Điên Cuồng Cướp Đoạt

Chương 5: Nam nhân hay vào viện của nàng

Trong phòng, phần lớn mọi người đều đang nói chuyện hôn sự của Tạ Hàn Chiếu.

Lão phu nhân liếc mắt nhìn về phía Chúc Diệu Thanh, đột nhiên nói: “Diệu Thanh rảnh rỗi không việc, mấy hôm nay cũng giúp bà mẫu chuẩn bị chuyện hôn sự của Hàn Chiếu đi, đừng cứ ru rú trong viện không ra ngoài.”

Chúc Diệu Thanh vốn đang thả hồn đi đâu, bị một câu này kéo về thực tại.

Nàng đâu phải không thích ra ngoài, rõ ràng là có người không muốn nàng ra ngoài mà thôi.

Nàng khẽ nhìn đại phu nhân dò hỏi.

Vẻ mặt đại phu nhân bình thản, không có ý phản đối, nàng mới dịu giọng đáp: “Vâng, Diệu Thanh sẽ giúp bà mẫu lo liệu.”

Lúc nói lời này, nàng cảm giác Tạ Hàn Chiếu như có như không liếc mắt nhìn mình.

Ánh mắt hắn lạnh lẽo khiến gáy nàng lạnh buốt.

Chúc Diệu Thanh chỉ làm như không nhận ra, vẫn giữ dáng vẻ ngoan ngoãn yếu mềm.

Nhị phu nhân từ xa liếc nhìn nàng, nửa cười nửa không: “Tuy Diệu Thanh không thích ra ngoài, nhưng cũng chẳng ngăn nổi người khác tự chui vào viện của nàng.”

Bà ta lấy khăn che miệng cười, ánh mắt dừng lại trên người Chúc Diệu Thanh một vòng.

Câu ấy vừa dứt, cả phòng đều quay lại nhìn nàng.

Đủ mọi ánh mắt dò xét đổ dồn về.

Chúc Diệu Thanh vẫn giữ bình tĩnh.

Bình thường ngoài Tạ Hàn Chiếu, còn ai dám tự tiện vào viện nàng?

Trong ngoài viện đều là người của hắn giám sát.

Nàng còn chưa kịp lên tiếng, Tạ Xuân Hiểu đã lên tiếng trước: “Nhị thẩm nói thế là sao?”

Đại phu nhân âm thầm liếc nàng một cái.

Nữ nhi này không do bà nuôi dạy, mà là do Lâm di nương tự tay dạy bảo.

Không có nề nếp của tiểu thư nhà quyền quý, ngược lại lại mang vẻ quê mùa nhỏ mọn.

Tạ Xuân Hiểu bị nhìn đến mức sợ hãi, vội vàng ngậm miệng lại.

Nhị phu nhân láu cá, lúc này lại chẳng nói thêm gì: “Ta chỉ thuận miệng nói thôi, có lẽ là nhìn nhầm.”

Chúc Diệu Thanh nhíu mày, bà ta rõ ràng là cố tình gợi chuyện.

Nàng lập tức lên tiếng làm rõ: “Chuyện liên quan đến thanh danh của ta với tư cách là gia phụ Tạ gia, nhị thẩm không thể tùy tiện nói linh tinh.”

Nàng quay đầu nhìn lão phu nhân: “Tổ mẫu, dạo gần đây viện con ngoài tiểu thúc ra, chưa từng có nam nhân nào khác bước vào, mong tổ mẫu soi xét.”

Nàng cố tình đẩy hết chuyện lên người Tạ Hàn Chiếu.

Nhị phòng luôn theo dõi nàng sát sao, ly rượu có xuân dược hôm đó, không thể không có liên quan đến họ.

Nhị phòng tìm được cơ hội, tất nhiên sẽ muốn bôi nhọ nàng.

Đại phu nhân vội vàng phủi sạch quan hệ: “Hàn Chiếu đến viện của Diệu Thanh chắc là để lấy chút đồ của Dịch Chu.”

Nói xong, bà đưa mắt ra hiệu cho Tạ Hàn Chiếu.

Hắn thuận thế, giọng nhàn nhạt mở lời: “Vâng, con đến lấy ít đồ cũ.”

Ánh mắt hắn vô tình quét qua Chúc Diệu Thanh, trong mắt đầy vẻ thú vị.

Như thể muốn xem nàng còn định giở trò gì nữa.