Dạy "Hư" Em Trai Mất Rồi Phải Làm Sao Đây?

Chương 446

CHƯƠNG 446

"Nè nè, ngươi đừng nghĩ không ra a..... Hiện tại đi quấy rầy tiểu Từ tiền bối sẽ chết người a a a a....." Tu sĩ dã nhân vươn tay Nhĩ Khang, tuy rằng hắn thường xuyên bán đồng đội, nhưng hiện tại hắn thiệt tình không muốn tu sĩ chòm râu đi kiếm người a.....

Cũng may tu sĩ chòm râu cũng không phải đồ ngốc, tuy rằng hắn xông lên Thiên La Phong, nhưng không có đến động phủ Từ Tử Nham — — mà đi tới động phủ La Đại Cước ở sau núi.

Không sai, tu sĩ chòm râu còn chưa có quên lúc ấy chính là La Vân tiền bối đã thu trung tâm thành vào trong bí cảnh của mình, so với đi quấy rối Từ tiền bối để rồi bị tiểu Từ tiền bối đánh cho chết khϊếp, còn không bằng trực tiếp đi tìm La Vân tiền bối!

Tu sĩ chòm râu: =w= tự tán thưởng cho sự cơ trí của mình!

Tu sĩ chòm râu hưng phấn đi tìm La Đại Cước nói ra yêu cầu của mình — —

"Gì?" La Đại Cước bắt chéo chân, miệng ngậm một cây thảo diệp, biểu tình mơ hồ, tựa hồ không biết tu sĩ chòm râu đang nói cái gì.

Đợi tu sĩ chòm râu lặp lại lần nữa, lúc này La Đại Cước mới chậm rì rì ngồi dậy, biểu tình bừng tỉnh đại ngộ: "Nga nga...... Đúng đúng, còn có cái kia cái gì..... Cái gì thành đó....."

" Trung tâm thành....." Tu sĩ chòm râu vẻ mặt cạn lời. Giả vờ! Ngươi lại giả vờ, suốt ba năm đều nghiên cứu thế giới ma khí, hắn mới không tin La Đại Cước sẽ quên tên của trung tâm thành đâu!

"Đúng!" La Đại Cước đột nhiên đập một cái vào lưng tu sĩ chòm râu, đau đến mặt hắn biến dạng: "Chính là cái trung tâm thành đó."

"Ta nói..... Tiểu....." La Đại Cước liếc nhìn mặt của tu sĩ chòm râu một cái, suy nghĩ hồi lâu mới nhận ra hắn là ai: "Tiểu Hồ a..... Ngươi muốn tìm những người này để làm gì?"

Tu sĩ chòm râu vội vàng đem ý nghĩ của mình nói với La Đại Cước, qua hơn nửa ngày, mới trong ánh mắt run sợ của tu sĩ chòm râu mà chậm rì rì gật đầu: "Nga — — ta hiểu rồi."

Ông lười biếng lấy ra chiếc chìa khóa kim sắc, phất tay mở ra cái khe thật nhỏ trong không trung.

Rất nhanh liền có một bóng người màu đỏ tươi nhảy ra từ trong khe, Tề thành chủ một thân hồng y nổi giận đùng đùng trừng mắt nhìn La Đại Cước, lạnh giọng quát: "Lưu Quang Tông các ngươi rốt cuộc có ý gì??!!"

La Đại Cước ngáp một cái, vươn ngón tay, trong ánh mắt kinh giận của Tề thành chủ — — lau sạch ghèn ở khóe mắt......

Tề thành chủ:.....

Tu sĩ chòm râu:.....

"Tề thành chủ đúng không?" La Đại Cước liếc nhìn Tề thành chủ một cái: "Không cần hung dữ như vậy, hung dữ không tốt....."

Tề thành chủ bị bộ dạng không chút để ý này của La Đại Cước làm cho tức đến ngã ngửa, hung dữ không tốt..... Vô nghĩa! Nàng đương nhiên biết hung dữ không tốt, nhưng mặc cho ai bị nhốt ở thế giới ma khí mấy ngàn năm, vất vả lắm mới ra được thì lại bị nhốt vào một cái bí cảnh tùy thân, tâm tình đều sẽ rất không tốt!

