Dạy Vợ Từ Thuở Còn Thơ

Chương 8: Tiêu Tiêu

Chương 8: Phá trinh cho Tiêu Tiêu

Hai người ra khỏi công viên, Liêu Minh ôn nhu hỏi Tiêu Tiêu còn muốn đi chơi đâu nữa không. Tiêu Tiêu vừa chịu một cú sốc nên cũng chẳng còn hứng thú nữa, chỉ kêu muộn rồi nên về nhà thôi.

Liêu Minh bắt taxi về tận cổng, đỡ Tiêu Tiêu xuống, trời cũng khá tối nên anh không nhìn thấy mặt cậu đang đỏ ửng.

Lúc ra khỏi WC vì vẫn còn đang sốc nặng nên cậu không cảm thấy có gì bất thường. Chỉ khi ngồi taxi một lúc, được gió mát thổi cho tỉnh táo chút thì mới phát giác ra, cúc hoa có chỗ không ổn. Nơi bài tiết có cảm giác như bị nhét cái gì vào, rặm rặm, ngưa ngứa khó chịu. Ngồi trên xe mà mông ngoáy tới ngứa mắt đến nỗi Liêu Minh mấy lần đưa tay sang ngắt mông.

————

Vào nhà, Tiêu Tiêu ôm quần áo vào phòng tắm trước, lại nhốt Liêu Minh ở bên ngoài. Cậu cởϊ qυầи áo đứng trước gương, thấy phần ngực một mảng xanh tím; cổ họng, miệng lưỡi đắng chát vị tϊиɧ ɖϊ©h͙. Quay mông qua, tách hai cánh mông mỡ màng đầy đặn, lộ ra cúc hoa hồng hồng còn bị cắm một nhúm lông xoăn xoăn đen sì.

Thật là một phong cảnh d͙â͙m͙ đãng hết sức.

Tiêu Tiêu đỏ mặt nhìn thân thể đã bị vấy bẩn của mình, quyết định sẽ đánh răng trước.

Đáng răng xong lại ngắm lại cúc hoa một lần nữa, lấy khăn ướt lau sạch bầu nhũ hoa, tay chân rồi cả chim nhỏ với bướm nộn nữa. Tay xoa bóp cho bầu nhũ hoa tiêu máu bầm, nhưng vết tím vì bị đấm mạnh rất khó biến mất với cả núm nhũ hoa bị cắn phá da nữa. Thật khó che dấu! Tiêu Tiêu than thở rồi lại quay mông qua, ngắm ngắm nhúm lông vẫn cắm trong cúc hoa hồng hồng. Thật là càng nhìn càng thấy đẹp, càng nhìn càng thấy đáng yêu, thật không muốn rút ra. Tiêu Tiêu đỏ mặt vì suy nghĩ của mình rồi lại cảm giác trong miệng vẫn còn mùi vị tϊиɧ ɖϊ©h͙, quyết định đánh răng lần nữa rồi tính sau.

Đánh răng xong, ngắm lại lần nữa lại càng không muốn nhổ xuống. Lúc đang đắn đo thì có tiếng Liêu Minh bên ngoài vọng vào, nói anh phải ra sân bay đón bố mẹ, tối nay cậu sẽ ở nhà một mình.

Tiêu Tiêu không hiểu sao có chút sung s͙ư͙ớ͙n͙g͙ nhẹ. Vậy là Liêu Minh sẽ không phát hiện ra vết tích trên nhũ hoa cậu và hơn thế nữa cậu có thể kẹp nhúm lông xinh xinh kia trong đít ngủ cả đêm.

Cong mông ngắm lại nhúm lông của dã nam nhân một lần nữa, càng nhìn càng thấy giống một bó hoa nhỏ. Phải rồi! Nam nhân kia tặng hoa cho mình theo cách đặc biệt đó. Nghĩ thế rồi vui vẻ mặc quần áo, nằm trên giường co rút cúc hoa cảm nhận sự tồn tại của nhúm lông tình yêu. Tiêu Tiêu mê đắm thỉnh thoảng còn thò tay vào quần ngủ sờ nhẹ lên nhúm lông kia.

“Ô! Thật thích.”

1h sáng, Liêu Minh gọi về. Tiêu Tiêu ngái ngủ nhấc máy.

