh Chí Hạo chút nào, sử dụng phù chú còn khó chơi hơn cả Thịnh Chí Hạo.
Hoàn cảnh ở Hắc Thạch Cốc cực đại hạn chế khả năng phát huy của Liễu Vân Hà, Liễu Vân Hà tao ngộ con rối cùng Diệp Phàm tiền hậu giáp kích, hoàn toàn không chiếm được một chút tiện nghi.
Thực lực con rối Thiên cấp phát huy ra không kém hơn Nguyên Anh.
Đối mặt với con rối cùng Diệp Phàm liên hợp tiến công, Liễu Vân Hà quả thực là lực bất tong tâm, Liễu Vân Hà liền thử đi cắt đứt liên hệ giữa con rối cùng Diệp Phàm.
Gia tài của Diệp Phàm làm Liễu Vân Hà cũng phải đỏ mắt cực kỳ.
Con rối Thiên cấp tương đương với cao thủ Nguyên Anh kỳ, Liễu Vân Hà không khỏi thầm nghĩ, chỉ cần lau đi ấn ký của Diệp Phàm trên người con rối, vậy con rối kia sẽ chính là của hắn, nếu con rối thành của hắn, sau này chiến đấu với tu sĩ cùng giai, hắn liền có thể lấy một địch hai.
Liễu Vân Hà phát động linh hồn lực lan về phía Diệp Phàm, phát hiện Liễu Vân Hà cư nhiên phát động công kích linh hồn, Diệp Phàm âm thầm trào phúng Liễu Vân Hà tự tìm đường chết.
Diệp Phàm đảo đảo mắt, lộ ra thần sắc hoảng loạn, thu linh hồn lực trên người con rối về, ứng phó với công kích của Liễu Vân Hà.
Liễu Vân Hà nhìn thấy liên hệ giữa Diệp Phàm cùng con rối bị cắt đứt, tức khắc đại hỉ, càng tăng mạnh lực tiến công.
Một đầu băng long gào thét lao qua giữa không trung, Thẩm Mạn Thanh vừa định tránh đi, lại bị con rối thay đổi đầu thương đẩy một cái.
Thẩm Mạn Thanh bị con rối đẩy, nháy mắt sau đó liền bị kiếm ý băng long xuyên thấu, nguyên khí đại thương.
Không đợi Thẩm Mạn Thanh phản ứng lại, một cái búa thật lớn đập mạnh xuống trên người Thẩm Mạn Thanh.
Thẩm Mạn Thanh bị đập liên tục thổ huyết.
Liễu Vân Hà nhìn con rối tự nhiên hành động, đen kịt mặt lại, "Ngươi gạt ta?"
"Ngu ngốc!" Diệp Phàm hì hì cười.
Diệp Phàm để lại ấn ký linh hồn trên người con rối Thiên cấp, con rối có thể do Diệp Phàm điều động, nhưng đồng thời cũng có thể tiếp thu Ngao Tiểu No điều động, thời điểm Diệp Phàm cùng Ngao Tiêu No đồng thời điều động con rối, con rối sẽ ưu tiên nghe theo Diệp Phàm chỉ huy, nếu Diệp Phàm thu hồi linh hồn lực, con rối sẽ tiếp thu mệnh lệnh của Ngao Tiểu No sống nhờ bên trong nó.
Diệp Phàm vốn tính toàn làm bộ mất đi liên hệ với con rối, lại để Ngao Tiểu No đánh lén Liễu Vân Hà.
Bất quá, Ngao Tiểu No giống như Diệp Phàm, đều thích Bạch Vân Hi, vừa lấy được quyền chỉ huy con rối, Ngao Tiểu No liền mặc kệ Diệp Phàm, chạy đi đánh lén Thẩm Mạn Thanh.
Tuy rằng sự tình phát triển không giống như Diệp Phàm đoán trước, nhưng vẫn phát triển theo hướng mà Diệp Phàm hi vọng.