Lúc trước bọn họ cũng có nghĩ qua, nếu Lưu Quang Tông thèm nhỏ dãi số trân bảo được cất chứa mấy ngàn năm trong trung tâm thành, hơn nữa cũng đã có kế hoạch hoàn thiện. Sau khi bọn Từ Tử Nham đi rồi, toàn bộ trung tâm thành được bọn họ dốc hết sức tế luyện một lần, có thể nói, hiện giờ về phương diện phòng ngự của trung tâm thành cơ hồ có thể so với đại trận hộ sơn của Lưu Quang Tông, chính vì sợ sau khi Lưu Quang Tông lôi bọn họ ra khỏi thế giới ma khí thì tiến hành công kích với họ.

Nhưng ai có thể nghĩ đến, bọn họ thật vất vả phối hợp với đối phương, lôi toàn bộ trung tâm thành ra, kết quả là không có hoan nghênh, không có đả kích, lại bị nhốt vào bí cảnh.....

Những người dân trung tâm thành cơ hồ đều dại ra...... Tuy nói phong cảnh ở bí cảnh tú mỹ, khí hậu hợp lòng người, nhưng mẹ nó ai lại muốn bị nhốt lần thứ hai a!!!

Suốt ba tháng qua, Tề thành chủ cùng những trưởng lão đều nghĩ đám cao tầng Lưu Quang Tông là muốn chơi cái gì? Muốn nói bọn họ tâm hồn ác ý cũng không đúng, dù sao bí cảnh này tuy rằng vây khốn bọn họ, nhưng lại không có bất kỳ bẫy rập nào, cho nên người trong trung tâm thành liền mờ mịt......

Tề thành chủ vừa ra liền trợn mắt tức giận với La Đại Cước, cũng coi như sách lược bọn họ đã định, nếu đã không hiểu được ý đồ của Lưu Quang Tông, vậy không bằng bày ra bộ dáng hưng sư vấn tội, nói không chừng có thể dò ra được gì thì sao.

Tu sĩ chòm râu vẻ mặt không thể hiểu được nhìn Tề thành chủ, thật ra hắn biết lý do Vô Trần Đạo Quân muốn đem đám trung tâm thành quan nhập vào bí cảnh của La Đại Cước, kỳ thật này là do kỹ thuật trạch bọn họ kiến nghị Vô Trần Đạo Quân.

Ma nhân sau khi chuyển hóa thành Ma tộc, nguyên nhân chính là bị mạnh mẽ hấp thu lượng lớn ma khí, do đó chuyển hóa thân thể của mình, mà những người này cư trú trong trung tâm thành đã mấy ngàn năm, ai dám đảm bảo họ không có bị động chuyển hóa thành ma nhân?

Tuy lúc nghe Từ Tử Nham miêu tả thì không nhìn ra có dấu hiệu bị chuyển hóa, nhưng Vô Trần Đạo Quân là người chủ trì chuyện này, đương nhiên phải có trách nhiệm với mọi người, phương pháp tốt nhất để phân biệt ma nhân không phải là nhìn đồ đằng trên mặt bọn họ, mà là xem bọn họ có trụ được thời gian dài khi không có ma khí hay không.

Lý do gì khiến Ma tộc có thể tín nhiệm ma nhân bị ma khí quán đỉnh? Chính là bởi vì một khi bị ma khí quán đỉnh, bọn họ sẽ không có cách nào có thể hấp thu lại linh khí, hấp thu ma khí càng nhiều, nếu trong thời gian dài không tiếp xúc với ma khí, thân thể đã bị mạnh mẽ cải tạo của họ sẽ từ từ hỏng mất.

Bên trong bí cảnh tùy thân của La Đại Cước tất nhiên sẽ không có ma khí, mà thời gian ba tháng cũng đủ để chứng minh tu sĩ trung tâm thành không có ỷ lại ma khí.