“Chuyến bay có chút trục trặc nên bố mẹ về muộn hơn 2 tiếng, chắc khoảng thêm 1 tiếng nữa anh mới về được. Em cứ ngủ trước đi nhé!”

Tiêu Tiêu ưm ưm đáp lời, lúc cúp máy đã tỉnh táo hơn. Cảm giác vật kia ở trong hậu môn thật rõ ràng, Tiêu Tiêu hưởng thụ kẹp kẹp cúc hoa mấy cái, chuyển người ra chỗ cái gương lớn xoay xoay mông triển lãm mỹ cảnh.

Cái mông xoay đến là dẻo, vừa xoay vừa ngoái đầu chiêm ngưỡng, thỉng thoảng lại co rút cúc hoa, mấy cọng lông cũng nhấp nhô theo. Vừa ngắm vừa sờ, chơi đến là thích chí. Mắt thấy Liêu Minh với bố mẹ sắp về rồi đành phải tiếc nuối nhổ nhúm lông ra.

Ô! Không muốn mà. Đáng ghét!

Tiếc nuối cầm nhúm lông đi rửa sạch rồi bỏ vào một mảnh giấy gói lại cẩn thận, cất kĩ vào một cái hộp nhỏ giấu đi.

——————

Còn gần tháng nữa là thi rồi.

Hai bạn trẻ học ngày học đêm, nỗ lực hết sức nhưng không vì thế mà tình cảm tụt dốc. Hai bạn vẫn mặn nồng như ngày trước. Tiêu Tiêu cũng chôn luôn chút rung động với cái nhúm lông ấy ở tận cùng ngăn tủ.

…..

Chả mấy chốc đã có kết quả, hai bạn đều đỗ như ý nguyện, bố mẹ hai nhà cũng vui vẻ thưởng cho cả hai một chuyến đi, có điều lần này chỉ có đôi trẻ thôi. Bố mẹ cũng rất tâm lý mà, nhưng cũng cảnh cáo hai đứa phải biết điểm dừng, không thể làm càn làm quấy khi không có tai mắt bố mẹ sau lưng.

Tiêu Tiêu và Liêu Minh vâng dạ tới ngọt xớt, hí hửng chuẩn bị đi chơi.

Hai đứa đã sắp bắt đầu tuổi 19 nhưng “múi mít” của Tiêu Tiêu vẫn bảo toàn được trinh tiết. Đối với việc này Liêu Minh rất khó chịu, hắn bị bể kế hoạch rồi. Một phần vì bận bịu thi cử, một phần vì bố mẹ canh khá ác, dù muốn cũng chỉ đυ.ng tay đυ.ng chân chơi mấy trò hơi đen tối một chút thôi.

Vậy nên hắn đã chuẩn bị để chọc thủng mít Tiêu Tiêu trong lần đi chơi này.

Lịch trình là Liêu Minh quyết định nên hắn sẽ sắp xếp chu toàn để ăn Tiêu Tiêu thỏa thuê.

Địa điểm đầu tiên sẽ là suối nước nóng, 5 ngày nghỉ lại.

Sau đợt ôn thi căng thẳng không chỉ đầu óc mà tay chân cả ngày dính trên bàn cũng cần thư giãn. Vậy nên suối nước nóng là nơi thích hợp nhất.

Ngày đầu tiên cũng không có gì đặc biệt. Tiêu Tiêu cần nghỉ ngơi, hắn cũng vậy. Thuê một phòng thượng hạng, có sẵn ao nước nóng bên trong, không sợ bị quấy rầy. Ngâm trong ôn tuyền hai người trong sáng đến không thể trong sáng hơn. Yên bình trải qua ngày đầu tiên.

Ngày hôm sau, dẫn Tiêu Tiêu thăm thú xung quanh, tình tứ, ngọt ngào như bao đôi người yêu khác. Đi qua một cửa hàng lưu niệm, hắn mua một cái khăn tay trắng có thêu hình uyên ương.

…chả mấy chốc cũng đến tối…

Trên chiếc giường trang nhã, Tiêu Tiêu trần tr̶u̶ồ̶n̶g̶ nửa nằm trên đó, hai chân dạng rộng, trên tay cầm tấm bảng “Hàng còn trinh”.

Xấu hổ mặt muốn dính xuống ngực luôn rồi.

