Em Trai Bệnh Kiều

Chương 17: Kết Cục 2 (4)



Edit: Đào.

***

Dư vị cao trào dư qua đi , lúc sau Cẩm Nhiên bởi vì nụ hôn mà thân thể bắt đầu nóng lên.

Kỳ thật không phải Cẩm Nhiên dâʍ đãиɠ, mà là Lâm Giác cho cô dùng loại thuốc kia. Đây là một loại thuốc kí©ɧ ɖụ© mà Cẩm Niên sáng chế dành riêng cho cô, loại thuốc kí©ɧ ɖụ© này rất hữu dụng khi dành cho nữ, chỉ cần thoa lên người nữ nhân, sẽ làm đối phương điên cuồng muốn làʍ t̠ìиɦ. Thời điểm Cẩm Niên sáng chế ra loại này, là tính toán dùng ở trên người Cẩm Nhiên, cho nên cải tiến không biết bao nhiêu lần, cuối cùng làm được phiên bản này. Có thể làm cho nữ nhân không hề cảm thấy đau đớn khi làʍ t̠ìиɦ, thay vào đó chỉ cảm thấy tận cùng của vui thích cùng kɧoáı ©ảʍ. Hơn nữa nếu ma sát vào bên trong hoa huyệt , không chỉ thu được hiệu quả, còn làm cho người sử dụng sau khi xong việc, sẽ không có cảm giác không khỏe.

Điều quan trọng nhất là thuốc này hoàn toàn này khác với các loại thuốc kí©ɧ ɖụ© bình thường, loại thuốc này sau khi kết thúc, người dùng thuốc sẽ khắc sâu những sự tình cùng kɧoáı ©ảʍ khi họ làʍ t̠ìиɦ. Đây cũng là mục đích chủ yếu khi Cẩm Niên làm loại thuốc này.

Hắn muốn Cẩm Nhiên vĩnh viễn nhớ rõ, cô phải vứt bỏ đi bộ dạng lạnh lùng của mình khi dưới thân họ, mở hai chân cầu bọn họ đùa bỡn, thao cô.

Loại thuốc này Cẩm Niên bắt đầu nghiến cứu từ rất lâu, gần nhất mới nghiên cứu thành công. Cậu sợ Cẩm Nhiên bởi vì là lần đầu mà cảm nhận được đau đớn, cho nên kêu Lâm Giác đem thuốc này ma sát ở bên trong tiểu huyệt Cẩm Nhiên, lại còn bôi bảy tám lần. Nói cách khác, khả năng buổi tối hôm nay,Cẩm Nhiên đều sẽ đắm chìm trong suy nghĩ muốn cùng hai người họ giao hoán. Đơn giản vì tác dụng của thuốc sẽ không khiến cô bị thương, nên hai tên nam nhân trước mắt, đều tràn đầy huyết khí phương cương * trên người chưa từng chạm qua nữ nhân, hôm nay đại khái sẽ có một đêm vô cùng tuyệt vời.

À... Đương nhiên chỉ đối với hai tên nam nhân này thôi.

*Huyết khí phương cương: tinh lực dồi dào.

"Ưʍ...a..." Lâm Giác càng hôn càng nhập tâm, Cẩm Nhiên chỉ có thể ngửa đầu, thừa nhận nụ hôn của hắn. Lúc này, một sợi chỉ bạc từ từ rơi xuống.

Cẩm Nhiên cảm nhận được tiểu huyệt của chính mình lại bắt đầu ngứa lên. Cô theo bản năng muốn kẹp chặt hai chân, lại bị Cẩm Niên ngăn trở.

Cẩm Niên duỗi tay, đẩy ra bụi cỏ tràn đầy dâʍ ŧᏂủy̠, hoa hạch run rẩy hoa hạch bởi vì trống rỗng mà không ngừng khép mở tiểu tao huyệt.

Thuốc thật sự quá mạnh, vì vậy mặc dù đã qua hai lần cao trào, nhưng bên trong tiểu tao huyệt vẫn như cũ không ngừng chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ ngọt ngào.

Cho dù biết rõ Cẩm Nhiên lúc này bởi vì dược nên mới như vậy, nhưng Cẩm Niên như cũ thật cao hứng, cảnh tượng như vậy cậu ở trong mộng thấy vô số lần, hiện giờ cuối cùng giấc mộng cũng trở thành sự thật, cậu hưng phấn tới mức cả người không khỏi run lên.

