Edit: Kyler
Beta: Su
Cơ bắp cường tráng rắn chắc của Tô Nghi Tu dính sát vào trên người cô, lông mao phía dưới thậm chí cũng đều dây dưa ở bên nhau.
"Nghi Tu......"
Giang Tiểu Âm gọi tên Tô Nghi Tu, loại giao hợp mang theo cảm tình nùng liệt này làm cô bắt đầu muốn được nhiều hơn. Muốn tay cậu đυ.ng vào thân thể của mình, tiểu huyệt muốn côn th*t bắt đầu đâm thọc, muốn cậu hôn môi cô.
"Em đây." Nghe ra khát vọng trong giọng nói của Giang Tiểu Âm, Tô Nghi Tu cởi bỏ nịt ngực cô ra, sau đó vùi đầu thật sâu vào bên trong mà hít một hơi.
"Vυ' của chị Tiểu Âm thật lớn, trắng trong, trơn nhẵn."
Cậu đong đưa cái mông, bắt đầu di chuyển côn th*t cọ xát chặt chẽ với vách tường thịt non, hai tay cũng không nhàn rỗi mà xoa vυ' của Giang Tiểu Âm.
"Thật thoải mái......"
Cả người Giang Tiểu Âm đều mềm nhũn, cô hé miệng rêи ɾỉ kiều suyễn.
Đến sau khi Tô Nghi Tu ngậm lấy một bên đầu v*, Giang Tiểu Âm đang kề bên bờ vực cao trào trước khi có côn th*t cắm vào liền duỗi tay ôm lấy đầu tóc xù xù của cậu, tiểu huyệt nhếch hướng lên trên khiến cho nguyên cây côn th*t của Tô Nghi Tu đều tiến vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt.
"Sắp chết... Bị làm chết..." Hai chân cô banh rộng ra hướng trước mặt, đôi vυ' to cũng dán hết ở trên mặt Tô Nghi Tu, sau đó cô kêu lên: "Tao huyệt sắp... Sắp cao trào...."
"A a ——"
côn th*t bị tao huyệt trong cơn cao trào bọc đến kín mít, quanh chóp mũi của Tô Nghi Tu đều là mùi hương vυ' của Giang Tiểu Âm. Nếu không phải lúc trước cậu đã dùng qυầи ɭóŧ của chị Tiểu Âm rồi bắn một lần thì nói không chừng, qυყ đầυ bị d*m thủy tưới thật sự sẽ bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức bắn ra.
Cậu vươn đầu lưỡi kí©ɧ ŧɧí©ɧ đầu v* Giang Tiểu Âm, cô mới vừa trải qua cơn cao trào rốt cuộc cũng chịu buông đầu đang áp trên vυ' của cậu ra, Tô Nghi Tu liền ngẩng đầu lên.
"Tao vυ' của chị Tiểu Âm thơm quá."
Chép chép miệng hai cái, Tô Nghi Tu vuốt gương mặt bởi vì cơn cao trào mà ửng đỏ của Giang Tiểu Âm, sau đó cười hôn hôn lên trán cô: "Vừa rồi suýt chút nữa đã bị tao huyệt của chị kẹp đến bắn ra, nếu bị hiểu lầm thành đàn ông không thể kéo dài thì lại không tốt."
"Nghi Tu ——" Khóe mắt Giang Tiểu Âm khi được ôn nhu hôn lên trán đột nhiên ẩn chứa nước mắt, cô thấp giọng nói: "Chị chỉ là một cô gái kém cỏi."
"Chị Tiểu Âm rõ ràng chính là cô gái tốt nhất trên thế giới này."
"Mặc kệ là ai chạm vào chị, chị cũng đều có thể thoải mái đến cao trào, thế cho nên chị quá kém không phải sao?"
"Đây không phải là lỗi của chị." Tô Nghi Tu duỗi tay mềm nhẹ lau nước mắt bên khóe mắt cô, tiếp theo, đôi tay nâng mặt nhìn thẳng vào hai mắt cô rồi gằn từng câu từng chữ mà nói: "Nếu nói kém cỏi thì đúng hơn là đàn ông bọn em, thời thời khắc khắc đều nghĩ đến việc chiếm hữu chị Tiểu Âm, muốn làm chị Tiểu Âm đến cao trào."
"Chị trước nay cũng chưa chủ động muốn cái gì, thế cho nên từ giờ trở đi không cần suy nghĩ nữa, chị chỉ cần nhắm mắt lại hưởng thụ là được rồi."
"Nghi Tu, em không cần phải đối với chị tốt như vậy......"
Giang Tiểu Âm có chút không dám nhìn hai mắt cậu, nơi đó có sự nghiêm túc làm cô sợ hãi.
"Chị Tiểu Âm, em không có tốt như chị tưởng đâu." Tô Nghi Tu túm chặt đôi tay của Giang Tiểu Âm, mười ngón tay của cả 2 đan vào nhau thoạt nhìn giống như một đôi tình nhân thân mật nhất: "Em chỉ hy vọng chị Tiểu Âm có thể đồng ý với em một việc."
"Ân."
"Mặc kệ có chuyện gì xảy ra thì cũng đều đừng rời khỏi em."
Cho dù là ở trên giường, Giang Tiểu Âm cũng không nghĩ sẽ tùy tiện đồng ý với cậu. Sau khi trầm mặc lâu thật lâu, lâu đến lúc Tô Nghi Tu đều cho rằng cô sẽ cự tuyệt thì Giang Tiểu Âm lại mở miệng: "Chỉ cần Nghi Tu em không chủ động rời đi thì chị cũng sẽ không rời đi."