Liêu Minh cũng đứng gần đó, tay cầm máy ảnh tách tách liên tục. Sau đêm nay thôi, có gì của Tiêu Tiêu mà hắn không nắm trong tay được chứ. Phấn khích ấn máy khí thế.

Chụp xa gần mấy cái, hắn quyết định đặc tả tiểu hoa huyệt chưa rõ sự đời. Sau đêm nay thôi, sẽ chẳng còn được nhìn thấy cái hoa huyệt trinh này nữa, hí hí, phấn khích muốn chà sát hai tay lắm rồi. Nhưng món ngon nhấm nháp lại càng ngon hơn, cứ từ từ.

Bấm máy xoành xoạch chụp mọi gốc độ rồi còn bắt Tiêu Tiêu tạo tư thế cho hắn chụp nữa chứ.

Chụp mỏi tay rồi lại vứt máy qua một bên, chòng ghẹo Tiêu Tiêu. Hắn vắt hai tay sau lưng khệnh khạng đi tới đi lui trước người Tiêu Tiêu như đang đánh giá sản phẩm. Rồi chỉ chỉ hỏi:

“Hàng còn trinh thật không đấy?”

Tiêu Tiêu biết tính hắn cũng phối hợp:

“Hàng mới nguyên chưa bóc tem luôn, ông ạ.”

Liêu Minh càng diễn càng hăng:

“Hàng mới nguyên có sợ non quá không đấy. “Mít non” không đỡ được “thiết côn” của ông đây đâu.”

Tiêu Tiêu có thể thấy được ria mèo đang vểnh lên, lườm yêu một cái.

“Phải tự tay kiểm hàng ta mới yên tâm, được thì có giá cao.” Hách dịch ra yêu cầu.

Tiêu Tiêu giả vờ khó xử:

“Hàng của con còn nguyên tem, nguyên linh kiện, cũng chưa bị vật lạ làm trầy xước. Ông nói kiểm hàng, lại lỡ tay làm hỏng luôn mà không chịu mua thì con biết tính sao. ” Nũng nịu lấy chân đạp đạp lên đũng quần tên kia.

“Được, được. Cho ông kiểm, hàng tốt ông đền, đền mà. ”

Nói xong không đợi Tiêu Tiêu phản ứng, vuốt mèo chộp lên múi mít của cậu, xoa nắn trong tay.

Tiêu Tiêu giả vờ giãy giụa hu hu khóc:

“Ô…ô, ông chộp mạnh thế vỡ hết hàng con rồi. Ô, bắt đền đấy!”

Liêu Minh bóp nhũ hoa ấn trụ Tiêu Tiêu trên giường, tay kia vẫn bóp nặn bướm cậu. Hắn cúi xuống thì thào với bướm nhỏ:

“Ưm… mít chín chưa? Hả? Mít chín chưa?”

Múi mít nhỏ như nghe hiểu lời hắn nói rỉ ra chút nước da^ʍ.

Tiêu Tiêu thở phì phò đỡ lời:

“Hàng chín rồi, ông có mua không?”

Mèo đực vuốt râu, giả bộ suy nghĩ:

“Ông nếm thử đã, nếu mít ngọt thì ông mua.”

Mặt kề sát, Liêu Minh chu mỏ ra hút mấy hơi. Dâʍ ŧᏂủy̠ như thủy chiều phun ra đút no mèo đực. Hắn lè lưỡi ra liếʍ liếʍ cửa động, đầu lưỡi thọt vào quét lên vách hang. Dâʍ ŧᏂủy̠ chảy càng nhiều vách hang càng mềm, lỗ huyệt cũng bắt đầu co rút. Đầu lưỡi hắn ra ra vào vào đến khi thấy ổn rồi mới buông ra, tuốt côn ŧᏂịŧ chờ phát động.

Liêu Minh trải khăn tay mua hồi sáng dưới mông Tiêu Tiêu, côn ŧᏂịŧ lùi lại lấy đà rồi thần tốc đâm vào.

“Ọp…” nuốt trọn cả cây. Tiêu Tiêu há hốc mồm, mắt trợn to. Rách rồi!

Liêu Minh thỏa mãn nhìn xuống thấy máu xử nữ đang được cái khăn tay thấm hết, lôi lên lau qua máu vẫn còn vương ở nơi giao hợp. Đưa lên mắt thưởng thức đủ rồi mới để sang một bên, bắt đầu quần chiến vũ bão.

