Độc Thân Dưỡng Phụ

Chương 3

Chương 3 Bị đại kê ba phá trinh

Tiểu Thiên nghe lời run rẩy mở ra hai chân, hoa huyệt bị che giấu ở giữa cũng theo đó mà xuất hiện, phấn nộn, mập đô đô, câu người đến phát cuồng. Đến giờ cậu mới biết được, nguyên lai chính mình cùng phụ thân không giống nhau, như vậy..... Hẳn là cũng khác với bọn Triệu Nhị Cẩu?

Lão Vương hôn một đường từ trên xuống, dừng lại trước hạ thân nhi tử, bàn tay to cầm lấy ngọc hành mềm mại rũ xuống, trầm thấp nở nụ cười.

"Tới, ba ba dạy ngươi, đây là tiểu dươиɠ ѵậŧ của ngươi, cái này ba ba cũng có, bất quá của ba ba là đại dươиɠ ѵậŧ."

"Ngô.... Ba ba..." rõ ràng là nơi để đi tiểu, nhưng tại sao khi bị ba ba sờ vào..... Lại thoải mái như vậy.

Chỗ ba ba vuốt ve truyền lên ảm giác kì lạ trước nay chưa từng có, có chút tê, có chút ngứa, mà trong đầu cậu, cũng loạn như tơ vò. Tuy rằng loại cảm giác này cậu chưa từng trải nghiệm qua, nhưng vẫn không muốn chạy trốn, vẫn là nghe lời mở hai chân ra, tùy ý lão Vương muốn làm gì thì làm.

"Tới, nói theo ba ba, đây là tiểu kê ba, tiểu dươиɠ ѵậŧ."

Lão Vương nhìn thân thể non nớt dưới thân bị khơi mào tìиɧ ɖu͙©.

"Ngô..." tiểu Thiên không khỏi cuộn tròn người lại, đầu óc trì độn, chỉ có thể đi theo thanh âm chỉ dẫn của lão Vương.

"Đây là..... Ân..... Đây là tiểu......tiểu kê ba của ta, là tiểu dươиɠ ѵậŧ."

Dường như nói xong cũng hao tốn lượng lớn khí lực, miệng khô lưỡi khô, cậu vươn đầu lưỡi ra liếʍ liếʍ môi, đầu lưỡi đỏ tươi như con rắn nhỏ mị hoặc. Lão Vương xem đến chăm chú, thầm nghĩ quả là một vưu vật trời ban.

Ngón tay không chút do dự đi xuống, gãi lên hai mảnh hoa môi, âm thanh trầm thấp lại vang lên bên tai tiểu Thiên, giống như thần chú triệu hồi ác ma.

"Đây là tiểu âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ của ngươi."

"Đây..... Ngô....đây là tiểu âʍ ɦộ da^ʍ....dâʍ đãиɠ của ta."

Trong miệng phát ra lời nói da^ʍ tục, nhưng trên gương mặt vẫn là biểu tình ngây thơ ngoan ngoãn như cũ.

Ngón tay xuống chút nữa, chạm vào từng nếp uốn trên cúc huyệt.

"Đây là tiểu da^ʍ huyệt."

"Ân.... Đây là.... Tiểu da^ʍ huyệt."

Tiểu Thiên thở hổn hển học nói theo lời phụ thân.

"Bảo bảo thực ngoan."

Bên tai lại truyền tới tiếng cười nhẹ mà cậu thích.

"Ngô.... Ba ba.....thích...." tiểu Thiên chân thành nói ra cảm thụ từ đáy lòng.

"Thích cái gì?" lão Vương hỏi.

"Thích.... Thích ba ba cười..." tiểu Thiên ôm lấy cổ phụ thân.

"A..." lão Vương bị cậu vô tình trêu chọc đến dục hỏa đốt người, gấp không chờ nổi nói.

