Gặp Gái Trên Xe Khách

Chương 7

Chương 7
Em cũng phải công nhận là thằng này như ma xó, chắc dọa EN tối qua đến nhưng thăm dò thấy em có mặt nên sợ không dám tới. Nhưng sợ em thì sáng nay nó vác mặt đến làm gì?? Em cũng hơi chững thật, đang băn khoăn xem với loại thằng này thì dùng võ mồm hay tay chân với nó đây, nhưng em quyết định dùng võ mồm, đơn giản vì đó là sở trường của em, chứ tay chân thì chắc là sở trường của nó, với lại nó to như con voi thế kia, em thì cứ như con nhái ấy, ra nó cho 1 vả là chết mẹ nó rồi . Đang hắng giọng chuẩn bị cất lời thì nó lên tiếng :

-“Ra là cô cặp kè với thằng ranh con này đây”

Thế là nó chửi cả em và EN rồi, thằng này chắc võ mồm cũng không xoàng, em lại hắng giọng chuẩn bị đáp trả thì EN hét lên :

“Anh biết cái gì mà nói chứ?”

-“Vậy ra cô còn ngủ với nó rồi cơ đấy, cô đã cặp kè với nó bao lâu rồi hả”

“Anh im đi !!”

-“Đúng là gái đĩ già mồm, hôm nay tao phải cho lòi cái mặt mày ra con đĩ ạ”.

“Anh ấy cũng còn tốt đẹp hơn nhiều so với cái loại đàn ông như anh, tôi ngủ với anh ấy thì sao chứ, dù sao anh ấy cũng che chở cho tôi, hơn cái loại đàn ông thối tha như anh, đi yêu bạn thân của người yêu mà không thấy nhục nhã à?”

(Lúc này, trong nội tâm em đang diễn biến trong 3 cảnh quay các thím ạ, để em khái quát :

Cảnh 1 : Em đang hết sức điên tiết vì thằng kia dám đứng chửi EN là đĩ, đúng là thằng đàn bà .

Cảnh 2 : Cảm thấy hạnh phúc vì mình cũng có chỗ đứng trong EN, được EN tôn mình lên, làm cho EN cảm thấy được che chở dù chả biết EN nói thật hay dối .

Cảnh 3 : Em đang cảm thấy tiếc nuối vì EN bảo đã ngủ với em, đúng là “Có tiếng mà không có miếng” , nếu biết EN nói thế này thì đêm qua em đã nhảy lên cưỡng rồi, cũng phải được “miếng” nào vào mồm để mang cái tiếng cho đỡ ngại chứ

Nội tâm là thế chứ bên ngoài mặt em đang rất lạnh lùng xem hai bên đấu võ mồm, bình sinh em là chúa thích xem cãi nhau . Trước ở quê, em rất hay ngủ nướng nhưng sáng sớm mà nghe hàng xóm ầm ĩ lên, có tiếng chửi nhau là kiểu gì em cũng vùng dậy chạy ra ngoài lan can hóng xem ai chửi nhau rồi đứng trên ban công mà thưởng ngoạn, thật không còn gì thú bằng, nhưng toàn bị mẹ chửi là “đàn ông con trai gì mà chuyên đi hóng chuyện” .

Nhưng nhìn đi nhìn lại tình hình thì có vẻ như EN đã sắp thắng, thằng kia nhìn mặt thốn như lúc đi tè kéo khóa và trym bị kẹp vào khóa quần, nhìn chằm chằm vào EN, có vẻ như đấu võ mắt kiểu xem ai trừng mắt được lâu nhất, rồi thằng đó lại gầm gừ

-“Còn mày thì sao hả con đĩ, mày nói còn yêu tao mà mày vẫn đi ngủ với thằng khác à, mày có khác gì phò không hả?” (Tsb thằng này, 1 câu đĩ, 2 câu đĩ rồi dám chửi EN là phò, em nóng máu lắm rồi).

“Lén lút với bạn thân tôi sau lưng tôi thì anh tốt đẹp lắm hả, cái con mà anh đã hôn trước mặt tôi đó mới đúng là phò, bỉ ổi” *nhổ nước bọt* (EN võ mồm cũng khá phết chứ đùa).

Cũng may là con ngõ nhà EN cũng thưa người ở, cộng thêm sáng sớm chưa có ai ra ngoài nên con ngõ vắng tanh 3 bóng người, chứ ngõ này mà đông, dân kéo ra xem rồi quay clip thì đúng phiền .

Thằng này mặt đỏ hơn gà chọi, không nói được câu gì, nó như 1 con thú điên lao vào EN, em còn không kịp nhìn, thằng này chắc học thể thuật, rồi tát EN 1 cái. Em bỗng thấy choáng váng vì cái hành động vô sỉ của thằng này, bình sinh em chúa gét thể loại đánh đàn bà, chững lại vài giây thần nhìn rồi em lao đến bên EN, quay lại trừng mắt nhìn thằng kia. Đến lúc này thì máu nóng trong người em đã lan nhanh lắm rồi, nếu em mà có phong ấn cửu vĩ chắc em cho ra cmnr, từ nãy đến giờ đứng nghe nó sỉ vả EN thì em đã không chịu được rồi, giờ thêm cái hành động này thì đúng là kích động em thêm. Rút con dao bấm trong túi ra, em quay lại xỉa thẳng vào nó, lúc này em không còn nghĩ được gì nữa rồi, nó tránh được rồi quay lại nhìn em

-“Mày cũng khá đấy nhỉ, nhưng cũng chỉ là thằng ôsin chạy theo con phò kia thôi”

Thôi xong, nó không biết rằng, đừng có đấu võ mồm với em, chắc chắn nó sẽ thua thôi.

