Randall nửa quỳ trên mặt đất, hơi hơi cúi đầu, giúp cậu cởi bỏ dây giày.
Tuy rằng đây cũng không phải là lần thứ nhất Randall vì cậu làm việc này, nhưng mà Hạ Mạt vẫn cảm thấy không thích ứng được, cậu nhẹ nhàng sờ lên mái tóc màu sắc cực kì nhạt của Randall, hơi cuộn tóc lại xem ra rất mềm mại, trên thực tế nhưng có chút khó giải quyết, cậu mở lòng bàn tay, cao thấp cuộn lấy.
Randall chậm rãi giơ lên khóe miệng, thấp giọng hỏi thăm: "Rất thú vị sao?"
Hạ Mạt lúng túng thu tay lại, ngồi lại rồi đem chân thu vào trong chăn: “Em không có chơi."
Randall cười không nói lời nào, đứng dậy cởi bỏ đồng phục huấn luyện, lộ ra đồ đổi màu bên trong ngụy trang T-shirt dài tay,"Em ngủ trước, ta đi tắm."
"Được." Hạ Mạt đưa mắt nhìn Randall đi vào phòng tắm, đợi cửa thủy tinh đóng lại, liền chậm rãi nhắm mắt lại.
Lance vừa về tới phòng ngủ, lập tức không kịp chờ đợi chui vào trong phòng, khóa cửa lại.
Hắn cởi giày rất nhanh đã nhảy lên giường, co lại trong chăn mở quang não, mở lại tin nhắn vừa nãy, bên trong viết là: "Vừa mới thi xong, chương trình học kỳ này xem như toàn bộ đã xong."
Lance nhìn chằm chằm hàng chữ kia nhìn hồi lâu, mới trả lời: "Các anh đều đã năm thứ tư rồi, chương trình học cần phải chấm dứt nhanh. Chúng ta chuyên nghiệp còn một môn vẫn chưa chấm dứt, trước mắt đang trong giai đoạn ôn tập chính."
Tin tức vừa phát ra không đến hai giây, hắn liền nhận được trả lời của Trần Tuấn Vũ: “Sau khi thi xong về sau có sắp xếp gì không? Có thể ta sẽ đi quân đội, sớm thích ứng với sinh hoạt trong quân đội."
"Vậy..." Về sau không phải sẽ không gặp mặt? Lance đem những lời này đánh ra sau đó lại xóa đi, sửa đổi thật nhiều lần, mới nói: "Chú ý an toàn."
Trần Tuấn Vũ gửi lại một cái khuôn mặt tươi cười: “Được."
Hai người đều vô cùng ăn ý không có đề cập đến tin nhắn đêm qua, thật giống như cái tin nhắn kia căn bản chưa từng xuất hiện! Bọn họ luôn luôn duy trì loại quan hệ mập mờ này, nhưng vẫn không có ai chủ động bước qua tầng màng ngăn ở giữa kia.
Trong nháy mắt, các học sinh tiến vào kì nghỉ dài hạn.
Thiếu đi bộ phận trường học này, sinh hoạt của Hạ Mạt trở nên càng thêm đơn giản, mỗi ngày ngoại trừ hợp thành cơ giáp, gần như không có việc gì khác.
Cậu đối với chế tạo cơ giáp vốn rất có hứng thú, đã hình thành dạng sinh hoạt này ngược lại không thay đổi thì cảm thấy cực kỳ hài lòng, tuy nhiên Randall lại cực kỳ đau lòng! Mỗi lần trông thấy Hạ Mạt bởi vì hợp thành cơ giáp mà khiến cho đầu đầy mồ hôi, trong lòng của hắn nói không lên tư vị gì.
Tối hôm đó ăn cơm xong, Hạ Mạt nghỉ ngơi một chút, sau đó lại giống như con quay phóng tới chỗ vật liệu.
Randall ngăn cậu lại: “Em đã một tuần liên tục không có nghỉ ngơi."
"Em không sao."
Randall ôm bờ vai của cậu, kéo cậu lại gần mình, cắn vành tai của cậu nhẹ nói: "Lance nói thai nhi đã tiến vào thời kỳ ổn định."
Vừa nghe thấy lời này, Hạ Mạt lập tức hiểu ý Randall.
Từ sau khi cậu mang thai, hai người cũng chưa từng thân mật qua, trong khoảng thời gian này Randall có hai lần đến kỳ sinh lý, đều là vượt qua trong phòng đấu võ.
Nghĩ đến đây, Hạ Mạt liền cảm thấy vô cùng áy náy, cậu nhẹ nhàng níu lấy cánh tay của Randall, trên mặt mang theo bộ dáng tươi cười: “Hôm nay liền tạm thời nghỉ ngơi một đêm, ngày mai lại tiếp tục."
Khóe miệng Randall giơ lên, nhanh chóng dùng miệng đυ.ng một cái vào chóp mũi cậu, sau đó trực tiếp ôm ngang Hạ Mạt đem về phòng.
