Chương 8: Cuối tuần "chào cờ" Ăn vạ trên giường bạch bạch bạch (liếʍ huyệt + bú ɭϊếʍ + cúc huyệt phá thân)
Hôm nay là cuối tuần, vừa lúc luân phiên cho những người khác xử lý studio.
Bạch Túc Hiên một đêm tỉnh lại, nhận thức sâu sắc được sai lầm của mình, thế nhưng tiểu Bạch Túc Hiên không có tiến hành kiểm điểm, ngược lại sáng sớm chẳng biết xấu hổ mà cứng lên đè ở trên thịt bắp đùi mềm mại Thường Cửu .
Bắp đùi tiểu Cửu thật mềm a... Nhưng vẫn quá gầy, nên uy mập lên một chút a.
Bạch Túc Hiên bắt đầu chống đầu nhìn gương mặt Thường Cửu điềm tĩnh yên ổn khi ngủ, nhẹ nhàng mà động động thắt lưng. Côn ŧᏂịŧ nóng như lửa đâm một cái một cái vào bắp đùi Thường Cửu.
Ngày hôm qua Thường Cửu chỉ mặc áo T-shirt rộng thùng thình của Bạch Túc Hiên đi ngủ, phơi bày ra bắp đùi đối với sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của côn ŧᏂịŧ phá lệ mẫn cảm.
"Ân... " Thường Cửu phát ra một tiếng ưm, lo lắng tỉnh lại. Cậu mở mắt, có chút mù mờ nhìn Bạch Túc Hiên, qua một lúc lâu mới ý thức đến thứ nóng rực ở trên đùi là cái gì.
Cậu chớp chớp mắt, mang theo giọng mũi nồng đậm nói: "Ca ca không phải lại muốn cùng Tiểu Cửu làm loại chuyện đó ư? "
"Đúng vậy, Tiểu Cửu nguyện ý không? " Bạch Túc Hiên cách vải áo T-shirt nắm lấy cái vυ' nho nhỏ Thường Cửu, ngón tay ở đầṳ ѵú vạch tới vạch lui.
"Ca ca thích, tiểu, Tiểu Cửu liền nguyện ý... " Thường Cửu thích hắn sờ ngực, phối hợp đem cái vυ' cố gắng hướng về phía trước
"Thật đáng yêu. " Bạch Túc Hiên cười cười, đem T-shirt Thường Cửu kéo cao đến xương quai xanh, lộ ra một đôi tiểu Nhũ trắng nõn.
Hắn mở miệng ngậm đầṳ ѵú, dùng sức mυ'ŧ vào, tay kia sờ trên cái vυ' còn lại, nắm đầṳ ѵú lôi ra ngoài .
Không biết có phải là ảo giác hay không, gần đây luôn cảm thấy cái vυ' Thường Cửu dường như so với trước kia có chút lớn hơn.
"Ân a... " Thường Cửu cắn môi dưới, trong miệng phát ra tiếng rên tinh tế mềm mại. Bộ ngực được hút có điểm căng căng, nhưng mà rất thoải mái, tiểu huyệt Thường Cửu cũng dần dần tự mình sinh ra dâʍ ɖị©ɧ.
Cậu kẹp chặt chân, vặn vẹo chi dưới ma sát âm đế, một luồng sảng khoái từ tiểu huyệt tăng lên đến óc .
Dâʍ ŧᏂủy̠ từ trong nhục động kéo nhau chảy ra, làm ướt bên trong đùi, càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ chảy xuống giường, sàng đan bị thấm ướt một mảng.
Bạch Túc Hiên dọc theo thắt lưng đi xuống, hai tay hữu lực bỗng nhiên tách bắp đùi Thường Cửu, lầy lội không chịu nổi tiểu huyệt đỏ tươi đập vào mắt của hắn.
Ngón tay tách âm thần, Bạch Túc Hiên sờ sờ âm đế đang sưng to lên, lập tức nhìn thấy tiểu huyệt mẫn cảm co lại một cái.
"A a... Không... Thật thoải mái... " Thường Cửu mở chân, phát ra thanh âm tràn ngập tìиɧ ɖu͙©: "Còn muốn... Ân... Ca ca... "
Bạch Túc Hiên ghé vào giữa hai chân Thường Cửu, nâng lên cái mông nhỏ của cậu, nâng lên vị trí hoa huyệt. Hắn vươn đầu lưỡi trơn trợt, bắt đầu trêu đùa âm đế Thường Cửu.