Tiêu Tiêu nằm ngửa, mặt đối mặt với Liêu Minh, mọi biểu cảm đều bị hắn thu hết vào mắt. Hắn ra sức đẩy eo, côn ŧᏂịŧ lớn đâm tới tận hoa tâm. Cậu hét muốn vỡ tiếng vì kɧoáı ©ảʍ chưa từng có trước nay.

“Muốn… muốn nữa… ”

Liêu Minh nhìn bảo bối bị mình thao cho nước miếng văng khắp nơi, tay chân quơ quào ga trải giường. Liêu Minh cầm hai chân cậu quấn quanh eo gấu của mình, lại vắt hai tay cậu để cậu ôm cổ anh. Tiêu Tiêu có chỗ dựa, càng rên càng kẹp chặt hoa huyệt cho anh thao.

Nhìn hai bầu nhũ hoa theo nhịp thao ra vào nảy lên nảy xuống, Liêu Minh càng muốn điên. Hai bàn tay to ôm trọn hai bầu nhũ hoa, đè ép núm nhũ hoa trong lòng bàn tay. Cứ khi thao vào, người Tiêu Tiêu sẽ bắn lên, lúc đó bàn tay túm nhũ hoa sẽ lại kéo cậu về.

Liên tiếp trăm hiệp, mầm thịt và mít thơm của Tiêu Tiêu đã bắn hai lần, côn ŧᏂịŧ của Liêu Minh càng trướng càng to. Hắn đang lần mò thao đến cửa tử ©υиɠ.

Chợt đầu khấc chạm đến một cái miệng nhỏ bên trong, Tiêu Tiêu thét càng ác, móng tay cào loạn lên lưng anh.

Tìm thấy rồi! Chết nhé!

Lại cho lui côn ŧᏂịŧ lấy đà. Thụt một phát vào thẳng tử ©υиɠ.

Lúc này Tiêu Tiêu như người mất kiểm soát, hai nơi đồng loạt cao trào, côn ŧᏂịŧ bắn lần thứ ba đã chỉ còn dịch lỏng trong suốt, còn hoa huyệt thì chân chính triều phun rồi, hai bầu nhũ hoa bên trên lại to hơn một vòng, núm nhũ hoa dựng cao như chuẩn bị bài xuất cái gì.

Liêu Minh đưa côn ŧᏂịŧ vào tử ©υиɠ rồi thì ngừng lại nghỉ lấy sức. Đột nhiên qυყ đầυ bị nước nóng xối thẳng lên, tử ©υиɠ đàn hồi co quắp lại. Hắn cũng kiềm chế không nổi, lần đầu bắn tinh trong đêm nay. Từng luồng tinh mạnh mẽ xối lên thành tử ©υиɠ, xối cho Tiêu Tiêu phát điên:

“Á … bỏng… bỏng mất… ai cứu Tiêu Tiêu với… huhu, chịu không nổi mà. Dừng lại, dừng lại! Đừng bắn nữa… cái vòi chết tiệt… mau khóa van lại!”

Liêu Minh cũng bị kɧoáı ©ảʍ bắn tinh hun cho đầu óc mất tỉnh táo:

“Phải rồi! Bắn! Bắn đầy tử ©υиɠ! Bắn cho đĩ con này mang thai luôn! Nhận lấy!”

Liêu Minh bắn chừng 1 phút rồi rút ra, sau đó lập tức lấy một cây côn ŧᏂịŧ giả đã chuẩn bị sẵn, chỉ dài độ 5 cm, đường kính 3.5 cm nhìn gần như vuông. Hắn nút cái vật đen thùi lùi ấy vào hoa huyệt của Tiêu Tiêu, chặn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở bên trong không cho chảy ra. Côn ŧᏂịŧ đã bắn tinh xong, hắn lắc lắc côn ŧᏂịŧ vẩy vẩy vài giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong lỗ qυყ đầυ bắn linh tinh bên ngoài hoa huyệt của Tiêu Tiêu. Bướm nộn đỏ hỏn phối với tinh trắng thật là tuyệt mĩ. Hắn kìm lòng không đậu với máy ảnh trên bàn chụp khoảng chục tấm.