"Vậy có thích ba ba sờ ngươi không?" bàn tay to một khắc cũng không ngừng vuốt ve lên côn ŧᏂịŧ trắng nhỏ. Hắn nhiều năm như vậy toàn dựa vào đôi tay để thủ da^ʍ, trên tay công phu lợi hại, hơn nữa tiểu Thiên vẫn còn là một đứa trẻ ngây thơ, nơi nào có thể chống đỡ lại.

"Ân.....a.....thích.... Ba ba.... Thật thoải mái..."

Tiểu Thiên ngửa đầu, trong miệng phát ra rêи ɾỉ đầy da^ʍ mị.

"Kia, lần đầu của ngươi cho ba ba được không?" lão Vương càng lúc càng nhanh, xoa ngọc hành trướng đến đứng thẳng tắp, thân thể trắng nõn của cậu cũng bị tình triều nhuộm cho hồng nhạt, mỹ lệ đến không gì sánh được.

Lý trí tiểu Thiên giờ phút này hoàn toàn đình chỉ, trong miệng lớn tiếng rêи ɾỉ, thân thể không nhịn được mà vặn vẹo tới lui.

"Cho....cho.... Tất cả đều cho....ba ba.... Ân....a.. Ba ba muốn cái gì.... Đều được...."

"Bảo bảo ngoan."

Lão Vương thỏa mãn thở ra một tiếng, cuối đầu ngậm lấy qυყ đầυ tròn nhỏ, tiểu Thiên hét lên một tiếng, sơ tinh ngọt tanh bị lão Vương hút hết vào trong miệng.

Lão Vương nuốt một nửa, còn một nửa ngậm trong miệng, di chuyển xuống vùng mật huyệt, ngậm lấy hai mảnh hoa môi nộn nộn, đầu lưỡi cạy ra lỗ nhỏ chật hẹp ở giữa, lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ thay thế bôi trơn. Răng lưỡi ngậm mυ'ŧ âʍ ɦộ non mềm mà liếʍ láp ướt nhẹp.

"Ân....a...ngô.... Ân ân....a..."

Tiểu Thiên vừa mới tiết sơ tinh, cả người xụi lơ vô lực, mà ngay lập tức hoa huyệt bị công kích, nơi đó truyền tới cảm giác tê dại, so với lúc nãy càng thêm mãnh liệt, càng thêm sảng khoái.

Đầu lưỡi càng liếʍ càng nhanh, sau đó vật nóng trơn ướt mềm mại tựa hồ như chui vào động thịt, tiểu Thiên bật ra một tiếng rêи ɾỉ ngọt nị, cậu cảm giác như bên trong cơ thể mình có chỗ nào đó bị ba ba liếʍ mở, còn có nước cũng theo đó mà bắt đầu chảy ra.

"A.... Ba ba ...... Đừng......liếʍ, chảy.....âʍ ɦộ.....da^ʍ.....chảy nước...."

Cậu nghe theo lời phụ thân chỉ dạy, dùng từ ngữ dâʍ ɖu͙© để gọi tên địa phương kia, kết quả đổi lấy một trận liếʍ láp điên cuồng từ hắn, liếʍ đến cả người cậu phát run, da^ʍ kêu liên tục.

Lão Vương đem miệng trai cạy mở, liếʍ đến mềm ướt liên tục chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ mới đứng dậy. Cảm giác sung sướиɠ từ khe thịt mất đi, tiểu Thiên chỉ đành lắc mông, ủy khuất cầu xin.

"Ba ba.....còn muốn..... Ba ba...."

"Ba ba lập tức cho ngươi đồ vật lớn hơn để chữa ngứa được không?" lão Vương thấp giọng nói.

Tiểu Thiên đôi mắt hồng hồng nhìn hắn, rõ ràng đầu lưỡi ba ba liếʍ rất sướиɠ, vừa mềm mại vừa ấm áp, chẳng lẽ thật sự còn có cái thoải mái hơn ư? Cậu nhanh chóng gật đầu, hy vọng ba ba nhanh chóng lấy ra.

