Loạn Giao Cung Đình

Chương 26

- Truyền Mẫn phi vào!!

Lục Cẩm Khanh cao giọng, Mẫn Nghi thật không biết tốt xấu, ỷ được sủng mà kiêu, phải cho nàng ta một bài học.

Mẫn Nghi yểu điệu đi vào, nhìn thấy Lục Cẩm Khanh đang thân mật cùng nữ nhân khác không khỏi ghen tức.

- Hoàng thượng....

- Lại đây!

Côn ŧᏂịŧ hắn vẫn cắm vào phía sau Chu Khả La, hăn bẻ ra hoa huyệt phía trước hướng tới mặt nàng, ra lệnh:

- Giúp trẫm tiếp đãi Chu nữ đế.

Mẫn Nghi lập tức tiến đến, vùi đầu vào giữa hai chân nàng ta mυ'ŧ mạnh, đem dâʍ ɖị©ɧ dường như muốn hút cạn. Yêu tinh, nhiều nước đến như vậy.

- Á á....... Aaaa..... Ta.... sắp không chịu nổi..........

Chu Khả La rên lớn, trước sau cùng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến nàng muốn ra, miệng kêu không chịu được nhưng bàn tay lại túm lấy tóc Mẫn Nghi ấn xuống phía hạ thân mình.

- Ưʍ.....

Mẫn Nghi dùng chiếc lưỡi điêu luyện khuấy đảo bên trong hoa huyệt rồi lại quét một đừơng từ cúc huyệt đến hoa huyệt khiến Chu Khả La sướиɠ điên, chỉ vài phút sau nàng ta liền bắn, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy đầy mặt Mẫn Nghi.

Lục Cẩm Khanh đặt Chu Khả La nằm ngửa xuống, đâm mạnh vào hoa huyệt còn đang chảy nước ròng ròng khiến nàng ta rú lên vì sướиɠ. Nhưng sau đó miệng nàng ta bị bịt lại bởi một hoa huyệt khác.

- Chu nữ đế, giờ đến lượt ta.

Mẫn Nghi cười dâʍ đãиɠ, cái mông đưa đẩy trên mặt ả, Chu Khả La đành miễn cưỡng ngậm lấy tiểu huyệt đang không yên phận trên mặt mình. Dâʍ ɖị©ɧ của Yêu Hồ chẳng khác gì thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Chu Khả La càng uống vào càng nhiều thì phía dưới lại càng ngứa.

- Hoàng thượng, người chơi từ nãy hẳn chỗ này của nàng ta cũng rộng rồi, lại thêm một thứ khác đi.

Mẫn Nghi nháy mắt đa tình, vuốt ve quanh mép huyệt Chu Khả La khiến nàng càng thêm ngứa.

- Mẫn phi thật biết chơi.

Đây là điều hắn thích nhất ở nàng, đủ dâʍ đãиɠ để quản lí hậu cung. Hắn tách ra mép huyệt Chu Khả La, đem một khối ngọc to bằng cổ tay nhét vào.

- Ô..... Lạnh...... Ư.........

Chu Khả La khó có thể kêu vì miệng nàng đang bị Mẫn Nghi chế trụ.

Lục Cẩm Khanh cầm khối ngọc đẩy ra đẩy vào như đang thao nàng với tốc độ ngày càng nhanh.

- Á...... Aaaaa........ Nhanh quá.............

Chu Khả La đẩy mông Mẫn Nghi ra hét lớn, nàng thật sự sắp chịu hết nổi rồi, chỉ có Lục Cẩm Khanh hắn mới dám chơi mạnh bạo như vậy với nàng, nhưng không hiểu sao xen lẫn đau đớn là ngày càng nhiều khóai cảm.

- Chu đế, ngài thích như vậy chứ.

Mẫn Nghi đã bò xuống, mυ'ŧ lấy núʍ ѵú nàng đến sưng đỏ, đồng thời đem mông mình đẩy về phía sau khiến Lục Cẩm Khanh không chịu được mà nhét côn ŧᏂịŧ thao điên cuồng.

Một tay hắn điều khiển khối ngọc, tay còn lại nắm lấy eo Mẫn Nghi tha hồ đâm chọc, mỗi cú thúc khiến nàng ta run lên một trận.

- A... Hoàng thượng....... Ta cũng muốn côn ŧᏂịŧ của ngài.....

Chu Khả La không cam tâm, vì cái gì mà nữ nhân kia lại chiếm tiện ngji, nàng ta vốn tìm đến để trợ hứng cho hai người bọn họ cơ mà.

- Tiểu da^ʍ phụ..... ngoan ngoãn chờ ta thao nát cái da^ʍ huyệt này rồi lại đến ngươi.