"A --! Nơi đó... A a a... Thật thoải mái... Hắc a... " Thường Cửu ngẩng đầu lên, nhịn không được nắm tóc ngắn Bạch Túc Hiên. Tiểu huyệt điên cuồng mà tuôn ra ái dịch, giữa hai chân Thường Cửu ướt đẫm.
Cậu đạt được cao trào, bắp đùi nhịn không được run. Thân thể trắng như tuyết một trận run rẩy, một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ từ trong tiểu huyệt phun mạnh ra, làm ướt cằm Bạch Túc Hiên.
"Ân a... " Thường Cửu xụi lơ ở trên giường, cảm thụ được dư vị cao trào.
Bạch Túc Hiên giống con chó dùng đầu lưỡi linh hoạt tùy ý đùa bỡn hoa huyệt Thường Cửu, liếʍ khiến Thường Cửu thở gấp liên tục. Hắn bỗng nhiên mở miệng chắn nhục động, sau đó dụng lực mυ'ŧ vào, dâʍ ŧᏂủy̠ trong huyệt đều bị hắn hút vào trong miệng.
Thường Cửu giống cá nhỏ lên bờ, thân thể bắn ra, dâʍ ɖị©ɧ trong huyệt mềm nhỏ không có bị mυ'ŧ hút khô, ngược lại tiết ra càng nhiều.
Dâʍ ŧᏂủy̠ hơi tanh được Bạch Túc Hiên ngậm trong miệng, hắn bỗng nhiên hôn môi Thường Cửu đem dâʍ ɖị©ɧ đưa vào trong miệng Thường Cửu .
Nếm được tao vị của chính mình, Thường Cửu đỏ mặt đẩy Bạch Túc Hiên một cái, mềm nhũn nói rằng: "Ca ca... Hư... "
"Đây là mùi vị của Tiểu Cửu. " Bạch Túc Hiên cười xấu xa liếʍ liếʍ môi Thường Cửu, lại lùi về xem hoa huyệt chật vật bị chính mình chơi đến ướŧ áŧ. Ngày hôm qua tựa hồ thao có phần mạnh mẽ, âm thần có chút sưng, miệng huyệt lại càng sưng đỏ không thể tả.
Bạch Túc Hiên đưa ngón tay ra sờ sờ miệng huyệt thịt non, Thường Cửu giật mình một cái, nhịn không được rụt lại.
Hắn bất đắc dĩ, tối hôm qua cùng Tiểu Cửu làm nhiều lần, hoa huyệt sưng như vậy đều do hắn làm hại. Bạch Túc Hiên cũng sợ lại làm hoa huyệt sẽ trầy Thường Cửu âʍ đa͙σ non mềm, dứt khoát đánh chủ ý lên cúc huyệt Thường Cửu.
Bạch Túc Hiên muốn Thường Cửu ở trên giường quỳ nằm úp sấp, hướng hắn lộ ra cái mông nhỏ đĩnh kiều. Thường Cửu không biết hắn muốn làm cái gì, chỉ thở hổn hển nghe theo.
Bạch Túc Hiên vặn bung ra cặp mông, lộ ra ẩn núp bên trong cúc huyệt béo mập. Một vòng nếp nhăn bao vây rồi theo tiểu nhục động hô hấp lắc lư liên tục hơi hơi khép mở, có vẻ da^ʍ mỹ lại đáng yêu.
Hắn mở ra thuốc bôi trơn đổ ở trên tay, ngón giữa thon dài mang theo thuốc bôi trơn dò xét tính cắm vào.
"A a --! Ca ca... ! " Thường Cửu khẩn trương căng thẳng ngón chân. Cúc huyệt căng mịn bỗng nhiên cắm vào một ngón tay, điều này làm cho cậu cảm thấy có chút đau.
"Đừng sợ, ca ca khuếch trương cho em, lát nữa phải dùng côn ŧᏂịŧ cắm vào nơi này Tiểu Cửu. " Bạch Túc Hiên dùng tay còn lại cầm tiểu côn ŧᏂịŧ Thường Cửu mà trấn an, thủ da^ʍ cho cậu.
"Ô... " Thường Cửu nghe lời vẫn không nhúc nhích, để Bạch Túc Hiên tùy ý muốn làm cái gì thì làm.
