Sở Lệ cùng mọi người lên xe, bắt đầu hành trình đến núi Đế Tuấn. Trên mạng xã hội của Ám Tinh, một video đột nhiên xuất hiện trong im lặng, không một tiếng động.
Người đăng tải là một nhân vật tên "Pi Pi Đại Nhân Hoang Dã".
Tại khu vực huấn luyện, người đàn ông tóc bạc nhảy xuống từ cơ giáp. Hắn ta xoa xoa mồ hôi đọng trên trán, liếc nhìn chiếc vòng trên cổ tay, bấm mở mạng xã hội, một video đề cử hiện lên trước mắt.
Nhìn thấy tiêu đề video, hắn nhướng mày.
Hệ thống nhỏ chỉ mới nằm vùng hai ngày trong cộng đồng mạng Trái Đất nhưng đã hiểu rõ sức hút của những tiêu đề giật gân.
Vì vậy, tiêu đề của video đầu tiên có vẻ khá chấn động: [Kinh hoàng, con người và động vật lại làm ra chuyện này?]
Động vật? Người đàn ông khẽ cười. Ai mà chẳng biết Ám Tinh không hề có động vật. Hắn muốn xem nội dung bên trong rốt cục là gì, nếu không thật sự hấp dẫn, sẽ tố cáo video này ngay lập tức.
Sau khi nhấp vào video, giao diện hiện lên, hỏi người dùng có muốn bật chế độ thực tế ảo hay không. Hắn đưa tay định nhấn "Không", nhưng đúng lúc đồng đội cũng vừa đến, liền chạm nhẹ vào hắn hỏi: "Cậu đang làm gì vậy?"
Lỡ trượt tay, không tự nguyện bấm vào nút "Có" trên màn hình, chưa kịp phản ứng lại, đã bị cảm giác lông xù xù bao bọc khắp bàn tay.
Ở thế giới này, máy móc sủng vật không phải là không có, nhưng khi cúi đầu, một sinh vật nhỏ bé hoàn toàn khác biệt xuất hiện, tràn đầy sức sống, hưng phấn mà vọt về phía hắn.
Nam nhân cả người cứng đờ, nhìn cún con nhỏ bé lông xù đang hớn hở vẫy vẫy cái đuôi lớn, tay chân hắn trở lên luống cuống.
Sủng vật từ máy móc có vẻ ngoài đáng yêu nhưng động vào thì lại lạnh lẽo, chỉ biết răm rắp tuân theo mệnh lệnh, sao có thể so sánh với bé cún nhiệt tình, sống động trước mắt này.
Chú chó nhỏ lông trắng đáng yêu trước mặt hắn, chiếc đuôi vẫy vẫy phe phẩy vòng vào cổ chân nam nhân, kêu lên những tiếng "gâu gâu" vui vẻ.
Đôi mắt to tròn đen láy nhìn chăm chú vào người trước mặt, ánh lên sự ngây thơ, trong sáng, chỉ có bóng dáng nam nhân ở đó.
Nam nhân vốn dĩ không phải người lãnh đạm, tâm tình giờ phút này đã bị hòa tan trong chớp mắt, hắn ngồi xổm xuống, cún con chỉ chờ có thế mà chui vào lòng đối phương, phát ra những âm thanh làm nũng đáng yêu.
Hắn chần chờ một giây, rồi nhẹ nhàng dùng tay sờ đầu bé con.
Cảm giác mềm mại ấm áp khiến hắn mím môi. Sự ấm áp khác biệt hoàn toàn so với sủng vật máy móc, khiến nam nhân trầm mê chìm đắm.
Nhìn chú cún nhỏ trong lòng đang tận hưởng cùng ỷ lại thân thiết, hắn bất giác mỉm cười. Tiếng kêu khe khẽ khiến hắn vô pháp chống cự, tự nguyện giơ tay chịu trói.
Video kết thúc, cún con trong lòng biến mất. Hắn nhìn lại video, thấy chú chó nhỏ đang chạy về phía thiếu niên, theo bản năng muốn nhấn nút phát lại, muốn trải nghiệm thêm lần nữa.
