“Cái gì?! An Thần! Tớ luôn xem cậu như là anh em, sao tớ có thể làm ra cái chuyện đó?!” Dịch Hàm Chương sau khi nghe Quý An Thần chất vấn xong, hắn liền cảm thấy khó chịu, cho dù hắn có đê tiện cỡ nào, cũng sẽ không bao giờ làm cái loại chuyện, bắt cóc em gái huynh đệ của mình như vậy!.
“Hàm Chương! Hòa Âm bị mất tích! Ngoài cậu ra tớ không nghĩ ra là ai sẽ có khả năng sẽ bắt cóc em ấy cả? Tớ chưa từng cầu xin ai, bây giờ tớ cầu xin cậu hãy trả lại Hòa Âm cho tớ đi…..” Quý An Thần có chút thống khổ, vẻ mặt hoảng loạn mà khẩn cầu.
Dịch Hàm Chương lập tức nổi nóng, giơ chân đạp một cái lên ghế sô pha, “An Thần! Tớ lập lại một lần nữa, là tớ không có bắt cóc Hòa Âm!” Quý An Thần lập tức cả người đều sụp xuống, cúi đầu xuống che giấu biểu tình trên mặt, cả người phát ra tử khí, bởi vì quá lo lắng cho Hòa Âm, nên hắn không thể giữ được bình tĩnh.
Dịch Hàm Chương nhìn bộ dạng như vậy của Quý An Thần cũng không thể chịu nỗi, tuy rằng bọn họ mới đánh nhau một trận, nhưng đã là anh em, thì lâu lâu cũng phải có một chút mâu thuẫn. Huống chi khi nghe Hòa Âm bị bắt cóc, hắn cũng cảm thấy rất lo lắng.
Đúng lúc này, một người đàn ông mặc tây trang đen đi tới, ở bên tai Dịch Hàm Chương nói cái gì đó.
“Cái gì?!” Dịch Hàm Chương gắt gao trừng mắt nhìn chằm chằm vào người đàn ông kia, sắc mặt lạnh lùng đến đáng sợ, “Ai cho phép các ngươi nghe theo lời của Tống Uyển Nhu! Cô ta cầm tiền của ta, còn dùng thẻ tín dụng của ta sao? Các ngươi đều đang ăn phân sao?”
Cái thẻ tín dụng kia, được hắn tạo ra với thân phận là hacker quốc tế, để thu lợi từ mấy vụ án lớn.
Người đàn ông kia chỉ biết đứng thẳng cúi đầu xuống, một câu cũng không dám nói.
“Cô ta đã làm cái gì?” Dịch Hàm Chương áp chế lửa giận xuống, Tống Uyển Nhu đúng là to gan, càng lúc càng quá đáng, vào giờ phút này bao nhiêu cảm tình của Dịch Hàm Chương dành cho Tống Uyển Nhu trước kia đã hoàn toàn bị xóa sạch.
“Chúng tôi đã đi điều tra, là cô ta đã đi thuê lính đánh thuê quốc tế, để bắt cóc một người”
“Là ai?” Dịch Hàm Chương trong lòng bỗng cảm thấy lo sợ, sắc mặt càng thêm âm trầm đáng sợ.
Quý An Thần nghe thấy thế cũng ngẩng đầu lên, sắc mặt cũng lạnh lùng đáng sợ.
“Là Quý tiểu thư, Quý Hòa Âm!” Người đàn ông kia nuốt nuốt mấy ngụm nước miếng, rồi mới dám trả lời.
“Ở đâu?” Dịch Hàm Chương lạnh lùng hỏi, đôi mắt đen đặc không một tia sáng, hung hăng nhìn chằm chằm người đàn ông kia.
Người đàn ông kia bị ánh mắt của Dịch Hàm Chương dọa sợ, phải lùi lại mấy bước, lắp bắp nói “Còn chưa có tìm ra…..”
“Cút đi! Nhanh chóng tìm ra cho gia!” Dịch Hàm Chương nhìn bộ dáng vô dụng của người đàn ông kia, thì tức giận gầm lên một tiếng.
“An Thần…..Cậu đừng lo lắng…..Nhất định sẽ tìm được…..” Dịch Hàm Chương cảm thấy rất khó xử, mới vừa rồi còn khẳng định là bản thân hắn không hề có làm chuyện gì, bây giờ lại phát ra chuyện Tống Uyển Nhu dùng danh nghĩa và tiền của hắn thuê lính đánh thuê quốc tế, để bắt cóc Hòa Âm.