Ngón giữa ở đường ruột căng mịn lửa nóng bắt chước động tác côn ŧᏂịŧ trừu sáp, Bạch Túc Hiên lại đưa ra ngón tay thứ hai cắm vào trong cúc huyệt Thường Cửu .
"Ca ca... Đau... " Thường Cửu ủy khuất nhỏ giọng nói.
"Rất nhanh liền hết đau, Tiểu Cửu sẽ thích... " Bạch Túc Hiên liếʍ môi một cái, ngón tay tìm được vị trí tuyến tiền liệt Thường Cửu, bỗng nhiên ấn lên.
"A a --! " Sảng khoái mãnh liệt làm cho Thường Cửu nhịn không được kêu thành tiếng, cậu căng thẳng chân, không biết tại sao vừa mới đau ở chỗ đó đột nhiên làm cho cậu trở nên rất thoải mái.
Nghe được Thường Cửu rêи ɾỉ, Bạch Túc Hiên biết cậu bắt đầu có cảm giác, càng thêm ra sức đè ép nơi đó.
"Ân... A a... A... Tốt, thật thoải mái... " Thường Cửu thất thần nhìn về phía trước, nước bọt dọc theo khóe miệng chảy xuống gối đầu. Tại sao thoải mái như vậy? Cậu không nghĩ ra, nhưng thân thể lại thực thích.
Hai ngón tay Bạch Túc Hiên thao cúc huyệt, bỗng nhiên cảm giác được có nước từ chỗ sâu trong cúc huyệt chậm rãi chảy xuống. Hắn ngoài ý muốn nhíu mày, không nghĩ tới thân thể Tiểu Cửu vậy mà dâʍ đãиɠ như thế, hai nơi tiểu huyệt đều thích hợp đem ra làʍ t̠ìиɦ.
"A a... Em... Ân! " nói còn chưa kịp nói xong, một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đột nhiên từ trong niệu đạo phun ra.
Thường Cửu miệng mở lớn thở phì phò, sau khi đã bắn tinh vô lực xụi lơ ở trên giường. Bạch Túc Hiên rút ra ngón tay ướt đẫm, lật thân thể Thường Cửu, đem côn ŧᏂịŧ thô to dử tợn đưa tới bên mép Thường Cửu, giọng khàn khàn nói nói: "Tiểu Cửu đem ca ca liếʍ ướt a !, anh muốn cắm vào rồi. "
Thường Cửu miệng nhỏ đỏ hồng, dịu ngoan mà ngậm côn ŧᏂịŧ to lớn, khí tức nam tính hormone phả vào mặt, làm cho cậu có chút mê say. Mùi vị ca ca... Rất thích...
Đầu lưỡi trơn trợt đảo qua qυყ đầυ, niệu đạo, nước bọt đem côn ŧᏂịŧ làm cho ướt tách tách. Từ trong miệng cậu Bạch Túc Hiên rút ra côn ŧᏂịŧ , vài chỉ bạc còn nối liền giữa cái miệng nhỏ nhắn cùng côn ŧᏂịŧ .
Thường Cửu nằm lỳ ở trên giường, Bạch Túc Hiên lót gối đầu trên bụng cậu , khiến cái mông của cậu ưỡn thật cao.
Hắn cầm côn ŧᏂịŧ lớn, hướng trong cúc huyệt đã khuếch trương tốt chậm rãi cắm vào.
"Ngô --! " Thường Cửu đau đến phát ra kêu rên, côn ŧᏂịŧ so với hai ngón tay to hơn nhiều.
"Tiểu Cửu thả lỏng. " Bạch Túc Hiên cũng bị kẹp chặt có chút đau, mồ hôi từ trên trán nhỏ xuống.
Hắn thử động động, cơ vòng căng mịn gò bó côn ŧᏂịŧ, hắn thoải mái cơ hồ muốn kêu lên. Thân thể Tiểu Cửu thật là giỏi...
Bạch Túc Hiên đem côn ŧᏂịŧ để ở trong Thường Cửu tuyến tiền liệt, ôn nhu đỉnh đâm.
"A... A a... Ân... Thoải mái... A ân... " Sảng khoái lần nữa xông tới, Thường Cửu lắc, trong miệng lẩm bẩm lẩm bẩm.
Trong cúc huyệt dâʍ ŧᏂủy̠ lại tuôn ra, xối tại trên qυყ đầυ Bạch Túc Hiên. Hắn biết Thường Cửu bắt đầu cảm nhận được sảng khoái ở hậu huyệt, liền yên lòng mà róc rách rút ra côn ŧᏂịŧ, lại hung hăng tiến vào.
