Vậy nên hiện tại cũng có thể ứng phó dễ dàng.
[Chó của flame: Nếu tôi chết rồi, hãy giữ lại mấy bức ảnh này trong album của cậu.]
[flame: ?]
[Chó của flame: Đây là trạng thái mà tôi hài lòng nhất, cậu thấy sao?]
Blaze bên kia đang hiển thị trạng thái đang nhập tin nhắn. Lặp đi lặp lại mấy lần, cuối cùng mới gửi tới một đoạn thoạt nhìn chẳng liên quan gì.
[flame: Ngọc Trai Số 8, con tàu mới đi vào hoạt động được 3 năm. Các biện pháp an ninh thuộc hàng đầu ở khu 13, ra khơi 32 lần chưa từng gặp sự cố.
[Chó của flame: Cảm ơn vì đã an ủi, tôi sẽ cố sống thật tốt.]
[Chó của flame: Ít nhất phải sống đến ngày gặp được cậu. :D]
[flame: Hời hợt.]
[flame: Ngốc.]
[flame: Nhảm nhí.]
[flame: Anh đều nói như vậy với mọi người xa lạ sao?]
Thẩm Ngôn gõ vào khung chat hai chữ “Hu hu”.
“Thí sinh số 005, xin chào. Tôi là nhân viên của Hắc Thất, mời ngài đi theo tôi.”
Thẩm Ngôn suy nghĩ một chút. Anh không gửi tin nhắn kia đi mà thoát khỏi cửa sổ trò chuyện, ngước mắt nhìn nhân viên rồi nói: “Được, tôi đã chuẩn bị xong.”
*
Đấu trường mang tên “Hắc Thất” nằm ở tận cùng của tầng một, được che giấu bằng một bức tranh treo tường tinh xảo. Chỉ có thể đi vào khi nhập đúng mệnh lệnh.
Ngoài ra còn có 2 lớp bảo vệ để ngăn chặn những kẻ không phận sự xâm nhập vào.
“Đây chính là địa điểm thi đấu của ngài tối nay, bắt đầu lúc 9r. Có tổng cộng 5 bản đồ, ngài có muốn làm quen trước không?”
Trước mắt là một hố sâu nhân tạo, từ hình dạng và kiến trúc có thể thấy rõ nó được mô phỏng theo phong cách La Mã cổ đại, phía ngoài chính là khu vực khán giả.
Thẩm Ngôn đi thang máy xuống đáy hố, anh đảo mắt nhìn xung quanh. Trên tường hố được gắn các thiết bị phát sáng màu đỏ nhấp nháy trông giống như những con mắt nhỏ.
Nhân viên giải thích: “Đây là khu ghế VIP của chúng tôi. Những thiết bị kia được dùng để đề phòng trong trường hợp khẩn cấp. Nếu có ai phá vỡ tường thi đấu và gây nguy hiểm cho khách mời, chúng sẽ lập tức được kích hoạt tiêu diệt mối đe dọa.”
Nhân viên dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Dĩ nhiên, khả năng bức tường bị phá là rất thấp. Hơn nữa cơ chế xác định mối nguy hiểm cũng vô cùng chính xác, ngài không cần quá lo lắng.”
Thẩm Ngôn gật đầu.
Lối ra là một hành lang hẹp chỉ đủ 2 người đi song song. Trên trần chỉ có một ngọn đèn trắng yếu ớt, ánh sáng không quá rõ ràng.
“Một trận đấu có mức thưởng khoảng 500 nghìn. Càng thắng nhiều, tiền thưởng càng cao. Nếu ngài có thể tiến vào trận chung kết ngày cuối cùng, tổng số tiền có thể lên tới 5 triệu.”
5 triệu đối với một công dân cấp bốn mà nói, đó là một con số có thể đổi đời, giúp họ thăng lên cấp 3.
Nhân viên âm thầm quan sát phản ứng của Thẩm Ngôn. Khuôn mặt góc cạnh đẹp đẽ của Thẩm Ngôn dưới ánh đèn chiếu rọi toát lên vẻ lạnh lùng không chút hơi người.
Biết rằng mình không nên nói nhiều nhưng nhân viên vẫn không nhịn được mà hỏi: “Ngài chưa từng tìm hiểu về giải đấu? Trông ngài có vẻ không phấn khích lắm.”
Thẩm Ngôn nhìn anh ta, nói: “Tôi rất sợ.”
Nhân viên sửng sốt rồi bật cười: “Ngài không giống như đang sợ hãi chút nào.”
Thẩm Ngôn không nói gì thêm.
Nhân viên cũng tự ý thức được bản thân mình hơi nhiều lời, sau đó chỉ tiếp tục giải thích quy tắc thi đấu.Thẩm Ngôn lắng nghe và đáp lại qua loa.
Đi được khoảng 5, 6 phút cuối cùng cũng đến nơi.
Trước mặt là một cánh cửa kín không có bất kỳ khe hở nào chặn đứng lối đi.
