Diệp Phàm ra ngoài trao đổi với Lê Phong ba ngày mới trở về.
"Sao lại đi lâu như vậy?” Bạch Vân Hi thấy Diệp Phàm trở về, nhịn không được hỏi.
Nếu không phải khi hắn truyền tin được Diệp Phàm đáp lại, Bạch Vân Hi đã tưởng rằng Diệp Phàm xảy ra chuyện.
Diệp Phàm lười biếng nói: “Đi làm mấy cái thủ tục chứng thực đan sư Thiên cấp, cho nên tốn chút thời gian.”
Bạch Vân Hi: “Thuận lợi không?”
Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Nếu cuộc thi lần này quan hệ trọng đại như lời Lý Canh nói, chuyện Diệp Phàm dự thi phải rất bị các thế lực khác cản trở mới đúng.
Diệp Phàm nhún vai: “Cũng tạm được, lão đầu Mạnh Phạn Quân của Thanh Hư Tông phản đối, nhưng Từ Tương Diễm của Thiên La Điện Phủ cảm thấy thêm ta không nhiều thiếu ta không ít, đồng ý, còn lại lão đầu Thiên Hà Tông không đồng ý cũng không phản đối, xem như bỏ quyền, hai so một, ta liền có cơ hội dự thi.”
Bạch Vân Hi gật đầu: “Thì ra là thế, Lê Phong cho ngươi chỗ tốt gì sao?”
Bạch Vân Hi vừa hỏi như vậy, Diệp Phàm tức khắc kêu sợ hãi một tiếng: “A! Ta quên hỏi hắn rồi.”
Bạch Vân Hi nghi hoặc: “Không đòi chỗ tốt, sao ngươi còn đáp ứng hắn.”
“Ta bị hắn dắt mũi.” Diệp Phàm lấy ra một tờ danh sách, nói: “Người đứng đầu cuộc thi đan thuật cao cấp có thể lấy ba trong mười loại dược liệu trên danh sách này.”
Bạch Vân Hi nhìn tờ danh sách, kinh ngạc nói: “Đều là thánh dược?”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng, chỉ cần tham gia thi đấu là có thể lấy ba trong mười loại thánh dược này làm phần thưởng! Trong mười cây thánh dược có một gốc là Thiên Dương Thảo Thánh cấp, nếu như có thể luyện chế nó thành Thánh Dương Đan, chúng ta muốn vào sâu trong Thiên Hải Băng Lâm cũng an toàn hơn chút.”
Bạch Vân Hi nghe Diệp Phàm giải thích, trong lòng hơi kích động lên.
Truyền thuyết nói hàn lực ở Thiên Hải Băng Lâm mang theo âm khí, tu sĩ lây dính phải rất dễ bị cóng chết, nếu như có Thánh Dương Đan, bọn họ liền không cần phải lo lắng vấn đề này.
Bạch Vân Hi sau khi kích động qua, rất nhanh liền bình tĩnh xuống: “Đó không phải là phần thưởng cho người xuất sắc nhất sao, ngươi phải xuất sắc nhất mới có thể lấy được!”
“Ta đã tham gia dự thi rồi còn có thể không lấy thứ nhất hay sao?
Có thiên tài tuyệt thế như ta dự thi, những người khác chỉ có thể đi làm nền.” Diệp Phàm đắc ý dào dạt nói.
Bạch Vân Hi: “……” Nơi này cũng không phải là Nam Đại Lục, có rất nhiều thiên tài đan thuật! “Không thể nói như vậy được, tu sĩ ở Trung Đại Lục không giống Nam Đại Lục, có rất nhiều người thiên tư tung hoành.”
Diệp Phàm rầu rĩ nói: “Vân Hi, lời ngươi nói giống lão đầu Lê Phong kia như đúc.”
Bạch Vân Hi tò mò hỏi: “Tiền bối nói cái gì?”
Diệp Phàm bĩu môi: “Hắn nói, Thanh Hư Tông có một thiên tài đan đạo tên là Bách Vũ, hơn một trăm năm trước đã là đan sư Thiên cấp đỉnh, muốn trở thành Thánh Đan Sư cũng chỉ còn một bước, nếu như không có bất ngờ gì xảy ra, Bách Vũ sẽ là người xuất sắc nhất cuộc thi lần này, nói ta không được thiếu cảnh giác, làm hết sức.”
Diệp Phàm hơi dừng lại, chua lòm nói tiếp: “Lão đầu thật không có ánh mắt! Ở trước mặt thiên tài tuyệt thế là ta đây lại đi khích lệ một đan sư bình thường.”
Bạch Vân Hi: “……” Lê Phong chính là Thánh Đan Sư, người có thể làm Lê Phong khen ngợi như thế nhất định là có chỗ ưu tú hơn người.
“Lão đầu đó còn nói cho ta một chuyện cười nữa.” Diệp Phàm nói.
Bạch Vân Hi nghi hoặc: “Chuyện cười gì?”
“Hắn nói, để đề cao khả năng thắng lợi của ta, có thể trước thời gian thi đấu chỉ điểm ta một chút.”
Bạch Vân Hi: “……” Đó cũng không phải là chuyện cười gì mà! “Cái đó không phải rất tốt sao? Nói thế nào thì hắn cũng là đan sư Thánh cấp.”
Diệp Phàm cũng thật là, nếu không phải hiện tại đang tình huống đặc thù, Lê Phong tuyệt đối sẽ không chỉ điểm Diệp Phàm, đây chính là cơ hội ngàn năm có một!
Cái tên ngốc Diệp Phàm này, trên trời rớt xuống một cái bánh có nhân lại muốn đẩy ra ngoài, đổi thành người khác khát cầu được Thánh Đan Sư chỉ điểm, biết Diệp Phàm nói như vậy nhất định sẽ tức giận đến hộc máu.
Diệp Phàm không cho là đúng nói: “Sao có thể được! Tương lai ta còn muốn cạnh tranh chức vị tông chủ với hắn nữa, nếu hiện tại nhận ân tình của hắn, sau này ta sao có thể công bằng cạnh tranh với hắn được!”
Bạch Vân Hi trợn trắng mắt: “Nếu như thế, khi hắn chỉ điểm ngươi, ngươi có thể yêu cầu tự mình thử, hỏi hắn muốn chút tài liệu luyện chế đan dược Thánh cấp gì đó ……”
Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Nghe nói Thánh Đan Sư ở Trung Đại Lục giàu chảy mỡ, để hắn đưa tám mười cây linh thảo Thánh cấp tiếp tế kẻ nghèo hèn từ Nam Đại Lục tới như ta chắc cũng không khác gì chín trâu mất sợi lông.”
Bạch Vân Hi: “……”
-------------------