"Em yêu chị."
Tô Nghi Tu một lần lại một lần mà nói ra những lời này, côn th*t lấy lực độ càng thêm mạnh mẽ thâm nhập vào bên trong tiểu huyệt của Giang Tiểu Âm, qυყ đầυ chạm đến cửa tử ©υиɠ khép kín, cậu hôn môi cô, sau đó mãnh liệt dùng lực cắm côn th*t vào trong tử ©υиɠ.
"Tiểu Âm, em đã cắm côn th*t vào trong da^ʍ tử ©υиɠ của chị."
"Không được... Quá sâu, Nghi Tu..." côn th*t nóng cháy đẩy đường đi bên trong tử ©υиɠ ra, Giang Tiểu Âm chỉ cảm thấy đại não của mình bị kɧoáı ©ảʍ đánh sâu đến mức trống rỗng: "Tử ©υиɠ... không thể..... Sẽ mang thai, Nghi Tu......"
"Nếu chị Tiểu Âm không muốn thì em sẽ không bắn vào." Tô Nghi Tu thấp giọng bảo đảm ở bên tai cô.
Cậu biết chị Tiểu Âm hiện tại còn không thể mang thai, thêm nữa, nếu hoài thai thì sẽ không thể để cậu làm, thế cho nên cậu tất nhiên là không cần.
"Đừng bắn vào bên trong..."
Bị côn th*t lớn không ngừng đâm thọc kí©ɧ ŧɧí©ɧ thân thể, Giang Tiểu Âm rêи ɾỉ không ngừng, hai mắt mất đi tiêu cự. côn th*t của Tô Nghi Tu thật sự là quá lớn, khi cậu cắm nguyên cây vào tiểu huyệt phá tan cửa tử ©υиɠ, cô cảm thấy toàn bộ âm đ*o đều giống như lời câu nói, bị làm thành hình dạng của cây côn th*t lớn.
"Ân ân... Tiểu huyệt thật thoải mái... Bị côn th*t của Nghi Tu làm sướиɠ muốn chết..." Giang Tiểu Âm nắm chặt tay Tô Nghi Tu, hai chân phía trước tách ra uốn lượn kẹp chặt kiện eo đang ra sức vận động của cậu.
Tầng tầng lớp lớp thịt mềm ở bên trong tao huyệt không ngừng mấp máy, giống như có vô số đầu lưỡi nhỏ đang liếʍ mυ'ŧ côn th*t của Tô Nghi Tu.
Cậu mãnh liệt đong đưa kiện mông làm côn th*t phá tan sự bao vây của vách tường thịt, lúc côn th*t rút ra mang theo thịt mềm màu hồng nhạt cùng d*m thủy ra bên ngoài rồi lại lần nữa cắm côn th*t vào sâu trong tao huyệt.
"Tao huyệt của chị Tiểu Âm đúng thật giỏi, cắn côn th*t lớn thật chặt, thật thoải mái." Cậu cúi đầu cắn viên anh đào nhỏ trên vυ' Giang Tiểu Âm, sau đó dùng hàm răng nghiền nát lôi kéo: "Vυ' với núʍ ѵú của chị Tiểu Âm cũng thật giỏi, chơi thế nào cũng không chán. Vυ' bị em ăn như vậy có thoải mái không?"
Cúi đầu nhìn đầu v* hồng nhạt bị cậu cắn thành màu đỏ, lại còn không ngừng bị lôi kéo hướng lên trên, Giang Tiểu Âm bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, âm đ*o lại càng thêm co chặt hơn.
"Vυ' bị ăn thoải mái..." Cô gắt gao ưỡn mông cùng vυ'. "Sắp tới... Lại sắp đến nữa rồi... Tao huyệt bị làm hỏng rồi... Nghi Tu..."
"Vậy hỏng đi, để đại côn th*t lớn đâm hư tao huyệt của chị Tiểu Âm."
Tô Nghi Tu lại lần nữa mãnh liệt cắm qυყ đầυ vào bên trong tử ©υиɠ của Giang Tiểu Âm, mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ kịch liệt như vậy làm trước mắt Giang Tiểu Âm hiện lên một mảnh trắng xóa, cô lại lần nữa đạt tới cao trào.
"Tao huyệt sẽ hư mất.... Bị côn th*t lớn của Nghi Tu đâm hỏng..." Cô thất thần nhìn trần nhà, d*m thủy tràn ra từ tiểu huyệt thấm ướt một mảng lớn của khăn trải giường.
"Tiểu Âm, em cũng muốn bắn."
Trong sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ cơn cao trào, tiểu huyệt của Giang Tiểu Âm không ngừng run rẩy, Tô Nghi Tu có thể cảm giác được mã mắt cậu đã mất khống chế mà mở ra. Cậu nỗ lực khống chế du͙© vọиɠ muốn bắn tinh, sau đó dùng bộ dạng đáng thương vô cùng nhìn Giang Tiểu Âm và nói: "Em có thể bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào miệng của chị Tiểu Âm không?"
Không thể để Nghi Tu bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tử ©υиɠ của cô.
Nghĩ vậy, mặc dù đầu óc còn đang trong trạng thái mơ hồ nhưng Giang Tiểu Âm vẫn gật gật đầu: "Bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong miệng chị đi chứ đừng bắn vào tử ©υиɠ."
" Chị Tiểu Âm thật tốt."
- ------
Thịt nè