Thẩm Ngôn khẽ hỏi: “Con tàu này, có phải đang rung lắc hơi mạnh không?”
Nhân viên tiến lên quét khuôn mặt mình vào máy quét, vừa làm vừa đáp: “Khả năng chịu lực của con tàu này rất tốt. Cảm giác giữa tàu và đất liền không có khác biệt quá lớn. Chấn động ngài cảm nhận được thực ra là đến từ nơi này.”
Âm thanh cơ khí “cạch cạch” vang lên. Cánh cửa nhận được lệnh chầm chậm mở ra. Ngay khi chỉ mới hé lộ một khe nhỏ, tiếng gầm rú inh tai đã ập thẳng vào tai Thẩm Ngôn.
Không gian bên trong cực kỳ rộng lớn, ít nhất bằng 3 sân bóng rổ, chia thành nhiều khu vực khác nhau. Bên trái là những sinh vật dị dạng cao lớn, ngâm mình trong dịch dinh dưỡng màu trắng đυ.c.
Thẩm Ngôn không nhìn rõ tình hình bên trong, chỉ có thể qua những đầu ngón tay sắc nhọn đang cào lên lớp kính mà phán đoán đám quái vật này gϊếŧ người dễ như khi anh cắt miếng bít tết vậy.
Ở giữa là một số sinh vật sống, toàn bộ đều là biến chủng của động vật: hổ, sư tử, khỉ... Bị khâu chắp vá lại với nhau. Sau đó dùng kỹ thuật liên quan đến gien để khiến chúng trở nên to lớn và điên cuồng hơn.
Thẩm Ngôn còn nhìn thấy một con gà có kích thước gấp 3 lần mình. Nó có 6 cái cánh, trên cánh phủ đầy những con mắt.
Vật thể dị hợm bên trái mơ hồ đến mức không thể nhìn rõ, vì vậy không khiến người ta cảm thấy khó chịu. Còn thứ ở giữa thì xấu đến mức khó mà chấp nhận nổi. Thẩm Ngôn quay đầu nhìn về phía bên phải, nơi có một vật bị kim loại bao bọc kín mít trông giống như một cỗ quan tài.
Nhân viên kịp thời giải thích: "Đây là cửa ải đặc biệt. Người thắng liên tiếp 3 trận có thể cân nhắc khiêu chiến với hắn. Ông chủ cũng không nói rõ về tình trạng cụ thể của hắn. Điều duy nhất chúng tôi biết là người tạo ra hắn đã thiết lập hắn là nam giới."
Thẩm Ngôn không nói gì mà chỉ gật đầu, tỏ ý đã hiểu.
Có lẽ thứ bị nhốt ở đây chính là quái vật Vallen mà Nguyễn Tri Nhàn từng giao dịch.
Nghĩ đến giấc mơ vài ngày trước, tim Thẩm Ngôn bỗng dưng đập lệch một nhịp.
Không hiểu sao, tâm trạng vốn ổn định suốt dọc đường đi giờ lại có hơi hoảng.
Nếu thật sự sống sót và đi theo con đường mà mình đã chọn, cẩn thận che giấu thân phận. Liệu đến cuối cùng anh có thực sự sẽ trở thành bộ dạng như trong giấc mơ kia không?
Giây trước: Giả điên giả dại.
Giây sau: Tôi xuống biển rồi, mọi người nhớ ủng hộ tôi nhé.
... Đừng mà.
Nhân viên không nhận ra sự bất thường của Thẩm Ngôn.
Sau khi giới thiệu xong, nhân viên thở phào nhẹ nhõm rồi dẫn Thẩm Ngôn đi kiểm tra sức khỏe.
Khi phát hiện Thẩm Ngôn hoàn toàn là con người, không hề có dấu hiệu bị cải tạo. Thậm chí ngay cả chip cấy ghép cũng không có, nhân viên kinh ngạc đến mức nói lắp.
"Không phải... thưa ngài, ngài..." Nhân viên liên tục kiểm tra lại báo cáo sức khỏe, ánh mắt luân phiên đảo qua giữa Thẩm Ngôn và tờ giấy trên tay.
Thẩm Ngôn hỏi: "Sao vậy, tôi không được tham gia à?"
Nhân viên ngập ngừng một lúc rồi đáp: "Không phải là không được, chỉ là..."
Thẩm Ngôn bật cười: "Con người thuần túy chưa qua cải tạo thì quá yếu. Lên sàn đấu sẽ bị hạ gục ngay lập tức. Không có giá trị để khán giả theo dõi đúng không?"
"Chuyện này cũng là một phần lý do." Nhân viên suy nghĩ một chút rồi bổ sung: "Giải đấu lần này của chúng tôi có áp dụng công nghệ sinh học. Nếu ngài có thể vượt qua vòng loại đầu tiên, những trận tiếp theo ngài có thể liên kết với sinh vật mà chúng tôi đã chuẩn bị sẵn để chiến đấu."