Đương nhiên..... Này có phải là Lưu Quang Tông ra oai phủ đầu bọn họ hay không..... Vậy khó mà nói. →_→

Nghe xong lời giải thích đúng lý hợp tình của tu sĩ chòm râu, Tề thành chủ bị nghẹn đến khó chịu.

Nàng hung tợn trừng mắt La Đại Cước, tâm nghĩ, kiểm tra thì cứ việc kiểm tra, nói rõ với bọn họ một câu sẽ chết sao!

La Đại Cước nhướng mày với Tề thành chủ: "Đạo hữu, ngươi nhìn ta như vậy, là nhất kiến chung tình với ta sao?"

Tề thành chủ yên lặng đỡ trán, Lưu Quang Tông này có thật là đệ nhất đại tông môn Huyền Vũ Vực không vậy? Gạt người đi!

Nhìn vẻ mặt lưu manh của La Đại Cước, lại nhìn nhìn biểu tình ngây thơ, vẻ mặt nóng bỏng đang nhìn — — ngọc bội trên eo nàng của tu sĩ chòm râu, Tề thành chủ không khỏi cảm thán.

Đáng thương Tề thành chủ không biết, nàng ở trước mắt hai người kia, một người thuần túy chỉ là kỹ thuật trạch, căn bản không biết cách đối nhân xử thế, mà người còn lại là người không đáng tin cậy nhất trong Lưu Quang Tông — — không gì sánh nổi!

"Vị này..... Nga, Tề thành chủ đúng không, có thể cho ta xem ngọc bội trên eo ngươi không?" Tu sĩ chòm râu căn bản không nhìn ra Tề thành chủ cùng La Đại Cước đang giao phong, hai mắt chỉ lo nhìn chằm chằm ngọc bội trên eo Tề thành chủ.

Tề thành chủ da mặt giật giật, căm giận tháo ngọc bội ném qua.

Qua vài giây — —

"Tề thành chủ, có thể cho ta xem trâm ngọc trên đầu ngươi không?" Tu sĩ chòm râu vẻ mặt thành khẩn.

Tề thành chủ:.....

Tháo ngọc trâm xuống ném qua!

Lại qua mấy giây nữa — —

"Tề thành chủ, có thể cho ta xem nhẫn trên tay......"

"Ngươi đủ rồi đó!" Tề thành chủ rốt cuộc nổi giận: "Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?"

Tu sĩ chòm râu ngượng ngùng gãi đầu: "Ai nha, Tề thành chủ hiểu lầm, ta không phải là tham đồ của ngươi, thật sự là — — tất cả pháp bảo của ngươi đều có nhiễm hơi thở thế giới ma khí, vừa lúc để chúng ta nghiên cứu. Không biết Tề thành chủ có thể bỏ những thứ yêu thích hay không?"

Tề thành chủ xoa xoa thái dương: "Các ngươi nghiên cứu thế giới ma khí kia làm cái gì?" Cái loại địa phương quỷ quái này, nàng ước gì đời này không cần đi vào thêm lần nào nữa. Đám gia hỏa Lưu Quang Tông thế nhưng còn muốn nghiên cứu nơi đó??

"Nga....." Tu sĩ chòm râu nga một tiếng, sau đó quay đầu nhìn La Đại Cước, dùng ánh mắt hỏi ông có nên nói hay không.

La Đại Cước không chút để ý gật đầu, dù sao người trung tâm thành cũng sắp được thả ra, sớm hay muộn cũng sẽ biết chuyện này, nói sớm hay muộn gì cũng như nhau thôi.

Tu sĩ chòm râu liền nói với Tề thành chủ.

Tề thành chủ nghe xong, biểu tình tức khắc ngưng trọng, tuy rằng bọn họ không liên hệ được với thế giới bên ngoài, nhưng ngẫu nhiên có thể lấy được một vài tin tức từ trấn nhỏ Quỷ Giang Nam, lần trước sau khi bọn Từ Tử Nham đi nhầm vào cũng đã phổ cập rất nhiều tin tức cho bọn họ, bởi vậy đối với Ma tộc cũng không có lạ gì.