Cậu vươn tay, chậm rãi ở bên ngoài tiểu huyệt mà di chuyển, dẫn tới Cẩm Nhiên khó nhịn mà vặn vẹo thân mình.

"Ân... Ngứa, thật khó chịu, cho ta, a a... Tiến vào a, a ha..."

Nàng mềm mại rêи ɾỉ, bộ dạng bị tìиɧ ɖu͙© tra tấn tàn nhẫn. Cẩm Niên thấy cô như thế, ấn đường giãng ra, liền đem ngón tay cắm vào bên trong tiểu tiểu tao huyệt ướŧ áŧ.

"A a ha..." Cả người cô run lên, ngay sau đó huyệt thịt kẹp chặt lại.

"Ưʍ..." Cẩm Niên giờ mới biết tại sao Lâm Giác vừa rồi động tác ma sát dược cho cô có chút chậm.

Cái tiểu huyệt ấm áp ướŧ áŧ, thật khiến cho người khác khẩn trương không thể tưởng tượng được, nếu không phải tự mình tiến vào Cẩm Niên căn bản không thể tưởng tượng được phương diện này đến tột cùng là bộ dáng gì.

Rất mau dưới tác dụng của thuốc hiệu, Cẩm Nhiên lại một lần khó chịu lên, ngón tay kia trong thân thể cô không ngừng di chuyển, không hề làm cô cảm thấy thoải mái ngược lại càng thêm khổ sở. Một ngón tay căn bản thỏa mãn không được thân thể đang bị tra tấn bởi thuốc.

"Ân... Ha a..." Nàng hơi hơi nâng lên mông, đón ý nói hùa Cẩm Niên cắm vào nàng tiểu huyệt trung tay.

Thấy cô như thế, Cẩm Niên vừa ngọt ngào vừa hối hận, ngọt ngào chính là Cẩm Nhiên muốn cậu, hối hận chính là cậu không nên kêu Lâm Giác sát nhiều thuốc như vậy. Loại thuốc này vốn dĩ sẽ làm người ta chỉ cảm nhận được vui sướиɠ cực hạn , cũng không biết Cẩm Nhiên lần đầu có thể chịu nổi hay không.

Nghĩ như vậy, ngón tay Cẩm Niên đang cắm trong tiểu huyệt khẽ di chuyển, cậu cẩn thận nhớ lại những giáo trình mà mình đã đọc, chậm rãi ở bên trong tiểu huyệt Cẩm Nhiên sờ soạng. Theo động tác của ngón tay cậu, Cẩm Nhiên càng thêm khó chịu, ngay cả đầṳ ѵú đứng thẳng cũng bắt đầu có vài phần tê ngứa. Nhưng lúc này tay cô vẫn còn bị trói, không sờ tới đầṳ ѵú mình, Cẩm Nhiên cũng chỉ có thể vặn vẹo thân thể, hy vọng có thể làm đầṳ ѵú cọ trên khăn trải giường làm giảm bớt cảm giác khó chịu của bản thân.

Mà Lâm Giác thấy cô như vậy, lập tức biết ý.

"Nhiên Nhiên ngốc." Hắn cười nói, "Khó chịu thì mau nói với anh, tại sao làm đem đậu đỏ đi chà sát chứ."

Trong mông lung, Cẩm Nhiên tựa hồ nghe thấy lời của hắn, vì thế không tự giác mở miệng nói.

"Khó, khó chịu..."

"Phụt." Thấy cô nghe lời như vậy, Lâm Giác không nhịn cười ra tiếng, "Được thôi, Nhiên Nhiên nói cho anh biết, em nơi nào khó chịu?"

"Ngực, ngực khó chịu." Cẩm Nhiên nửa híp mắt, mang theo hơi hơi kiều diễm, "Muốn sờ ."

"Muốn ai sờ cho em a?" Lâm Giác dù rất kho chịu nhưng vẫn ung dung nhìn cô.

"Hả...?" Cẩm Nhiên lại bắt đầu mê mang lên, cô không biết muốn ai sờ cho mình.

"Tiểu không lương tâm." Lâm Giác thấy cô nửa ngày không nói nên lời, nhịn không được thấp giọng mắng một câu, sau đó hướng dẫn từng bước nói, "Nhiên Nhiên em mau nói, muốn A Giác sờ đầṳ ѵú."

"Hả?" Cẩm Nhiên nghe vậy quả nhiên rất ngoan nói, "Muốn A Giác sờ, muốn A Giác sờ ngực... Ha a."

