Nhạc Khả

Chương 4

“Ba ba, ba chơi thầy Nhạc có phải sướиɠ lắm không?” Tên nhóc đi tới ngồi bên cạnh Nhạc khả, ở phía sau ôm lấy tấm thân bởi vì cao trào liên tục mà vô lực mềm oằn ra của cậu. Ba Phùng như cũ vẫn ở bên trong Nhạc khả đưa đẩy, cự vật tại lỗ nhỏ không ngừng tiến tiến xuất xuất, mỗi lần trừu sáp đều kéo theo một ít nhục thịt, rồi lại đem mớ nhục thịt ngoan ngoãn đó theo từng đợt nhồi trở về lỗ hậu, chất dịch dính đầy nơi giao hợp theo từng trận trừu sáp mà phát ra thanh âm “sùn sụt” “sùn sụt”. Cảnh tượng da^ʍ mỹ dị thường khiến Phùng hổ nhìn đến không rời mắt.

Tên nhóc đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bôi đầy lên hai đầu vú Nhạc khả, lại dùng cả hai tay không ngừng vo vo nắn nắn. Hai núʍ ѵú nãy giờ vẫn bị bỡn cợt đến sưng đỏ căn bản chịu không nổi loại tra tấn này, khiến Nhạc khả vặn vẹo nửa đau nửa sướиɠ, Phùng hổ cũng cảm nhận được người trong lòng đang không ngừng run rẩy.

“Được chơi cậu ta thích muốn chết, chẳng lẽ con còn không biết sao?” Ba Phùng vừa làm Nhạc Khả, vừa nói với Phùng hổ.

Phùng hổ không ngừng day niết hai núʍ ѵú đến sưng đỏ: “Đương nhiên thích, nhưng là…… Đây là lần đầu tiên con thấy thầy ấy bị chơi tới lộ ra bộ dạng này…” Hắn không cam lòng nói, bên trong giọng nói ẩn chút ghen tỵ.

“Con còn nhỏ, còn phải học nhiều.” Ba Phùng một bên vừa sáp vừa nói. Mà Nhạc khả ở trong trạng trái thượng hạ đều bị vây công, nhịn không được vặn vẹo rên rỉ: “A a…… lại, muốn bắn……” Toàn thân cậu căng cứng, từng đầu ngón chân không ngừng co rút tận hưởng một đợt cao trào mới ập tới, nhưng dương vật dựng đứng của cậu chỉ có thể bắn ra chút dịch thủy tinh mong manh.

Phùng hổ nhịn không được lại rục rịch đứng lên, đem cự vật bởi bị kích thích mà ngóc đầu hướng Nhạc khả cầu hoan, một lòng muốn đem khối thân thể kia làm đến thần hồn điên đảo. Ba Phùng nhìn ra ý tưởng của con, rút khối thịt bổng ra khỏi tiểu huyệt. Nhạc Khả bất mãn xoay eo kháng nghị, Phùng hổ liền đem dương vật của mình nhắm ngay cửa huyệt, sụt một tiếng lút cáng tiến vào.

Cho dù không ngừng bị chà đạp, bên trong thịt huyệt vẫn rất nóng rất co giãn, nhục bích tham lam vẫn không ngừng hút lấy khối côn thịt trai trẻ, cuốn theo từng trận va chạm của cự vật mà nhấp nhô run rẩy. Loại khoái cảm này khiến Phùng hổ không kiềm nổi tâm, ý tưởng ngay từ đầu muốn đem lỗ thịt mê người tinh tế dày vò trở nên vô tung vô ảnh, hắn đành quăng Nhạc khả trên sô pha, ra sức đẩy hông, đem Nhạc khả chơi tới lên bờ xuống ruộng, dục tiên dục tử. Mà chính tên nhóc cũng không chịu nổi loại trùu sáp kịch liệt liên tục này, rất nhanh cũng bắn đi ra.

Phùng hổ đem côn thịt rút khỏi tiểu huyệt ướt đẫm, tϊиɧ ɖϊ©h͙ ấm áp lập tức theo khoảng trống giàn dụa chảy ra. Nhạc Khả vô tựa trên ghế sô pha, hai mắt rã rời, thất thẫn chìm đắm trong khoái cảm vừa đạt được.

Nam nhân nhìn hành động của con trai, thở dài:”Con a, mau quá, vẫn phải học tập nhiều.”

Phùng hổ sờ sờ côn th*t ướt đẫm của mình, đem da^ʍ dịch còn lưu lại trên đó đưa tới miệng liếm liếm: “Cự vật của ba ba thật lợi hại, làm lâu như vậy cũng không bắn…” Hắn nhìn khối thịt sáng bóng dưới hạ khố ba mình, vừa thô lại đen, phần thân nổi đầy gân xanh. Chỉ nghĩ đến cảnh tượng đem thứ này tiến vào bên trong tiểu huyệt, lại nhìn bộ dạng bị làm cho sướng muốn chết của Nhạc khả, tên nhóc không khỏi nuốt nước miếng hỏi: “Ba ba, con có thể… sờ bảo bối của ba không?”