Lính đánh thuê quốc tế là loại người gì? Sao hắn có thể không rõ, bọn họ là những người vô tình gϊếŧ người không chớp mắt, lỡ như người đàn bà điên Tống Uyển Nhu kia có đặt yêu cầu kia với bọn họ, nghĩ tới Dịch Hàm Chương trong lòng cũng phát run.
“Hàm Chương, tất cả đều là do cậu, vì cậu mà Tống Uyển Nhu mới làm như thế với Hòa Âm, nếu Hòa Âm xảy ra chuyện gì, tôi nhất định sẽ không bao giờ bỏ qua cho cậu!”
“An Thần, thực xin lỗi!” Dịch Hàm Chương không biết nên nói cái gì vào lúc này, nhưng hắn thật sự cảm thấy rất áy náy, nếu biết trước sẽ xảy ra chuyện này, hắn sẽ bóp chết người đàn bà Tống Uyển Nhu kia, cô ta không chỉ lợi dụng lúc hắn say mà lôi hắn lên giường, còn lợi dụng hắn đối phó với Hòa Âm, hắn còn chưa tính sổ với cô ta hết đâu!.
Mối quan hệ giữa Tống Uyển Nhu và Dịch Hàm Chương đi đến tình trạng này, Hòa Âm cũng có một chân, Tống Uyển Nhu vì chuyện ở Kim Sa Loan mà hận Hòa Âm, mà vào lúc đó tình cảm của Dịch Hàm Chương và Tống Uyển Nhu chỉ thiếu một chút là có thể xác định, nhưng đột nhiên Dịch Hàm Chương lại quay ra để ý Hòa Âm, điều này làm sao Tống Uyển Nhu chịu đựng nổi, nên càng thêm hận Hòa Âm, khi biết Dịch Hàm Chương đã không còn tình cảm với mình, Tống Uyển Nhu đã nhân lúc Dịch Hàm Chương uống say liền kéo hắn lên giường, vì Tống Uyển Nhu biết rõ Dịch Hàm Chương là người đàn ông có trách nhiệm, cho nên chỉ cần Dịch Hàm Chương có phát sinh quan hệ với cô ta, thì chắc chắn Dịch Hàm Chương sẽ không bỏ mặc cô ta, cho nên cô ta mới dễ dàng có cơ hội dùng danh nghĩa của Dịch Hàm Chương để thuê người đối phó với Hòa Âm.
########
Thiết Tư Đặc cũng đã chạy tới cục cảnh sát, trước đó là do hắn nhận được tin báo của đồng nghiệp, là phát hiện trên người của một nữ sinh có mùi hương đặc trưng của Hạ Tá dùng để đánh dấu mục tiêu, cho nên hắn mới vội vàng tách khỏi Hòa Âm, cẩn thận mà tra xét một lần, rốt cuộc là không phải, mùi hương đó tuy giống với nùi Hạ Tá sử dụng, nhưng đó chỉ là mùi của một loại nước hoa có tên là Foolish rất hiếm gặp trên thị trường, đây là Hạ Tá muốn chửi xéo hắn sao!.
Từ trước tới nay Hạ Tá chưa bao giờ thay đổi mục tiêu giữa chừng, hắn vẫn luôn xác định Hòa Âm chính là mục tiêu của hắn!
Hạ Tá dùng cái cách này để tách hắn ra khỏi Hòa Âm, nên cho dù Hạ Tá không phải là người bắt cóc Hòa Âm, thì cũng có quen biết với người bắt cóc Hòa Âm.
Dù đã biết Hạ Tá là một người rất giảo hoạt, nhưng Thiết Tư Đặc lại không ngờ Hạ Tá lại còn có thể ấu trĩ đến như thế này!.
Hành tung của Hạ Tá vốn rất khó nắm bắt, nếu không phải như vậy thì sao ba năm qua hắn vẫn không thể bắt được Hạ Tá!.
“Nga, tiểu bảo bối, em rốt cuộc đang ở đâu?!”
Thiết Tư Đặc bắt đầu cảm thấy khủng hoảng, chân mày nhíu chặt lại, trong mắt tràn đầy sự nôn nóng.
Đúng lúc này thì điện thoại của Quý An Thần gọi tới, “Hòa Âm là do Tống Uyển Nhu bỏ tiền thuê lính đánh thuê quốc tế tới bắt cóc, anh có nghĩ ra biện pháp gì không?”
Thiết Tư Đặc cũng nói cho Quý An Thần biết, chuyện này cũng có Hạ Tá nhúng tay vào, hai người trầm mặt một lúc, bỗng Thiết Tư Đặc lên tiếng, “Tôi sẽ đi kiểm tra camera giao thông một chút, có cái gì tôi sẽ báo cho cậu sau!”
