Cha con họ Phùng tựa vào sô pha nghỉ ngơi một lúc, dương v*t Phùng hổ lại cứng lên, tên nhóc này lại ôm lấy Nhạc Khả tiến vào, sụt một tiếng, không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ vì thịt côn chui vào mà bị ép trào ra. Thân thể Nhạc khả khẽ động, cơ hồ cả một ngày liên tục cao trào, khiến cậu chẳng còn chút sức để giãy dụa. Cảm giác được cự vật của hắn lại bắt đầu ma sát trong huyệt, cậu chỉ có thể khẽ lắc đầu, vô lực rên rĩ: “Không…… Từ bỏ……… Tôi….tôi chịu… Không nổi……”
Bộ dạng Nhạc Khả mềm nhũn vô lực van xin thoạt nhìn vô cùng mĩ lệ, làm tên oắt này thấy hưng phấn không thôi, hắn một bên không ngừng đâm chọt lỗ nhỏ sưng đỏ một bên nắm lấy hai núʍ ѵú cứng ngắt, vừa xoa vừa nắn, đôi lúc còn đem miệng ngậm lấy cắи ʍút̼. Thân thể mẫn cảm của Nhạc khả nhanh chóng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ một lần nữa hưng phấn
không ngừng, phân thân cũng lại chậm rải dựng thẳng.
Phùng hổ vung cự vật không ngừng đưa đẩy, đem bộ dạng mê tình thỏa ý của Nhạc khả lần nữa bộc lộ ra, khiến cậu chủ động nâng eo, mặc hắn đâm đã thấu càng thêm thấu. Phùng hổ nhịn không được mắng: “Xem thầy da^ʍ chưa kìa, mụ nó… Mới bị chơi có vài cái đã đờ ra như vậy rồi, để anh đây chơi chết thầy…chơi chết thầy…” Hắn hung hăng đem chày thịt dọng sâu bên trong tiểu huyệt, nghiền nát hoa tâm. Trong quá trình điên cuồng ma sát, phần chất nhờn bị bắn trong trực tràng Nhạc khả không ngừng chảy ra, hỗn hợp giữa d*m thủy và tϊиɧ ɖϊ©h͙ đem hai đùi non của cậu dính nhớp nháp thành một đống hỗn độn.
Mà cảnh tượng da^ʍ mĩ đang bày trước mắt khiến ba Phùng vô cùng thích thú, Y đi tới kệ sách bên cạnh sô pha, từ bên trong lấy ra một cây đồ chơi màu đen dài tầm 10 tấc, đi đến bên cạnh con trai, banh mông hắn ra, một đường thút vào lỗ nhỏ ướŧ áŧ. Cả một cây vừa thô lại vừa to trong nháy mắt đã nhồi đầy bên trong, Phùng hổ cả kinh hổn hển thở, côn th*t chôn trong thịt huyệt cũng khựng lại, hắn quay đầu lại hô hoáng: “Ba…ba…?”
Ba phùng hôn lên môi hắn: “Bảo bối, để con sướиɠ hơn nữa.” Y ác ý cười, một bên cầm gậy điện, ở trong cơ thể tên nhóc đưa đẩy vài cái. Rồi, bật công tắc.
“Ô nha…… A a a……!” Gậy điện ông ông run lên, bề mặt sần xùi kịch liệt ma sát nhục huyệt mẫn cảm, đem hắn sướиɠ đến siết chặt mông, toàn thân xụi lơ, đè trên thân Nhạc khả không ngừng thở dốc.Tường thịt bị chấn động đến tê dại không ngừng co rút, không biết nên đối với thứ chấn động đang nhét trong mông làm sao mới phải.
“Con ngoan, còn chưa đâu…” ba Phùng đem công suốt tăng mạnh, gậy điện lại càng thêm chấn động kịch liệt. Mà thân thể con trai y cũng vì thế mà run rẩy theo, hắn vô lực vặn vẹo eo, kéo côn th*t tại tiểu huyệt Nhạc khả chậm rãi đưa đẩy. Nhìn phần chuôi gậy điện lộ ở mép lỗ mông Phùng hổ vẫn đang nhẹ nhàng rung lắc, cũng thể thể cảm nhận được tần suất khuấy động bên trong nhục thịt kịch liệt thế nào. Đến Nhạc khả cũng cảm nhận được chấn động tinh tế từ bên trong thịt huyệt bên kia truyền tới, khiến tường thịt đang nuốt lấy dương vật của Phùng hổ mấp máy, không ngừng mấp máy.
