☆ Cắm súng lục vào mông Dục mỹ nhân!!
Mặc dù quyết định cho Hoắc Mộ Vân một cơ hội theo đuổi em trai yêu quý của mình, nhưng Chung Dục đối với hành động càn rỡ của hắn vẫn rất là có thái độ, dứt khoát ném cho hắn một ánh mắt lạnh như băng. Đúng lúc mẹ Chung gọi điện thoại tới nói muốn cùng các chị em của bà ăn ở bên ngoài, giao phó cho hai con trai thay mặt đi chiêu đãi khách quý. Hoắc Mộ Vân xem thời cơ, chủ động mời hai vị mỹ nhân cùng đi ăn tối. Chung Dục cũng muốn nhìn thái độ của em trai đối với hắn một chút, lập tức gật đầu đồng ý. Thẳng đến lúc hoàng hôn phía Tây ngả xuống, Chung Nhược ngủ no nê, mọi người mới lên đường đi ăn cơm.
Một chiếc Rolls Royce màu đen huyền ảo lái vào hầm đậu xe nhà hàng sang trọng Dục Tú, lúc này Chung Dục mới phát hiện ra mình bị người này chơi lại một vố, chạy cả nửa cái thành phố rồi cố ý lái đến nhà hàng dưới tên Isaac, đoán chừng là muốn nhìn tiết mục tương ái tương sát của bọn họ. Dục Tú a... theo tên lưu manh kia giải thích là: có Chung Dục xinh đẹp, ăn mới càng ngon. (*)
(*) (nguyên văn là: hữu mỹ Chung Dục, tú xắc khả xan. Tú xắc khả xan ý chỉ vô cùng vô cùng xinh đẹp, trong ẩm thực để chỉ những món ăn màu sắc ngon miệng. Thiệt không biết edit sao cho hay nên để tạm như vậy, ai có ý kiến gì khác cứ nói tui nhe :"D)
Chung Nhược với nơi này cũng không xa lạ gì, hơn nữa còn rất thích, đến mức mỗi lần báo đưa lên những món ăn mới là đều phải tới thử. Hoắc Mộ Vân âm thầm ghi nhớ, nghĩ nghĩ sau này tới học tự mình làm cho mỹ nhân ăn. ~
Chung Nhược ngủ đến mức cả người lười biếng, mè nheo không chịu xuống xe tự mình đi, Hoắc Mộ Vân lập tức tươi rói hớn hở làm động tác bế công chúa, hoàn toàn không thèm đếm xỉa đến những ánh mắt hiếu kỳ xung quanh, rất tự nhiên ôm mỹ nhân vào nhà hàng năm sao nơi tụ tập của những nhân vật quyền quý. Chung Nhược hai tay ôm lấy cổ hắn rất ngây thơ hồn nhiên, chỉ cảm thấy được nam nhân ôm như vậy có cảm giác rất an tâm. Nhưng mà, cái tay trên mông thật phiền nha ~ thế nào mà cứ không ngừng nắn cái mông thịt thịt của cậu, mềm mềm còn ngưa ngứa nữa, kỳ quái chết đi.
Chung Nhược đơn thuần ngập ngừng nói: "Anh Mộ Vân anh chê cái mông quá lớn, phải đem chúng bóp lại cho nhỏ đi... Nhưng mà anh bóp em thật là nhột, quần cũng cạ cạ làm đau hoa cúc nhỏ. Anh chờ đến khi về nhà được không, cởϊ qυầи xuống cho anh xoa xoa, a, còn cùng nhau xoa xoa tiểu kê kê..."
Chung Nhược cũng không cố ý đè thấp âm lượng, cho nên dàn tiếp viên nữ xếp hàng ngay cửa đều nghe rõ mồn một. Các mỹ nữ đã thấy qua tình cảnh thế này cũng không quá xấu hổ, chỉ là ánh mắt nhìn Hoắc Mộ Vân đột nhiên tràn đầy địch ý với tên háo sắc này, lại có thể động tay động chân với thiên sứ xinh đẹp thuần khiết như thế, ỷ vào người ta không hiểu biết ăn hết đậu hủ, vô sỉ quá chừng chừng.
