Trọng Sinh Chi Lãng Tử Hồi Đầu

Chương 254: Beta nam

Chuyện này cũng không dễ dàng. Thành lập đoàn đội khảo sát từ trước đến nay đều thuộc về cơ mật, bình thuờng mọi người đều là sau khi khảo sát chấm dứt, mới biết được hai ngày trước gặp được những ai là thành viên đội khảo sát."

"Được rồi, nói cho chúng ta biết, chúng ta chỉ có thể thuận theo tự nhiên thôi."

"Phải! Tuy nhiên, trong khoảng thời gian này, ta đề nghị đem tất cả những cơ giáp em hợp thành đều đưa ra sử dụng, hành động của đoàn khảo sát nếu là âm thầm tiến hành, như vậy bọn họ nhất định sẽ thông qua cơ giáp dân dụng để so sánh với cơ giáp quân dụng rồi tính ra thực lực tổng hợp của tinh cầu."

"Cơ giáp của chúng ta từ cấp S trở lên đều là cơ giáp quân dụng..."

"Không sao! Thử hỏi cái tinh cầu nào lại có thể đem được cơ giáp cấp S làm cơ giáp dân dụng?"

Lời nói chia hai đầu.

Nơi đỗ phi thuyền hoàng thành của Lahu tinh cầu, một nam beta đeo kính râm thuận lợi thông qua kiểm tra.

Nam beta năm nay 40 tuổi, ăn mặc bình thường, khí thế bất phàm.

Hắn đứng ở trong sân phi thuyền hoàng thành, nhìn chằm chằm phương tiện giao thông muôn hình muôn vẻ, vừa đứng đã là nửa giờ.

Hắn là thông qua giải thi đấu liên minh trường cao đẳng các hành tinh năm nay biết đến tồn tại cùng hiện trạng của Lahu tinh cầu, quân đoàn bảy của Lahu tinh cầu ở trong trận đấu đã đoạt được vị trí thứ hai, khí tràng cường đại quả thực không ai có thể ngăn cản, mà ngay cả gamma tinh cầu đều không thể không kiêng kỵ.

Trận đấu đã qua hơn một tháng, nhưng hắn đến bây giờ đều có thể nói ra tên của từng thành viên quân đoàn bảy, cùng với cấp bậc cơ giáp của bọn họ lúc ấy.

Lúc biết rõ Lahu tinh cầu sắp trở thành đối tượng tiếp nhận khảo sát thứ nhất, hắn gần như hưng phấn đến không ngủ được, vì thế cuối tuần còn liên tiếp mất ngủ.

Hắn vượt qua muôn vàn khó khăn mới cướp được một trong 10 danh ngạch khảo sát Lahu tinh cầu, lại không nghĩ đến tình trạng của Lahu tinh cầu so với tưởng tượng của hắn cách xa vạn dặm!

Cơ giáp cấp thấp, cơ giáp cấp thấp, cơ giáp cấp thấp...

Ngoại trừ cơ giáp cấp thấp vẫn là cơ giáp cấp thấp! Trong tưởng tượng của hắn, mặc dù Lahu tinh cầu không phải khắp nơi trên mặt đất đều là cơ giáp cao cấp, nhưng mà cơ giáp cao cấp ít nhất cũng phải chiếm một phần mười đi!

Tưởng tượng rất tốt đẹp, thực tế lại rất tàn khốc.

Hắn lê bước chân nặng nề đi ra khỏi phi thuyền, tiện tay đưa tới một chiếc phi thuyền chở khách không người điều khiển, chờ tiến vào phi thuyền, mới phát hiện mình vậy mà không biết nên đi chỗ nào.

Do dự một chút, hắn thử theo cảm tính một lần, nói một cái tên: “ Trường quân sự cao cấp Exxon."

Mấy phút đồng hồ sau, phi thuyền chở khách dừng lại ở Exxon.

Nam beta từ trong phi thuyền đi xuống, đứng ở trước cửa lớn nguy nga.

Hắn còn nhớ rõ quân đoàn bảy đến từ Exxon.

Hắn đứng trước cửa chính một hồi lâu, nhìn các loại máy phi hành ra ra vào vào, trên trăm chiếc phi thuyền bên trong, cấp bậc cao nhất chính là một chiếc cơ giáp màu đen ký hiệu phi thiên hổ hai cánh, căn cứ biểu hiện của quang não, chiếc cơ giáp này cấp bậc là cấp 3.

"Haiz..."

Hắn thở dài, nhấc chân lên muốn đi vào bên trong trường, ai biết trong phòng an ninh cảnh vệ võ trang đầy đủ đã sớm chú ý tới bộ dạng khả nghi của hắn, vừa nhìn thấy hắn tiếp cận, lập tức thần sắc đề phòng đi ra, mười bảo vệ đứng thành một hàng, hình thành một bức thịt tường lấp kín khí thế hung hăng, đem lá gan của nam Beta dọa đến nhảy dựng.