Lục Cẩm Khanh lại đẩy khối ngọc càng sâu hơn khiến Chu Khả Là phải cong người lên đón nhận. Hô... chạm đến tử ©υиɠ rồi........

Một lúc lâu sau, Lục Cẩm Khanh đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm nóng bắn vào bên trong Mẫn Nghi sau đó rút ra. Chu Khả La như nhìn thấy của quý, lao vào mυ'ŧ mạnh da^ʍ huyệt kia, nàng ta dùng ngón tay đào ra hết tình dịch của hắn trong hoa huyệt Mẫn Nghi sau đó ăn một cách ngon lành.

- Không.....

Mẫn Nghi muốn đẩy đầu nàng ta nhưng không còn sức lực. Đáng chết, nàng ta hút sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ như vậy nàng làm sao có khả năng hòai thai đây, khó khăn lắm hoàng thượng mới bắn vào bên trong các nàng.

Lục Cẩm Khanh híp mắt nhìn Chu Khả La si mê hút dâʍ ɖị©ɧ, nam căn lại bắt đầu cương cứng, không báo trước liền đâm vào tiểu huyệt vẫn còn cắm khối ngọc của Chu Khả La.

- Á á aaaaaaaaaa...... Thật sự........ Căng quá..........

Côn ŧᏂịŧ cùng khối ngọc chen chúc trong mật huyệt ngập nước tạo ra tầng tầng khóai cảm, đối với Chu Khả La thật sự khó thích ứng.

- A.... Ô...... Nhẹ một chút.

Nàng ta chưa bao giờ trải qua cảm giác căng đầy này, một nóng một lạnh chen chúc nhau thật sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Lục Cẩm Khanh cũng khó khăn ra vào, tiểu huyệt này quá chặt, cần phải nới rộng ra.

- Dâʍ đãиɠ, mông cử cao một chút.

Hắn vỗ mông nàng đến đỏ ửng, bắt nàng phải nâng cao mông để theo kịp tiết tấu của hắn khiến eo nàng mỏi nhừ. Cho đến khi nàng ngất đi thì hắn mới rút côn ŧᏂịŧ ra bắn tinh.

-------------

- A.... Á...... A.. a.... a.........

Đã được hai tháng, ngày nào Tây vương cũng miệt mài cày cấy trên người Thái hậu mà vẫn chưa khiến nàng mang thai. Hôm nay hắn liền đem nàng đến thỉnh Pháp Dực đại nhân để cầu thai.

Pháp Dực nói hắn trước tiên đem Thái hậu thao ba ngày sau đó đưa đến hồ Thái Dịch tắm nước nóng.

- Tây vương..... đủ rồi..... Ưʍ.....

Thái hậu bị thao ngày đêm không nghỉ, cơ thể lại không còn như lúc trẻ, sao có thể chịu được.

- Ngoan, chỉ cần có hài tử, bổn vương lại càng yêu thương nàng, ta sẽ phong hài tử của chúng ta làm thái tử.

Hắn vuốt ve vυ' nàng an ủi, bản thân lại không ngừng đâm ra rút vào, thực sự cực phẩm da^ʍ huyệt này khiến hắn thao mãi không chán.

- Ha...... Mau bắn cho ta.......

Thái hậu thở dốc, nghe thấy lời cam kết của hắn lại càng phấn khích, nàng nhất định phải có mang, thế thì hài nhi của nàng sẽ lên làm vua, đến lúc đó nữ nhân cao quý nhất thiên hạ còn không phải là nàng ư.

- Được.... tất cả đều là của nàng......

Tây vương đem dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn ra, vừa lúc thời hạn  ba ngày kết thúc, hắn liền ôm nàng tới Thái Dịch trì.

- Vương thượng có thể trở về nghỉ ngơi, ở đây đã có vi thần lo, lễ làm phép có thể diễn ra trong ba ngày.

Pháp Dực khom lưng hành lễ, chờ tới khi Tây vương bước chân ra ngòai, hắn quay đầu nhìn Thái hậu đàn nhắm mắt dưỡng thần trong hồ, cười gian tà.

Hắn lột sạch quần áo bước xuống hồ nước, cả thân thể áp sát Thái hậu.

- Nương nương cảm thấy khó chịu sao?

Bàn tay hắn mò mẫm vuốt ve theo đường cong của nàng. Cả người Thái hậu mềm nhũn dựa vào ngực hắn.

- Có một chút..

Ngâm nước nóng khiến nàng thỏai mái hơn nhiều, hơn nữa hồ này hắn đã thêm thảo dược khiến nàng đã khôi phục bảy phần tinh lực.

- Vậy để thần xoa bóp giúp người.

Bàn tay hắn luồn từ sau lưng đến trước ngực, đem hai khối nhũ nhào nặn đủ hình dáng, một tay vói xuống dưới kí©ɧ ŧɧí©ɧ hạt đậu.