Lâm Giác thấy cô dùng âm thanh mềm mại gọi tên mình, hắn lập tức sờ ngực cô, trái tim mềm đến rối tinh rối mù.

"Nhiên Nhiên ngoan lắm, A Giác hiện tại liền sờ cho em."

Hắn nói, sau đó vươn tay nhẹ nhàng nắm đầṳ ѵú Cẩm Nhiên.

"Ân..." Cẩm Nhiên thoải mái kêu lên một tiếng nhỏ.

Mà toàn bộ quá trình dụ dỗ Cẩm Nhiên gọi hắn là A Giác, đều được Cẩm Niên thấy, cậu thầm mắng câu "Vô sỉ". Sau đó cđộng tác ở tay ngày một nhanh hơn, cuối cùng dưới sự nỗ lực của mình, tay cậu vừa tới gần cửa huyệt thì chạm tới một điểm nhô lên, cậu biết bản thân tìm thấy điểm G trong giáo trình có nói tới, vì thế cậu dựa theo giáo trình, cường điệu bắt đầu kí©ɧ ŧɧí©ɧ lên điểm G ấy.

"A a a..." Đột nhiên Cẩm Nhiên bị chạm vào điểm mận cảm, tiếng kêu đột nhiên có điểm cao vυ't lên, sau đó điên cuồng mà đong đưa thân hình.

Cẩm Niên thấy cô như vậy, liền biết chính mình đã đi đúng bước, vì thế càng thêm ra sức kí©ɧ ŧɧí©ɧ chỗ điểm G ấy.

"A a... Không muốn không muốn..." Hai chân cô bắt đầu loạn đạp lên, "Quá nhanh quá nhanh... A a, ha a... Không không..."

Cô phe phẩy đầu, hai mắt nhắm nghiền, so với lần cao trào trước đó, thì lần này kɧoáı ©ảʍ gấp mười lần đánh úp lại, hơn nữa lần này còn có cảm giác muốn tiểu. Cô kịch liệt thở hổn hển, một tia chỉ bạc từ miệng cô chảy ra.

"Muốn, muốn nướ© ŧıểυ, mau... Mau dừng lại tới... A a a, từ bỏ... Ưm, không cần..."

Cô kêu lung tung, hoàn toàn không biết bản thân đang nói cái gì, nhưng những lời này Cẩm Niên nghe vào trong tai lại không giống nhau, động tác ở ngón tay càng nhanh hơn không ngừng công kích va chạm điểm G. Cậu ngẩng đầu, hướng ánh mắt về phía Lâm Giác, đối phương lập tức hảo hảo chiếu cố đầṳ ѵú Cẩm Nhiên. Ngay sau đó đem bàn tay khác đè lên tiểu hoa hạch Cẩm Nhiên. Hai tay tần suất làm theo, một tay kí©ɧ ŧɧí©ɧ điểm G, tay khác vẫn luôn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoa hạch sung huyết.

Lâm Giác lĩnh ngộ ý tứ của đối phương, cũng không còn đối đãi với đầṳ ѵú cô một cách dịu dàng nữa, hắn dùng ngón tay kẹp lấy đỉnh đầṳ ѵú, sau đó vân vê xoa tròn, ngón tay cùng lòng bàn tay không ngừng kẹp lấy đầṳ ѵú mà mát xa.

"Ô... A a, không cần a... Ha, ha, ha... Ân ân... Đình, dừng lại... Ô..."

Quá nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm trong mắt Cẩm Nhiên chảy ra nước mắt, cô điên cuồng mà lắc đầu, cầu xin hai tên nam nhân ngừng lại động tác, nhưng bọn họ căn bản không vì cô khóc mà buông tha, ngược lại động tác càng lúc càng nhanh. Cuối cùng, đầṳ ѵú Cẩm Nhiên bị nhéo thật mạnh, hoa hạch bị dùng sức mà bắn ra, điểm G trong tiểu huyệt bị Cẩm Niên đột nhiên dùng sực chọc vào, kɧoáı ©ảʍ kịch liệt thêm nhiều phần, làm cho đầu Cẩm Nhiên đột nhiên trống rỗng.

"Ân ân... A a a a a ——!"

Eo cô vô ý thức về hướng lên, từ bên trong tiểu huyệt vì cao trào mà phu ra một dòng nước ấm, Cẩm Niên không kịp né đi, bị phun lên mặt.