Tề thành chủ chỉ trầm ngâm một chút liền gật đầu đồng ý đề nghị của Lưu Quang Tông, thế giới ma khí vốn có lực hấp dẫn không gì sánh được đối với Ma tộc. Nếu có thể lấy thế giới ma khí ra làm mồi, để tất cả Ma tộc vào trong đó, này đối với nhân loại tuyệt đối là một tin tức tốt.

Chuyện như vậy Tề thành chủ tất nhiên sẽ không phản đối, dứt khoát lấy toàn bộ trang sức vụn vặt linh tinh trên người đưa cho tu sĩ chòm râu.

Tu sĩ chòm râu bị hành động "khẳng khái" của Tề thành chủ làm cho cảm động lệ rơi đầy mặt, so với tiểu Từ tiền bối, Tề thành chủ thật sự quá hào phóng!!!

Sau đó — — hắn liền mặt dày xin nhiều đồ vật trong trung tâm thành hơn......

Không có biện pháp a, hiện giờ trong Lưu Quang Tông cơ hồ hội tụ toàn bộ đại sư trận pháp khắp Huyền Vũ Vực, nói cách khác, kỹ thuật trạch giống hắn có đến mấy chục người! Cho dù có tháo toàn bộ trang sức trên người Tề thành chủ xuống cũng không đủ chia, vì để tránh các kỹ thuật trạch khác đoạt đồ của hắn, hắn chỉ có thể da mặt dày đi xin nhiều hơn.....

Đương nhiên, hắn không cần pháp bảo trân quý, dù sao yêu cầu của bọn họ là hơi thở của thế giới kia, bởi vậy chỉ cần đưa một ít dụng cụ hàng ngày mà trung tâm thành dử dụng là đủ để thỏa mãn yêu cầu bọn họ rồi.

Buổi chiều hôm đó, đường nhỏ Lưu Quang Tông có không ít người nhìn thấy một tu sĩ mặt đầy râu ôm một đống bồi chén gáo bồn, vẻ mặt hạnh phúc quay về động phủ của mình.....

Sau khi tu sĩ chòm râu rời đi không bao lâu, La Đại Cước mới nhận được tin của Vô Trần Đạo Quân, lúc này mới khoan thai đến muộn.

Chuyện lúc trước giam lỏng mọi người trong trung tâm thành cũng đã nói lời xin lỗi với Tề thành chủ, Vô Trần Đạo Quân dùng biểu tình thành khẩn cùng ngữ điệu ôn hòa đã đạt được thông cảm của Tề thành chủ.

La Đại Cước lười ở chỗ này xem hai người bọn họ nói chuyện, liền dứt khoát vỗ mông đi tìm Tử Nham.

Thời gian gần đây Từ Tử Nham vẫn luôn ở trong Lưu Quang Tông, cả ngày nếu không ở chỗ đám kỹ thuật trạch cùng nghiên cứu pháp trận thì chính là bị đệ đệ anh bắt ở trong động phủ.

Nghĩ vậy La Đại Cước không khỏi cảm thán, trước đây trên đầu hai người còn treo cái danh huynh đệ, Từ Tử Dung lại có tính thích dính lên Từ Tử Nham, ít nhiều cũng chú ý xung quanh một chút. Nhưng hiện tại quan hệ của hai người đã bị công khai, mọi người đều biết họ là đạo lữ, gia hỏa Từ Tử Dung này lại như phát điên, bắt đầu rắc cẩu lương khắp nơi!

Quả thật là muốn mệnh người ta, khoe ân ái không ngừng, vô số cẩu độc thân lửa giận đầy người, hận không thể thiêu chết đôi cẩu nam nam này!

Mà La Đại Cước..... Khụ khụ, cũng là một trong số những tên cẩu độc thân đáng thương.→_→

CHƯƠNG 447