Khí Tử Tu Tiên

Chương 228

Văn phòng Bạch Vân Hi.

Diệp Phàm nhàm chán ngồi xoa chân trên ghế sô pha, từ lúc Diệp Phàm tiến vào đến bây giờ, không khí trong văn phòng đã yên lặng hơn một giờ.

Tụ Khí Quy giống như là cảm nhận được không khí giương cung bạt kiếm giữa hai người, chui mình vào trong mai, không dám thò đầu ra.

Bạch Vân Hi rốt cuộc cũng không thể tiếp tục trừng mắt nhìn Diệp Phàm được nữa, lên tiếng nói: "Đủ rồi! Bỏ cái chân thối của ngươi xuống cho ta, đi giày vào!"

Diệp Phàm hưng phấn nói: "Vân Hi, ngươi cuối cùng cũng nói chuyện với ta!"

Bạch Vân Hi: "......"

"Không phải ta nói ngươi điệu thấp một chút sao? Có phải là ngươi không hiểu hai chữ "điệu thấp" này có ý gì hay không!" Bạch Vân Hi tức giận hỏi.

Diệp Phàm thẹn thùng đáp: "Ta biết, ta thông minh như vậy, sao có thể không biết chứ! Ta cũng muốn điệu thấp một chút, chỉ là ta quá được hoan nghênh, mấy người đó một hai phải vây quanh ta, ta không phải là không có biện pháp sao?"

Bạch Vân Hi: "......" Đây là không có biện pháp sao? Rõ ràng là vô cùng cao hứng!

"Ngươi tức giận là bởi vì ta tiếp nhận phỏng vấn sao?"

"Mấy ngày nay gia gia của ta nhận được mấy chục lần gọi điện thoại của lão hữu, trên cơ bản đều là chúc mừng hắn có được một tôn tế thiên tài!"

"Sau đó thì sao?" Diệp Phàm tò mò hỏi.

"Sau đó? Sau đó gia gia ta liền ngã bệnh!" Bạch Vân Hi nghiến răng nghiến lợi nói.

"Là vui quá hóa buồn? Tố chất tâm lý của gia gia ngươi cũng quá kém, không phải hắn đã sớm biết có một tuyệt thế thiên tài là ta đang theo đuổi ngươi sao, hắn hắn là đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi chứ?" Diệp Phàm lắc lắc đầu cảm thán.

Bạch Vân Hi: "......" Ngươi cái đầu.

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi: "Gia gia ngươi bị bệnh? Như vậy hôm nay ta bồi ngươi cùng đi thăm gia gia đi."

Bạch Vân Hi: "Thăm gia gia ta?" Tiểu tử Diệp Phàm này đúng là không sợ lửa cháy đổ thêm dầu!

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Sinh nhật gia gia ngươi lần trước có quá nhiều người, ta còn chưa tâm sự được với lão gia tử."

Bạch Vân Hi: "......" Diệp Phàm này còn muốn cẩn thận tâm sự với gia gia?

Bạch Vân Hi bị Diệp Phàm nắm tay kéo đi trên đường cái, Bạch Vân Hi trầm mặt, sống chết cũng không nghĩ được mọi chuyện lại tiến triển đến bước này.

"Đi khu mua sắm trước đi, gia gia ngươi thích cái gì, ta mua cho hắn?" Diệp Phàm hứng thú bừng bừng hỏi.

"Gia gia thích ta."

Diệp Phàm gật đầu: "Ta cũng thích ngươi, như vậy xem ra ta và hắn đã có điểm giống nhau, như vậy chúng ta sẽ rất có tiếng nói chung."

Bạch Vân Hi: "......"

"A! Bên kia có đoán mệnh, chúng ta đi đoán mệnh!" Diệp Phàm nhìn đến sạp đoán mệnh, hứng thú bừng bừng nói.

Sắc mặt Bạch Vân Hi có chút cổ quái: "Ngươi cũng tin đoán mệnh?"

"Đương nhiên, chỗ ta ở trước kia có một tông môn tên là Thiên Cơ Môn, chuyên đoán mệnh, đại sư đoán mệnh nơi này tốt xấu lẫn lộn, bất quá, nghe nói cũng có chút môn đạo." Diệp Phàm thao thao bất tuyệt kể.

Trong mắt Bạch Vân Hi hiện lên vài phần khác thường, không chờ Bạch Vân Hi lấy lại tinh thần đã bị Diệp Phàm kéo đến trước sạp đoán mệnh.

"Tiểu hữu, muốn tính cái gì?"

"Tính nhân duyên, tính xem ta cùng hắn có duyên phận hay không, khi nào thích hợp thành thân, nếu ngươi tính chuẩn, ta cho ngươi một ngàn nguyên, nếu không chuẩn, ta đánh sập sạp của ngươi!"

Bạch Vân Hi: "......"

"Ta vừa nhìn tướng mạo hai vị liền biết kiếp trước các ngươi đã chú định duyên phận, hai người các ngươi tuyệt đối là một đôi do trời đất tạo nên, trên đời này không thể tìm được ai thích hợp hơn đối phương, hai vị nhất định phải mau chóng thành thân, càng sớm thành thân càng có chỗ tốt với hai vị."

Diệp Phàm tràn đầy vui sướиɠ vỗ vỗ bả vai đại sư đoán mệnh: "Quả nhiên là cao thủ trong dân gian! Đại sư, ngươi nói chuẩn cực kỳ! Ngươi chính là thần toán!"

Bạch Vân Hi: "......" Tên ngu ngốc Diệp Phàm này! Muốn chơi ngu thì tự chơi là được rồi, còn kéo hắn làm cái gì! Thần toán? Thần toán cái đầu!

Đại sư đoán mệnh nhìn Bạch Vân Hi, nghiêm túc nói: "Theo ta thấy, ấn đường của vị tiên sinh này mang sát, sắp tới sợ là sẽ gặp tai ương phải đổ máu, không tốt a!"

Diệp Phàm gật đầu: "Phải vậy không? Ta nhất định sẽ không rời hắn một tấc nào, thời thời khắc khắc bảo vệ hắn."

Bạch Vân Hi: "......" Diệp Phàm này cư nhiên dễ lừa như vậy!

"Vân Hi, ngươi yên tâm, có ta ở đây, ta nhất định sẽ không để ngươi xảy ra chuyện." Diệp Phàm nghiêm túc cam đoan.

Bạch Vân Hi: "Đủ rồi, đi thôi!"

Bạch Vân Hi cau mày, gần đây Diệp Phàm rất nổi danh, tuy lúc ra ngoài, Diệp Phàm đã nghe hắn ngụy trang một chút nhưng khẳng định là không giấu được, trong lúc Diệp Phàm xem đoán mệnh, không ít người ở xung quanh đã nhận ra thân phận của Diệp Phàm, chạy tới xem náo nhiệt, nếu cứ tiếp tục ở lại nơi này, bọn họ chắc chắn sẽ bị biến thành vằn thắn.

"Vân Hi, đại sư kia tính chuẩn như vậy, sao ngươi không ở lại hỏi thêm mấy câu?"

"Hỏi thêm mấy câu? Hỏi thêm mấy câu nữa ngươi chắc chắn phải trả giá bằng đổ máu!"

Thủ đoạn thường dùng của mấy đại sư đoán mệnh chính là trước nói ngươi sắp gặp phải tai ương, sau lại dụ ngươi bỏ ra một số tiền để giải tai ương này, tên ngu xuẩn Diệp Phàm này người nào nói cũng tin được.

Diệp Phàm: "......"

_____________________