“A a a…… Quá nhanh! Bên trong lỗ nhỏ…… Cũng bị va chạm! ba ba………… Thích…… Chết được…..!” Tên nhóc một bên chảy nước miếng một bên dâʍ ɭσạи kêu gào. Ba Phùng đem phân thân cắm trong miệng Nhạc khả, tay kéo cằm con trai, hôn đôi môi nhỏ nhắn đang thở dốc không ngừng. Phùng hổ bị tốc độ luận động điên đảo của gậy điện làm cho phát cuồng, hắn say mê hôn lại ba mình, một bên dùng sức đâm thịt huyệt bên dưới. Nhạc khả cũng liều mạng mυ'ŧ lấy cự thịt của ba Phùng, dùng tay xoa nắn hai viên tinh hoàn nặng trịch của y, một bên đem dâʍ ɖị©ɧ liếʍ sạch. Ba người điên cuồng nào mυ'ŧ nào liếʍ, hết đâm lại chọt. Cuối cùng thành cảnh hai thiếu niên run rẩy ôm lấy nhau, cùng dùng miệng hầu hạ cự thịt ba Phùng, mà hai lỗ nhỏ bên dưới bọn họ vẫn không ngừng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ sáp nhập, khắp nơi d*m thủy cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhớp nhúa một màn.
Cao trào qua đi Phùng hổ thất thần ngồi trên ghế sô pha, gậy điện đã muốn chen sâu trong cơ thể hắn, vẫn ông ông chấn động như trước. dương v*t hắn vẫn đang cắm bên trong Nhạc khả, bị cái miệng nhỏ đói khát của cậu không ngừng mυ'ŧ lấy, đè ép như muốn bắt thịt côn phun càng nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙. Nhạc khả cũng sướиɠ đến thất thần, toàn thân đều bởi vì cao trào dư vị mà không ngừng run rẩy.
Ba phùng đem Nhạc Khả ôm vào trong ngực, ngón tay lần theo hướng cự thịt đang cắm bên trong thịt huyệt đang không ngừng co rút chui vào. Lập tức từng đoàn d*m thủy chảy ướt cả ngón tay y, hơn nữa càng lúc càng nhiều theo từng đợt đẩy ra đưa vào.
“Nhóc dâʍ đãиɠ, chảy thật nhiều nước a.” Ba Phùng nhịn không được nói, y rút ngón tay đưa đến trước mặt Nhạc khả, ra lệnh: “Liếʍ sạch sẽ.”
Nhạc Khả nhu thuận vươn đầu lưỡi liếʍ ngón tay y, hai mắt khép hờ, đầu lưỡi hồng nhuận liếʍ từ đầu ngón tay tới cả lòng bàn tay, tựa hồ mớ d*m thủy óng ánh trong trẻo kia là mỹ vị vô thượng. Bàn tay ba Phùng tham tiến trong miệng cậu, đùa bỡn đầu lưỡi mềm mại khiến miệng cậu ngậm lại không được, nước miếng theo khóe môi chảy đầy ngực.
Ba Phùng một tay trừu sáp khoang miệng, tay kia đùa bỡn đầu v* cậu. hai núm vú đỏ sẫm sưng vù nổi bật trên bờ ngực trắng nõn, y nhẹ nhàng xoa nắn, ngón tay đảo quanh đầu v*. Bộ ngực Nhạc khả rất mẫn cảm, chỉ bị sờ mó vài cái đã đem vật nhỏ ẩn dưới lớp âm mao nhớp nháp bếch lại bởi dâʍ ɖị©ɧ dựng thẳng.
Nhạc Khả ngã vào lòng ba Phùng, thân thể bị đùa bỡn thoạt nhìn da^ʍ đến tận xương. Oắc con nhìn đến thẫn thờ, nhịn không được đưa môi hôn tới. Ba Phùng đem hai chân Nhạc Khả dạng ra hết cở, đem cự vật thô to ấn tới phía thịt huyệt vẫn đang ngấu nghiến một khúc thịt khác: “Có muốn chơi kịch liệt hơn một chút không?” Y một bên cạ cạ cự vật một bên hỏi.
Nhạc Khả có chút mê loạn vặn vẹo mông, đón nhận từng trận ma sát của ba Phùng, tựa hồ cũng không phản đối. Phùng hổ lại có chút kinh hoảng, muốn ngăn cản hành động hoang đường của ba hắn lại: “Ba ba…… Sẽ hư mất ……”
“Sợ cái gì, Nhóc đĩ thỏa này khẳng định trước đây đã từng thử qua rồi, đúng không?” Y dùng sức thúc tới, dương v*t thô to tiến quân thần tốc, đem lỗ thịt nhồi đến tràn đầy. Nhạc Khả không khỏi hừ lên một tiếng, cậu ghé đầu vào hõm vai Phùng hổ, ôm cổ hắn, không ngừng thở dốc.
