Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu

Chương 255: Thật sự là đủ liều

Ngọc Chương từ chối cho ý kiến, con mắt hướng tới chỗ mì tôm đầy đất nhìn, Tiếu Cường lập tức ưỡn ngực, cam đoan: "Ta đến dọn dẹp, ta đến dọn dẹp!"

"Không cần, ngươi ăn trước đi." Ngọc Chương từ trong nhẫn không gian phóng xuất người máy thu thập sạch sẽ súp nước đọng cùng mì sợi trên mặt đất.

Beta nam một bên mở ra gói mì, một bên len lén quan sát Ngọc Chương.

Omega này mặc dù biểu hiện chỉ là ông chủ của tiệm tạp hóa này, nhưng mà trên thực tế nhất định có lai lịch lớn, nếu không Randall điện hạ đội trưởng quân đoàn bảy sao lại gọi hắn là papa?

Rót nước sôi vào, hơi nóng dâng lên.

Ồ!

Hắn nghĩ ra rồi!

Đoạn thời gian trước Randall điện hạ cùng chế tạo sư của quân đoàn bảy Hạ Mạt đính hôn! Nếu giống như suy đoán, Omega này rất có thể chính là papa của Hạ Mạt?

Oh trời!

Hắn đúng là một thiên tài, chỉ từ xưng hô của Randall điện hạ đối với Omega này mà có thể suy đoán ra nhiều chuyện như vậy, hắn quả nhiên là người thích hợp nhất cho chuyến điều tra này!

Sau khi đạt tới mực nước, Tiếu Cường cẩn thận từng tí đắp lên cái nắp.

Mì ăn liền đại khái cần đợi 2 phút mới ăn được, thời gian chờ cũng không dài, nhưng mà hai người đều không nói lời nào, Tiếu Cường liền cảm giác không khí có chút xấu hổ, vì vậy hắn phí hết tâm tư để tìm kiếm chủ đề.

"Ông chủ, có thể nói cho ta biết tên của ngươi không?"

Ngọc Chương ngẩng đầu nhìn hắn một cái, một lát sau không khách khí chút nào nói: "Không thể."

Tiếu Cường: "... Ta không có ý gì khác, chỉ là muốn đợi về sau có tiền, có thể đem tiền mặt trả lại cho ngươi."

"Không cần."

"Cái kia..." Tiếu Cường rướn cổ lên quan sát quang não trước mặt Ngọc Chương, mặt trên đang phát phim truyền hình vừa mới xem xong: “Bộ phim truyền hình này rất đẹp mắt, là tác phẩm của Lahu tinh cầu đúng không?"

"Không phải."

"Vậy là tinh cầu nào ?"

Ngọc Chương rốt cục ngẩng đầu lần nữa: “Ngươi muốn ngâm nát mì sao."

"Ah?" Tiếu Cường kịp phản ứng, vội vàng cúi đầu xuống, mở nắp ra xem xét, quả nhiên đã ngâm đến vô cùng mềm nhũn, hắn vội vàng xấu hổ cười, bắt đầu gắp mì.

Phim truyền hình đang phát đến cảnh hai nam nhân vật chính rốt cục phá tan tầng tầng trở ngại nói rõ tâm ý, vốn là thời khắc ấm áp lãng mạn như thế, hết lần này tới lần khác bên tai Ngọc Chương tất cả đều là âm thanh "Ha ha" sát phong cảnh.

Ngọc Chương thật sự không nhịn được nữa, quay đầu nói: "Ngươi không thể nhỏ giọng một chút sao?"

Tiếu Cường sững sờ, lập tức biết mình bị chê.

Vì vậy Ngọc Chương liền tận mắt nhìn thấy người đàn ông trung niên một khắc trước còn đang hớn hở trong nháy mắt héo trở thành một cây nấm.

Ah...

Ngọc Chương đỡ trán, đây là nhặt được đại phiền toái a.

Tiếu Cường im lặng không lên tiếng ăn mì, ngay từ đầu là ăn như hổ đói, chờ ăn đến gần thấy đáy, mới nhớ tới một vấn đề vô cùng quan trọng!

Trước mắt hắn là lấy cớ ăn mì để lưu lại, chờ ăn mì xong, chẳng phải là sẽ bị đuổi đi sao?

Không không không!

Hắn phải nghĩ biện pháp ở lại! Chỉ có vậy mới có cơ hội tiếp cận Randall.

Trong nội tâm lượn một vòng lại một vòng, liền ngoan tâm, hắn dùng dĩa ăn khều lên một sợi mì cuối cùng, dùng lực khẽ nuốt.

Kế tiếp chính là ho khan đến kinh thiên động địa.

Ngọc Chương bị thanh âm này làm cho giật mình kêu lên một cái, quay đầu đã nhìn thấy người đàn ông trung niên thống khổ mà té trên mặt đất, hai tay che cổ họng của mình, trừng to mắt đạp chân.