Hoắc Mộ Vân không có vấn đề gì, ngược lại càng cảm thấy Chung Nhược khả ái đến mức khiến người ta muốn yêu thương. Cách mấy bước về phía trước là Chung Dục đang cùng người khác trò chuyện nghe vậy cũng bất đắc dĩ đỡ trán, đột nhiên cảm thấy đem em trai ngốc nghếch khờ khờ như vậy giao cho Hoắc Mộ Vân chăm sóc dạy dỗ một chút có lẽ cũng không hẳn là xấu. Mà công tử nhà giàu suốt buổi quấn lấy Chung Dục trò chuyện kia không nể mặt chút nào cười rộ lên. Thấy tiểu mỹ nhân nói ra lời kinh người vừa rồi mặt ngâu si ra không hiểu chuyện nhìn mình, nhất thời cảm thấy tim đập nhanh hơn, manh - chết - đi - được. Hắn cũng là kiểu người không chịu ngồi yên, vui vẻ tiến lên trước, hỏi: "Ấy, tiểu mỹ nhân còn biết hoa cúc nhỏ nha. Ai dạy em vậy?"
Kết quả là ai đi ngang qua cũng làm bộ tình cờ dừng lại, dựng lỗ tai lên hóng hớt chuyện. Chung Nhược cũng không ý thức được đây là vấn đề liên quan đến mặt mũi, không đợi người ngăn cản thốt lên: "Ngày đó em đi ngang qua phòng của anh hai, thấy anh Isaac đang dùng ngón tay ấn lên chỗ đó của anh hai, nói anh ấy thích nhất là bông cúc nhỏ này, vừa xinh đẹp lại có thể chịu được thao..."
( Chết chưa =))))) )
Câu vừa ra khỏi miệng, trong vòng năm dặm xung quanh thoáng chốc im lặng như tờ. Gương mặt yêu nghiệt của Chung Dục đỏ đến mức có thể nhỏ ra máu, quả thật nghẹn đến mức không nói được gì. Gần đây danh tiếng lan truyền rộng rãi của y là Chung gia đại công tử hình tượng trên thương trường xinh đẹp lạnh lùng cao quý, mánh khóe thủ đoạn tàn nhẫn, lại trước mặt mọi người bị đột ngột tung ra lịch sử đen tối bị đàn ông chơi qua cái mông, tiếng bàn tán sau lưng không phải là ít.
Mọi người đang căng thẳng, không biết kết thúc lúc nào, bỗng nhiên một tiếng cười trầm thấp du dương vang lên, chất giọng hấp dẫn có chút khàn khàn mà trở nên thần bí. Một người đàn ông dáng người cao ngất, tỷ lệ cơ thể hoàn mỹ từ trên cầu thang đi xuống. Gương mặt đẹp trai chói mắt như thần mặt trời, đôi con người xanh thăm thẳm như biển cả. Hốc mắt gã rất sâu khiến người ta có một loại ảo giác ôn nhu lưu luyến. Mái tóc màu vàng sậm hơi rối dài đến vai, phong lưu tiêu sái ẩn đi nét lạnh lẽo băng hàn. Gã ôm eo nhỏ của Chung Dục, quay về Hoắc Mộ Vân nói: "Tôi mang người đi, cậu cứ tự nhiên."
Chính chủ đã đi, mọi người xem náo nhiệt tự nhiên cũng sẽ làm bộ như không có chuyện gì mà giải tán. Nhưng một số ít biết được thân phận người đàn ông kia đều không khỏi thất kinh, chỗ dựa của Chung Dục là hắn ta sao. Sau này không dám đánh chủ ý lên băng sơn đại mỹ nhân nữa đâu, sẽ bị đánh ra bã mất.