Hắn đã nhịn quá lâu, không chờ được muốn mau chóng tiếp xúc gần gũi cùng Hạ Mạt, mặc dù như vậy, nhưng động tác của hắn vẫn như trước cẩn thận từng tí, thoáng có cảm giác liền nhanh chóng bỏ ra.
Sáng ngày thứ hai, Hạ Mạt trong mơ mơ màng màng nghe thấy Randall tận lực đè thấp tiếng nói chuyện, mở to mắt, nhìn nhìn quang não, 8:00 sáng.
Hắn đứng dậy tìm kiếm bóng dáng Randall, rất nhanh liền nhìn thấy nam nhân đứng ở trên sân thượng.
Trải qua buổi tối hôm qua, Hạ Mạt gần như không có cảm giác gì khác thường, nhất định là Randall giúp cậu dọn dẹp! Cậu hạnh phúc giơ lên khóe miệng, chậm rãi mặc quần áo tử tế, mở cửa thủy tinh ra, đi lên sân thượng.
Randall chú ý tới cậu, vẻ mặt nghiêm túc lập tức bị ôn nhu thay thế. Hắn ôm Hạ Mạt đi vào trong phòng, vừa đi còn vừa nói: "Bên ngoài gió lớn, đừng để bị cảm lạnh."
Hạ Mạt cười nói: "Em làm sao có thể yếu ớt như thế?"
"Phòng ngừa xảy ra rắc rối."
"Anh vừa mới nói chuyện với người nào vậy?"
"Phụ hoàng." Randall cúi đầu cài nút áo giúp cậu, không để ý lắm bổ sung:
"Phụ hoàng nói ngày kia đoàn khảo sát trình độ phát triển tổng hợp của các hành tinh sẽ đến."
"Cái gì?" Hạ Mạt giương mắt nhìn Randall: “Nhanh như vậy? Vì sao?"
Randall nét mặt bình tĩnh: “Nếu như chào hỏi từ sớm, không khác gì cho chúng ta đầy đủ thời gian để chuẩn bị sao?"
"Thế nhưng, thế nhưng.."
"Thuận theo tự nhiên là tốt rồi."
Randall nhìn thoáng được, nhưng trong lòng Hạ Mạt lại không giống
Khảo sát trình độ phát triển tổng hợp của các tinh cầu năm năm mới diễn ra một lần, nói cách khác, nếu như bọn họ bỏ lỡ cơ hội lần này, vậy thì sẽ phải đợi thêm năm năm nữa, vậy sẽ không có khả năng thay đổi địa vị của Lahu tinh cầu trong liên minh.
Cậu khát vọng trợ giúp Randall, không chỉ riêng ở việc tranh đấu với nội các, dù là đối ngoại, cậu cũng hy vọng Randall sẽ dùng tư thế cường giả nhìn xuống toàn bộ tinh cầu.
Suy nghĩ của Hạ Mạt đã sắp bị bảng xếp hạng trình độ phát triển tổng hợp chiếm cứ: “Không được! Không được! Em phải tranh thủ thời gian cùng bọn Gail liên hệ! Bọn họ là thủ tịch tinh cầu, đối với khảo sát xếp hạng nhất định là có phương thức ứng phó."
Nói xong, cậu vội vã liên hệ Gail.
Randall ngăn cản cậu: “Đợi ăn xong điểm tâm rồi nói những thứ này cũng không muộn."
"Nhưng mà..."
"Nghe lời." Randall cường thế đem Hạ Mạt mang xuống lầu, ấn cậu xuống ghế, đem cháo thịt có độ ấm thích hợp đặt trước mặt cậu.
Hạ Mạt nhìn nhìn chén trước mắt, lại nhìn nhìn nét mặt kiên định của Randall, chỉ sợ nếu như cậu không tranh thủ thời gian ăn bữa sáng, liền không có cách nào rời khỏi bàn ăn! Dưới yêu cầu cường thế của Randall, cậu chỉ có thể ngoan ngoãn ăn hết bữa sáng, sau đó lại cùng Gail liên hệ.
Video vừa được kết nối, hình chiếu ba chiều của Gail lập tức xuất hiện giữa không trung.
Gail đang ở trong phòng thí nghiệm, trước mặt tất cả đều là một đống bình bình lọ lọ hình dáng khác nhau: “Hạ Mạt, thật khó có được a, lại biết chủ động video với tớ?"
Hạ Mạt bất chấp Gail trêu chọc, đi thẳng vào vấn đề cho thấy ý đồ đến: “Vừa nhận được tin tức, nói đoàn khảo sát trình độ phát triển tổng hợp ngày kia đến!"
"Thật sao?" Gail lấy xuống gọng kính lớn."Chúc mừng."
"Chúc mừng cái gì? Tớ hiện tại hoàn toàn không nắm chắc! Cậu mau tranh thủ thời gian nói cho tớ biết một chút, đoàn khảo sát sẽ dùng dạng thủ đoạn gì để tiến hành khảo sát?"