“Vậy sao? Cũng còn hơn cái loại đàn ông đánh phụ nữ”.

-“Loại đĩ như nó tao đánh cũng phải thôi, còn mày, tao cho xem 1 bài học đấy, nên biết điều mà tránh xa loại nó ra”

“Cái đứa nên tránh xa là mày mới đúng đấy, mày nghĩ đi, cô ấy yêu mày rồi mày lại chạy theo bạn thân cô ấy, úp mặt vào cái máng đó liệu mày sẽ thấy thơm hay thối đây? Hương hoa cuộc đời cũng với mày cũng chỉ thế thôi sao, đúng là “Vợ chồng xương máu vẫn thua con phò”, các cụ nói không sai đâu, chắc mày cũng nhận ra đấy là phò nên quay lại cầu xin sự tha thứ nơi cô ấy hả?”

Nó tím mặt gầm gừ em “Thằng chó con này..” rồi lao vào em, nếu đúng như em dự tính, nó sẽ lao vào rồi đấm vào mặt em 1 cái nhưng em sẽ né ra rồi thân thủ phi phàm em lao qua cho nó 1 đạp vào đầu, nhưng đúng là đời không như mơ, mới kịp nghĩ tới đó thì đã thấy nắm tay ngang mặt, em nó vội nhưng không kịp và bị ăn trọn cú đấm của nó vào bên phải đầu, tuy sượt qua nhưng cũng đủ thấm, ê cả đầu . Nhưng em cũng kịp thần lại rồi thấy lợi thế là em vẫn cầm con dao trong tay, em liền vung tay qua xỉa nó, nó né được nhưng vẫn bị dính lưỡi dao vào áo và rách ngay phần bụng, đang hả hê định xỉa thêm phát nữa thì EN hét lên “Đừng đánh nhau nữaaaa..”

Thằng này hình như có võ, nó né được rồi tựa vào cái oto, em cầm con dao dứ trước mặt

“Cút đi và đừng bao giờ quay lại tìm cô ấy nữa, nếu không thì lần sau sẽ là cú đâm hoàn hảo chứ không trượt như bây giờ đâu”.

Nói xong em quay về bên EN, định đỡ EN ngồi dậy thì bỗng dưng em đau phía sau gáy, tiếng EN thét lên xé tan không gian con ngõ nhỏ buổi sớm Hà Nội, em cảm nhận được 1 dòng ấm nóng đang chảy qua cổ mình, thấy khuôn mặt EN thảng thốt và cái dòng đó đang chảy cả xuống cổ đủ biết dòng chảy đó nhiều như nào, choáng váng đưa tay lên sờ sau gáy và 1 nhìn lại lòng bàn tay, 1 màu đỏ ập vào mắt em và bỗng dưng, em thấy choáng….!

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

-Em đứng bên đường nhìn tôi, tóc em xõa ra, em cười rồi vẫy tay tôi, em đẹp quá, khẽ đẩy gọng kính mắt lên, em bỗng nhíu mày, hình như có gì không ổn, à, hôm nay tôi vuốt tóc, em gét nhất là tôi vuốt tóc vuốt tai, cười rồi vẫy tay lại với em, tí nữa sẽ ôm em vào lòng, xin lỗi em rồi em lại vò đầu tôi cho rối tung rối mù lên mà, em chạy sang bên phía tôi, đèn đường bỗng chuyển sang màu đỏ, một cái oto lao vυ't lên, tim tôi như thắt lại nhưng nhìn qua vẫn thấy em đứng đó, may quá rồi lúc sau em cũng chạy lại bên tôi, tôi khẽ nắm lấy tay em “Đừng rời anh nhé, anh sợ đối mặt với thế giới khi không có em”. Em cười “Điên, thần kinh, anh sẽ ổn thôi mà, em không thể ở bên anh nữa, em đã quá mệt khi yêu anh rồi, anh làm em khổ nhiều rồi, em đi đây” rồi em buông tay tôi ra rồi chạy đi, tim tôi như thắt lại, không còn chút sức lực nào mà đuổi theo em, ngước nhìn bóng em phía xa, tôi đưa tay lên phía trước”Anh xin lỗi, đừng rời bỏ anh, đừng xa anh, anh xin lỗi, anh xin lỗi mà…” nhưng bóng em đã xa khuất, trong tôi đang hằn lên 1 nỗi đau đớn vô cùng…tôi gào lên thảm thiết “Anh xin lỗiiiii….”-