(つд⊂)
Chung Dục đỏ mặt, bị ngã cũng không phản ứng quá khích. Lấy tác phong sắc bén quyết đoán của y, hẳn là không có ai dám nói bóng nói gió, nhưng mà lúng túng thì vẫn có, hiếm thấy y nhu thuận như vậy bị Isaac kéo đi. Nam nhân kia chính là Isaac Zeinstra, con lai Trung - Ý, nhà buôn bán súng ống đạn dược số một số hai trên thế giới, là nhân vật xưng bá ở Châu Âu, những năm gần đây phát triển ở thị trường Châu Á, đồng thời cũng là một kẻ cực kỳ tàn nhẫn.
Khu nghỉ ngơi trên lầu hai phía sau một tấm bình phong, Chung Dục bị Isaac vòng cánh tay đè lên cửa sổ sát đất. Bên ngoài cửa sổ là vườn hoa phía sau nhà hàng, trồng các loại hoa cỏ đua nhau khoe sắc, bóng người thưa thớt, cánh bướm nhẹ lay. Màu vàng như ánh mặt trời phủ trên gương mặt tuyệt mỹ của Chung Dục, tình cảm ái muội hoàn toàn là tự nhiên, giống như vị thần của các loài hoa do Titian(*) vẽ nên, đẹp thuần khiết nhưng rạo rực vô cùng.
Isaac đưa tay cởϊ áσ ngoài rộng thùng thình của Chung Dục. Bên trong không phải là bờ ngực trần trụi, một tấm vải lưới mỏng manh mềm mại quấn trước ngực Chung Dục, nhưng vẫn có thể nhìn ra chỗ kia hơi gồ lên. Cho dù là cảnh đẹp đã nhìn qua nhiều năm, Isaac vẫn như trước kia không thể dời mắt. Tay gã lần về phía sau lưng, quả nhiên có một sợi dây nhỏ, kéo nhẹ một cái cởi ra nút thắt hình con bướm, âm thanh thanh thúy vang lên, yếm đào nhẹ nhàng chạm đất. (**)
Trên ngực bó chặt được giải thoát, Chung Dục kìm lòng không đậu thút thít lên tiếng. Được ánh mắt nhu tình ấm áp của nam nhân bao vây, những ngày tới đau khổ nhớ nhung cũng hóa thành ủy khuất. Y lắc lắc hai vυ' tựa như hai quả đào to khẩn cầu an ủi, còn đâu bộ dáng nữ vương kiêu ngạo.
Hai vυ' trắng phau phau, cao vυ't đứng thẳng nhưng vô cùng mềm mại. Năm đó Isaac từ thiên tài nổi tiếng thế giới trong giới y học mua được loại thuốc chích bí mật kia, tiêm cho Chung Dục một tuần lễ để thay đổi thể chất y, từ đó hai vυ' mềm mại thơm thơm mới lớn ra được.
Isaac thấy người yêu bé nhỏ làm ra sắc thái ngây thơ như vậy, cũng không keo kiệt lời ngon tiếng ngọt, dụ dỗ nói: "Cục cưng, lần này là anh sai rồi, đừng tức giận ông xã nữa. Hứa với em sau này đi chỗ nào cũng mang bảo bối của anh theo mà."
Thì ra tháng trước Isaac đã đi xử lý một bang phái cỡ trung có gốc rễ khá sâu tại khu vực Tam Giác Vàng nhưng không nói cho Chung Dục hay chứ đừng nói chi để y hỗ trợ. Kết quả là gặp phải mai phục, thiếu chút nữa bị thương. Chung Dục rất tức giận nhưng nghĩ đến càng sợ hãi, quả thật giận rất lâu.
Thật ra... giận dỗi gì đó đã sớm biến mất, nếu không tối hôm qua cũng sẽ không nằm sấp trên giường cho Isaac thế này thế kia, trong ngoài một lần ăn sạch sẽ. Lúc này nam nhân luôn cứng rắn như vậy lại mở miệng xin lỗi, Chung Dục cũng không còn nóng nảy nữa.
Isaac nhân cơ hội xoay người Chung Dục lại để y áp lưng vào người mình, hai tay đặt trên bầu ngực đầy đặn non mềm trơn trượt của mỹ nhân, Chung Dục hưởng thụ được xoa nắn, động tình hừ hừ khẽ kêu, thút tha thút thít nói không nên lời. Thêm vào đó trên người mặc quần bó sát bị dươиɠ ѵậŧ nhếch cao căng gồ lên, cái mông ươn ướt tự động làm nũng ở hạ thân Isaac.