Nhưng lần này, chỉ có video bình thường hiện lên, bên cạnh có dòng chú thích: Video chỉ có thể trải nghiệm thực tế ảo một lần.
Nhìn thiếu niên trong video đang ôm lấy cún con, nam nhân thở dài mất mát.
Bạn tốt bên cạnh nhìn nam nhân như một kẻ ngốc, hỏi: "Cậu vừa mới làm gì?"
Nam nhân trợn mắt, đấm một cú vào vai bạn mình: "Đều là tại cậu!"
Nói xong, hắn nhấn nút theo dõi người đăng video vừa rồi, chuẩn bị về nhắn tin hỏi xem có thể mở lại chức năng trải nghiệm thực tế không, cùng với băn khoăn day dứt trong lòng: Liệu cún con có thật sự tồn tại?
Hắn có chút muốn nuôi một bé.
Bạn tốt bên cạnh kêu lên một tiếng, xoa xoa bả vai, bĩu môi đuổi theo: "Đừng đi vội, cậu vừa xem gì vậy."
Biểu cảm dịu dàng từ ái sau khi xem video của bạn tốt tóc bạc làm hắn có chút chấn động.
Trải nghiệm video thực tế ảo là chuyện mà đa số mọi người sẽ không thực hiện ở nơi công cộng, vì cảm giác khi ý thức kết nối với thực tế ảo khá riêng tư.
Người đàn ông tóc bạc đứng yên, nhìn bạn mình chạy đến, lườm một cái rồi nói: "Cậu tự xem đi."
Bạn hắn khịt mũi: "Xem thì xem."
Nhìn bạn mình truy cập vào video, định nhấn "Không" để tắt chế độ thực tế ảo, thì người đàn ông tóc bạc nhanh tay chạm vào nút "Có".
Cảnh tượng vừa rồi lặp lại, khi nhìn biểu cảm của bạn tốt, người đàn ông tóc bạc giật mình: "Lúc nãy bản thân cũng như vậy sao?"
Cùng một biểu cảm xuất hiện trên vô vàn gương mặt khác nhau ở Ám Tinh. Sức hút đáng yêu của cún con không ai có thể cưỡng lại được. Một sinh vật nhỏ bé đáng yêu đối xử tốt với bạn, trong mắt chỉ có bạn, biết làm nũng, ai mà không xiêu lòng chứ?
Tài khoản Pi Pi Đại Nhân Hoang Dã bắt đầu tăng fan đột biến, từng dòng tin nhắn xuất hiện trong hộp thư của nó.
Hệ thống đang trầm mê chơi game cùng đồng đội hoàn toàn lơ là nhiệm vụ, may thay Sở Lệ thấy được thông báo hiện ra trên màn hình.
Nhìn giá trị nhân khí tăng vọt, Sở Lệ nhíu mày, bình tĩnh tắt điện thoại và nhắm mắt dưỡng thần.
Vừa nhắm mắt, trước mặt cậu hiện lên danh sách vật phẩm trong cửa hàng có thể mua bằng điểm nhân khí. Cậu ước chừng chuẩn bị mua vài thứ.
Trong phạm vi mà bản thân có thể thanh toán, Sở Lệ bắt đầu chọn lọc kỹ càng. Cửa hàng giá trị nhân khí ngoài những vật dụng cơ bản của Ám Tinh, còn có nhiều thứ khác được ý thức tinh cầu nhét vào.
Trái Đất đã tồn tại không biết bao nhiêu năm, từ thời kỳ Hồng Hoang khi linh khí bùng nổ, nơi đây đã lưu giữ không ít bảo vật.
Tuy nhiên, với giá trị nhân khí hiện tại của Sở Lệ, cậu chỉ có thể mua được một số vật phẩm cấp thấp. Nhưng ngay cả những thứ cấp thấp này cũng đã rất lợi hại đối với Trái Đất đang trong thời kỳ cạn kiệt linh khí.