"Ngươi, ngươi làm sao vậy?"

Tiếu Cường khó khăn duỗi tay về phía hắn: “Cứu, cứu mạng, hô, hô, mặt, mì sợi sắp tiến khí quản rồi..."

----------

Sau 2 phút, Tiếu Cường bị đưa vào bệnh viện, đạt được nguyện vọng được Ngọc Chương ---- papa của Randall đội trưởng quân đoàn bảy chiếu cố.

Ngọc Chương đứng ở ngoài phòng bệnh, xuyên thấu qua thủy tinh nhìn thấy beta nam đang được truyền dịch bên trong, bất đắc dĩ đối với Randall cùng Hạ Mạt bên trong quang não nói: "... Sự tình chính là như vậy, cho nên buổi tối hôm nay ta sợ là không đi được, các ngươi ăn đi."

Hạ Mạt nghiêng đầu nhìn Randall.

Randall nói: "Bên trong kho tin tức công dân của Lahu tinh cầu không tra được thông tin người đàn ông kia."

Ngọc Chương bổ sung: "Hắn nói mình là người Gamma tinh, bởi vì bị anh em hãm hại mới đến Lahu."

Beta nam Randall trầm mặc một lát: “Papa, đem hình của hắn gửi tới."

"Được." Ngọc Chương cách thủy tinh chụp hình Tiếu Cường, gửi cho Randall.

Randall nói: "Con sẽ để A Đạt tiến hành xem xét thân phận của người này. Trước khi chưa xác định được thân phận của hắn, papa nhất định phải chú ý an toàn của bản thân."

"Ta có chừng mực, các con yên tâm đi "

Video chấm dứt, Ngọc Chương lại nhìn chằm chằm beta nam đang hôn mê vài giây, lúc này mới ngồi xuống ghế đợi bên ngoài hành lang.

Trong phòng bệnh.

Tiếu Cường con mắt chậm rãi mở ra một đường nhỏ, trong mắt không hề có một tia buồn ngủ, nhìn thấy thủy tinh bên ngoài không có ai, lập tức thở dài nhẹ nhõm.

Hắn liếc nhìn bình truyền dịch phía trên trong phòng bệnh, yên lặng vì hành vi của mình mà khen ngợi: Có thể nghĩ ra loại phương pháp này để được ở lại, quả nhiên rất cơ trí, ha ha ha, hắn gần như đã có thể đoán được tương lai tươi sáng của chính mình, thông qua việc xác định được thực lực tổng hợp của Lahu tinh cầu mà được ghi tên vào sử sách, được thăng chức tăng lương, lên làm Chủ tịch Quốc hội, gả cho cao to đen hôi, đi đến đỉnh cao của nhân sinh, nghĩ lại cũng thấy kích động.

Cùng lúc đó, trong phi thuyền Vinh Quang 3000X.

Randall đang cùng A Đạt trò chuyện.

"Người này không thuộc Gamma tinh cầu. Tướng mạo trước mắt mà nói, không thuộc về."

Randall cùng Hạ Mạt liếc nhau: “Cho nên, sở dĩ hắn tiếp cận papa, là có ý đồ?"

A Đạt trầm tư: “Đến cùng hắn có mục đích gì, ta không biết. Nhưng lúc này là thời kì mấu chốt của khảo sát xếp hạng phát triển tổng hợp, đề nghị các ngươi nên hành động thận trọng."

"Cám ơn."

Video chấm dứt.

Hạ Mạt lo lắng nhăn đầu lông mày.

Randall an ủi: "Đừng lo lắng, papa rất thông minh, sẽ không dễ dàng bị người lừa gạt."

"Em lại nghĩ, người này có phải là gian tế của Fillet tinh cầu phái tới?"

Randall híp mắt lại: “Phải hay không, chờ chúng ta nhìn thấy tận mắt rồi, liền có thể xác nhận được phải hay là không.

Bệnh viện hoàng gia cách bức cao, lui tới không sai phần lớn là có được nhất định địa vị xã hội cùng gia tộc bối cảnh thượng lưu xã hội nhân sĩ.

Cái này lúc sau đã là phía dưới buổi trưa 5: 30, nhưng mà bệnh viện như trước người đến người đi, cho dù là dùng đông như đi hội để hình dung cũng không đủ.

Nơi đỗ phi thuyền chuyên dụng của bệnh viện hoàng gia, Vinh Quang 3000X từ xa lái tới, cách một mét chậm rãi lơ lửng trên mặt đất! Nguyên bản cũng không có người chú ý tới ngoại hình của chiếc phi thuyền này, nhưng không biết là ai hô một câu: “Vinh Quang 3000X?"