Lão Vương dụ dỗ thành công, hạ thân hắn cũng trướng đến muốn nổ mạnh. Kì thật hắn chỉ mới làm cho hoa huyệt động tình, còn chưa có tỉ mỉ khuếch trương. Nhưng nơi mỹ lệ đó chính là thánh địa, hắn không muốn lần đi vào đầu tiên thuộc về ngón tay hay đầu lưỡi, mà chỉ có thể từ đại kê ba của hắn. Hắn nâng lên hai chân bạch ngọc thon dài đặt trên vai, đôi tay kéo ra hai mảnh môi thịt, dươиɠ ѵậŧ to lớn tản ra nhiệt khí nóng bỏng mang đậm tính xâm lược hướng về lối vào đã bị hắn liếʍ ướt đẫm.

Qυყ đầυ cực đại giống như một quả trứng vừa tròn vừa ướt chạm đến, mép l*и bị liếʍ mềm bị nung nóng đến không ngừng co rút, hoàn toàn khác hẳn với xúc cảm do đầu lưỡi mang lại.

"A..... Nóng quá...." tiểu Thiên rêи ɾỉ một tiếng, cả người không nhịn được mà phát run. Từ sâu trong tâm khảm mơ hồ có một chút mong chờ, ba ba nói đồ vật lớn hơn nữa, càng thoải mái, thì ra chính là dươиɠ ѵậŧ của ba ba, như vậy....sẽ có bao nhiêu thoải mái?

Lão Vương chậm rãi đẩy eo, đại qυყ đầυ từ từ nong ra miệng huyệt. Mặt dù khe thịt đã ướt mềm, nhưng vốn dĩ vẫn là xử nữ nên còn rất nhỏ hẹp.

"A.......dừng..... Dừng lại.... Đau......"

Tiểu Thiên đau đớn thét lên.

Lão Vương bất đắc dĩ thở dài một hơi, dù cho côn ŧᏂịŧ đã cương cứng nhưng cũng không thể không an ủi tiểu nhi tử dưới thân. Môi lưỡi ấm áp cùng bàn tay to lớn du tẩu trên khắp cơ thể tiểu Thiên nhằm phân tán lực chú ý của cậu.

"Ngô.... Ngứa.....ba ba....a...."

Tiểu Thiên bị lão Vương vừa hút vừa liếʍ, khắp nơi đều lưu lại dấu hôn đỏ thẫm, mà côn ŧᏂịŧ dưới thân cũng theo đó mà động, chậm rãi tiến vào hang động nhỏ hẹp bên trong hoa huyệt non mềm.

Tiểu Thiên bị ba ba hôn đến mơ mơ màng màng, biểu tình mê ly, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng cùng đôi mắt ậng nước phá lệ câu nhân, hai chân cậu từ trên vai lão Vương trượt xuống, vắt lên khủy tay ba ba, hạ thân đỏ bừng ướŧ áŧ, bởi vì bị dươиɠ ѵậŧ thật lớn chen vào mà bài ra lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ trong suốt, làm cho âʍ ɦộ trở nên lầy lội bất kham.

Lão Vương một lần nữa nhấm nháp đôi môi mềm mại ngọt ngào, áp chế nuốt xuống tất cả tiếng rêи ɾỉ của tiểu Thiên, dươиɠ ѵậŧ dưới thân cũng chậm rãi đĩnh động thâm nhập. Lần đầu tiên đã bị dương cụ thật lớn như thế tiến vào, tiểu Thiên thút tha thút thít, khóe mắt rưng rưng, ủy khuất nhìn ba ba đang đè trên người cậu.

Lúc dươиɠ ѵậŧ đi vào được một phần ba thì chạm tới một màng chắn mỏng, lão Vương vui vẻ vô cùng.

"Bảo bảo, đây chính là màиɠ ŧяiиɧ của ngươi, ba ba giúp ngươi đâm thủng, ngươi sẽ trở thành người của ba ba."

