Khí Tử Tu Tiên

Chương 361

"Ngươi là lai khách dị giới, ngươi đoạt xá?" Bạch Vân Hi nhịn không được hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: "Xem như vậy đi!"

Bạch Vân Hi đã sớm có loại suy đoán này, nhưng dễ dàng được chứng thực vẫn khiến Bạch Vân Hi có một loại cảm giác không chân thật.

"Từ trước tới giờ ngươi chưa từng nói cho ta." Bạch Vân Hi cau mày, không vui nói.

Diệp Phàm quay đầu, nghiêm túc nhìn Bạch Vân Hi: "Nhưng ngươi cũng không hỏi ta a!"

Bạch Vân Hi âm thầm trợn trắng mắt, đang êm đang đẹp, hắn hỏi làm cái gì?

Bạch Vân Hi xụ mặt, hít sâu một hơi: "Cũng đúng, ta cũng không hỏi ngươi, vậy ngươi rốt cuộc từ đâu tới, trước kia đang làm gì?"

"Ta? Ta vô cùng lợi hại! Ta có thể xem như là tu nhị đại, thái gia gia ta là đại tu sĩ Nguyên Anh, phụ thân ta là trưởng lão của tông môn, ca ca ta là đệ tử tinh anh trong tông môn, người thừa kế vị trí tông chủ, trong tông môn, ai cũng không dám đắc tội ta, ai đắc tội ta, ca ta liền đánh hắn."

Bạch Vân Hi: "......" Diệp Phàm hẳn là được phú dưỡng lớn lên, cho nên mới dưỡng thành não tàn như vậy.

"Nói như vậy kiếp trước ngươi nhất định rất lợi hại đi."

"Vậy còn phải xem là trên phương diện gì." Diệp Phàm nói. "Luận trí tuệ, ta chính là người đứng đầu tông môn, cho dù là thái gia gia, khi tu luyện gặp vấn đề cũng sẽ thỉnh giáo ta?"

Bạch Vân Hi: "......" Thỉnh giáo ngươi? Không sợ thỉnh giáo đến tẩu hỏa nhập ma sao?

"Vậy tu vi của ngươi thì sao?" Bạch Vân Hi hỏi.

"Ta là người thường." Diệp Phàm lắc đầu đáp.

Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Diệp Phàm: "Ngươi là người thường, sao ngươi lại là người thường?"

"Có linh căn mới có thể tu chân, kiếp trước ta không có linh căn, vậy nên chỉ là một người thường, đại lục tu chân có rất nhiều người tu chân, nhưng người bình thường còn nhiều hơn, bất quá, tu sĩ cùng tu sĩ kết hợp, tỉ lệ sinh ra tu sĩ rất cao, vận khí của ta không tốt."

Bạch Vân Hi cau mày: "Vậy ngươi có bị áp bách không?"

Theo Bạch Vân Hi biết, gia tộc cổ võ dựa theo tư chất chia làm ba bảy loại, tư chất kém, đãi ngộ sẽ kém đi một ít, kỳ thật, tư chất của Mộ Liên Bình ở Mộ gia không quá tốt, may là có Từ đạo trưởng chống lưng, hắn mới nhận được đãi ngộ đặc biệt.

Diệp Phàm khó hiểu nhìn Bạch Vân Hi: "Áp bách? Vì sao ta phải chịu áp bách, ta phong quang vô cùng, gia tộc chỉ có một mình ta không thể tu chân, bọn họ đều lo lắng ta chết sớm."

Bạch Vân Hi: "......"

"Không biết còn có thể gặp lại bọn họ hay không?"

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: "Ngươi muốn gặp bọn họ?"

"Đúng vậy, nếu bọn họ biết ta có thể tu luyện, nhất định sẽ rất cao hứng, thái gia gia luôn nói ta tuyệt thế thiên tài như vậy, nếu như có thể tu luyện, nhất định sẽ trở thành người đứng đầu thiên hạ, đặt chân tới trên cả Hóa Thần, trường sinh bất lão."

"Ca ca nói nếu ta có thể tu luyện, danh hiệu đệ tử tài tuấn số một của tông môn liền nhường cho ta."

"Phụ thân nói, nếu ta có thể tu luyện, nhất định có thể toái đan kết anh, đưa Bích Vân Tông phát triển trở thành tông môn đứng đầu đại lục Thương Huyền."

"Mẫu thân ta nói, nếu ta có thể tu luyện, Thánh Tử, Thánh Nữ các đại tông môn tùy ta lựa chọn."

Diệp Phàm cảm xúc mênh mông mãnh liệt kể, trong mắt hiện lên vài phần hoài niệm.

Diệp Phàm nói Hóa Thần, toái đan, kết anh, Bạch Vân Hi nghe không quá hiểu, bất quá, Bạch Vân Hi cuối cùng cũng rõ ràng một điều, cá tính não tàn này của Diệp Phàm nhất định là do người nhà hắn dạy ra.

"Vậy ngươi làm sao tới đây?"

"Ta đi từ hôn, chết mất, không biết vì sao lại tỉnh dậy trong thân thể này."

"Từ hôn? Ngươi bị đối tượng từ hôn đánh chết?" Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Phàm lắc đầu: "Không phải, trên đường đi quấn vào tranh đấu của hai cao thủ Trúc Cơ, bị lan vào chết mất, lúc ấy ta quá yếu, nếu có tu vi như hiện tại cũng không đến mức như thế."

"Từ hôn? Vì sao?"

"Đối phương là thiên chi kiêu nữ, cho dù không thành Nguyên Anh, đột phá Kim Đan cũng có 500 năm thọ nguyên, ta chỉ là một người bình thường, sống không quá một trăm tuổi, đương nhiên không thể chậm trễ người ta.".

"Nếu đã như vậy vì sao lúc trước còn đính hôn?"

Diệp Phàm nhún vai: "Thời điểm ta sinh ra, trời sinh dị tượng, tất cả mọi người đều nghĩ rằng ta có thể trở thành cao thủ, ai biết rằng ta lại không có linh căn đâu."

Bạch Vân Hi chua lòm hỏi: "Vậy ngươi nghĩ sao về vị hôn thê trước kia?"

"Chưa từng gặp qua, cũng không có gì để nghĩ." Diệp Phàm bĩu môi nói.

Bạch Vân Hi: "......"

"Lần đầu tiên gặp ta ở Thương Thành chính là ngươi đi?"

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Lúc ấy ta chỉ liếc mắt một cái liền nhìn trúng ngươi, muốn cưới ngươi làm lão bà của ta, ta không giống tên ngu ngốc trước kia, thích một nữ nhân xấu xí."

Bạch Vân Hi: "......" Hắn đã nói mà, lần đầu tiên gặp mặt đã mang phong cách đặc biệt như vậy.

"Chúng ta tới Đoạt Hồn Hồ xem thử." Bạch Vân Hi nói.

Diệp Phàm gật đầu: "Được."

Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm đi tới bên hồ, nghe thấy được thanh âm niệm kinh vang khắp nơi.

Một đại hòa thượng dẫn theo một đám hòa thượng niệm vãng sinh kinh ở bên hồ.

"Người bên trên phái tới?" Bạch Vân Hi như suy tư gì nhìn đám hòa thượng.