Phản ứng của Nhạc Khả làm Phùng hổ ghen ghét điên cuồng. Nhạc khả sẽ ở dưới thân bọn đàn ông khác dục tiên dục tử, lỗ mông bị thịt lớn tiến tiến xuất xuất, chơi đến chảy nước ròng ròng. Thậm chí sẽ có vài người đồng thời chơi cậu ta, làm tới đem cậu kêu cha gọi mẹ cầu xin. Chỉ nghĩ tới đó, một loại phiền toái không tên lan tràn trong tâm tên nhóc.
Hắn ôm Nhạc Khả, mang chút ghen tỵ liếʍ cắn vành tai cậu. Nhạc Khả mút lấy đầu lưỡi hắn, triền miên đùa giỡn, đem dục hỏa của hắn đốt cháy. Thêm cây gậy điện vẫn không ngừng chấn động kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong huyệt thịt, đem thân thể non trẻ của hắn nóng lên lần nữa.
“Ô……… Bên trong lỗ nhỏ trướng quá……… Đầy quá……” Cảm giác được hai khối thịt đang gắt gao tắc trong cơ thể, Nhạc khả hớp không khí nói, cậu đưa tay sờ sờ mép thịt bị hai khúc thịt nhồi đầy, bộ dạng da^ʍ đãng:”Thịt tốt………”
Y ôm lấy eo cậu, nhẹ nhàng ma sát:”Nhóc đĩ thõa, nói a, muốn anh làm sao chơi cưng?”
Nhạc Khả lắc mông nói: “Hai cự thịt… Cùng nhau cắm… Đem lỗ nhỏ… Chơi chết…. Nhanh lên, lỗ nhỏ thực thích… Thịt bự chơi…”
Ba hắn ôm Nhạc Khả, dùng sức hung hăng đâm thụt bên trong lỗ thịt. côn th*t đang bị tường thịt gắt gao bao bọc, đồng thời ở bên cạnh còn có một khối cự vật khác không ngừng ma sát, chưa kể phía sau vẫn bị gậy điện kí©ɧ ŧɧí©ɧ liên tục. Ba loại kɧoáı ©ảʍ đồng thời đem Phùng hổ sướиɠ đến quên trời quên đất. Hắn ở trước mặt ôm Nhạc khả, phối hợp với tần suất của ba ba, tận lực trừu cắm. Có lúc cự vật của tên oắt này vừa rời đi thì cự căn của ba Phùng lập tức tới, có lúc cả hai khối lại cùng đồng tiến đồng lui, cùng nhau công kích, không ngừng nhắm hoa tâm mà đánh tới. Nhạc khả bị làm đến không ngừng rên rĩ, nước miếng chảy đầy, lỗ thịt ngậm hai cự căn co rút liên tục. Phùng hổ bị kɧoáı ©ảʍ từ sau huyệt cùng dương v*t làm cho sướиɠ đến nhũn cả chân, dây dưa được một lát đành vô lực tựa trên ghế sô pha, tùy ý cự vật cắm bên trong Nhạc khả, gậy điện vẫn không ngừng ma sát sau mông. Ba Phùng vẫn ôm lấy Nhạc khả chơi đến quên bờ bến, không ngừng dùng khối thịt to của y ma sát cự vật của con trai. Ba người ở sô pha dâʍ ɭσạи làm hết đợt này qua đợt nọ, đem mặt ghế bôi đầy dâʍ ɖị©ɧ cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙, thậm chí sàn nhà cũng ướŧ áŧ một mảng, cả căn phòng tràn ngập hương vị ái tình. Nhạc khả bị chơi tới khép không nổi chân, bởi chỉ cần động một chút là tϊиɧ ɖϊ©h͙ sẽ không ngừng từ lỗ hậu tràn ra. Còn phần Phùng hổ cũng không tốt hơn bao nhiêu. Cả gây dương v*t giả hơn 10 tấc vẫn luôn nhồi trong đ*t chấn động không ngừng, làm hắn sướиɠ đến hết bắn lại bắn, sau tinh tẫn nhân vong, muốn phun cũng chẳng thể phun nổi nữa. Cuối cùng ba Phùng cũng rút cự vật dính đầu dịch thủy ra, đem dương v*t điện vẫn ông ông chấn động nhét sau mông Nhạc khả, đem nhục động bị chơi tới thũng ra một lần nữa cày cấy.