Toàn bộ người ở nơi đỗ thuyền đều chạy tới vây xem, thậm chí có nhiều người vốn đã chuẩn bị cất cánh cũng đều cố gắng dừng lại phi thuyền, chạy đến tham gia náo nhiệt.

"Đây là thành viên quân đoàn bảy sao?"

"Chắc là vậy! Chậc chậc! Đem phi thuyền cấp S làm công cụ đi bộ, đây mới là thổ hào chân chính."

"Xuỵt, nhỏ giọng một chút, cẩn thận gây hiểu lầm."

"Yên tâm, quân đoàn bảy sao có thể là người bụng dạ hẹp hòi như vậy. Lại nói, ta cũng chỉ là tỏ vẻ hâm mộ thôi."

"Ai, nói cũng đúng, nếu như ta có thể giống vậy đem cơ giáp cấp S làm công cụ đi bộ, đậu xanh rau má nhân sinh liền hoàn mỹ..."

"Sẽ sẽ, hiện tại Lahu tinh cầu đang hướng đến tinh cầu cao cấp, nói không chừng chờ khi xếp hạng khảo sát phát triển tổng hợp tinh cầu qua đi, Lahu liền có thể trở thành Top 10 liên minh tinh cầu."

"..."

Mọi người ở đây nghị luận về bên trong, cửa khoang mở ra, thật không nghĩ đến đi ra lại là Randall cùng Hạ Mạt.

Randall điện hạ cùng chuẩn Vương phi Hạ Mạt a.

Đôi mắt của mọi người sáng ngời, tập thể hướng bụng Hạ Mạt nhìn! Mọi người trố mắt trọn vẹn mười giây đồng hồ, mới hậu tri hậu giác kịp phản ứng, cuống quít cúi đầu hành lễ, Randall điện hạ ngày lành, Hạ Mạt các hạ ngày lành.

Randall từ ý khoát khoát tay, nắm tay Hạ Mạt không nhanh không chậm hướng thang máy đi đến

Trong thời gian ngắn từ khi hai người Randall xuất hiện đến lúc bọn họ biến mất ở giữa thang máy, phi thuyền lớn như vậy yên tĩnh không tiếng động, chờ cửa thang máy khép lại, mọi người lập tức ồn ào.

"Ông trời ơi..! Randall điện hạ đối với Hạ Mạt các hạ quả nhiên vô cùng ôn nhu. Ngươi có chú ý tới không, Randall điện hạ luôn luôn nắm tay Hạ Mạt các hạ không buông!"

"So với cái này, chẳng lẽ ngươi không càng thêm quan tâm đến bụng của Hạ Mạt các hạ sao? Hạ Mạt các hạ thế nhưng lại mặc quân trang, người mang thai mặc quân trang thật sự không có vấn đề?"

"Có lẽ vẫn còn tốt đi, ta nhìn dáng người cũng không có thay đổi quá lớn."

"Trong bụng Hạ Mạt các hạ thế nhưng có hai cái bảo bảo, chỉ nghĩ đến thôi đã cảm thấy vô cùng hạnh phúc."

"Cố gắng lên, nói không chừng ngươi cũng có thể."

"..."

Hạ Mạt cùng Randall mười ngón đan xen, hai người cùng đi ra khỏi thang

máy, lập tức khiến cho mấy nữ y tá chú ý.

Hạ Mạt cũng chú ý tới các nàng, vội vàng giơ ngón trỏ lên đặt ở bên miệng, ra hiệu các nàng giữ yên lặng.

Nhóm nữ y tá lập tức che miệng ra sức gật đầu, con mắt mở vừa lớn vừa tròn, cả vành tai đều nghẹn đỏ lên.

Randall thoáng nắm tay Hạ Mạt thật chặt, Hạ Mạt quay đầu lại hướng Randall cười cười, hai người cùng nhau hướng phòng bệnh mà Ngọc Chương nói đi đến.

Lối vào phòng bệnh Tiếu Cường ở góc rẽ.

Hai người quẹo góc, liền nhìn thấy Ngọc Chương đang ngồi ở ghế đợi bên ngoài.

Ngọc Chương vốn đang xem video, ánh mắt liếc qua thoáng nhìn bọn họ đi tới, lập tức đứng dậy đi qua.

Hạ Mạt đi nhanh hai bước, cầm chặt tay Ngọc Chương: “Papa..."

"Yên tâm, ta rất khỏe." Ngọc Chương cười nhạt, nét mặt rất bình tĩnh:

“Ngược lại là người bên trong kia rất thảm, mì sợi đều sặc vào trong khí quản rồi."

Randall nói: “Hắn tỉnh chưa?"

"Vừa mới tỉnh, lúc này bác sĩ đang làm kiểm tra cho hắn."

"Con đi nhìn xem." Randall trực tiếp đẩy ra phòng bệnh.