"Thủ đoạn? Còn chưa biết chắc là sẽ khác nhau, cẩn thận điều tra."
Hạ Mạt khóc: “Không có thông tin chắc chắn hơn?"
"Cái này tớ thực sự không có." Gail bất đắc dĩ: “Sao vậy, Randall bảo cậu hỏi cái này?"
"Không phải."
"Tớ cũng đoán vậy, Randall là người bình tĩnh như vậy làm sao có thể sẽ đột nhiên tìm tớ hỏi cái này chứ."
"Biết rõ đoàn khảo sát sắp tới, chẳng lẽ chúng ta không cần làm chút chuẩn bị sao?"
"Ha ha." Gail cười: “Cậu cho rằng đoàn khảo sát nói ngày kia đến thì nhất định sẽ là ngày kia đến sao? Nói không chừng người ta đã sớm góp nhặt được đầy đủ tin tức, lúc này đã đưa về uỷ ban tiến hành thẩm định."
"Làm sao có thể? Tinh cầu chúng ta gần đây..."
"Cậu dám cam đoan sẽ không có người ở bên ngoài tiến vào sao?"
Hạ Mạt không nói gì, từ khi giải thi đấu liên minh giữa các trường cao đẳng chấm dứt, nhân số nhập cảnh du lịch Lahu tinh cầu thẳng tắp bay lên, mà ngay trong tin tức liên tiếp hai ba ngày đều nói khách du lịch làm cho kinh tế phát triển vân vân....
Hạ Mạt ngồi trên ghế: “Theo như lời cậu nói, chúng ta thật sự không có cách nào chuẩn bị trước?"
"Vâng, cho nên, mời cậu thoải mái, buông lỏng tinh thần đi."
Nghe được lời nói của Gail, nội tâm kích động của Hạ Mạt lập tức giảm hơn phân nửa.
Randall ngồi bên cạnh cậu, bình tĩnh mà nhìn cậu.
Hạ Mạt lúng túng gãi gãi đầu: “Hay là, em lại hỏi Airwolf tinh cầu?"
Lời còn chưa nói hết, đã nhìn thấy hiệu trưởng Yuri của Airwolf tinh cầu đề nghị video.
"Tới thật là đúng lúc!" trên mặt Hạ Mạt toàn là dáng vẻ tươi cười, trong lòng kích động ấn nút nghe, còn chưa đợi cậu nói chuyện, chỉ nghe thấy hiệu trưởng Yuri nói: "Chúc mừng, chúc mừng, Lahu tinh cầu quả nhiên tiếp nhận khảo sát đầu tiên."
"Hiệu trưởng Yuri, ta..."
"Các cậu cứ việc yên tâm, thành viên đoàn khảo sát nhất định sẽ không tạo ra bất kỳ rắc rối gì cho các cậu."
Hạ Mạt quẫn bách, thật ra cậu còn ước gì đoàn khảo sát phiền toái bọn cậu đâu: “Hiệu trưởng Yuri, ta chính là muốn..."
"Đừng khẩn trương, không cần phải khẩn trương! Trong giải thi đấu các cậu biểu hiện xuất sắc như vậy, lúc này khảo sát cũng sẽ không chênh lệch lắm. Căn cứ kinh nghiệm của ta, thành viên nhóm khảo sát đầu tiên cũng đã rời khỏi, nhóm thứ hai chắc cũng sắp đến rồi."
"Còn có nhóm thứ hai?"
"Ừm, cậu không biết sao? Ta cho rằng Randall điện hạ đã nói cho cậu."
Hạ Mạt chậm rãi quay đầu nhìn Randall, Randall bất đắc dĩ cười cười, dùng khẩu hình miệng nói: "Em căn bản không cho ta cơ hội nói."
Hạ Mạt quả thực bị chọc giận quá mà cười lên, làm sao lại có cảm giác hoàng đế không gấp mà thái giám lại gấp này?
Cậu ứng phó xong hiệu trưởng Yuri, sau đó đóng quang não, quay người đối mặt Randall: “Nói đi, anh biết những gì?"
"Sau khi giải thi đấu liên minh trường cao đẳng giữa các hành tinh bắt đầu không bao lâu, phụ hoàng liền bắt đầu tra những tài liệu có liên quan đến bảng xếp hạng khảo sát trình độ phát triển tổng hợp của các hành tinh rồi.
Vừa vặn hai ngày trước ta vừa mới xem xong tư liệu, hôm nay lại ngoài ý muốn biết được khảo sát sắp bắt đầu..."
"Cái kia đang trong lúc khảo sát, chúng ta thật không thể thao tác không gian?"
"Đương nhiên là có, nhưng mà vô cùng khó khăn."
"Là như thế nào?"
"Thành viên đoàn khảo sát từ trước đến nay đều vô cùng thần bí, nếu như chúng ta có thể biết trong bọn họ có mấy vị thành viên, cũng âm thầm liên lạc cùng những thành viên này, tất nhiên là đã có thể thao tác không gian. Nhưng mà..."
"Cái gì?"