Isaac bày ra nụ cười đểu cáng: "Vật nhỏ, hôm nay anh cho phép cưng tự sờ dươиɠ ѵậŧ mình. Anh sẽ không để bụng cưng phát tiết sớm một lần đâu."
Chung Dục hung hăng hít một hơi, bỗng nhiên dời cái mông về phía trước, sau đó dùng sức đâm trở về, vừa vặn đập trúng cây dươиɠ ѵậŧ thô to của Isaac, đứt quãng nói: "Tên xấu xa... Anh, anh biết rõ... Tôi chỉ có thể... Dùng phía sau để cao trào, bị anh cắm đến bắn... Tự mình, a... Tự mình sờ làm sao được..."
Chung Dục từ trước đến giờ lúc trên giường chính là cây ớt nhỏ, đủ cay. Isaac bị y đập vào thằng nhỏ cũng không tức giận, tay không tự nhiên xé miếng vải mỏng che ở hạ thân xấu hổ của Chung Dục. Trên cặp mông béo mập 'bốp bốp' vỗ hai cái, in cả hai dấu tay trên cánh mông no đủ tràn đầy sắc khí. Huyệt động hồng hồng ở giữa cũng vì xảy ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ bất ngờ chợt co rút lại, nếp nhăn ở cửa động lộ ra rõ ràng, bên trong tiết ra tao thủy trong suốt lấp lánh, hoa cúc nhỏ hồn nhiên nhỏ giọt từng hạt sương.
Chung Dục bị đánh dâng lên da^ʍ tính, liều mạng uốn éo người làm cặρ √υ' trong tay nam nhân được tùy ý thô bạo nắn bóp. Hai tay vòng ra sau lưng mò tới thắt lưng quần Isaac, dùng tốc độ nhanh nhất cởi ra, nhìn một cái không biết đã làm qua bao nhiêu lần, vô cùng thành thạo... Isaac không để tay y chạm vào đại dươиɠ ѵậŧ của mình, trầm giọng ra lệnh: "Không cho phép dùng tay, dùng cái mông của cưng tìm!"
Chung Dục chỉ có lắc lư cặp mông mạnh bạo hơn, càng rêи ɾỉ lâu hơn: "Hưm a... Anh lại treo tôi, đáng ghét... Nha, tìm được rồi... Ưm a... Lớn quá, cái mông nuốt không hết..."
Mặc dù chỗ kết hợp của hai người đã dâʍ ŧᏂủy̠ tràn trề, nhưng không biết làm sao dươиɠ ѵậŧ Isaac quá lớn, Chung Dục dùng hết khí lực di chuyển cái mông ra sau cũng chỉ ăn vào được qυყ đầυ. Isaac cũng không làm khó y, eo thẳng tắp động một cái, trực đảo hoàng long, cắm vào chỗ sâu nhất.
Hai người kết hợp nhau cực kỳ ăn ý, trong một không gian nhỏ hẹp thay đổi mười mấy loại tư thế phiên vân phúc vũ. Thân thể được đặc huấn nên thể lực và độ mềm dẻo đều là đứng đầu. Thân thể va chạm khiến cảm xúc mạnh mẽ tràn ra, tàn bạo kịch liệt như một lần nữa được dỡ bỏ xương cốt.
Cuối cùng là Chung Dục nhận thua trước, mềm nhũn cầu xin tha thứ. Isaac đè y xuống ghế salon, tốc độ ra vào phía sau chậm rãi lại. Cao trào gần mười lần khiến tiểu huyệt chảy nước mắt bị ép buộc thừa nhận hoan ái, nhưng không thể chạm vào, tiểu côn ŧᏂịŧ bị sượt qua một chút liền run rẩy không thôi. Chung Dục bị thao đến mức uể oải, co chặt cái mông kẹp đại dươиɠ ѵậŧ ra ra vào vào, thở gấp: "Em... không được, đừng cắm nữa... Ưm a... Muốn bị anh làm chết..."