"A a... ! Tốt, thật sâu a... " Thường Cửu thân thể run lên, lẩm bẩm nói.
Bạch Túc Hiên tay vòng qua nắm lấy vυ' nho nhỏ lắc qua lắc lại, không ngừng xoa nắn núʍ ѵú của cậu. Giống con chó đực rung động thắt lưng qua lại, côn ŧᏂịŧ gắng gượng không ngừng ra vào hậu huyệt, huyệt nhục đỏ tươi bị lôi ra tiến vào.
"A a a... Ách a... Phía sau... Thật là thoải mái... " Thường Cửu nhịn không được sờ lên hoa huyệt của mình, nắm âm đế xoa nắn qua lại. Cả hai sảng khoái cơ hồ khiến cậu khóc lên.
Côn ŧᏂịŧ thô to gần như đem hậu huyệt cắm thành một cái lỗ tròn, Thường Cửu cảm thụ được hình dạng Bạch Túc Hiên, bị thao đến nước miếng chảy ròng. Bạch Túc Hiên vỗ cái mông Thường Cửu một cái, phát ra một thanh âm vang lên thanh thúy, cặp mông trắng như tuyết lập tức xuất hiện dấu bàn tay đỏ tươi.
Có đau một chút, nhưng mà ̣ hãm sâu ở trong tìиɧ ɖu͙© Thường Cửu không khỏi khát vọng, ngược lại phát tao mà uốn éo cái mông nghênh hợp động tác Bạch Túc Hiên.
"Ừ... Ca ca... Dùng sức... " Thường Cửu khô cạn mà liếʍ môi một cái, trong cúc huyệt ngứa không chịu nổi.
Nghe vậy Bạch Túc Hiên càng thêm dùng sức thao cúc huyệt cậu, côn ŧᏂịŧ gần như cả cây rút ra, chỉ chừa qυყ đầυ ở bên trong, rồi hung hăng cắm xuống đến cùng, đem hậu huyệt Thường Cửu xỏ xuyên qua.
"Có đủ sức không? Bạch Túc Hiên khàn khàn mà hỏi thăm.
"Hắc a... Ân... A! ... A! ... A! Đủ, được rồi... Rất thích... A! " mỗi một lần cắm, Thường Cửu rêи ɾỉ trở nên phá lệ cao vυ't.
Côn ŧᏂịŧ Bạch Túc Hiên giống như máy đóng cọc không biết mệt mỏi thao làm tiểu huyệt trơn trợt, bởi vì làm quá kịch liệt, chỗ giao hợp hai người tuôn ra một vòng bọt màu trắng, thoạt nhìn phá lệ da^ʍ mỹ.
"A a... Ca ca... Trong huyệt Tiểu Cửu lại... Lại chảy ra thật nhiều nước... "Tiếng nói Thường Cửu kêu có chút khàn khàn. Hoa huyệt phía trước lại phun ra một cổ dâʍ ŧᏂủy̠, Thường Cửu gò má ửng hồng, da cũng biến thành phấn hồng, lộ ra mị thái vô tận.
Bạch Túc Hiên nuốt nước miếng một cái, nắm lấy hông của Thường Cửu hung hăng thao, thao Thường Cửu kêu dâʍ đãиɠ liên tục.
Thường Cửu vô ý thức co rút lại hậu huyệt, tràng thịt căng mịn chèn ép côn ŧᏂịŧ, Bạch Túc Hiên sau đó làm mấy trăm lần, côn ŧᏂịŧ một trận run rẩy, ở trong hậu huyệt Thường Cửu bắn ra một đạo tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Thể dịch nóng bỏng bắn trên nội bích, khiến Thường Cửu một trận giật mình. Cậu vô lực nhẹ nhàng ngã xuống giường, giữa bắp đùi một mảnh dinh dính, dâʍ ŧᏂủy̠ trộn lẫn tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ cúc huyệt còn không có khép lại trong nhục động chậm rãi tống ra, thấy cổ họng Bạch Túc Hiên khẽ động.
Thực sự là một cảnh quan đẹp.
Lời của Mimi: Dạo này bận ko thể edit thường xuyên được, mọi người thông cảm nhé!! :((, sắp tới mình cũng chuẩn bị thực tập tiếp :(((