Ah...

Được rồi được rồi, hay là ngẫm lại trước tiên bắt đầu điều tra từ địa phương khác đi.

Nam beta lui lại, quay người đi hướng đối diện Exxon, đối diện là một khu dân cư, bất quá xem bộ dáng rất vắng vẻ, có lẽ không có bao nhiêu người ở.

Ánh mắt của hắn đánh giá qua lại khu dân cư không dưới mười lần, lúc này mới chú ý tới tiệm tạp hóa ở tầng dưới cùng.

Tiệm tạp hóa!

Trời ơi thật tốt quá!

Nam beta ôm lấy bụng đói đang kêu ùng ục, bước nhanh vào.

Ông chủ tiệm tạp hóa là một Omega vô cùng tinh xảo, nam beta cảm thấy nghi ngờ, ở một nơi vắng vẻ như này, Omega này lại dám một mình mở cửa hàng? Chẳng lẽ hắn không sợ sẽ bị cướp bóc hoặc là bị Alpha quấy rối sao?

Lấy khay chứa đồ cạnh hắn vòng vo tầm vài vòng, cuối cùng cầm hai túi mì ăn liền, sau khi thanh toán khoản tiền, hắn do dự một chút, không được tự nhiên dùng ngôn ngữ Lahu tinh cầu, nói: "Xin hỏi, ta có thể xin ngươi một ít nước ấm không?"

"Ah?" Ngọc Chương ngẩng đầu nhìn hắn một cái, ánh mắt nhìn vào hộp mì ăn liền trong tay hắn, sau đó gật gật đầu, đứng dậy đem thiết bị chốt nước mở lên: “Sau năm sáu phút đồng hồ, thì có nước sôi rồi, ngươi có thể ngồi ở trên ghế nhỏ đợi một lát."

"Được, cám ơn."

Beta nam đoan đoan chính chính ngồi xuống, ánh mắt rơi vào quang não trước mặt Ngọc Chương, Ngọc Chương đang xem phim truyền hình, phim truyền hình nhân vật chính ngược lại là vô cùng đẹp mắt, hắn cũng xem theo trong chốc lát, bất tri bất giác cũng bị cuốn theo, bỗng nhiên sau lưng truyền đến "Đinh" một tiếng, hắn nhìn lại, thì ra là nước nóng nấu tốt rồi.

Ngọc Chương nói: "Ngươi tự rót đi."

"À!" Beta nam đứng dậy, đem hai chén mì ăn liền đều rót, sau đó liền ngồi trở lại trên ghế nhỏ, nhìn chằm chằm quang não trong tay Ngọc Chương.

Bỗng nhiên, quang não Ngọc Chương nhấp nháy, hình như là có người phát tới đề nghị video.

Ngọc Chương vội vàng thu nhỏ lại trang web trước mắt, ấn nút tiếp nhận, làm cho Beta nam giật mình, chính là người xuất hiện trong video lại là Randall điện hạ đội trưởng quân đoàn bảy?

Đậu xanh rau má Randall điện hạ ah! Randall điện hạ đến tột cùng có bao nhiêu thân dân? Lại có thể cùng ông chủ cửa hàng tạp hóa video?

Thần sắc của hắn trong nháy mắt thay đổi, dấy lên một ngọn lửa bát quái, chỉ nghe thấy Randall nói: "Papa, tối nay tới dùng cơm đi."

Beta nam: "....."

Papa?

Papa?

Hắn không có nghe nhầm đi?

Randall điện hạ lại có thể gọi Omega nam này là papa?

Beta nam rất kích động, hoàn toàn quên mất chính mình còn đang ăn mì ăn liền, hắn đột nhiên từ trên ghế nhỏ nhảy dựng lên, mì sợi không chút lưu tình đổ hết lên người hắn!

Beta nam muốn hôn mê luôn rồi.

Ngọc Chương sau khi nghe thấy có tiếng động, nhìn lại, thì đã thấy toàn thân beta nam treo đầy mì sợi, trên quần áo còn dính nước rau quả màu đỏ xanh nhìn hình ảnh buồn cười này, hắn kìm lòng không được hơi cong môi một cái, rất nhanh nhịn cười lại, lựa lời cẩn thận nói: "Ngươi... Không có sao chứ?"

"Ta, ta..."

Nam beta nghèo từ, tròng mắt chuyển chuyển, bỗng nhiên đem lông mày nhăn lại thành hình chữ bát (八): “Phù phù" một tiếng quỳ trên mặt đất, than thở khóc lóc, hình ảnh thê thảm: “Ông chủ thiện lương,vừa nãy ta mua hai bát mì tôm kia đã tiêu hết tất cả tích góp, có thể cho phép ta ăn miễn phí một bát nữa không?" Nói xong lời này, bụng còn vô cùng phối hợp phát ra âm thanh "ọt ọt" rung động đến tâm can.