Tiểu Thiên cũng cảm nhận được đại gia hỏa đang trướng lớn bên trong cơ thể, vì cái gì đều là dươиɠ ѵậŧ, nhưng của ba ba lại lớn như vậy! Hơn nữa ba ba nói nơi đó.....

"A..... Ngô......" không chờ cậu la xong, lão Vương lại cúi xuống khóa kín đôi môi tiểu nhi tử, nếu không khi phá thân đau như vậy, không chừng cậu sẽ thét đến sụp nhà.

Qυყ đầυ xé rách màиɠ ŧяiиɧ, một cổ chất lỏng ấm áp theo côn ŧᏂịŧ chảy ra, mùi máu tươi nhàn nhạt tỏa ra không khí. Phá đi màng chắn này, bộ phận thô to nhất của cự căn - qυყ đầυ, cũng hoàn toàn đi vào, tiếp theo sau đó thân trụ cũng dễ dàng đi vào hơn.

Tiểu Thiên đau đến cả người run lên, nếp thịt bên trong kịch liệt co bóp bài xích, đại dươиɠ ѵậŧ một bước cũng khó tiến vào.

"Thả lỏng, thả lỏng chút, bảo bảo, âʍ ɦộ nhỏ của ngươi đem ba ba cắn đến phát đau."

Lão Vương hút không khí thở hổn hển nói.

"Ô...... Ba ba.......đau...."

Tiểu Thiên miệng thoát khỏi giam cầm không nhịn được mà khóc lên, liều mạng làm nũng.

"Tê...... Ba ba cũng đau."

Lão Vương nhẫn nhịn đến mồ hôi chảy đầy đầu.

"Ô...ô..... Ba ba...." tiểu Thiên tuy đau nhưng cũng lo lắng cho ba ba, thế nên vừa khóc vừa nghe lời thả lỏng thân dưới. Mà động thịt cậu bị dươиɠ ѵậŧ thô to nong đến tràn đầy, vô cùng đau nhứt tê mỏi, tiểu Thiên khóc đến chóp mũi đỏ lên.

Cảm nhận được tường thịt thả lỏng, vừa lòng nở nụ cười, xoa đầu tiểu Thiên.

"Bảo bảo thật ngoan!"

Gậy thịt cứ như vậy, một đường vừa khuếch trương vừa khai thác. Lăn lộn hồi lâu, mồ hôi hai người đều chảy ra đầm đìa, cự căn rốt cuộc tiến vào hoàn toàn. Lão Vương cũng không nóng nãy cử động, để yên gậy thịt bên trong chờ hoa huyệt thích ứng.

Hoa huyệt chưa từng gặp qua người bạn này,  sau khi ngừng lại một lúc liền bắt đầu tự động mấp máy liếʍ mυ'ŧ chào hỏi dươиɠ ѵậŧ bên trong. Lão Vương sướиɠ đến suýt chút nữa chịu không được mà chuyển động trừu sáp, niêm mạc mềm mại mang theo độ ấm làm say lòng người, cẩn thận bao bọc lấy gậy thịt của lão Vương, khiến hắn hận không thể nhét hết tất cả vào bên trong. Vách thịt mấp máy phân bố ra càng nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ giúp bôi trơn, chậm rãi thích ứng với đại gia hỏa chôn trong cơ thể.

Lão Vương lúc này mới cẩn thận rút ra một chút, sau đó thong thả đẩy trở về, biên độ phi thường nhỏ. Nhưng đối với tiểu Thiên non nớt mà nói, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đó chẳng khác nào sóng to gió lớn.

"A....động..... Thật tê.....thật ngứa..... Ân....a...lại ê ẩm quá....."

Tiểu Thiên không thể hình dung ra được đây là cảm giác gì, giờ đây cơ thể cậu giống như một đám mây, cả người mềm như bông, voi pháp tự hỏi.

