“Cô cắn ngón tay chảy máu rồi nhỏ máu của cô cho tôi, vậy là ký kết xong khế ước.”
Không chút do dự, Thích Kim Nặc cắn ngón tay, máu từ vết thương rỉ ra.
Cô đưa ngón tay qua: “Như thế này sao?”
Sinh vật nhỏ há miệng, hứng lấy một giọt máu đang chảy xuống.
Một luồng ánh sáng đỏ lóe lên trên trán nó, hiện ra một dấu ấn hình sóng nước màu đỏ, rất nhanh sau đó liền biến mất.
Thích Kim Nặc cảm thấy mạch máu ở cổ tay hơi nóng rát, cô cúi đầu nhìn thì phát hiện trên cổ tay mình cũng xuất hiện một dấu ấn sóng nước màu đỏ, chớp mắt đã biến mất.
Sinh vật nhỏ nói: “Đây chính là dấu ấn khế ước, từ bây giờ, cô chính là chủ nhân của tôi.”
Thích Kim Nặc tò mò hỏi: “Vậy bây giờ tôi có thể sử dụng không gian này chưa?”
Sinh vật nhỏ này là thần hộ vệ của không gian, mà bây giờ cô là chủ nhân của nó, vậy chẳng phải không gian này cũng thuộc về cô sao?
Không ngờ sinh vật nhỏ lại nói: “Không được.”
Thích Kim Nặc không hiểu nổi: “Tại sao không được? Cậu vừa nói chỉ cần ký khế ước chủ tớ là có thể dùng mà?”
“Muốn mở không gian cần có điều kiện, phải hấp thụ khí vận của khí vận chi tử.”
Khí vận chi tử, chẳng phải là nam chính sao? Thông thường thì nam chính chính là người có khí vận mạnh nhất trong thế giới này.
Sinh vật nhỏ tiếp tục nói: “Vì cô đã nhận được khí vận của khí vận chi tử nên không gian mới mở ra.”
Thích Kim Nặc: … Cái quái gì thế này!!
Điều kiện mở không gian lại là nam chính sao.
Thích Kim Nặc nghiến răng nghiến lợi: “Ý của cậu là, nếu tôi muốn sử dụng không gian này thì phải liên tục thân mật với nam chính sao?”
“Không hẳn, chỉ cần ở gần anh ta là có thể hấp thụ khí vận, chỉ là tốc độ hấp thụ sẽ chậm hơn, còn thân mật là cách nhanh nhất để hấp thụ khí vận.”
Thân hình nó bỗng chốc trở nên mờ nhạt đi một chút.
Thích Kim Nặc vội vàng hỏi: “Cậu sao vậy? Cậu không phải sắp biến mất đấy chứ?”
Giọng nói của sinh vật nhỏ có chút yếu ớt: “Không gian này được nuôi dưỡng bằng khí vận của khí vận chi tử, tôi vừa mới tỉnh lại nên còn rất yếu, sắp rơi vào trạng thái ngủ say rồi.”
“Cô chỉ cần nhớ kỹ, phải tìm cách lấy được khí vận của khí vận chi tử, càng thân mật với anh ta thì khí vận nhận được càng nhiều, mọi thứ trong không gian này đều phải dựa vào khí vận để lần lượt mở khóa.”
Vừa dứt lời, nó liền biến mất.
“Này này! Cậu đừng có biến mất vội!”
Thích Kim Nặc còn muốn hỏi rõ hơn nhưng đột nhiên bị đẩy ra ngoài.
Cô muốn vào lại nhưng phát hiện không gian đã dựng lên một bức tường vô hình, chặn cô ở bên ngoài.
Rõ ràng không gian này là của cô, sinh vật nhỏ cũng đã nhận cô làm chủ nhân, nhưng kết quả lại phải dựa vào nam chính để nuôi dưỡng, chuyện này có hợp lý không chứ? Đây là cái quái thiết lập gì vậy!
Thích Kim Nặc tức giận nghiến răng, giọng nói của Đằng Nguyên Dã đột nhiên vang lên.