Ngọc Chương: "..."

Một chén mì ăn liền 5 Lahu tệ, người này đến cùng nghèo như thế nào mới có thể bởi vì hai tô mì mà táng gia bại sản?

Thật ra là lừa đảo đi?

Ngọc Chương không nói tiếng nào dò xét hắn.

Nam Beta bày ra bộ dáng chân thành khổ sở, trong nội tâm lại yên lặng vì chính mình rơi nước mắt đồng tình một phen: Đậu xanh rau má, vì vạch trần thực lực chân chính của Lahu tinh cầu, lão tử cũng thật sự là đủ liều! Ha ha ha...

Nếu như bị thành viên khác của đoàn khảo sát biết hắn vì tiếp cận quân đoàn bảy mà vô sỉ không có hạn cuối như vậy, nhất định sẽ bị cười chết?

Thôi! Mặc kệ!

Nhóm đoàn khảo sát đầu tiên không thu thập được gì thất bại tan tác mà quay trở về, hắn cũng không thể giống đám người vô năng kia, ngay cả bản chất của Lahu tinh cầu đều không quan sát được.

Bất quá nói đi nói lại, vì sao hắn đã biểu hiện đáng thương như thế, Omega này vẫn như cũ không động đậy?

Chẳng lẽ do mình giả bộ không giống?

Nam beta thầm nghĩ, vì lấy được tín nhiệm của Omega, hai mắt đẫm lệ: “Thật không dám dấu diếm, ta là Tiếu Cường, đến từ gamma tinh cầu, điều kiện gia đình cũng tốt. Sở dĩ sẽ đến đến Lahu tinh cầu, là do ta đang bị anh em cùng cha khác mẹ đuổi gϊếŧ."

Lông mày Ngọc Chương run rẩy, câu chuyện xưa tự biên này cũng quá táo bạo đi?

Sinh ra trong gia đình giàu có, hai anh em cùng cha khác mẹ vì tranh đoạt gia sản mà trở mặt thành thù? Hắn có phải là nên nhắc nhở nam nhân trung niên không có tiết tháo này, hắn cũng đã sớm qua cái độ tuổi dễ dàng xúc động?

Tiếu Cường mím môi, tựa hồ là đang cố nén nước mắt, hắn cúi đầu, nước mũi đều nhanh chảy vào trong miệng.

Ngọc Chương thật sự là không nhìn nổi rồi.

Mà thôi mà thôi, chẳng qua chỉ là một hộp mì ăn liền, coi như mình không cẩn thận làm mất năm khối tiền đi.

Hắn từ sau quầy thu ngân rút ra hai tờ khăn giấy đưa cho Tiếu Cường.

Tiếu Cường được sủng mà sợ: “Ngài, ngài đây là..."

"Lau nước mũi."

"À, được!" Tiếu Cường hai tay tiếp nhận, dùng lực lau sạch sẽ nước mũi, sau đó ngẩng đầu, trước mặt Ngọc Chương tươi cười lộ ra tám cái răng.

Ngọc Chương yên lặng chuyển tầm mắt: Nam nhân này bộ dáng tươi cười thật đúng là ngốc đến nỗi không đành lòng nhìn thẳng.

"Tốt rồi, tốt rồi, mau dậy đi."

"Ý của ngài là..."

"Chẳng qua là hộp mì ăn liền, không cần hành đại lễ với ta." Ngọc Chương đứng cạnh khay chứa đồ bên cạnh: “Thích hương vị gì? Thịt kho meo cô thịt? Hương hành tây tôm cá ? Có phải nóng nảy lam tiêu?"

Nghe thấy lời này, Tiếu Cường trong lòng vui vẻ, có hi vọng rồi hả?

Ha ha ha, quả nhiên là trời không phụ lòng người, chỉ cần Omega này tới tay, hắn nhất định có thể trực tiếp có được tư liệu chế tạo cơ giáp của Lahu tinh cầu!

Hắn chợt nhảy lên khỏi mặt đất, vui vẻ tiến đến bên người Ngọc Chương.

Ngọc Chương không dấu vết lui lại hai bước, cùng hắn duy trì khoảng cách hai mét.

Tiếu Cường coi như hiểu ý, vội vàng nói xin lỗi: “Là ta quá lỗ mãng, thật có lỗi."

Ngọc Chương phất phất tay.

Tiếu Cường từ trên kệ hàng cầm lấy mì ăn liền vị nóng nảy lam tiêu.

"Rất thích ăn cay?" Ngọc Chương hỏi.

"Không cay không vui."