"Thoải mái sao?" lão Vương híp mắt hỏi.

"Ân....." tiểu Thiên ngoan ngoãn gật đầu một cái, lại bị ba ba dùng lực lớn hơn một chút va chạm vào khiến cậu la lên.

"A.... Trướng quá.... Ba ba.....a...."

"Hửm? Cũng đều là ngươi, nhưng chốc thì la đau, chốc lại rên thoải mái?"

Lão Vương tiện tay nhéo lên âm hạch một phen.

"A....ô...." hạ thân tiểu Thiên căng thẳng, siết chặt làm lão Vương kêu lên một tiếng.

"Rõ ràng..... vừa rồi rất đau... Chính là..... Ân...

Hiện tại lại thật thoải mái..."

Tiểu Thiên mở to đôi mắt phủ đầy sương mù, mê mang nhìn về phía nam nhân, tựa hồ như muốn được hắn giải đáp.

"Đây là bởi vì a, tiểu tao động của bảo bảo vừa nhìn thấy người khác liền sẽ phát da^ʍ, mỗi lần ngứa ngáy phát da^ʍ liền phải có dươиɠ ѵậŧ tiến vào đâm thọc mới có thể thoải mái. Cho nên a, bảo bối không được đem âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ này cho người khác thấy, nếu không sẽ có nam nhân khác muốn đem đại kê ba nhét toàn bộ vào vào da^ʍ huyệt này đi." lão Vương nói hưu nói vượn.

"Ân... Không.... Không cần những người khác..."

Tiểu Thiên nghe xong toàn thân đều sợ hãi. Bởi vì là ba ba nên mới có thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mặt đối mặt, cũng bởi là vì ba ba nên mới có thể làm ra những chuyện thân mật như vậy. Nếu đổi thành người khác.....

"Không cần.... Chỉ cần ba ba..."

Khuôn mặt tiểu Thiên nhăn lại, ủy khuất nói với ba ba

Lão Vương đối với kết quả này vô cùng hài lòng, hôn lên cái miệng nhỏ xinh đẹp của nhi tử một cái.

"Cho nên nhớ kỹ, về sau không thể ở trước mặt người khác mà cởϊ qυầи, lộ ra hạ thân."

"Ân....ân....." tiểu Thiên lung tung gật đầu. Âʍ đa͙σ bị thọc mở, dường như có chút ngứa, vì vậy mềm mại cầu xin.

"Ba ba.... Động một chút..."

Thật là trời sinh dâʍ đãиɠ, Lão Vương nghĩ thầm, liền theo nguyện vọng nhi tử mà rút ra dương cụ dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, sau đó mạnh mẽ đâm vào.

"Phụt_______" một tiếng, dươиɠ ѵậŧ đâm vào đến tận gốc.

"A a..... Ba ba.... A....." tiểu Thiên ôm lấy cánh tay rắn chắc của ba ba điên cuồng kên da^ʍ, từng nếp thịt phối hợp cử động co rút phun ra nuốt vào. Lão Vương biết đây là tao tâm của nhi tử, rốt cuộc cũng không kiêng kị mà khiêng lên hai chân trắng nõn, cuồng bạo va dập mãnh liệt vào trong âʍ đa͙σ non nớt.

Trong phòng tiếng cơ thể va chạm cùng tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ kêu vang đến tận nửa đêm. Hoa huyệt tiểu Thiên được đại dươиɠ ѵậŧ điên cuồng thao đυ. làm lễ thành niên lên mười tám tuổi, chính thức thành niên.

Lão Vương cuối cùng cũng hoàn thành nguyện vọng, tùy ý nhấm nháp trái cây tươi ngọt mọng nước mà hắn dốc lòng đào tạo suốt mười tám năm qua.

P/s: dạo này t lỡ sa đọa vào một hố truyện khoái xuyên, cày bục mặt, nên giờ mới có chương mới đây

:>>