Sở Lệ xem xét một lúc, liếc mắt phát hiện ra một thứ gọi là Dục Linh Thủy. Mặc dù chỉ là một lọ nhỏ, nhưng giá trị của nó quả là ngoài sức tưởng tượng.
Nhìn công hiệu trị liệu ghi trên đó, ánh mắt Sở Lệ lóe lên. Chính là thứ này, lát nữa sau khi giúp lợn rừng đỡ đẻ, cậu sẽ dùng nó để hỗ trợ trị liệu.
Giá trị nhân khí trong cửa hàng cuối cùng dừng lại ở mức 1500. Do video khi trải nghiệm thực tế và xem đơn thuần có tỷ lệ chuyển đổi khác nhau, con số này không quá cao như trong tưởng tượng.
Mắc dù không nhiều lắm, nhưng so với 10 điểm tích lũy khi thu thập thông tin động vật hoang dã, Sở Lệ cảm thấy rất vừa lòng.
Theo sát hướng dẫn chỉ đường, họ dừng lại ở núi Đế Tuấn. Sở Lệ mở điện thoại di động, trên màn hình xuất hiện một mũi tên chỉ đường.
Mọi người xuống xe, mang theo trang bị leo núi cùng một số thuốc trị liệu. Sở Lệ nhìn ngọn núi trước mặt, cười tủm tỉm nói: "Đoàn du lịch do tiểu Sở làm trưởng đoàn đã sẵn sàng, điểm đến đầu tiên: Hành trình giúp lợn rừng đỡ đẻ, bắt đầu xuất phát!"
Sau những gì vừa xảy ra, Sở Lệ hoàn toàn không thể nghiêm túc được nữa. Bên cạnh đó, trên xe mọi người cũng đã nói chuyện thân thiết với nhau, nên việc tạo không khí vui vẻ cũng sẽ làm các thành viên trong đội thoải mái hơn.
Quả nhiên, không khí vốn đang nghiêm túc như chuẩn bị làm đại sự trở nên nhẹ nhàng. Sở Lệ nói đúng, lần này họ chỉ đi giúp lợn rừng đỡ đẻ, không phải làm nhiệm vụ sinh tử, không cần quá cứng nhắc.
Việc Sở Lệ có hệ thống bọn họ đã chứng thực xong, lần này chỉ đi tìm hiểu kỹ càng hơn mà thôi. Thực lão cười tủm tỉm nhìn Sở Lệ, ông rất thích tính cách của cậu, gật đầu trêu chọc: "Tiểu Sở làm hướng dẫn viên du lịch, vậy hai lão già chúng tôi có được ưu đãi gì không?"
Sở Lệ trầm ngâm một chút, rồi lấy từ trong không gian ra hai bộ khung xương cơ giới trang bị bên ngoài: "Ưu đãi thì có, nhưng giảm giá thì không, trong đoàn du lịch của tôi, tiền có thể giải quyết mọi thứ."
Hai bộ khung xương cơ giới này cũng là cậu đổi được. Trái Đất hiện tại cũng có loại khung xương cơ giới, nhưng loại này cao cấp hơn một chút, thuộc dạng điều khiển bằng suy nghĩ.
Ở Ám Tinh, nó không có gì đặc biệt, nên giá cũng rẻ, chỉ khoảng một trăm. Mặc dù với Sở Lệ hiện tại, bỏ ra số điểm này cũng có chút xót xa, nhưng nghĩ đến hai vị lão nhân tuổi đã cao mà còn phải leo núi, cậu vẫn quyết định mua hai bộ.
Cậu có huyết mạch Lộc Thục, còn những người khác thì đều còn trẻ, đã từng rèn luyện qua nên không cần lo lắng. Vì vậy, dù có đau ví thì cũng xứng đáng.
Hơn nữa trang bị này không phải chỉ dùng một lần.
Sau này có nhiệm vụ khác, hai trang bị này vẫn có thể dùng được.