Mở mắt ra, một màu trắng xóa trước mắt, một giấc mơ hãi hùng, một ký ức ức tốt đẹp nhất về người con gái ấy vẫn còn nguyên trong tâm trí em, rõ ràng như chưa bao giờ phai đi, đầu em đau ê ẩm, chớp mắt để thần nhìn lại cái không gian phía trước, hình như em đang ở trong 1 phòng bệnh, trong phòng không một bóng người, mùi thuốc sát trùng khiến em thấy khó thở, bước xuống giường thấy đầu buốt kinh khủng, thò tay qua mở cửa sổ thì trời đã tối, không biết em nằm đây bao lâu rồi, cứ như hàng thế kỉ trôi qua, cái cuối cùng em nhớ là khuôn mặt EN đang sợ hãi, giật mình trèo lại lên giường để hồi tưởng lại, em lo bị mất trí nhớ như trong phim . Nhưng em vẫn nhớ được em tên gì, bố mẹ, gia đình, quê quán, ex, EN…nhưng lại không thể nhớ ai đã thay quần áo cho mình, chắc mất trí nhớ tạm thời, thôi, đợi tí hỏi bác sĩ. Đang ngâm nga nhớ lại bài hát cuối mình nghe trước khi vào viện là bài gì thì thấy 1 cô y tá đẩy bàn thuốc vào, nhớ lại bộ phim JAV cuối cùng mình xem cũng có y tá, nhưng bà này xấu quá nên em lại thôi không nhớ lại nữa. Cô y tá đẩy bàn thuốc vào và hỏi han em

“Tỉnh rồi đó hả? Thấy đầu sao rồi? Có còn nhớ được mình là ai không”

Bome, troll mình à???

“Em là ai thế chị? Và đây là đâu? Sao em lại ở đây?”

Bà y tá nhìn mình cười cười

“Đây là nhà thương điên, hỏi nữa không, không thì ra đây tôi xem đầu rồi uống thuốc vào”.

Em cười lại rồi thò đầu xuống cho chị ý xem

“Máu ngưng lại rồi, may mà cậu vào đây kịp thời đấy”.

“Mà ai thay đồ cho em thế chị?”

“Tôi thay”.

Em há hốc mồm nhìn bà ý, xong bà ý lại cười

“Cái cô gì tóc vàng đưa cậu vào viện ý, trông thế này mà có người yêu xinh đáo để”.

Tóc vàng, à, chắc EN, mà em đẹp trai ngời ngời thế này, con mụ này nói “trông thế này là có ý gì nhỉ”, cúi xuống thay băng thì thấy 2 bàn chân ai đó đang bước vào, chắc EN, chuẩn bị ngẩng lên cười thật tươi thì trước mặt em không phải EN mà là bà chị em, quái nào bà chị em lại vào đây, sao bà chị em lại biết, thôi, lại ăn chửi rồi. Cô y tá xong việc, bà chị em chào rồi quay sang em

“Mày có biết là mày làm chị mày lo lắm không hả? Đi không thèm gọi về, rồi có ngày mày chết không biết, mà cái số mày cũng chỉ chết vì gái thôi, bla..bla..”

Nghe bà chị cằn nhằn xong em mới dám quay ra hỏi

“Mà sao chị lại ở đây? X đâu?”

“X nào? À, cái con bé đấy hả, tao bảo nó về rồi, nó gọi cho tao bảo đến viện xem mày đấy chứ, thôi, ăn gì để tao đi mua?”

“Gì cũng được chị”

Xong bà chị em đi ra ngoài. Thế là EN về mất rồi, chắc mai quay lại, ngồi nghỉ đợi chị mua đồ về ăn xong chắc mai ra viện. Nằm xuống ngẫm nghĩ nhớ về EN, nãy EN thay đồ cho mình, chắc thấy hết của mình rồi, thấy hết của mình chắc EN hạnh phúc lắm, khéo có khi lại…, lắc đầu cho bớt tạp niệm thì có tiếng thánh thót vang lên

“Anh tỉnh rồi hả?”

Mở mắt ra, là EN, tới sớm vậy, cứ nghĩ mai mới gặp, em quay lại cười

“À ừ, có sao đâu, anh nằm tí là dậy ngay ý mà”.

“Nằm tí mà cũng từ 7h sáng đến 7h tối” *cười*

Em cũng đành cười trừ cho xong chuyện

“Anh ăn cháo nhé, em vừa nấu xong, từ sáng chưa ăn gì chắc anh đói lắm”.

EN nấu thì em ăn thôi chứ em cũng chả đói cho lắm, gật đầu cái rồi nhìn EN đổ cháo ra tô, quay “cặp mông phúc hậu” về phía này, gớm, nhìn mà khó chịu . Đang lắc đầu thêm vài cái cho sạch tạp niệm thì EN nói

“Đợi D tỉnh để hỏi cái này mà băn khoăn mãi chưa dám hỏi”

“Ừ, hỏi đi em”.

Ơ, mà cái tiếng “anh” ngọt ngào biến đâu mất rồi .

“D sinh năm 95 hả?”

:bome:, em định ngất tiếp cơ, tự dưng em thấy run quá, thế là EN biết mất rồi…

—————-