Isaac hôn sống lưng y an ủi người đang không ngừng run rẩy, dụ dỗ nói: "Bảo bối ngoan, lần cuối cùng!" Dứt lời đã thay đổi động tác ôn nhu hồi nãy, một lần nữa mưa rền gió dữ rút ra cắm lên, đỉnh đến mức Chung Dục sợ hãi khóc kêu không ngớt, mái tóc dài tung tán như yêu ma đang nhảy múa.
Chờ Isaac bắn hai phát tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào, Chung Dục quả thật bị ép đến mức khí lực không còn. Isaac lôi ra vài món hung khí, nhưng thí mắt Chung Dục đã sớm khép lại, cảm giác tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ngoài dường như không cầm được, hai đùi Chung Dục xấu hổ không ngừng run rẩy. Y vừa muốn mở miệng kêu Isaac giúp mình thu dọn, cái mông đột nhiên bị một đồ vật cứng rắn nhét vào trong, y hổn hển cao giọng: "A... đυ.ng tới tao điểm rồi, a... Anh, anh nhét cái gì vào thế??!!!..."
Isaac kề sát tai y, cười nói: "Là vật cưng thích nhất đấy, Cực Địa Ngân Hồ!" (*)
Chung Dục không nhịn được nữa thét chói tai: "Isaac!! Anh là tên biếи ŧɦái!! Lại đi nhét súng vào mông tôi. Anh không xong với tôi đâu!!!!!!"
--------------------
Cực Địa Ngân Hồ: tui tìm hoài không biết loại súng nào nên có lẽ là tên mấy ổng đặt cho súng :"D
Xe Rolls RoyceNhà hàng sang trọng
Khu vực Tam Giác Vàng (Golden Triangle): Khu vực này có diện tích vào khoảng 380.000 km vuông. Khu vực giáp ranh giữa 3 nước Lào, Thái Lan, Myanmer, địa hình chủ yếu là đồi núi hiểm trở. Do nằm xa các trung tâm hành chính, hiểm trở cũng như do đặc điểm của khu vực biên giới, việc kiểm soát của Chính phủ các nước đối với khu vực này là rất hạn chế.
Ngay từ thập niên 50 , Tam giác Vàng đã trở thành một trong những nơi trồng nhiều cây cần sa, thuốc phiện nhất thế giới.Họa sĩ Titian/Tiziano Vecelli (Tiziano Vecellio) (khoảng 1473/1490 – 27/08/1576): là một hoạ sĩ Italia, người lãnh đạo trường phái thế kỷ 16 của phong trào Phục Hưng Italia . Titian là một trong những hoạ sĩ Italia đa tài nhất, tinh thông cả về chân dung, phong cảnh và các chủ đề thần thoại và tôn giáo. Những phương pháp sáng tác của ông, đặc biệt trong việc áp dụng và sử dụng màu sắc, sẽ có ảnh hưởng sâu sắc không chỉ với những hoạ sĩ Italia thời Phục hưngmà cả với những thế hệ tiếp sau của nghệ thuật phương Tây.
Chân dung ôngTác phẩm của ôngSúng lục (bạn thụ nát cúc =))))) )--------------------
(**)Note 1: Chỗ ấy trong raw là 'yếm ba một tiếng rơi xuống đất', edit sang thì chuyển thành 'pực một tiếng' nghe nó sát phong cảnh quá (cả đoạn văn đang mỹ miều thế =)))) ) nên tui tạm chém một tí nha :"3
Note 2: Truyện có khá nhiều nhân vật tên nước ngoài mà không phải tên nào tui cũng biết hết (có mấy tên tìm cả buổi không biết tên gì) nên cũng tạm chém. Mọi người thông cảm nha. =((((((
Note 3: Có ai biết design bìa truyện hông nhỉ tui gửi cái hình edit bìa cái :"3 tui thích cái hình hiện tại mà nhìn nó hơi trống trải, chủ yếu cần ghép tên truyện vào ấy :"3