########
“Dịch thiếu, tôi đã điều tra ra được, tại thời điểm Quý tiểu thư ra khỏi cổng trường, có mấy người đàn ông ngoại quốc chạy đến một con hẻm nhỏ, con hẻm đó không đó không có camera nên không biết bọn họ vào đó làm gì, nhưng mà sau đó một phút có một chiếc xe hơi khả nghi từ đó chạy ra, chiếc xe đó không có biển số, chúng tôi lần theo thì thấy chiếc xe đó chạy về phía tây thành phố, chạy tới vùng ngoại ô, nơi đó rất hẻo lánh, nên không có camera giám sát, nhưng theo chúng tôi được biết thì nơi chỉ có hai nơi khả nghi nhất, một là nhà máy hóa chất đã bị bỏ hoang, còn hai là kho hàng của nhà máy đó”.
“Ông thấy thế nào?” Dịch Hàm Chương nhìn Quý An Thần hỏi.
“Chúng ta đi tới kho hàng!” Quý An Thần rất chắc chắn với quyết định này, bởi vì cái nhà máy hóa chất kia, đã được công ty của hắn thu mua, đang chuẩn bị cải tạo lại, nên hiện tại đã có người ở đó, bọn người bắt cóc là lính đánh thuê quốc tế nên chắc chắn sẽ không chọn nơi có người ở, bởi vậy bây giờ chỉ còn lại vị trí là kho hàng kia.
Dịch Hàm Chương cũng không hỏi thêm cái gì, lập tức phái thêm người cùng lái xe chạy tới phía tây thành phố.
Mà Thiết Tư Đặc sau khi nhận được tin, cũng lập tức lái xe chạy tới, bọn họ đều rất ăn ý là không cần báo cảnh sát.
########
Hai tay và hai chân của Hòa Âm đều bị trói chặt, đã vậy còn bị người đàn ông ở phía sau đè ép lên tường để hắn thao, phía dưới hắn như một con dã thú mạnh mẽ mà ra vào tiểu huyệt, tiểu huyệt nhỏ hẹp bị côn ŧᏂịŧ thô dài liên tục xâm nhập như muốn nứt toạc ra.
Hạ Tá đang rất là hưng phấn, đôi mắt như muốn phát sáng lên, khóe miệng khẽ nhếch, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng rêи ɾỉ gợi cảm, một tay vòng lấy eo của Hòa Âm, một tay chui vào trong áo của Hòa Âm mà vuốt ve bộ ngực no đủ, “Nga, tiểu cục cưng, em biết không, vào cái ngày tôi nhìn thấy em và anh trai của em làm trong phòng hội họp, tôi đã rất muốn được thao em! Mới bị thao mà đã ra nhiều nước như vậy, thật đúng là một tiểu da^ʍ oa, em xem, côn ŧᏂịŧ của tôi lớn như vậy mà tiểu huyệt của em vẫn có thể nuốt hết được, ngay cả của tử ©υиɠ nho nhỏ cũng đã bị tôi phá mở mà chui vào, các huyệt thịt của em cũng đang cắn hút lấy côn ŧᏂịŧ của tôi…..”
Đôi mắt và miệng của Hòa Âm đều bị bịt kín, xúc giác càng trở nên nhạy cảm, cặp ngực phía trước bị đôi tay lạnh lẽo của hắn xoa nắn, đầu nhũ hoa bị hắn không chút lưu tình mà bóp kéo, tuy đau nhưng lại mang đến nhiều kɧoáı ©ảʍ lan ra toàn thân, khiến cho cô vừa vui s͙ư͙ớ͙n͙g͙ hưởng thụ vừa cảm thấy thống khổ.
Mà cánh tay đang ôm lấy eo của cô rất chặt chẽ, cho thấy Hạ Tá có sức chiếm hữu với cô rất cao, đôi tay bị trói ở phía sau nên cô chỉ còn đôi vai để cho cô chống đỡ trên tường, tiểu huyệt phía dưới không ngừng cắn hút lấy côn ŧᏂịŧ đang không ngừng ra vào, ngay cả tử cũng không bị hắn bỏ sót mà chọc vào và rút ra, tầng tầng lớp lớp huyệt thị bị kéo căng ra, kɧoáı ©ảʍ như những cơn sóng mạnh liệt mà kéo đến, dường như tiểu huyệt đã hoàn toàn mất đi cảm giác, vốn dĩ toàn thân đều đang đau nhức, nhưng bây giờ đã thay thế bằng sự tê dại của những kɧoáı ©ảʍ, cô muốn kêu ra tiếng nhưng miệng đã bị dán kín, chỉ có thể run rẩy cơ thể và nâng mông lên cao để hùa theo nhịp độ của người phía sau.