Tên nhóc cầm lấy cự vật của ba Phùng, thật cẩn thận vừa sờ vừa vuốt. Thô to dương cụ trong tay hắn càng trở nên nóng bỏng, hành thân càng nổi đầy gân xanh, chảy đầy chất dịch. Phùng hổ nhịn không được mê say cúi đầu mút lấy, nhồi sâu đến tận cuống họng mới phun côn thịt của ba hắn ra. Tên nhóc nuốt thứ nhầy nhụa trong miệng xuống, hơi thở nồng hậu của ba Phùng tản ra khiến hắn càng mê muội.

“Ba ba, cũng cho con biết lỗ hậu bị chơi có cảm giác gì được không?” Thằng nhóc này rốt cục nhịn không được nữa, hắn mở hai chân, một bên vỗ về dương v*t mình, một bên đem ngón tay dính dịch nhờn của Nhạc khả, chậm rãi cắm vào lỗ thịt.

Ba Phùng có chút do dự, mặc dù lỗ trinh này có mê người cở nào, thì đối tượng cũng là đứa con yêu thương của y. Trước giờ, y cũng chưa từng có suy nghĩ muốn gian da^ʍ chính con trai mình.

“Nhìn thầy Nhạc bị chơi đến sướng như vậy, con cũng… rất muốn biết bị người ta làm rốt cuộc có cảm giác gì.” Phùng hổ ra sức chọc ngoáy lỗ nhỏ phía dưới, một vòng nhục huyệt bị hắn nhu đến vô cùng co giãn, huyệt thịt ngượng ngùng mút lấy ngón tay đang đưa đẩy, thật sự là một loại nhan sắc non mềm chưa được khai phá. Tên nhóc nhăn mày nhẹ giọng khát cầu: “Ba.. ba ba….”

Động tác da^ʍ đãng của con trai khiến y có chút kinh ngạc, y cũng không do dự nữa. Một phen ôm lấy eo tên nhóc, khiến hắn xoay người chổng mông quỳ ra đấy, đem cúc huyệt hoàn toàn lộ diện. Lần đầu tiên bày ra loại tư thế da^ʍ đãng như vậy khiến Phùng hổ không khỏi đỏ bừng cả mặt. Hắn xoay người nhìn, vừa vặn thấy ba mình đưa tay cắm vào, hắn hừ một tiếng, không tự chủ được mà toàn thân cứng ngắt.

Nhạc Khả vô thần nhìn ngón tay ba Phùng chôn giữa bờ mông của Phùng hổ không ngừng trừu sáp, tên nhóc khoái cảm thở dốc, một bên ra sức lắc mông. Tiếp đó ba Phùng đem tay rút ra, cầm cự vật nhắm ngay tiểu huyệt con trai, một lần thẳng tiến đi vào.

“A!” tên nhóc đau đớn kêu ra tiếng, thô to côn th*t lần đầu tiên tiết nhập thịt huyệt xữ nữ, đem nhục bích non mềm ép đến tràn đầy. Lỗ nhỏ vừa đau lại vừa trướng, thậm chí chỉ khẽ hít thở một chút cũng cảm nhận được sự áp bách của cự thịt to lớn trong cơ thể, Phùng hổ hít một ngụm khí khó chịu nói: “Ba ba, ba lớn quá……”

Bộ dạng thống khổ của con trai khiến ba Phùng thực hưng phấn, chỉ cần nghĩ đến tên nhóc chưa từng bị ai chơi qua này lại là con trai của mình, khiến y liền hận hiện không thể hung hăn chà đạp, toàn lực vùi dập đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ hung hăng bắn sâu vào bên trong mông nhỏ, lưu lại ấn ký cho chính mình. Y cách lớp áo sơ mi vuốt ve đầu vú cứng rắn của thằng bé, không ngừng dùng lưỡi chiến lưỡi, hôn đến oắt con này thở không ra hơi.

Loại cảm giác máu mủ tình thâm này khiến ba Phùng cảm thấy kích thích. Tấm thân trẻ trung phát dục đã gần như người trưởng thành, kết hợp với mái tóc rối bời áo sống xộc xệch, cùng tấm lưng từng đợt run nhẹ không biết do thống khổ hay sung sướng. Loại khoái cảm chinh phục này khiến ba Phùng nhịn không được nữa, y tóm lấy vòng eo con trai bắt đầu tận lực tiến hành giao cấu với thằng bé.

“Đau quá!” Tên nhóc kêu gào,”Nhẹ một chút, đừng nhanh như vậy…… A……” Từng trận trừu sáp khiến Phùng hổ cảm thấy như bị xé ra từng mảnh, đau đớn nhưng lại không hoàn toàn thống khổ. Lỗ nhỏ đang bị con thịt chà đạp đem lại từng trận từng trận vừa trướng vừa ngứa ngáy.