- Ư.... A......

Thái hậu đê mê, ưỡn ngực về phía trước, mông cọ xát với côn ŧᏂịŧ sưng phồng phía sau. Côn ŧᏂịŧ hắn nóng bỏng , cứ chọc qua chọc lại giữa khe mông nàng khiến Thái hậu càng thêm khát khao.

- Phía dưới..... mau đâm vào..........

Thái hậu cọ xát hai chân, du͙© vọиɠ càng tăng, dâʍ ŧᏂủy̠ sớm chảy xuống giữa hai đùi, hòa vào hồ nước.

Pháp Dực bấy giờ mới móc ra côn ŧᏂịŧ từ từ ép sát, cho đến khi hoàn toàn đi vào, hắn mới nhẹ nhõm thở ra một hơi.

- Da^ʍ huyệt còn như vậy cắn chặt ta, xem ra không có bị Tây vương thao hỏng đi?

Hắn thổi nhẹ bên tai nàng từng ngụm khí, Thái hậu chỉ biết thỏa mãn ôm lấy vai hắn nhấp nhô.

- Thật thô.... A.....

Nghe tiếng mỹ nhân rêи ɾỉ, như bị cái gì đó kí©ɧ ŧɧí©ɧ, hắn giã xuống càng thêm điên cuồng. Hai tay cũng không ngừng nhào nặn vυ' đến đủ mọi hình dạng. Hắn gác một chân nàng lên vai, để nàng tựa vào bờ rồi rút ra đút vào theo từng tiết tấu.

- Cơ thể nàng thật dẻo!

Hắn niết từng tấc da tấc thịt nàng khen ngợi.

- A á a....... Ngươi thật tuyệt......

Ư ư ư...........

Thái hậu chống tay ra đằng sau, cố gắng không khuỵu ngã trước những cú thúc trời giáng của hắn.

Nơi hai người giao hoan, sóng nước tạo thành động tĩnh rất lớn, hòa vào hơi thở trầm đυ.c của nam nhân và tiếng thở dốc của nữ nhân khiến cho không gian tràn ngập vị sắc tình.

Khoảng nửa canh giờ sau, cuối cùng hắn cũng bắn vào bên trong nàng. Nhưng chưa kịp để nàng lấy lại sức lực, hắn liền lật úp người nàng lại, nâng cao mông nàng, tiếp tục trìu cắm.

- Dừng...... A........ dừng lại......

Thái hậu thở dốc rướn người lên phía trước muốn né tránh những cú thúc của hắn nhưng lại bị hắn kéo sát về phía sau, côn ŧᏂịŧ lại tiến vào càng sâu khiến nàng phải cong người đón nhận.

Hắn còn bẻ ra cúc huyệt nàng, lấy hai ngón tay thăm dò.

- Thật chặt...

- Ư ư ư...... Thao ta cúc huyệt........

Nàng uốn éo mông, muốn nhiều hơn, hai ngón tay dường như không đủ, nàng muốn một thứ to hơn.

Pháp Dực liền rút ngón tay ra, thay vào đó là một viên minh châu khá to, hắn ra sức đút vào, ấn đến nàng khóc thét.

- Ô ô ô...... Không được....... sẽ rách mất......

Hắn loay hoay một lúc không được liền đổi cỡ bé hơn nhưng lại nhét hai viên vào bên trong, giờ đây hai viên đã hoàn toàn lọt vào trong, Thái hậu lại cảm thấy một cảm giác khác, ít ra không còn đau đớn.

Hắn vỗ mông nàng, thì thầm thân mật:

- Ngoan, giữ nó ở bên trong......

Cúc huyệt nàng co bóp, như muốn đẩy viên ngọc ra bên ngoài, hắn lại đánh mạnh vào mông nàng khiêan nàng kẹp chặt hơn. Côn ŧᏂịŧ ở đằng trước mạnh mẽ nghiền áp hoa huyệt, thỉnh thoảng qυყ đầυ cách lớp vách mỏng chạm tới viên minh châu.

- Ô..... Ta không giữ nổi nữa........

Kɧoáı ©ảʍ ngày càng tăng, nàng giãy giụa muốn moi ra nhưng lại càng khiến minh châu vào sâu hơn.

Hai người mây mưa một trận, sau khi bắn hắn mới rút ra côn ŧᏂịŧ, lật người nàng lại.

- Để ta giúp nàng..........

Thái hậu chổng mông lên thở hổn hển:

- Ư..... Mau... Mau lấy ra...........

Hắn bẻ ra mông nàng, đưa một ngón tay từ từ moi móc, Thái hậu cũng dùng sức, thật vất vả mới đem hai viên châu lấy ra, thật là nguy hiểm mà.