Tiểu huyệt trở nên mẫn cảm, Hạ Tá liên tục nói những lời kí©ɧ ŧɧí©ɧ ở bên tai, Hòa Âm quả thực không chịu nổi nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy, cơ thể run rẩy, dùng sức kẹp chặt côn ŧᏂịŧ đang ở bên trong cơ thể, bắt đầu phun trào ra một cổ dâʍ ŧᏂủy̠.
Hạ Tá dừng lại một chút, bàn tay trước ngực Hòa Âm càng thêm dùng sức, ngay sau đó hắn cũng dùng thêm sức mà mạnh mẽ động, tiếng "ọp ẹp" của côn ŧᏂịŧ va chạm trộn lẫn với dâʍ ŧᏂủy̠ vang vọng khắp không gian.
“Tiểu cục cưng, em bị tôi thao đến cao trào, dâʍ ŧᏂủy̠ của em đều phun hết lên côn ŧᏂịŧ của tôi, thật s͙ư͙ớ͙n͙g͙, thiên a, em kẹp tôi thật chặt, thượng đế, mau cho tôi thao chết cái tiểu yêu tinh này đi!”.
Tiểu huyệt của Hòa Âm chưa bao giờ chật hẹp đến như vậy, gắt gao kẹp chặt lấy côn ŧᏂịŧ của Hạ Tá như là muốn kẹp gãy nó, Hạ Tá phải cố thêm sức mà động, tuy vậy Hạ Tá vẫn cảm thấy sung s͙ư͙ớ͙n͙g͙ và càng thêm kích động, một tay ôm lấy hai hai chân bị trói của Hòa Âm kéo lên, cảm xúc lúc cao trào còn chưa kịp qua đi, liền lập tức bị Hạ Tá dùng lực mạnh mẽ mà cắm vào, làm cho hô hấp trở nên khó khăn, việc thay đổi tư thế, làm cho hắn có thể tiến vào càng sâu, làm cho Hòa Âm như cảm thấy tử ©υиɠ của mình đã bị hắn xuyên thủng, cảm thấy cũng có thể xuyên đến trái tim.
Hạ Tá vừa ôm Hòa Âm vừa mạnh mẽ động, dâʍ ŧᏂủy̠ bị đánh văng tung tóe khắp nơi, Hòa Âm không có sức phản kháng nên chỉ có thể dựa vào người Hạ Tá, vào giờ phút này bộ dáng dâʍ ɭσạи của Hòa Âm giống như là một nô l̵ệ̵ tình dụ̶c̶, nhưng nô ɭệ này lại được chủ nhân hầu hạ thoải mái.
Đẩy nhanh tốc độ thọc vào và rút ra mấy chục cái, rốt cuộc Hạ Tá cũng không chịu nổi sự cắn hút của các huyệt thịt, mà đâm sâu vào tử ©υиɠ và bắn ra, làm cho tử ©υиɠ nhỏ nhắn của Hòa Âm tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn, cùng lúc đó Hòa Âm cũng đạt tới cao trào và phun ra một cổ dâʍ ŧᏂủy̠.
Dâʍ ŧᏂủy̠ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị côn ŧᏂịŧ chặn lại ở trong tử ©υиɠ, làm cho bụng của Hòa Âm vừa chướng vừa đau.
Hạ Tá rốt cuộc cũng thở ra một hơi, cứ cắm trong tiểu huyệt Hòa Âm như vậy mà bước đi ra khỏi phòng.
“Tiểu cục cưng, em nói thử xem, người bên ngoài là ai?”
Hòa Âm cảm thấy hoảng sợ, nước mắt chảy ra, lấy cái tư thế d͙â͙m͙ đãng này đi ra ngoài, quả nhiên là tên biếи ŧɦái nên hành xử cũng biếи ŧɦái theo a! Nhưng cả người Hòa Âm đều đã không còn sức lực, muốn động cũng không động được, hơn nữa tiểu huyệt còn đang bị côn ŧᏂịŧ của Hạ Tá cắm vào, hoàn toàn không có cơ hội để phản kháng.
“Tiểu cục cưng sợ sao? Không sao hết, cô ta đã bị tôi trói chặt, em có muốn biết cô ta là ai hay không?” Hạ Tá vừa đi vừa tỏ ra hứng thú hỏi.
“Nga, tôi quên mất, tiểu cục cưng hiện tại không thể nói chuyện được, tiểu cục cưng vẫn là nên yên lặng để tôi thao là tốt nhất a~”.