Thần sắc đau đớt khi bị oanh tạt của Phùng hổ thoạt nhìn gợi cảm vô cùng, mồm hắn hé mở không ngừng tuôn ra từng đợt hô hấp. Nhạc khả tiến đến, hôn lên bờ môi ướt át, hút lấy nửa phần đầu lưỡi lộ ra bên ngoài, không ngừng mút mát, rất nhanh liền cùng tên nhóc quấn lấy hôn hít không rời. Ba Phùng ôm lấy thân thể con trai, đổi thành tư thế ngồi, đem cự vật cắm vào càng sâu. Phùng hổ đau đến hai bắp chân run rẩy không ngừng.

Nhạc Khả buông bờ môi tên nhóc ra, cúi đầu liếm tới cửa huyệt đang bị cự vật nhồi nhét của hắn, linh hoạt đem đầu lưỡi liếm láp rãnh thịt dưới háng khi thì âu yếm lấy phần thịt huyệt đang không ngừng bị bào mòn bởi cự vật. Vừa được hàng to đâm vừa được đầu lưỡi liếm đ*t, cảm giác có bao nhiêu là kích thích, khiến mông thịt oát con này sướng đến co rút, không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.

“Thế nào, bắt đầu thích rồi sao” ba Phùng ôm lấy con trai, mút liếm vòm cổ cùng tấm thân Phùng hổ, cự vật một khắc cũng không ngừng đâm sâu trong lỗ nhỏ của hắn. Nhạc khả lại trượt đi lên nhắm hướng hai núm vú của Phùng hổ mà công kích, thỉnh thoảng lại dùng răng nanh gặm cắn mê say.

“Đừng… Chậm một chút…… bên trong bị thút rách mất, ba ba… côn th*t lớn quá……… chơi sướng quá……” Tên nhóc lắc mông, bắt đầu phun ra những lời lẽ da^ʍ loạn. Không ngờ từ miệng con trai lại nghe được những từ ngữ da^ʍ đãng như vậy, khiến ba Phùng càng thêm hưng phấn, y ôm lấy con trai để ngồi trên người, ra sức lắc hông, đem cự vật từng vòng thút sâu bên trong nhục huyệt. Chưa bao giờ trải qua loại cảm giác tuyệt vời đến thế, Phùng hổ càng da^ʍ đãng vặn vẹo mông, hùa theo đón lấy sự trừu sáp của cự vật.

Nhìn cảnh tượng hai cha con loạn luân da^ʍ đãng như thế, Nhạc khả cũng nhịn không được, cậu đưa tay sờ nắn thịt nhỏ đã cứng ngắt của mình, tay còn lại nhắm hướng thịt huyệt đang chảy nước ròng ròng mà xoa nắn. Bộ dạng tự an ủi của Nhạc khả bị ba Phùng nhìn ngó từ nãy giờ, y vươn tay đùa nghịch cự vật đang dựng đứng của con trai, hướng Nhạc khả hỏi: “Nhóc da^ʍ đãng, thịt huyệt muốn ăn đại dương vật hử?”

Nhạc Khả cơ khát nhìn cự vật trong tay ba Phùng, y cười dâʍ đãиɠ nói: “Muốn thì tự mình tới cắm vào.”

Nhạc Khả xoay người, nâng mông, rồi hạ thấp xuống đem côn thịt cứng ngắt của Phùng hổ nhắm hướng lỗ nhỏ của cậu. Tên oát này đã sớm đoán được ý đồ của Nhạc khả nên càng hứng khởi, thân thể càng kích thích không thôi. Ba Phùng thấp giọng cười, dùng sức thút tới, cự vật hung hăng tiến sâu vào bên trong con trai, đồng thời cũng đem khúc thịt phía trước của thằng bé mạnh mẽ cắm thẳng lỗ nhỏ của Nhạc khả đi vào. Cả hai sướng tới mức rên lên thành tiếng, nhất là con trai y, mông nhỏ cắm dương cụ to, mà cự vật của mình lại nhồi trong một lỗ thịt khác. Trước sau công kích khiến hắn sướng đến quên trời quên đất, chỉ biết da^ʍ đãng lắc lắc hông kêu gào, mặc cho ba Phùng dùng sức giáp công mông nhỏ, đồng thời trợ lực cho côn thịt hắn công kích tiểu huyệt phía trước.

Chỉ mỗi tư thế này thôi đã khiến Phùng hổ bị chơi tới bắn mấy đợt tinh, cuối cùng cũng đem Nhạc khả bòn rút đến thất thần vô lực vứt qua một bên. Ba Phùng thế nhưng vẫn mười phần sinh lực hung hăng đè con trai ra tiếp tục làm, điểm nhỏ sâu bên trong nhục huyệt không ngừng bị kích thích khiến Phùng hổ toàn thân run rẩy, khoái cảm triền miên. Thịt huyệt cứ thế nuốt chặt lấy côn thịt của ba Phùng, xoay xoay eo da^ʍ đãng kêu gào không cần y rút ra, cứ thế bắn hết vào bên trong. Cuối cùng tiểu huyệt như nguyện chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, tên nhóc mới chịu buông bỏ ghé nằm trên ghế sô pha, mông nhếch cao, mặc cho tϊиɧ ɖϊ©h͙ không ngừng từ lỗ mông mấp máy còn chưa khép miệng chảy ra.